"Bổn bổn... Bổn tiên có thể nói với các ngươi, nếu không hoàn thành chỉ dẫn, đưa cho bổn tiên rượu mật hoa của Hầu tộc và mật ong tinh khiết của tổ ong, mà... Dám dám dám... Bước vào núi Lam Tâm một bước, bổn tiên sẽ dựa theo quy tắc của Tiên Vương đặt ra giết chết các ngươi, không... Không không không tin thì thử xem."
Lúc trầu thần Ngũ Sắc nói lời này vẻ mặt nghiêm túc hơn.
Dương Bách Xuyên có chút ngạc nhiên với câu trả lời này, nhưng cũng nằm trong dự liệu, hắn nghĩ con trâu cà lăm này làm việc theo quy tắc của Lam Tâm Tiên Vương để lạ, cũng là một con trâu đầu óc không quá linh hoạt, so với Thanh Ngưu thì con trâu thần Ngũ Sắc này còn kém xa.
Xem ra là tiên sủng bị nhốt ở đây quá lâu nên đầu óc cũng chậm chạp, hoặc là con trâu cà lăm này vốn đã ngốc nghếch nên lúc Lam Tâm Tiên Vương rời đi mới không muốn mang nó theo, tuy rằng danh nghĩa là tiên sủng phụ trách trông coi hoa viên tiên gia, nhưng thật ra có khác nào bị nhốt chứ?
Nếu có thể rời đi, chỉ cần là sinh vật bình thường ai lại lựa chọn ở lại nơi này?
Dương Bách Xuyên đang nghĩ về mấy vấn đề này, thật ra cũng đang nghĩ cách.
Dù sao chỉ cần có thể rời khỏi đây, hắn sẽ dùng bất kỳ thứ gì có thể dùng được.
Vì vậy hắn hít sâu một hơi, nói với trâu thần Ngũ Sắc: "Tên cà lăm, ngươi có muốn rời khỏi đây không?"
"Vô vô vô nghĩa, bổn tiên... Muốn muốn... Nếu có thể mở kết giới của Tiên Vương, thì đã rời rời... Rời khỏi đây từ lâu rồi..." Trâu thần Ngũ Sắc theo bản năng nói.
Dương Bách Xuyên lập tức chớp lấy thời cơ: "Nói vậy phải mở kết giới thì ngươi mới có thể rời đi? Chi bằng ngươi theo bọn ta lên núi, đợi ta lĩnh ngộ được thần thông mà Lam Tâm Tiên Vương để lại, đến lúc đó mở kết giới, không phải ngươi cũng sẽ được tự do sao? Còn làm khó bọn ta, bắt bọn ta đi tìm rượu mật hoa với mật ong tinh khiết làm gì chứ?"
"Không không không... Không được, Lam Tâm Tiên Vương rất mạnh, người người người... Người đã hạ pháp với ta, nếu người khảo nghiệm vào đây mà không tuân theo... Quy quy tắc, bổn... Bổn bổn tiên sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc, đây là ý nghĩa tồn tại của bổn tiên, hơn... Hơn hơn hơn nữa bổn tiên phải nói cho các ngươi biết, không tìm thấy rượu mật hoa và mật ong tinh khiết, căn bản không thể vào Lam Tâm Cư."
Trâu thần Ngũ Sắc vô cùng nghiêm túc nói.
Bây giờ Dương Bách Xuyên biết muốn dụ dỗ con trâu cà lăm này là không có khả năng, chỉ có thể làm theo quy tắc, đi tìm rượu mật hoa và mật ong tinh khiết gì đó.
Nhưng Dương Bách Xuyên nghĩ hai thứ này nhất định không dễ lấy, nếu không sao Lam Tâm Tiên Vương lại đặt ra một quy định kỳ quái như vậy chứ?
Tuy rằng con trâu ngốc này sợ bị trừng phạt nên sẽ không bỏ qua, nhưng có một số vấn đề Dương Bách Xuyên nghĩ nếu hỏi nó vẫn sẽ trả lời.
Dù sao thì nghe có vẻ con trâu cà lăm này cũng muốn ra ngoài, mọi người đều có cùng mục tiêu.
