Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

Bọn họ muốn vào trong, có điều vừa gia nhập Vân Môn Tiên Cảnh, chưa lập được bất cứ công lao gì đã được hưởng thụ tài nguyên đan dược của Vân Môn, nếu bọn họ còn mặt dày đi xin Dương Bách Xuyên cho bọn họ vào điện Thành Tiên và rừng Ngộ Đạo, có lẽ Dương Bách Xuyên sẽ nể mặt cho bọn họ vào trong, nhưng mà bản thân bọn họ đều thấy ngại.  

Bây giờ nghe nói Dương Bách Xuyên muốn ra ngoài, vì có người bao vây tấn công đệ tử Vân Môn, đám người Khang Tùy Phong biết cơ hội đã đến. Đúng lúc bọn họ có thể ra ngoài với Dương Bách Xuyên để tạo dựng sự nghiệp, đến lúc đó đương nhiên hắn sẽ để bọn họ tiến vào điện Thành Tiên và rừng Ngộ Đạo của Vân Môn Tiên Cảnh.  

Hơn nữa lần này ra ngoài, Dương Bách Xuyên còn dẫn theo trăm Đại Yêu cấp bậc Phi Thăng cảnh, vạn yêu binh yêu tướng cấp bậc Đại Thừa cảnh, nếu cộng thêm đám người bọn họ thì có đến khoảng một trăm ba mươi Phi Thăng cảnh. Nghe nói, Dương Bách Xuyên còn ra lệnh cho cao thủ Đại Yêu rải rác ở Tu Chân Giới đến đó trước.  

Lực lượng khổng lồ như vậy hoàn toàn dư sức san bằng một Thánh địa, đám người Khang Tùy Phong biết bọn họ đi theo cũng sẽ không có nguy hiểm gì, hoàn toàn chỉ là đi lấy tiếng.  

Lúc này không đi mới là kẻ ngốc.  

Cả đám đều là người có kinh nghiệm, tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.  

Dương mỗ lại rất tán thưởng hành vi của đám người Khang Tùy Phong, hắn hy vọng sau này Vân Môn Tiên Cảnh có thể tạo thành nếp sống cạnh tranh này, như vậy Vân Môn Tiên Cảnh mới có thể phát triển, đứng vững hơn ở Tu Chân Giới.  

Tin tức lần này Tử Hoàng truyền tới là ở U Linh Chi Đô, lúc xuất phát, trong lòng Dương Bách Xuyên đã có tính toán, nếu như lần này có thể tiêu diệt cả U Linh Chi Đô, vậy thì chẳng còn gì tốt hơn.  

Tổ chức sát thủ U Linh là lực lượng được Thánh địa U Linh Chi Đô chống đỡ phía sau, tiếng xấu vang xa, các thế lực lớn của Tu Chân Giới đều biết rõ, nhưng mà lại không có chứng cứ.  

Nhưng điều đó không quan trọng với Dương Bách Xuyên, chuyện này là do chính miệng lão đầu nói với hắn. Hơn nữa, sát thủ U Linh từng đuổi giết mấy nữ nhân của hắn, ép bọn họ phải tiến vào Vô Gian Cốc cửu tử nhất sinh, bây giờ Dương Bách Xuyên chuẩn bị đi tính món nợ này.  

Năm đó hắn cũng từng đồng ý với lão đầu sẽ san bằng tổ chức sát thủ U Linh và U Linh Chi Đô, lúc trước không có thực lực và thế lực, bây giờ coi như đã gom đủ rồi.  

Cộng thêm tin tức Tử Hoàng truyền tới, có khi chính là tổ chức sát thủ U Linh đang vây chặn Lưu Tích Kỳ và Dương San San, cho nên lần này Dương Bách Xuyên phải ra tay tàn nhẫn thôi.  

Theo tin tức của Tử Hoàng, Lưu Tích Kỳ và Dương San San mở một thương hội ở biên giới Man Hoang, mấy ngày trước thương hội có được một chí bảo gì đó, cho nên mới bị người đuổi giết cướp đoạt. Nếu Tử Hoàng không tìm thấy nhóm Lưu Tích Kỳ, vậy chắc bọn họ sẽ có nguy hiểm tính mạng.  

Mặc dù bây giờ vẫn chưa chắc chắn là kẻ nào đuổi giết Lưu Tích Kỳ và Dương San San, nhưng chuyện xảy ra ở địa bàn của U Linh Chi Đô, theo Dương Bách Xuyên thì sát thủ U Linh hoặc U Linh Chi Đô đều không thể trốn tránh trách nhiệm.  

Dù không có liên quan, thì vẫn đúng lúc để Dương Bách Xuyên mượn cớ san bằng sát thủ U Linh và Thánh địa U Linh Chi Đô đứng phía sau.  

Hắn cũng cho Chuột Vương đi nghe ngóng địa điểm của U Linh Chi Đô rồi, lần điểm binh này chính là để tiêu diệt U Linh Chi Đô.  

Theo Dương Bách Xuyên, không trừ khử Thánh địa này thì hắn không thể yên lòng.  

Lúc xuất phát, Dương Bách Xuyên gióng trống khua chiêng tung ra tin tức, nói sẽ đi cứu muội muội Dương San San bị U Linh Chi Đô bắt nạt…  

Hắn là muốn chặn miệng của Thánh địa khác.  

Nhưng bây giờ hắn không cảm thấy còn có Thánh địa nào dám tới gây phiền phức cho hắn.  

Mỗi ngày, đệ tử Đại Yêu của Vân Môn Tiên Cảnh đều đang trưởng thành, nói không khách sáo là cao thủ Phi Thăng cảnh đã vượt qua tất cả Thánh địa.  

…  

Mười ngày sau, Dương Bách Xuyên xuất hiện ở biên giới Tinh Cương U Linh tiếp giáp dãy núi địa giới Man Hoang, dãy núi Hỏa Vân.  

Tử Hoàng đưa tin đến đây rồi mất tung tích, đối mặt với dãy núi Hỏa Vân mênh mông được coi là địa giới của Man Hoang, Dương Bách Xuyên vung tay, ra lệnh với thủ hạ Đại Yêu: “Tìm nhóm Tử Hoàng, cho dù lật tung dãy núi Hỏa Vân cũng phải tìm cho ra.”  

Trong số hàng vạn Đại Yêu tất nhiên sẽ không thiếu Phi Cầm, từng Phi Cầm biến thành bản thể bay vào dãy núi Hỏa Vân.  

“Chuột Vương…”  

“Có thuộc hạ.”  

“Bao lâu nữa nhóm Khổng Tước mới đến nơi?”  

“Trong một ngày chắc có thể đến dãy núi Hỏa Vân.”  

“Truyền tin bảo nhóm Khổng Tước tăng tốc độ, dãy núi Hỏa Vân này rộng như vậy, vẫn cần Khổng Tước dẫn dắt đại quân Phi Cầm.”  

“Vâng.”  

Dãy núi Hỏa Vân nằm ở vùng tiếp giáp giữa Tinh Cương U Linh và Man Hoang, khu vực vô cùng rộng lớn, cũng rất quỷ dị. Dương Bách Xuyên lòng nóng như lửa đốt, Tử Hoàng bảo vệ Lưu Tích Kỳ và Dương San San chạy trốn vào dãy núi Hỏa Vân, sau đó đã mất dấu vết. Hắn thật sự rất lo bọn họ sẽ xảy ra chuyện.
Advertisement
';
Advertisement