Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 Dương Bách Xuyên không khỏi ngạc nhiên, nhìn hồ lô vẫn nguyên vẹn, dùng chân khí thì bị cắn nuốt, nhưng lại không có bất cứ thay đổi gì.  

 

 

Sức nóng của bình Càn Khôn vẫn như cũ, đây rốt cuộc là thứ quái quỷ gì?  

 

“Ta không tin là…”  

 

Dương Bách Xuyên dở tính ngang ngược, hắn cạy nắp bình hồ lô…  

 

Sau vài phút cũng không có tác dụng, thậm chí hắn còn dùng tới máu cũng không cách nào khiến hồ lô mở nắp.  

 

Dựa theo cảm ứng nóng hầm hập của bình Càn Khôn, chứng minh cái bình hồ lô màu sữa này chắc chắn là một bảo bối, bên trong phải có một không gian khác, nhưng mà hắn không mở được.  

 

Dùng hết đủ các cách nhưng vẫn không có dấu hiệu gì.  

 

Hết cách, Dương Bách Xuyên chỉ có thể nhờ lão đầu ra trận.  

 

Từ lần trước, sau khi lão đầu nói đừng quấy rầy tới ông, cũng đã rất nhiều năm rồi Dương Bách Xuyên không làm phiền tới sư phụ của mình.  

 

Lúc này, rõ ràng lấy được một hồ lô là bảo vật, nhưng lại không biết cách sử dụng, Dương Bách Xuyên thật sự rất tò mò.  

 

Không nghiên cứu ra được nguyên lý thì hắn sẽ không chịu bỏ qua.  

 

“Lão đầu, người ra đây một chút.”  

 

Dương Bách Xuyên lên tiếng gọi.  

 

Hồi lâu sau không có ai trả lời.  

 

“Lão đầu chết tiệt, người mau ra đây.”  

 

Dương Bách Xuyên lại hò hét.  

 

“Tiểu tử vô sỉ, lại gây ra chuyện gì rồi? Quấy rầy vi sư tu dưỡng…Ôi…”  

 

Vân Thiên Tà mắng, nhưng cuối cùng lại rất ngạc nhiên.  

 

Dương Bách Xuyên không để ý tới lời chửi mắng của sư phụ Vân Thiên Tà, nghe lão đầu lên tiếng, hắn biết ông đã nhìn thấy bình hồ lô.  

 

Hắn vội vàng hỏi: “Lão đầu, lần này con không gây chuyện, đây là hồ lô mà bình Càn Khôn cảm ứng được, nhưng con đã thử mọi cách vẫn không mở được, chắc chắn là bảo vật, người biết vật này đúng không?”  

 

“Đâu chỉ là biết, đây cũng xem như là vật của một người quen cũ, không ngờ lại xuất hiện ở nơi này, chớp mắt mà đã qua mấy vạn năm rồi, có lẽ người đó đã sớm không còn trên cõi đời này nữa…?”  

 

Vân Thiên Tà thấy vật nhớ người, ông hơi xúc động.  

 

Dương Bách Xuyên biết lão đầu còn có lời muốn nói, hắn cũng hiểu được ý của lão đầu, sư phụ rõ ràng là biết chiếc hồ lô này, hắn cũng không ngắt lời mà chờ ông nói tiếp.  

 

Lão đầu thở dài một tiếng rồi nói: “Vật này có tên là ‘Hồ Lô Tụ Tiên’, nghe tên biết công dụng, có thể hội tụ tiên khí…Hàng vạn năm trước, khi vi sư ở Tiên Giới, vị kia cũng là Tán Tiên giống vi sư, ông ấy đã dùng một khối kỳ thạch luyện chế ra hồ lô, đó là một đại sư luyện khí, ở Tiên Giới, danh tiếng luyện khí của ông ấy cũng rất siêu phàm.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement