Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

Dương Bách Xuyên híp mắt, không nói gì, trong lòng thầm nghĩ cứ quan sát trước rồi tính sau, chỉ mong là hẳn nghĩ nhiều.

Nếu tộc Thần Phượng thật sự gây khó dễ cho hắn, thì đừng trách hắn ác.

Mặc dù Thần Phượng bà bà là cao thủ cấp bậc lục chuyển, còn hắn chí là Phi Thăng cảnh đại viên mãn, nhưng hẳn không sợ chút nào.

Bởi vì hắn có tiểu Phượng Hoàng bên cạnh, hiện tại Phượng Hoàng Thần Hỏa của tiểu Phượng Hoàng đã đủ thiêu cháy đe dọa cấp bậc lục chuyển.

Còn nữa, Phong Tiên cũng đang ở Tiểu Yêu Giới, có tầng quan hệ với Phong Tiên thì Thần Phượng bà bà không dám làm bừa.

Chủ yếu là xem kế tiếp Thần Phượng bà bà muốn làm gì.

Nhìn tình hình, rõ ràng là các cao thủ của tộc Thần Phượng không phải đến xem hắn xuất quan.

Hơn nữa ánh mắt âm u của Thần Phượng bà bà mang đến cho hần dự cảm không lành.

Lúc này, hai tỷ muội Mai tỷ và Mai Thi Dĩnh đang thì thầm kể lại cảnh ngộ của mình.

Thoáng cái cao thủ của tộc Thần Phượng đã đến bên cạnh bọn họ.

Dương Bách Xuyên liếc nhìn, những cao thủ này của tộc Thần Phượng hữu ý vô tình bao vây bọn họ.

Tất cả chỉ đứng đó, không nói gì.

Thần Phượng bà bà bước từng bước đi tới.

Dương Bách Xuyên cố ý đứng chẵn trước tỷ muội Mai gia.

Tiếp theo, quả nhiên Thần Phượng bà bà lên tiếng.

Bà ta mỉm cười nhìn Dương Bách Xuyên: "Chẳng hay Dương thánh chủ có thể cho lão thân xem bảo khác mà ngươi và điện hạ lấy được trong động thứ ba hay không?”

Dương Bách Xuyên cũng nở nụ cười: "Tiền bối muốn xem bảo vật gì? Bảo vật chân chính là hộp báu, ta và tiểu Phượng Hoàng vẫn chưa xem, hay là tiền bối cũng ta cho ta xem nhé?"

Mặc dù tên họ Dương nào đó nở nụ cười, nhưng lại đá quả bóng trở lại, giọng điệu lạnh lùng. Bởi vì hẳn biết Thần Phượng bà bà không tỉn lời mình, cho rằng ở động thứ ba còn có bảo vật khác.

"Ha ha, Dương thánh chủ nói đùa, bảo vật chân chính đều đang ở trong tay Dương thánh chủ. Đó là đồ của tộc Thần Phượng đó là chúng ta, yêu cầu của lo thân không quá đáng chứ? Vả lại ta cũng chỉ muốn xem mà thôi, dù sao Dương thánh chủ cũng đang ở trên địa bàn của tộc Thần Phượng ta, ngay cả chút yêu cầu nho nhỏ này mà ngươi cũng không đáp ứng lão thân sao?" Thần Phượng bà bà nheo mắt nói.

Dương Bách Xuyên còn chưa nói gì, tiểu Phượng Hoàng đã nổi đóa: "Bà già này thật vô lý, ca ca có ý tốt, đã trả lại bảo vật ngươi căn cho tộc Thần Phượng các ngươi, vậy mà ngươi lại vô lễ như vậy. Ngươi là cái thá gì mà dám uy hiếp ca ca của ta?

Địa bàn của tộc Thần Phượng các ngươi thì sao nào? Nói trắng ra tộc các ngươi cũng chỉ là người hầu của tộc Phượng Hoàng ta mà thôi, muốn tạo phản hả?"

Tiểu Phượng Hoàng lên tiếng khiến bầu không khí trở nên căng thẳng.

Mai Thi Dĩnh và Mai tỷ cũng nhận thấy bất thường.

Mai Thi Dĩnh biết tâm tư của Thần Phượng bà bà, chưa biết chừng bà ta sẽ ra tay. Nàng vội vàng lên tiếng: "Bà bà, ta hiểu rõ Dương đại ca, hẳn nói không còn bảo vật khác thì chắc chản là không có, xin bà bà đừng giận.”

Mai Thi Dĩnh không biết tu vi hiện tại của Dương Bách Xuyên, nhưng nàng biết rõ thực lực tu vi của Thần Phượng bà bà. Trong mắt Mai Thi Dĩnh, Thần Phượng bà bà là nhân vật có tu vi thông huyền, nàng rất sợ bà ta gây sự với Dương Bách Xuyên. Nếu Thần Phượng bà bà ra tay, đến lúc đó tỷ tỷ và Dương Bách Xuyên sẽ chịu thiệt.

Bốp!

Âm thanh lanh lảnh vang lên.

"Á..."

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement