Siêu Thần Yêu Nghiệt (full) - Vân Phi Dương (tác giả: Hoa Tiên Tửu)

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nhiễm Bỉnh Loan phách lối vô cùng nay bị đánh trọng thương, gia hỏa đáng thương nằm mơ cũng không ngờ sẽ có một ngày mình tỉ thí với người tu vi thấp hơn nhưng mình mới là người bị hành hạ. Hắn nhớ khi ấy Vân Phi Dương rõ ràng bị đánh trúng vai trái, nhưng lại sinh long hoạt hổ, rõ ràng là lừa người, mục đích để sáng tạo thời cơ, bạo phát thực lực.

Hết thảy đúng như hắn nghĩ.

Nhiễm Bỉnh Loan khi ấy chỉ ý thức đến việc mình đã đánh trúng mục tiêu, nên dồn hết toàn lực xông lên, bị Vân Phi Dương nắm được thời cơ bạo phát lực lượng Linh Hạch, lực lượng Vân Phi Dương nháy mắt tăng lên đến ngàn cân, hai ngón tay chọc thủng phòng ngự, đánh vào kinh mạch của hắn. Kinh mạch bị đánh trúng, Nhiễm Bỉnh Loan trong nháy mắt mất đi sự khống chế linh lực, Vân Phi Dương nhẹ nhàng đỡ được nắm tay của hắn.

Ngàn cân lực!

Trong đan điền Vân Phi Dương có tinh hạch nhỏ yếu, trong nháy mắt bộc phát ra lực đạo, đủ để sánh ngang Vũ Đồ không có vũ kỹ, không thể không nói phi thường khủng bố!

Đương nhiên.

Làm việc gì cũng phải trả giá, giờ phút này, toàn thân hắn suy yếu, nếu không có ý chí mạnh mẽ chống đỡ, chỉ sợ đã hôn mê trước Nhiễm Bỉnh Loan.

Nói đi thì nói lại, Vân Phi Dương có thể nghịch chuyển chiến quả lúc nguy nan, cũng phải cảm tạ Liễu Nhu, nếu không phải nàng truyền thụ phương pháp châm cứu, khống chế sức mạnh, nghiên cứu kinh mạch, có lẽ hắn sẽ đánh trúng kinh mạch của địch nhân mà đạt được hiệu quả như hiện tại.

Vân Phi Dương thắng nhìn như may mắn, nhưng kinh nghiệm đối chiến phong phú đưa đến tác dụng cực kỳ trọng yếu, Nhiễm Bỉnh Loan thua không oan, cũng phải may mắn rằng Vân Phi Dương chỉ có tu vi Vũ Lực tứ đoạn, nếu không, có lẽ hiện tại Nhiễm Bỉnh Loan đã là người chết rồi.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -)

...

Đưa mắt nhìn Lâm Chỉ Khê cùng Mục Oanh rời đi, Vân Phi Dương hướng về phía Lương Âm hô:

- Lương Âm, ngươi đứng lại đó cho ta!

Quận chúa cao ngạo là mục tiêu hắn truy cầu, cho nên lúc này không thể thả đi.

Lương Âm vốn định thừa dịp Vân Phi Dương không chú ý vụng trộm chuồn đi, nhưng nghe thấy tiếng gọi, dậm chân một cái đứng lại, quay người mắt hạnh trừng lớn hỏi.

- Làm gì?

- Làm gì?

Vân Phi Dương cười cười.

- Là ai nói, nếu như ta thắng Nhiễm Bỉnh Loan, sẽ gả cho ta?

- Người nào nói?

Lương Âm giả bộ hồ đồ, sau đó nhìn qua hỏi Tình Tình.

- Là ngươi sao?

Tình Tình trừng to mắt.

Rõ ràng tự ngươi nói, hiện tại đẩy lên người ta!

Nàng đùa nghịch cười nói:

- Ta rất muốn gả cho người ta, đáng tiếc người ta nhìn trúng ngươi, không phải ta.

Lương Âm nhẹ nhàng đánh nàng một cái, thấp giọng nói:

- Mau giúp ta nghĩ biện pháp.

Tình Tình lắc đầu, nháy mắt mấy cái về phía Vân Phi Dương trên đài, nói:

- Soái ca, ta nhìn ngươi rất mệt mỏi, mau đi trở về nghỉ ngơi, việc này sau này hãy nói.

- Không được.

Vân Phi Dương không nhường đường.

- Liên quan đến chung thân đại sự, nhất định phải nói rõ ràng.

- Đúng nha!

Diệp Nam Tu bên ngoài rống lớn.

- Ba ngày trước, ta chính tai nghe được, có người nói Vân Phi Dương nếu thắng, sẽ thực hiện đánh cược gả cho hắn.

- Ta cũng nghe!

- Ta cũng nghe!

Hắc Mao cùng Khúc Vãn Ca nhao nhao ồn ào theo, Vân Phi Dương chiến thắng Nhiễm Bỉnh Loan, bọn hắn rất khiếp sợ, cũng rất hưng phấn, dù sao Nhiễm Bỉnh Loan cũng là cừu nhân của cả Quý Thủy Đường.

Khoan hãy nói.

Ba người ồn ào, rất nhiều học sinh bắt đầu nghị luận, bên trong có rất nhiều người đã từng ở hiện trường nhìn thấy.

- Lương Âm muốn đổi ý?

- Ta đoán nàng không có ý định thực hiện đánh cược, dù sao, không ai ngờ Nhiễm Bỉnh Loan sẽ thất bại cả.

- Thân là võ giả, lại nói chuyện không giữ lời…...

Nghe được mọi người nghị luận, Lương Âm đỏ mặt, nhưng lần này không giống lúc ở Địa Sơn Trấn, nàng không có thể mượn cớ thoái thác, cho nên chỉ có thể kéo kéo ống tay áo bạn thân xin giúp đỡ.

- Ai.

Tình Tình lắc đầu, thấp giọng nói:

- Âm âm, lần này ta giúp không được ngươi đâu.

Lương Âm nghe vậy, cuống đến phát khóc.

Tình Tình còn cười nói:

- Có thể đánh bại Nhiễm Bỉnh Loan, ngươi gả cho hắn cũng không tệ.

Lương Âm tức giận nói:

- Ta mới sẽ không gả cho cái tên vô sỉ...

- Phù phù

Đột nhiên, trên đài diễn võ truyền đến thanh âm, Lương Âm đưa mắt nhìn lại, thì thấy tên nam nhân chán ghét kia ngã trên mặt đất, nhất thời thở một hơi nhẹ nhõm.

Bạo phát ngàn cân lực, lấy Thân Thể Vân Phi Dương hiện tại phụ tải, cuối cùng thể lực tiêu hao nghiêm trọng, chống đỡ không nổi té xỉu.

Cũng chỉ có hắn, đổi lại người khác, lực lượng cường đại bạo phát, kết cục chỉ có thể băng liệt thân thể, chết ngay đương trường.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -)

...

Trận đấu kết thúc.

Vân Phi Dương kỳ tích nghịch chuyển đánh bại Nhiễm Bỉnh Loan, nhấc lên oanh động tại Đông Lăng học phủ, phải biết, trước tỷ đấu không có người tin tưởng hắn chiến thắng cả.

Nhiều học sinh càng bi kịch, vốn tính toán kiếm chút tiền lời, nhưng Vân Phi Dương thắng, bao nhiêu tiền tài bọn hắn cược trên thân Nhiễm Bỉnh Loan đều mất trắng, rất nhiều người rơi vào hoàn cảnh mất hết vốn liếng.

Khiêu chiến kết thúc mấy ngày, sự kiện không ngừng oanh động, thậm chí kinh động toàn bộ Đông Lăng thành.

Vũ Lực giai đoạn này, võ giả cấp thấp vượt cấp chiến thắng võ giả cao cấp không phải không xuất hiện qua, nhưng việc Vũ Lực tứ đoạn nghịch tập hạ Vũ Lực lục đoạn, đồng thời đối phương còn vận dụng vũ kỹ, điều này quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Trong lúc nhất thời.

