Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

Tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ, nhưng sau đó, trước mắt bọn họ xuất hiện một cảnh tượng còn đáng khiếp sợ hơn, bọn họ lập tức coi Dương Bách Xuyên như thần thánh.  

 

 

Đám người chỉ nghe thấy Dương Bách Xuyên biến thành người khổng lồ hô to: “Kim Cang Ấn ~”  

 

Vừa dứt lời, hắn tung một chưởng đánh ra phía trước, một ngọn đồi nhỏ cách đó mấy chục thước ầm ầm sụp đổ hoàn toàn.  

 

“Chí Tôn Ấn ~”  

 

Lại là một tiếng hô vang lên.  

 

“Ầm ầm ~”  

 

Một ngọn núi bị Dương Bách Xuyên trông như người khổng lồ đánh sập hơn phân nửa.  

 

Từ lúc này tất cả mọi người đều khiếp sợ đến ngây người.  

 

Trong ánh mắt Thú Ngũ Hành hiện lên vẻ sợ hãi.  

 

Lý Phượng Ngọc nhìn những ngọn núi bị phá hủy, nàng thầm nghĩ dựa vào tu vi của nàng bây giờ cũng có thể phá hủy một ngọn núi nhưng tuyệt đối sẽ không dễ dàng như Dương Bách Xuyên  

 

Ngô Mặc Thu đứng sau đám người, nàng ấy nhìn Dương Bách Xuyên khổng lồ đứng trên đỉnh núi, trong mắt tràn đầy yêu mến.  

 

Cửu Nữ nhìn về phía Dương Bách Xuyên, ánh mắt lấp lánh.  

 

Trong mắt mọi người, hai chiêu vừa rồi của Dương Bách Xuyên coi như là phép thần thông quảng đại, nhưng lúc này Dương mỗ đứng trên đỉnh núi thở dài lắc đầu tự nhủ: “Uy lực vẫn cách xa vạn dặm so với lão già kia.”  

 

Thân thể Pháp tướng của hắn mới cao ba mươi thước, mà lão già kia thi triển ra phép thần thông chân chính thực sự phải là thân cao ngàn thước, khí thế đầu đội trời chân đạp đất.  

 

Kim Cang Ấn và Chí Tôn Ấn Thi triển ra có thể rơi vào thế giới ảo cảnh uy lực mạnh mẽ lần trước hay không, mới phá nát được một sườn núi nhỏ, mà Pháp tướng của lão già thi triển ra, mới chân chính là khiến trời đất sụp đổ.  

 

Nhưng sau đó thân thể Dương Bách Xuyên bình thường trở lại, trong lòng khẽ động, không xoắn xuýt nữa, hắn đương nhiên biết mình không phải là đối thủ của lão già, chỉ là hắn cảm thấy Pháp tướng của lão già thi triển hoặc nói là loại uy lực trong ảo cảnh kia rất tuyệt, rất có phong cách, đây mới thực sự là cường đại.  

 

Nhưng hắn cũng biết, bản thân hiện tại chỉ là một Phân Thần cảnh đại viên mãn nho nhỏ mà thôi, có thể luyện được chiêu đầu tiên Kim Cang Chí Tôn trong “Thập Nhị Chí Tôn” đã rất tốt rồi.  

 

Nhìn một ngọn đồi nhỏ bị mình phá hủy cùng một đỉnh núi bị san phẳng phía xa, Dương Bách Xuyên biết nói riêng về thực lực cũng tăng lên không chỉ gấp mười, hắn cũng nên hài lòng, dù sao ngày sau tu vi sẽ còn tăng lên nữa, uy lực của thần thông Kim Cang Chí Tôn sẽ còn tiếp tục tăng lên.  

 

Đây mới chỉ là bắt đầu, đây mới thực sự là phép thần thông.  

 

Tuy mới luyện một chiêu “Thập Nhị Chí Tôn” nhưng Dương Bách Xuyên đã thấy được uy lực thần thông mà lão già tự sáng tạo nên, điều mà hắn không thể tưởng tượng nổi, hắn tràn đầy kỳ vọng vào mười một chiêu tiếp theo, tin tưởng sẽ là phép thần thông nghịch thiên.  

 

Bây giờ hắn đã tin lời lão già kia, một chút công phu tu luyện cũng có thể tung hoành ngang dọc Tu Chân Giới.  

 

Sức mạnh thần thông thực sự vô địch.  

Kim Cang Chí Tôn tổng cộng có ba ấn, một chiêu Kim Cang Bất Động Ấn dùng để phòng ngự, Kim Cang Ấn và Chí Tôn Ấn phía sau đều là chiêu tấn công.  

 

 

Phong ấn phòng ngự tạm thời chưa được kiểm nghiệm nhưng ngẫm lại thì cũng không tệ, uy lực của Kim Cang Ấn và Chí Tôn Ấn đã được chứng minh, trước mắt tu vi của hắn đã đạt được Phân Thần cảnh đại viên mãn, các chiêu thi triển ra đều đạt tới uy lực của Độ Kiếp cảnh, Dương Bách Xuyên đã cực kỳ hài lòng.  

 

 

Nếu đã tăng thêm phân thân không gian, Dương Bách Xuyên tin là cho dù bây giờ đối đầu với tu sĩ ngang sức như Phạm Thiên Bình Độ Kiếp trung kỳ và Vu Sùng Sinh Độ Kiếp sơ kỳ, một mình hắn cũng có thể chiến đấu.  

 

 

Hắn rất hài lòng với thần thông Thập Nhị Chí Tôn mà lão già lưu lại, trong lòng thầm nghĩ: “Với độ thần thông này, luyện thành công ba, năm chiêu, là có thể đi khắp Tu Chân Giới rộng lớn này rồi.  

 

 

Chẳng qua phép thần thông càng mạnh, càng cường đại thì càng khó tu luyện, Dương Bách Xuyên cũng biết điểm này, mặc dù Dương Bách Xuyên rất mong chờ đến lúc tu luyện xong “Thập Nhị Chí Tôn”, nhưng hắn cũng không tham lam tu luyện vào thời điểm này, hắn vẫn hiểu đạo lý cái gì nhiều quá cũng không tốt.  

 

 

Trước tiên vẫn cần luyện cho thuần thục chiêu thứ nhất Kim Cang Chí Tôn đã, rồi đi nghiên cứu chiêu thức sau cũng không muộn, hơn nữa cảnh giới tu vi vẫn còn là một hạn chế.  

 

 

Chỉ một chiêu Kim Cang Chí Tôn nhẹ nhàng này đã có ba kết ấn, Dương Bách Xuyên cũng có thể cảm giác được, chân khí trong cơ thể sẽ bị hao hết, đương nhiên uy lực thần thông lợi hại như vậy không thể tùy ý vận dụng, chỉ có thể sử dụng như một con át chủ bài, bất ngờ đánh địch thôi.  

Advertisement
';
Advertisement