"Được rồi, nếu đã như vậy thì bọn ta sẽ đi tìm rượu mật hoa và mật ong tinh khiết, nhưng mà chúng ta làm vậy là vì muốn ra ngoài, ngươi cũng không muốn bị nhốt ở đây thêm nữa đúng không? Nên chúng ta đều có cùng mục tiêu, ta hy vọng ngươi có thể nói cho ta biết về rượu mật hoa và mật ong tinh khiết.
Nói cách khác là ngươi nên nói cho chúng ta nghe về khỉ, gấu núi và ong mật cùng với tình hình ở đây, phải làm thế nào mới có thể lấy được nó vân vân, ngươi giúp chúng ta cũng là đang giúp mình, đúng không?" Dương Bách Xuyên bắt đầu lừa con trâu cà lăm.
Nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, trâu thần Ngũ Sắc trầm mặc, nghiên đầu như thể đang suy nghĩ về lời nói của Dương Bách Xuyên.
Một lát sau nó mới lắp bắp nói: "Bổn... Bổn bổn tiên không thể nói quá nhiều với các ngươi, chỉ có thể nhắc nhở các ngươi một chút, nhưng... Các các các ngươi phải hứa với bổn... Bổn bổn tiên, nếu thật sự có thể ra ngoài, nhất định phải dẫn bổn... Bổn bổn tiên theo, nếu không... Đánh đánh đánh chết bổn... Bổn bổn tiên cũng không nói cho các ngươi biết chuyện của ba loài yêu thú biến dị."
Dương Bách Xuyên và Mai tỷ nhìn nhau, trong mắt đều có ý cười, tuy rằng con trâu cà lăm này thật sự là tiên sủng, có được sức mạnh to lớn của tiên gia, nhưng mà... Xem ra đầu óc có chút ngu ngốc, nói vòng vo một hồi vẫn mắc câu của Dương Bách Xuyên.
"Được, ta hứa với ngươi, chỉ cần ngươi giúp bọn ta lấy được rượu mật hoa và mật ong tinh khiết, hoặc cũng chính là giúp bọn ta vào được Lam Tâm Cư, có được thần thông mà Lam Tâm Tiên Vương để lại, bọn ta tìm được cách phá giải kết giới nhất định sẽ dẫn ngươi đi cùng.
"Ngươi ngươi ngươi... Ngươi thề đi, tiểu... Tiểu tử ngươi đừng nghĩ bổn tiên ngốc, ngươi thề thì bổn... Bổn tiên mới tin ngươi, không thề bổn... Bổn tiên sẽ không nói cho ngươi biết gì cả..." Trâu thần Ngũ Sắc tỏ vẻ ngươi đừng hòng gạt ta.
Dương Bách Xuyên nghe con trâu cà lăm này nói chuyện, trong lòng buồn cười, giơ tay thề một cách lưu loát, dù sao thì nội dung cũng chính là lời vừa nói lúc nãy, chỉ bổ sung thêm một câu: "Nếu chúng ta mở được kết giới có thể dẫn trâu thần Ngũ Sắc theo nhất định sẽ dẫn theo, nếu Trương Tam ta đổi ý sẽ bị trời đánh..."
"Vậy bổn... Bổn tiên sẽ tin tưởng các ngươi." Trâu thần Ngũ Sắc đắc ý nói.
Nhưng Dương Bách Xuyên và Mai tỷ muốn cười lại không dám cười, nghẹn một bụng vô cùng khó chịu.
Lời thề của Dương Bách Xuyên có sơ hở, đáng tiếc con trâu cà lăm này không nhìn ra mà thôi.
Dù sao thì theo lời thề của Dương Bách Xuyên, quan trọng là con trâu cà lăm phải giúp họ vào Lam Tâm Cư, nói cho họ biết tất cả về ong, gấu và khỉ, nếu như không làm được như vậy thì Dương Bách Xuyên có thể đổi ý, rút lại lời thề lừa chết trâu.
Mấu chốt chính là Dương Bách Xuyên không biết xấu hổ thuận miệng đổi cho mình cái tên Trương Tam, dù sao thì lúc đó cũng là Trương Tam thề, không phải Dương Bách Xuyên hắn.
"Được được được... Được rồi, bổn bổn bổn... Bổn tiên sẽ nói với các ngươi..." Trâu thần Ngũ Sắc không phát hiện ra lỗ hổng trong lời thề của Dương Bách Xuyên.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!