Sáu người chị gái cực phẩm của tôi - Trương Minh Vũ - Lâm Kiều Hân (Truyện full)

“Ông đây không thiếu chút tiền đó của mày! Bây giờ tao chỉ muốn đập chết mày!”

Gã to con dần khôi phục lại khí thế hung hăng.

Trương Minh Vũ cười phá lên.

Người khác còn khó chứ loại ngu đần như này anh vẫn thừa sức chơi lại!

Anh tỏ vẻ giận dữ nói: “Con mẹ nó đừng có nói láo. Anh có chắc ả ta là bồ của anh không?”

Gã to con sững sờ, nổi giận quát ầm lên: “Nói nhảm! Không phải bồ của tao thì của ai? Của mày chắc?”

Trương Minh Vũ chẳng hề run sợ, bộ dạng như mấy bà bán cá ngoài chợ cãi nhau: “Được thôi, thế cô ta tên gì?”

Gã to sửng sốt, vô thức đáp lại: “Trương Thuý Linh”.

Anh nhanh miệng hỏi tiếp: “Bao nhiêu?”

Thái độ truy hỏi gấp gáp ấy khiến gã to con thấy hoảng loạn lạ thường, cũng sợ mình nói sai.

“Hai mươi bảy!”

Trương Minh Vũ cười lạnh một tiếng: “Tôi không hỏi tuổi”.

“Thế là…”, gã to con thấy mờ mịt.

Đám người xung quanh đều thấy kỳ quái, nhìn chằm chằm người phụ nữ kia.

Tô Mang bĩu môi khinh bỉ.

Người phụ nữ kia cũng dán sát vào người gã to con thì thầm to nhỏ.

“Ba mươi hai… à… B!”

Gã to con nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng nói ra đáp án.

Anh chỉ cười lạnh phản bác: “Anh nói láo, rõ ràng là ba mươi hai A!”

Gã to con ngẩn người, khó hiểu hỏi: “Sao… sao mày biết được?"

Ánh mắt mọi người lại càng thêm quái dị. Tô Mang cũng cấu mạnh vào phần thịt mềm trước ngực anh.

Trương Minh Vũ đau điếng người suýt thì kêu thành tiếng.

Anh cố nén đau đớn, lại hỏi thêm một câu: “Cô ta cao bao nhiêu?”

Gã to con nghiến răng, nội tâm càng thêm lo lắng. Gã sợ mình bị bại lộ, dứt khoát chém bừa: “Một mét sáu lăm!”

“Nặng bao nhiêu?”

“Năm mươi kí!”

Tốc độ trả lời nhanh như chớp, gần như là thốt ra theo phản xạ.

Ánh mắt Trương Minh Vũ loé lên, lại gấp giọng hỏi: “Đại ca của anh là ai?”

Gã to con cũng vội vàng đáp lời: “Anh chủ Trần! Ơ…”

Vừa mới dứt lời, gã đột nhiên ý thức được có gì đó sai sai, lập tức xấu hổ đỏ cả mặt.

“Ồ!”

Nghe xong, mọi người đều tỉnh ngộ.

Tô Mang và Dịch Thanh Thần cũng nở nụ cười.

Thoáng chốc, mọi ánh mắt đều tập trung lên người anh chủ Trần, trong ánh mắt còn mang theo sự tức giận.

“Đồ vô dụng!”

Anh chủ Trần quát khẽ một tiếng, ánh mắt cũng tràn đầy lửa giận.

Trương Minh Vũ nhếch môi cười lạnh, cũng không vội vàng, bình tĩnh chờ đợi.

Gã to con rơi vào cơn hoảng loạn, vô thức giơ tay bịt kín miệng, giận dữ nhìn chằm chằm anh.

 

 

Advertisement
';
Advertisement