Quả thật ở mặt thiên phú Y đạo, bọn họ có thiên phú cao hơn Nhân tộc. Dương Bách Xuyên biết cứ tiếp tục như vậy thì hai tỷ muội Trác Mộc Ngọc Trân và Trác Mộc Ngọc Linh sẽ trở thành trụ cột của Yêu Y quán, cho dù hiện tại bọn họ mới chỉ biết bắt mạch.
Đương nhiên một trăm đệ tử được lựa chọn cẩn thận khác cũng không tệ, chỉ kém tỷ muội Trác Mộc một chút thôi. Tất cả đều là đệ tử Yêu tộc có tu vi, tất nhiên năng lực học tập tiến bộ thần tốc.
Tạm thời có thể thấy có những đệ tử này, Yêu Y quán có thể tiếp tục hoạt động.
Sau khi dặn dò xong, Dương Bách Xuyên một mình lên đường tới núi Khổng Tước.
Vốn dĩ đám Tử Hoàng muốn đi cùng, nhưng Dương Bách Xuyên từ chối hết. Mặc dù hắn chỉ tiếp xúc với Khổng Tước Vương một thời gian ngắn, nhưng có thể nhìn ra Khổng Tước Vương là một đại yêu có tâm tư tinh tế, hắn dẫn theo nhiều người chưa chắc là chuyện tốt.
Hơn nữa, nếu là khảo nghiệm giữa hai bên thì không nên xen lẫn quá nhiều tâm tư phức tạp.
Hắn dám đi tức là dám đánh cược, cược Khổng Tước Vương vô cùng quan tâm tới vấn đề tăng cường huyết mạch. Thật ra Dương Bách Xuyên biết hôm ấy Khổng Tước Vương không từ chối hắn ngay tức là đã tiềm thức đã dao động rồi, đối phương hẹn hắn đến núi Khổng Tước là một tín hiệu, Dương Bách Xuyên đi chuyến này rất có lòng tin.
Suy cho cùng, nếu Khổng Tước Vương gây khó dễ cho hắn, hắn đánh không lại, muốn chạy trốn thì Khổng Tước cũng chẳng giữ được hắn.
Có sư phụ, chạy trốn không thành vấn đề.
...
Sau khi ra khỏi thành, Dương Bách Xuyên lấy pháp khí mà Chuột Vương đưa cho hắn ra, cắm xuống đất, sau đó thôi động chân khí. Tức thì hắn cảm nhận được từng luồng năng lượng từ pháp khí Địa Thính phát tán ra, truyền vào sâu trong lòng đất...
Pháp khí Địa Thính này là pháp khí mà Chuột Vương đưa cho Dương Bách Xuyên để điều khiển tộc chuột Ngũ Hành, tương tự hổ phù điều binh.
Quả nhiên một lát sau, mặt đất hơi rung lên, sau đó mặt đất tách ra, một cái hang hiện ra, một con chuột lông màu xanh lá xuất hiện.
Tiếp theo, ánh sáng màu xanh lá lóe lên, hóa thành một thanh niên tóc xanh, mặc trang phục màu xanh lá. Người này cung kính hành đại lễ với Dương Bách Xuyên: "Chuột Ngũ Hành Lục Mao tham kiến quốc sư đại nhân."
Dương Bách Xuyên nhìn thanh niên tộc chuột Ngũ Hành tự xưng là Lục Mao, bỗng dưng muốn cười, càng nhìn càng thấy kỳ quái. Là một tiểu yêu Độ Kiếp sơ kỳ, lông màu xanh lục!
Hắn phất tay nói: "Miễn lễ. Ta muốn tới núi Khổng Tước, ngươi dẫn đường cho ta."
"Tuân lệnh quốc sư. Mời quốc sư đi theo tiểu yêu..."
Nói xong Lục Mao ra hiệu cho Dương Bách Xuyên tiến vào hang.
Dương Bách Xuyên biết sự lợi hại của hệ thống đường lối dưới lòng đất, nó trải khắp khu vực dãy núi Vạn Yêu.
Hắn chọn cách nhờ tộc chuột Ngũ Hành dẫn đường, thứ nhất là vì bản thân chưa từng tới núi Khổng Tước nên không biết đường, thứ hai là vì suy tính cho sự an toàn.
Đi lại ở dãy núi Vạn Yêu mà không có hệ thống đường lối dưới lòng đất của tộc chuột Ngũ Hành thì không an toàn.
Sau khi theo Lục Mao tiến vào hang, Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ rồi nói: "Báo cho Chuột Vương đến gặp ta."
"Vâng, tiểu yêu sẽ báo cho Vương bệ hạ!" Lục Mao đáp lời, sau đó kêu chít chít một tràng vọng vào một cửa hang khác.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!