Ông cụ trợn trừng mắt nhìn Trương Minh Vũ sau đó lạnh lùng nói: "Được rồi, ông Hàn, vậy chúng tôi xin cáo từ!"
Mặc dù nói như vậy, nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Trương Minh Vũ!
Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu.
Vốn còn hơi đau lòng, dù sao bọn họ cũng chỉ làm tròn bổn phận mà thôi.
Nhưng bây giờ nhìn lại, bọn họ bị mắng cũng không oan.
Hàn Thiên Hoa lạnh lùng nói: "Không tiễn!"
Trong lời nói vô cùng khí thế!
Lý Bá Tường đưa mọi người rời khỏi, trong lòng vẫn rất tức giận.
Giúp việc cũng nhanh chóng rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại Trương Minh Vũ và nhà Hàn Thất Thất.
Chu Cửu Yến nhìn Hàn Thiên Hoa, mắt lóe sáng.
Trương Minh Vũ hơi lúng túng.
Nhưng khi anh đang không biết nên nói gì thì giọng Chu Cửu Yến đột nhiên vang lên: "Thất Thất à, lần này là Minh Vũ cứu mẹ".
"Con... chuẩn bị báo đáp Minh Vũ thế nào?"
Vừa dứt lời, Hàn Thất Thất lập tức kinh ngạc.
Khóe miệng Trương Minh Vũ co giật.
Ngẩng đầu nhìn, trên gương mặt yếu ớt của Chu Cửu Yến là vẻ mặt xấu xa...
Vẻ mặt này...
Trương Minh Vũ lúng túng nói: "À... quan hệ giữa cháu với Thất Thất tốt như vậy, giúp cô ấy là chuyên đương nhiên, không cần báo đáp..."
Hàn Thất Thất ngẩn người.
Chu Cửu Yến yếu ớt nói: "Sao được chứ, dù sao cháu cũng là ân nhân của nhà họ Hàn chúng ta, nếu không có cháu, dì không tỉnh lại được".
"Nhất định phải báo đáp!"
Giọng nói yếu ớt nhưng giọng điệu thì chắc như đinh đóng cột!
Trương Minh Vũ thầm cảm thấy bất lực.
Bà Chu Cửu Yến có biết nói chuyện nghiêm chỉnh không vậy, ốm đến mức này rồi mà còn tâm tư để...
Hàn Thất Thất sợ hãi, vội vàng nói: "Mẹ! Mẹ nói gì vậy, con..."
Nhưng chỉ có thể há miệng, không nói được gì, mặt đỏ lên.
Chu Cửu Yến cười càng tươi.
Bà còn chưa nói gì, Hàn Thất Thất đang nghĩ đi đâu vậy...
Hàn Thiên Hoa nói hùa theo: "Cửu Yến à, Thất Thất biết rồi, không cần bà nhắc đâu".
"Dù sao quan hệ giữa Thất Thất nhà ta với Minh Vũ cũng là quan hệ đó".
Trương Minh Vũ sững sờ.
Hàn Thất Thất vội vàng phản bác: "Quan hệ gì?"
Hàn Thiên Hoa nói như điều đương nhiên: "Bây giờ con là người của Minh Vũ rồi".
Vừa dứt lời, mọi người đều sững sờ.
Chu Cửu Yến trợn tròn mắt, không tỉn nổi hỏi: "Chuyện này ... xảy ra lúc nào vậy?"
Khóe miệng Trương Minh Vũ điên cuồng co giật!
Bọn họ đang nói gì vậy?
Hàn Thất Thất trọn tròn đôi mắt xinh đẹp, vội vàng hét lớn: "Bố, bố nói linh tinh gì vậy?"
Mặt cô ta đỏ bừng lên như sắp nhỏ máu!
Hàn Thiên Hoa duỗi tay nói: "Sao vậy? Bây giờ chẳng phải con đang làm việc ở khách sạn Hồng Thái rồi sao, bố nói... có vấn đề à?"
Cái này...
Trương Minh Vũ và Hàn Thất Thất cạn lời.
Chỉ có mình mắt Chu Cửu Yến vẫn lóe lên sự kỳ lạ.
Bà biết, Hàn Thiên Hoa cố ý nói vậy.