Sau đó Triệu Nam và Lục Tuyết Hi lại thảo luận đối sách một hồi, đi tìm Phương đạo trưởng nhờ Ngô Nam liên hệ với Võ Đang xin giúp đỡ.
Sau khi mọi việc xong xuôi, Triệu Nam đến ngọn núi chính trong thôn, bước cuối cùng, cô ấy muốn đến thăm Tửu Tiên lão đầu.
Bởi vì cô ấy biết, nếu tin tức Dương Bách Xuyên xảy ra chuyện ở đảo Hồng Kông truyền ra ngoài, tất sẽ có một vài thế lực lợi dụng sơ hở, mà Tửu Tiên lão đầu, là đại trưởng lão trên danh nghĩa của Vân Môn, chính là ô dù cho người trong cả Vân Môn.
Sau khi lên núi, vẫn trên tảng đá đó, Tửu Tiên lão đầu nằm phía trên, chân bắt chéo, trong tay cầm bầu rượu, nhàn nhã ngâm nga một bài hát.
Xa xa Triệu Nam đã nghe thấy tiếng Tửu Tiên lão đầu.
"La la la la~"
Đối với vị trưởng lão thần bí khó lường này, Triệu Nam không dám có chút bất kính, cung kính đứng bên dưới tảng đá nói: "Triệu Nam bái kiến đại trưởng lão."
"Cô nhóc à, cô không tồi, cứ yên tâm đi, lúc thằng nhóc Tửu Vân của lão phu đi, đã cho lão phu rất nhiều, đủ uống một trận. Về phía Vân Môn, lão phu hứa với cô một câu, chỉ cần lão phu chưa chết, Vân Môn sẽ tồn tại. Nói cách khác, dù nhóc Xuyên có thật sự xảy ra chuyện gì, lão phu cũng vẫn sẽ bảo vệ Vân Môn mười năm."
Tửu Tiên lão đầu vẫn nằm trên tảng đá lớn, đôi mắt nhìn chằm chằm không trung, không quay qua nhìn Triệu Nam.
Mà sau khi Triệu Nam nghe thấy vậy thì đã sốc cực kỳ. Cô ấy còn chưa nói ra hết những gì cô muốn nói, đại trưởng lão đã hứa hẹn với cô ấy luôn rồi. Ông ta quả đúng là bí ẩn và khó đoán như lời Dương Bách Xuyên đã nói, hơn nữa đại trưởng lão cũng không điên khùng giống như lời đồn. Ông ta có thể nói ra mấy lời trọng tình trọng nghĩa như vậy thì điên khùng chỗ nào được cơ chứ?
Triệu Nam thực sự cảm thấy thần kỳ, phản ứng đầu tiên của cô ấy chính là đại trưởng lão có khả năng dự đoán tương lai.
Nhưng sau khi nghĩ lại cô ấy lại thấy thoải mái hẳn ra. Bản thân cô ấy bây giờ cũng là tu vi Trúc Cơ tầng một, đương nhiên là có tồn tại tri thức và linh thức trong cơ thể rồi. Cô ấy lại nhớ đến tu vi của đại trưởng lão cực kỳ thâm hậu, toàn bộ Vân Môn đều bị bao phủ trong linh thức hoặc là nói tinh thần lực của ông ta, nên nếu ông ta muốn biết Vân Môn đã xảy ra chuyện gì đúng là không hề khó chút nào.
Điều này khiến cho Triệu Nam cảm thấy như đang bị người nhìn trộm, lẽ ra trong lòng cô ấy phải thấy không thoải mái mới đúng, nhưng giờ phút này Triệu Nam lại không hề có chút bất mãn nào đối với Tửu Tiên lão đầu. Đừng nói đến việc tinh thần lực của ông ta bao trùm giám sát toàn bộ Vân Môn, cho dù ông ta có đang nhìn trộm thật thì cũng chẳng sao hết.
Bởi vì điều này ở trong mắt Triệu Nam, thay vì nói Tửu Tiên đại trưởng lão đang giám sát Vân Môn thì chẳng bằng nói là ông ta đang bảo vệ họ.
Cho nên cô ấy lại cảm thấy biết ơn trong lòng.
Nghe thấy ông ta lười biếng nói mấy câu nhưng mỗi câu lại là một lời hứa hẹn, giờ phút này Triệu Nam mới hiểu được lý do vì sao mà lúc trước Dương Bách Xuyên lại hầu hạ đại trưởng lão giống như hầu hạ tổ tông vậy. Không phải chỉ là do anh không đánh lại được đại trưởng lão, mà khả năng cao chính là để khi Vân Môn rơi vào tình thế nguy cấp, Tửu Tiên đại trưởng lão có thể đứng ra che chở.
Hiện tại, từng câu từng chữ của đại trưởng lão đều mang hàm ý hứa hẹn, có được một câu cuối cùng của ông ta – sẽ bảo vệ Vân Môn mười năm, cũng đã đủ rồi. Mười năm sau, Triệu Nam tin rằng Vân Môn chắc chắn sẽ phát triển thành một tông môn lớn mạnh có thể sánh ngang với những tông môn cổ xưa đó.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!