Khổng Tước vương hét lớn, nàng ta muốn kêu gọi giúp đỡ từ bên ngoài, cũng chính là mấy đại yêu dưới trướng ngoài điện Khổng Tước. Thế nhưng trước đó nàng ta tự mình bày kết giới quanh đại điện, giờ bên trong như một mảng không gian độc lập, người bên ngoài không nhìn thấy cũng không nghe được, dù nàng ta có kêu rách họng cũng chẳng có ai đáp lại.
Khổng Tước vương không kêu còn đỡ, nàng ta la hét như vậy càng khiến Dương Bách Xuyên hưng phấn hơn, hắn cười phá lên: "Trước giờ ta đều bị nữ nhân đẩy ngã, hôm nay ông đây thề phải chủ động một lần, xem như trừng phạt ngươi."
Nói xong, Dương mỗ hôn xuống đôi môi anh đào nhỏ nhắn của Khổng Tước vương…
"Á… Ngươi ngươi ngươi… Ngươi đừng qua đây…" Thấy nụ hôn của Dương Bách Xuyên sắp rơi xuống, Khổng Tước vương càng la lớn hơn.
"Uỳnh…"
Ngay sau đó, đầu óc nàng ta nổ ầm ầm, trắng xóa.
Cảm giác mềm mại ấm áp phát ra từ môi sau đó truyền khắp thân thể nàng ta, nơi đáy lòng sinh ra một cảm giác chưa từng có trước nay.
Cả người Khổng Tước vương xụi lơ, miệng chỉ phát ra từng tiếng ú ớ, từ bỏ giãy giụa.
Dương Bách Xuyên mừng rỡ, môi không cẩn thận bị Khổng Tước vương cắn đau nhưng trong lòng hắn lại vô cùng vui vẻ. Hắn nhận ra Khổng Tước vương là tay mơ, cho dù nàng ta đã tu luyện mấy ngàn, thậm chí mấy vạn năm nhưng vẫn bị hắn chinh phục.
Từ lúc vụng về, tức giận và chống trả ban đầu đến khi đáp lại vài phút sau đó, miệng lưỡi cả hai vấn quấn quýt bên nhau.
"Xoẹt…"
Dương Bách Xuyên thô bạo xé nát y phục của nữ tử dưới thân, cuối cùng hắn cũng hoàn toàn thu phục Khổng Tước vương kiêu ngạo thận trọng.
…
Bảy ngày sau, động tĩnh mới dần dần biến mất.
Dù Dương Bách Xuyên có thân thể Lưu Ly nhưng mây mưa suốt bảy ngày ròng rã vẫn hơi không tiêu.
Khổng Tước vương đã bị hắn chinh phục triệt để, trần trụi nằm bên cạnh. Mưa gió qua đi, Dương mỗ đứng dậy mặc y phục, nhớ lại từng tiếng tướng công nũng nịu của Khổng Tước vương bảy ngày qua, hắn nhịn xuống cơn kích động đang trào dâng, cả người vô cùng thỏa mãn.
Giờ phút này, hắn đột nhiên nhận ra, hình như mình đã lên giường với hai tôn đại yêu rồi.
Mặc kệ nói thế nào, chinh phục được Khổng Tước vương đồng nghĩa với việc đẩy mạnh kế hoạch ở dãy núi Vạn Yêu của hắn.
"Tướng công…" Khổng tước vương tỉnh giấc, sau khi ăn mặc chỉnh tề thì mặt đầy u oán nhìn hắn, hiện giờ nàng ta đã hết tức tối, bởi vì lửa giận đã bị ai kia dập tắt hết rồi còn đâu.
"Ha ha… Đi thôi, xóa bỏ kết giới, ta có việc muốn bàn với nàng."
Dương Bách Xuyên nói hết kế hoạch thu phục tất cả Yêu Vương ở dãy núi Vạn Yêu cho Khổng Tước vương, bởi vì kế tiếp còn cần nàng ta hỗ trợ.
Khổng Tước vương nghe xong lo lắng hỏi: "Dãy núi Vạn Yêu gồm có tứ đại Yêu tộc, hiện giờ ta đã thần phục tướng công, tuy nhiên ba đại Yêu Tôn còn lại đều rất khó đối phó, tướng công dự định làm gì?"
"Ta không muốn đợi nữa, kế tiếp ta cần nàng trợ giúp, hẹn ba đại Yêu Tôn kia tới đây, một lưới bắt hết." Hai mắt Dương Bách Xuyên lóe lên tia sáng.
"Dùng sức mạnh cưỡng ép e rất khó, tu vi của tứ đại Yêu Tôn đều là Tôn Vương đại viên mãn, cho dù hiện tại ta đã là Tôn Vương đỉnh phong, cùng lắm cũng chỉ có thể đối phó với một tên trong đó thôi, hai đại Yêu Tôn kia phải làm sao? Mỗi một tên đều được truyền thừa tiên thiên pháp khí, đây mới là điểm quan trọng nhất." Khổng Tước vương nói.
Dương Bách Xuyên từng nghe Chuột Vương nhắc qua tứ đại Yêu Tôn của dãy núi Vạn Yêu đều sở hữu pháp khí truyền thừa cường đại rồi, lão ta còn nói trong tay Khổng Tước vương có một khúc Ngô Đồng từ thời thượng cổ, là một pháp khí cường đại từng được tẩm bổ trong hơi thở của thần thú Phượng Hoàng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!