Trà quán tửu lâu bên trong Đông Lăng thành đều đang nghị luận việc Vân Phi Dương, cũng có vài thế lực thời khắc chú ý đến học phủ, bắt đầu tay điều tra cái tên học sinh mới này.

Không hề nghi ngờ, Vân Phi Dương ba chữ, nổi danh toàn thành!

- Mẹ nó chứ..

Mã Đại Chinh tiến về Đông Lăng thành làm việc, vừa ngồi xuống đại sảnh khách sạn chuẩn bị ăn cơm, nghe được rất nhiều người đều đang nghị luận Vân Phi Dương, trong lòng khiếp sợ không thôi.

- Quả nhiên, ta không nhìn lầm, tiểu tử này không phải người bình thường, chỉ là...

Hắn lo lắng nói:

- Đánh trọng thương Nhiễm Bỉnh Loan, Nhiễm gia sẽ bỏ qua cho hắn sao?

Mã Đại Chinh nghĩ sự việc sẽ không đơn giản, xác thực, rất nhiều người đều nghĩ sự việc đơn giản, Nhiễm Bỉnh Loan bị Vân Phi Dương đánh mặc dù không vẫn lạc tại chỗ, nhưng kinh mạch tổn hại, tu vi suy giảm, muốn triệt để khôi phục, chí ít cần một năm.

Nhiễm gia phái người tiến về học phủ, nhìn thấy bị Nhiễm Bỉnh Loan thương nặng, tức giận muốn đi tìm Vân Phi Dương, sau cùng bị cao tầng học phủ ngăn lại, lý do là hai người định ra khiêu chiến, sinh tử bất luận.

Nhiễm Bỉnh Loan thân là Nhiễm gia đại công tử, bị đánh thành dạng này, Nhiễm gia chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, cho nên trước khi đi lưu lại ngoan thoại, tên kia rời khỏi học phủ, tuyệt đối sẽ bị giết để báo thù.

Vân Phi Dương cùng Nhiễm gia kết xuống cừu oán, muốn hóa giải tuyệt không thể nào, nhưng, thân là người trong cuộc, giờ phút này hắn đang ngồi ở đình nghỉ mát trong Y Đường, chuyên tâm ra châm.

Bạo phát Linh Hạch để hắn trong nháy mắt nắm giữ lực lượng có thể so với Vũ Đồ, nhưng di chứng cũng rất nặng cả người hắn suy nhược trong thời gian ngắn, Linh Hạch trong đan điền cực độ ảm đạm, phải cần một khoảng thời gian đến ngưng tụ khôi phục.

- Thật đáng tiếc, nếu như ta mạnh hơn một chút, có thể giải quyết tên kia luôn rồi...

Vân Phi Dương ghim dưa hấu, thở dài trong lòng.

Hắn cũng không phải hạng người nhân từ, Nhiễm Bỉnh Loan giết hắn, nếu hắn còn chút khi lực, đã không chút do dự trực tiếp mạt sát.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -)

...

Liễu Nhu bưng mấy bản cổ tịch từ bên ngoài đi tới, nàng nhìn thấy Vân Phi Dương, cau mày nói:

- Sư đệ, ngươi bị thương mới khỏi, không thể tùy tiện loạn động.

Vân Phi Dương tinh chuẩn đâm kim trên dưa hấu, cười nói:

- Sư tỷ, ta không có việc gì.

- Ai.

Liễu Nhu thả sách cổ trên bàn đá, quệt miệng nói:

- Ngươi thật là, ta rõ ràng cho ngươi tăng lực hoàn, sao không ăn.

Vân Phi Dương cười:

- Đối phó thái điểu loại này, không cần dùng thuốc.

- Cần chứ, mà thôi.

Liễu Nhu lườm hắn một cái, xuất ra một bản cổ tịch:

- Ta giống như tìm ra phương pháp phá giải nguyền rủa rồi này.

- Cái gì?

Vân Phi Dương lúc này theo sát đi tới.

Liễu Nhu lật ra sách cổ, chỉ kiểu chữ cổ lão phía trên:

- Ngươi xem đi.
Advertisement
';
Advertisement