Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

 Ngay sau đó đồng tử của Dương Bách Xuyên co rụt lại, trong tầm mắt của hắn, chỉ thấy bìa kiếm khí bị một đao của Nguyên Thần Huyễn hóa giải, chỉ tạm dừng một chút, bùa kiếm khí đã mất đi tác dụng.  

 

Điều này làm cho Dương Bách Xuyên càng thêm kinh hãi, nghĩ thầm: “Có lẽ đây mới là thực lực chân chính của lão già này, cho dù tu vi bị áp chế ở Độ Kiếp đại viên mãn, nhưng thực lực lại mạnh nhất trong cảnh giới này.”  

 

Mặc dù bùa kiếm khí đã bị Nguyên Thần Huyễn hóa giải, nhưng cũng cho Dương Bách Xuyên thời gian thở dốc đối phó, hắn gầm to: “Trường Sinh Vấn Đạo……”  

  Advertisement

Hắn đã diễn luyện vô số lần thần thông Trường Sinh Chí Tôn, chiêu thứ hai của thần thông  ở trong không gian Hắc Liên.  

 

Đây cũng là lần đầu tiên hắn thực chiến sau khi tìm hiểu, cũng không biết hiệu quả ra sao, dù sao lúc này có thể đối phó được với Nguyên Thần Huyễn là được, nếu không hắn không nắm chắc có thể đỡ được một đao của Nguyên Thần Huyễn.  

 

Khoảnh khắc tung chiêu đối đầu với Nguyên Thần Huyễn, một phù văn màu vàng xuất hiện, diễn biến ra một bàn tay khổng lồ, đón nhận đao khí của Nguyên Thần Huyễn.  

  Advertisement

“Ầm đùng……”  

 

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.  

 

Một đòn này của Dương Bách Xuyên mang theo khí tượng làm gió mây biến sắc, ngay lập tức niềm tin to lớn trào dâng trong lòng hắn, duỗi tay ra ngoài, nắm lấy đao khí của Nguyên Thần Huyễn vào trong tay.  

 

Sau khi nắm lấy, đao khí dập nát.  

 

Dương Bách Xuyên chấn động, lúc này hắn tin tưởng gấp bội, lần đầu tiên thi triển Trường Sinh Chí Tôn đã có uy lực vượt xa tưởng tượng của hắn.  

 

Trường Sinh Chí Tôn có ba lần kết ấn, vấn đạo, thành đạo và đại đạo. Đây chỉ là ấn đầu tiên, hai kết ấn phía sau sẽ càng cường đại hơn lần kết ấn đầu tiên rất nhiều.  

 

Chỉ mới kết ấn đầu tiên đã bóp nát một đao của Nguyên Thần Huyễn, càng đừng nói hai kết ấn còn lại.  

 

Nguyên Thần Huyễn đứng trên lưng Hắc Lân Mãng, trong lòng run lên.  

 

Lão ta đã nhìn ra thần thông của Dương Bách Xuyên đã cực kỳ sát với thần thông của thánh địa Trường Sinh Điện. Lão ta đã từng nhìn thấy người của Trường Sinh Điện thi triển Trường Sinh Ấn, ấn tượng khắc sâu. Lúc này nhìn Dương Bách Xuyên tấn công, ngược lại cho lão ta một loại ảo giác, cảm giác thần thông Dương Bách Xuyên thi triển còn mạnh hơn người của Trường Sinh Điện rất nhiều.  

 

Trong lòng Nguyên Thần Huyễn bị chấn động mạnh, thần thông của Dương Bách Xuyên hóa thành một bàn tay, nhẹ nhàng nắm cũng đã làm một đao của lão ta dập nát, mặc dù cũng là lực lượng hình thành đao khí, nhưng trong tay lại là lực lượng chuyển hóa từ ma khí. Đao khí dập nát, lực lượng truyền lại làm nửa người lão ta chết lặng, tay đang nắm đao run nhẹ.  

 

Sắc mặt ngưng trọng nhìn Dương Bách Xuyên, Nguyên Thần Huyễn biết nếu không ra chiêu tàn nhẫn, không có khả năng bắt được Dương Bách Xuyên.  

 

Trong lòng thầm than, may mắn đã chuẩn bị đầy đủ, có một Hắc Lân Mãng cấp bậc đại lĩnh chủ.  

 

Hắc Lân Mãng chính là độc vật chân chính, bản thân lão ta là độc tu, giữa hai bên có sự dung hợp trời sinh, lão ta có thể thông qua bí pháp kết hợp lại sức mạnh của mình và Hắc Lân Mãng. Đến lúc đó có thể phát huy ra uy lực khủng bố, thậm chí vượt xa sức mạnh Độ Kiếp kỳ đại viên mãn, hơn nữa sẽ không bị quy tắc áp chế.  

Cả người độc công của lão ta và kịch độc của Hắc Lân Mãng, cho dù thần thông của Dương Bách Xuyên cường đại quỷ dị, Nguyên Thần Huyễn không hề sợ hãi.  

 

 

Đứng trên đầu Hắc Lân Mãng, ánh mắt lạnh băng nhìn Dương Bách Xuyên, nói: “Hôm nay dù ngươi có phải là người Trường Sinh Điện hay không, lão phu cũng phải lột da rút gân giam cầm nguyên thần của ngươi.”  

 

 

Lúc này trong lòng Dương Bách Xuyên cũng có tính toán tương tự với Nguyên Thần Huyễn.  

 

 

Nguyên Thần Huyễn cho rằng lão ta có thủ đoạn chắc thắng, đồng dạng Dương Bách Xuyên cũng thấy uy lực khủng bố của ấn Trường Sinh, không hề kiêng kị Nguyên Thần Huyễn như lúc đầu.  

 

 

“Lão già, có thủ đoạn gì cứ cho hết ra đây, hôm nay ta phải phá hủy bộ xương già của ngươi.”  

 

 

Dương Bách Xuyên nở nụ cười lạnh lùng, trong lòng không hề sợ hãi.  

 

 

Ngay sau đó hai người cùng ra tay.   

Advertisement
';
Advertisement