Trong giao chiến, hai chưởng mạnh mẽ của Dương Bách Xuyên đều bị cô ta cứng rắn hóa giải, nhưng mà một nắm đấm đánh vào trên người cô ta, khiến cho cô ta phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
Một nắm đấm này của Dương Bách Xuyên trong lòng rõ ràng sức mạnh của Khai Thiên Chưởng không lớn như vậy, nhưng có thể khiến cho cô ta kêu thảm thiết, chính là vì trên nắm tay mang theo chân hỏa.
Trên ngực cô ta bị lửa thật thiêu đốt, có chút khói đen bốc lên.
Phát hiện này khiến trong lòng Dương Bách Xuyên mừng rỡ.
Từ hai lần giao chiến có thể phán đoán, thực lực của người phụ nữ này tương đương với anh, nhưng lại sợ chân hỏa.
Thoáng cái Dương Bách Xuyên đã đoán ra điểm yếu của cô ta, nếu sợ chân hỏa thì dễ.
Anh còn có thủ đoạn càng lợi hại hơn so với Chân Hỏa.
Vu thuật tinh huyết hỏa chú còn mạnh hơn so với chân hỏa.
Miễn cô ta có điểm yếu là được rồi.
Còn một điểm nữa, Dương Bách Xuyên còn phát hiện đừng cho rằng đối phương là phụ nữ, thế nhưng cường độ thân thể của cô ta cũng không kém anh một chút nào, thậm chí còn mạnh hơn một bậc.
Trong lòng Dương Bách Xuyên rõ ràng nhất chính là thân thể Kim Cương, so với người bình thường mạnh mẽ hơn nhiều lắm, mà cơ thể người phụ nữ này còn mạnh hơn anh.
Nghĩ tới nghĩ lui, đều quy kết đến trong máu của cô ta, dưới sự chú thích của hai mắt linh thức, Dương Bách Xuyên phát hiện, khi nàng động thủ thì máu của người phụ nữ này có năng lượng lóe lên, huyết dịch vô cùng tuần hoàn, thật giống như là kinh mạch trong cơ thể anh vận chuyển chân khí vậy.
Một nắm đấm khiến cho người phụ nữ kêu thảm thiết lùi lại, trong lúc Dương Bách Xuyên giơ tay lên bức ra một giọt máu, trong miệng mặc niệm tinh huyết chú, búng ngón tay vung lên, giọt máu bay về phía cô ta.
Mà lúc này anh vừa muốn kích nổ máu, lại phát hiện người phụ nữ đối mặt với một giọt máu huyết của mình cười quỷ dị, vậy mà mở miệng nuốt xuống một ngụm.
Lúc này vẻ mặt Dương Bách Xuyên cổ quái nhìn, ngược lại dừng tay.
Người phụ nữ tà tính vươn đầu lưỡi liếm môi một chút nói: “Quả nhiên là tinh huyết tinh thuần tu chân giả, vô cùng mỹ vị, nếu như hút khô toàn bộ tinh huyết của cậu chắc chắn có thể khiến cho tu vi trở lại thời kỳ đỉnh phong.”
Nhìn cô ta lúc này vẫn không có nhìn Dương Bách Xuyên vào trong mắt, vừa rồi bị chân hỏa Dương Bách Xuyên thiêu đốt một chút, dường như cho là sơ suất, không thèm để ý chút nào.
Dương Bách Xuyên híp mắt nói: “Ngươi biết tu chân giả?”
Người phụ nữ hừ lạnh một tiếng nói: “Tên nhóc nói nhảm? Nhưng mà lão nương không thèm để ý, nghĩ đến cùng cậu cũng chỉ là một hậu duệ truyền thừa Sơn Hải Giới ở địa cầu mà thôi, mới chỉ là cảnh giới Trúc Cơ một tầng, mà uy lực một chưởng phát huy ra thực lực Trúc Cơ tầng năm, cậu lấy được công pháp và chiến kỹ không tệ.
Nhưng ở trước mặt “Hồng Phật” tôi vẫn là con kiến hôi, nói thật cho cậu biết tu vi đỉnh phong của lão nương chỉ cần một ngón tay có thể đè ép cậu, chỉ là hiện tại khôi phục tu vi mà thôi, nếu không phải lúc trước cậu chém giết ma nô của lão nương, thì bây giờ lão nương đã trở về Kim Đan.
Cậu - đáng chết, cái con quỷ nhỏ kia càng đáng chết, thôn phệ ma tinh lão nương mấy trăm năm, hôm nay lão nương thôn phệ cậu, lại đi thôn phệ đám quỷ tu kia, chắc chắn có thể trở về Kim Đan, tên nhóc nhà cậu thức thời ngoan ngoãn để lão nương hút máu của cậu, có thể lưu lại một cái mạng nhỏ cho cậu.”
Trong giọng nói của người phụ nữ nà tràn đầy điên cuồng, ý tứ hoàn toàn là một bộ dáng ăn chắc Dương Bách Xuyên.
Mà trong lòng Dương Bách Xuyên cũng khiếp sợ, từ trong miệng người phụ nữ tự xưng là Hồng Phật này, hình như anh đã nghe rất nhiều tin tức.
Cô ta biết Sơn Hải Giới, miệng luôn nói trở về Kim Đan, hơn nữa muốn hút khô máu huyết của mình, lại luyện hóa Thu nhi, nói cách khác Thu nhi quả nhiên còn chưa chết, cô ta muốn luyện hóa Thu nhi tạm thời không thể chịu đựng được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!