Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

Sau khi ba người chui vào động băng, phía sau truyền đến những tiếng kêu vang, hiển nhiên là đại điện đang sụp xuống. Sau đó, họ rảo bước nhanh hơn và tiếp tục đi về phía trước.  

 

Cũng may bên phía động băng không có dấu hiệu bị sụp. Kể ra thì kết cấu của lớp băng ở nơi này vô cùng đặc biệt, chưa bàn đến sự kiên cố, Dương Bách Xuyên đoán rằng nếu anh và ma nữ Hồng Phất không sử dụng pháp thuật, có lẽ đánh nhau bình thường chẳng thể nào làm hư hỏng được động băng này nhiều lắm.  

 

Cảm ứng được liên hệ của Trùng Tử khiến Dương Bách Xuyên có thể dẫn Ruth và Ngô Mặc Thu bảy quẹo tám rẽ mà đi xuyên qua băng động như mê cung này.  

 

Nhìn địa thế thì có vẻ bọn họ vẫn đang tiếp tục đi xuống dưới, cũng không biết hiện tại bọn họ đang ở chỗ nào của núi Thánh nữa?  

 

Đang chui vào sâu trong núi Thánh hay đang đi vào lòng đất dưới núi Thánh?  

 

Dù sao anh vẫn có thể cảm ứng được liên hệ của Trùng Tử, trước sau gì cũng có thể tìm được ma nữ Hồng Phất và Trần Bách Vạn.  

 

Bây giờ anh đã bội phục sư phụ Vân Thiên Tà đến mức rạp đầu xuống đất luôn rồi. Do trước kia ông lão khăng khăng bắt anh dùng Trùng Tử Tinh Huyết Phù Hoa và kể ra các kiểu thiên phú của Trùng Tử mới có được sự bất ngờ mà Trùng Tử mang đến cho anh ngày hôm nay.  

 

Nghĩ tới thiên phú chống lại được cả trời cao kia của Trùng Tử, Dương Bách Xuyên kích động trong lòng đến phát run cả lên.  

 

Nếu lúc này Trùng Tử đã chui vào trong cơ thể của ma nữ Hồng Phất, không thể nghi ngờ rằng chuyện đó chắc chắn sẽ mang lại một sự bất ngờ lớn cho anh.  

 

Dương Bách Xuyên vô cùng mong đợi.  

 

Nghĩ đến đây, anh rảo bước nhanh hơn.  

 

Nhưng điều đó lại chỉ làm khổ hai người Ruth và Ngô Mặc Thu phía sau mà thôi. Trước đó hai cô đã bị ma nữ đánh cho thượng nặng, hơn nữa lại còn đánh nhau với Trần Bách Vạn, đã bị thương lại còn nặng thêm. Lúc này lại phải chạy như điên theo sau Dương Bách Xuyên, cuối cùng họ không chống đỡ nổi nữa.  

 

Ruth kêu lên một tiếng, khóe miệng hộc ra một ngụm máu và mất thăng bằng ngã xuống đất. Ngô Mặc Thu vội vàng đi đỡ cô ta, nhưng cô cũng đã mềm nhũn ra rồi nên hai người cùng ngã luôn xuống đất.  

 

Đến lúc này Dương Bách Xuyên mới nhận ra sự bất thường. Anh dừng lại quay đầu nhìn thử mới phát hiện ra Ruth và Ngô Mặc Thu đều ngã xuống đất.  

 

Anh vội vàng quay về cạnh hai người và nói: “Hai người sao thế?”  

 

Trong lúc nói chuyện, anh quét linh thức qua và nhận ra vết thương của hai cô rất nghiêm trọng.  

 

Lúc này anh mới nhận ra, là do mình sơ suất chỉ lo truy tìm ma nữ mà quên đi chuyện trước đó hai cô đã bị thương.   

 

“Chủ nhân, tôi không sao.”  

 

“Em cũng không sao.”  

 

Hai người biết Dương Bách Xuyên đang vội vàng tìm nữ mà đầu nên cố gắng chịu đựng mà đứng dậy.  

 

“Được rồi, đừng cố nữa. Là do tôi sơ suất không để ý tới hai người. Trị thương trước đã, ma nữ và Trần Bách Vạn không chạy được đâu.”  

 

Vừa nói chuyện, Dương Bách Xuyên bảo hai người há miệng và cho mỗi người một giọt nước Sinh Mệnh.  

Bây giờ nước Sinh Mệnh đã tăng cấp bậc lên rồi, thế nên trên phương diện trị thương lại càng nhanh hơn.  

 

Năm phút sau, Ruth và Ngô Mặc Thu đều đã khôi phục.  

 

“Cảm ơn chủ nhân.”  

 

“Cảm ơn anh.”  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement