Các cột đá ở khu vực thứ nhất đều được ghi lại kinh nghiệm trong cảnh giới tu luyện Tu Chân Giới, bắt đầu từ việc tu luyện để cảm nhận linh khí trời đất, cho đến khi giải thích tu luyện của Phi Thăng Cảnh, mỗi cảnh giới đều rất chi tiết.
Nội dung ghi lại trên tấm bia đá ở khu vực thứ hai đối với Dương Bách Xuyên cứ như đang đọc thiên thư, hắn hoàn toàn không hiểu ý nghĩa của nó.
Nhưng hắn biết vết tích của những văn tự này, giống với con đường mà lão già đã dạy, đây chắc chắn là do lão già để lại.
Hơn nữa, văn bản được ghi lại ở khu vực thứ hai là một lời giải thích về pháp tắc thiên địa, mà Dương Bách Xuyên đã có được câu trả lời trên cột đá cuối cùng, đồng thời cũng nhìn thấy chữ ký của lão già.
Hắn cũng cẩn thận xem xét, đi thẳng đến khu thứ ba.
So với hai khu vực đầu tiên, cộng lại lên đến hàng trăm cột đá, còn khu vực thứ ba chỉ có ba cột đá.
Nhưng trong mắt Dương Bách Xuyên, những thứ trên ba cột đá này đều là những thứ phi thường.
Không phải được ghi chép bằng văn bản, mà là...
Trên cột đá đầu tiên là một vết kiếm.
Trên cột thứ hai là Thủ Chưởng Ấn.
Trên cột trụ thứ ba là Quyền Đầu Ấn.
Không hề khoa trương khi nói rằng giá trị của rừng đá này không kém gì đài tu luyện của chính điện.
Khu vực thứ nhất là bách khoa toàn thư chú thích về cảnh giới tu luyện của Tu Chân giả, khu vực thứ hai là kinh nghiệm về pháp tắc thiên địa, Dương Bách Xuyên lại giống như đang đọc thiên thư, nhưng hắn biết đây là tâm huyết của lão già, nếu có thể lĩnh ngộ được, tu vi của hắn sẽ làm đảo lộn thế giới.
Trước đây hắn đã nghe lão già nói, nếu luận về việc cảm ngộ pháp tắc thiên địa của tu sĩ trên thế gian thì đứng thứ nhất phải là Tán Tiên, bởi vì Tán Tiên cần phải bình giải sự tồn tại của nhục thân và Nguyên Thần để bắt đầu tu luyện, mà Nguyên Thần là thứ nhạy cảm nhất đối với Thiên Đạo, vì vậy sự hiểu biết của Tán Tiên về sức mạnh của pháp tác luôn đứng thứ nhất.
Vết kiếm, thủ ấn và quyền ấn ở khu vực thứ ba đều giống như khí tức ở sơn môn, Dương Bách Xuyên biết đây là do Cổ Tiên nhân để lại.
Nó càng là quan trọng nhất.
Dương Bách Xuyên rời khỏi khu thứ ba, trở về khu thứ nhất, nhìn khu rừng đá này, trái tim dâng trào, hắn tự lẩm bẩm: “Mười đại cảnh giới tu luyện đều được ghi lại, cảm ngộ về pháp tắc thiên địa của Tán Tiên giống như thiên thư, Đại Đạo của Cổ Tiên nhân để lại ở đây, đã đến nơi tu luyện Thánh pháp tối thượng này, Dương Bách Xuyên ta sao có thể không vượt qua Thánh địa Tu Chân...?”
Dương Bách Xuyên biết rừng đá là tài sản lớn, có rừng đá tâm đắc để tu luyện này, Vân Môn chắc chắn sẽ là một thế lực truyền kỳ quật khởi của Tu Chân Giới.
Cả sư phụ lẫn chủ nhân cũ Cổ tiên nhân đều là người đã vượt qua cấp bậc Tu Chân Giới, Dương Bách Xuyên thấy truyền thừa tu luyện mà họ để lại không hề kém bất cứ một thánh địa nào.
Dương Bách Xuyên đặt tên cho rừng đá là rừng Ngộ Đạo, đặt tên cho chủ điện là điện Thành Tiên. Nơi này vốn dĩ không có tên, hắn đặt xem xem như tưởng niệm công lao của Cổ tiên nhân và sư phụ.
Trong khoảng thời gian kế tiếp, Dương Bách Xuyên tuyên bố mở cửa điện Thành Tiên và rừng Ngộ Đạo cho ba trăm đại yêu cấp bậc Tôn Vương. Về phần các yêu tu cấp bậc dưới Tôn Vương, Dương Bách Xuyên chỉ mở khu thứ nhất của rừng Ngộ Đạo cho bọn họ. Còn hai khu vực khác, do tu vi của bọn họ quá thấp, nếu vào trong thì trái lại sẽ hại bọn họ.
Mà vào điện Thành Tiên cũng yêu cầu phải có cấp bậc Tôn Vương. Tu vi thấp mà muốn vào điện Thành Tiên thì bắt buộc phải có cống hiến cho Vân Môn mới được.
Thật ra điều kiện như vậy là một dạng khích lệ.
Sau khi chuyện về điện Thành Tiên và rừng Ngộ Đạo được tuyên bố đã gây náo động trong năm vạn yêu tu...
Mọi người bắt đầu chăm chỉ tu luyện, ai ai cũng muốn tiến vào điện Thành Tiên.
Còn Dương Bách Xuyên, sau khi tuyên bố xong, hắn ở lại khu thứ nhất của rừng Ngộ Đạo. Mỗi chú giải về cảnh giới tu luyện được ghi trên cột đá đều vô cùng chi tiết, đây mới là cảm ngộ cảnh giới toàn diện nhất và có hệ thống nhất.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!