Khi Quan Vân Phong đánh ra một chưởng, chẳng biết từ khi nào Dương Bách Xuyên cũng vung nắm đấm về phía trước.
Giờ phút này họ mới biết, Dương Bách Xuyên sớm đã đề phòng Quan Vân Phong.
Những người quan tâm tới Dương Bách Xuyên thở phào một hơi, đồng thời cũng căng thẳng theo, bởi vì không một ai biết, Dương Bách Xuyên lấy cứng đối cứng sẽ có kết quả như thế nào.
Thật ra đa số mọi người đều cho rằng Dương Bách Xuyên sẽ thua.
Bởi vì cách biệt tu vi quá lớn, Dương Bách Xuyên là Phân Thần sơ kỳ, còn Quan Vân Phong là hậu kỳ.
Advertisement
Hơn kém nhau hai cảnh giới nhỏ.
Tu vi cấp bậc càng cao thì chỉ cần một kém nhau một cảnh giới nhỏ thôi thì thực lực cũng đã chênh lệch xa, không thể so sánh được.
Không ai xem trọng Dương Bách Xuyên.
Trong nháy mắt, hai nắm đấm đã chạm nhau.
Advertisement
“Ầm ầm...”
“Răng rắc...”
Tiếng nổ và tiếng gãy xương cùng vang lên, lấy hai người họ là trung tâm, bụi đất xung quanh bay mù mịt bao phủ bọn họ.
Cũng ngay lúc này tất cả bọn người đều nghe thấy tiếng kêu rên.
Có người đã bị thương.
Đa số đều chắc chắn Dương Bách Xuyên sẽ chịu thiệt.
Tuy nhiên, ngay sau đó là một âm thanh va chạm khác, cuối là tiếng hét thảm.
“A...ngươi...”
Có gì đó không đúng, rất nhiều người nghe ra tiếng kêu thảm này hình như là của Quan Vân Phong chứ không phải là Dương Bách Xuyên.
Từng người từng người suy đoán...
Bụi bặm tản đi, giữa sân xuất hiện hai bóng hình đang đứng thẳng.
Nhưng khi nhìn kỹ lại, bọn họ không khỏi hít lạnh.
Chỉ thấy trên bàn tay đầy máu của Dương Bách Xuyên đang cầm một Nguyên Anh, sau đó bóp vỡ.
Cơ thể Quan Vân Phong hét lên một tiếng rồi ngã gục.
Tất cả những người trông thấy cảnh này suýt chút nữa đã rơi cả tròng mắt ra ngoài.
Không ngờ kết quả cuối cùng là Dương Bách Xuyên giết chết Quan Vân Phong, vừa rồi bên trong cát bụi mù, bọn họ cũng không biết đánh nhau thế nào, dù sao thì Dương Bách Xuyên cũng móc Nguyên Anh của Quan Vân Phong rồi bóp vỡ, điều này đồng nghĩa với việc lão ta đã hồn bay phách lạc.
Tất cả đều im lặng như chết.
Qua một lúc, Hầu Đậu Đậu mới hô lên, phá vỡ đi sự yên tĩnh: “Haha, Đại ca uy vũ.”
Diệp Vô Tâm mừng tới chảy nước mắt.
Hạ Thiền ở phía xa thả lỏng, nàng thở dài một hơi.
Tiểu Ô Quy cũng hoan hô, nhưng đa số là chấn động, rõ ràng bọn họ đã nhìn thấy được một người có thể sánh ngang với cường giả danh tiếng Phân Thần cảnh vùng dậy.
Có thể giết được Quan Vân Phong, điều này có thể chứng minh, Dương Bách Xuyên có thực lực tuyệt đối, sức mạnh của hắn còn vượt qua cả Phân Thần hậu kỳ, nghĩ tới đây, rất nhiều người âm thầm nhớ kỹ Dương Bách Xuyên.
Lúc trước, Lâu Nhất Trầm đang cố gắng gây phiền phức cho Dương Bách Xuyên cũng đổ cả mồ hôi lạnh, may mà lão ta không đối đầu với Dương Bách Xuyên, nếu không thì kết cục của lão sẽ giống như Quan Vân Phong, thậm chí còn thảm hơn, Quan Vân Phong đánh lén còn không giết được Dương Bách Xuyên, ngược lại còn bị hắn ta bóp nát Nguyên Anh, đúng là quái thai không thể trêu vào.
Cho dù là yêu tộc một phương cũng đưa ra đánh giá giống như Lâu Nhất Trầm, Dương Bách Xuyên chính là quái thai không chọc nổi.
Hiện tại với Dương Bách Xuyên mà nói, hắn càng ngày càng bội phục lão đầu hơn.
Nhớ lại khoảnh khắc vừa rồi, khi để ý thấy ánh mắt hận thù của Quan Vân Phong, hắn đã âm thầm dồn lực lượng để kích phát Thủ Cốt thần thông trên tay phải, lúc đánh ra quyền đó, trong đầu liền nhớ đến hình ảnh con người đột trời đạp đất phá núi giống như một chiến thần, hắn đa nghĩ bản thân giống như chiến thần với ý chí bất khuất, dùng cú đấm mang khí thế có thể phá nát một ngọn núi chống lại công kích của Quan Vân Phong.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!