Dương Bách Xuyên phát hiện hai thượng phẩm Thiên Tiên nọ vẫn còn thủng thẳng bám theo phía sau mình, khóe miệng khế cong lên, để lộ ý cười, có điều giờ hắn muốn rời xa hồ Tiếp Dẫn này trước đã rồi tính tiếp.
Nếu hai Thiên Tiên đó lựa chọn bám theo hẳn, chứng tỏ trong lòng họ đã nảy sinh ý đồ giết chết hắn.
Mà chuyện này Dương Bách Xuyên đã trải qua quá nhiều lần ở Tu Chân Giới rồi, không kéo được người về đội mình thì lập tức xuống tay giết chết, lý do là không muốn để lại một mối hiểm họa tiềm năng cho tương lai.
Nơi có người sẽ có giang hồ, Tiên Giới cũng không phải ngoại lệ. Thậm chí, không chỉ mình con chim thần bí mà tới ông già cũng từng nói rằng, tình hình ở Tiên Giới còn tàn khốc hơn cả Tu Chân Giới
Hiện tại xem ra sự thật đúng là như vậy.
Điều này cũng trực tiếp phá hủy ấn tượng về Tiên Giới trong lòng Dương Bách Xuyên. Trước kia, hắn cứ cho rằng Tiên Giới là một thế giới xinh đẹp như trong cổ tích, không có chiến tranh, không có giết chóc... Cư dân nơi này là những tiên nhân thanh cao, thoát tục, trẻ mãi không già, lúc ẩn lúc hiện.
Nhưng đặt chân tới Tiên Giới rồi, hẳn mới phát hiện tất cả chỉ là ảo tượng của bản thân. Vì trên thực tế, Tiên Giới còn lạnh lùng, vô tình hơn cả Tu Chân Giới.
Dương Bách Xuyên cứ thế bay thẳng một đường, sau đó phát hiện dù đã qua rất rất lâu, nhưng cảnh vật xung quanh vẫn không thay đổi quá nhiều, như thể hẳn vẫn còn ở nguyên chỗ cũ vậy.
Ở đây không hề có ngày đêm xen kẽ, nên hắn cũng chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu. Cuối cùng, nhịn hết nổi, hẳn chỉ đành hỏi chim Thần Ma: “Qua nè, chỗ này rộng cỡ nào thế? Mất bao lâu chúng ta mới thoát được ra ngoài?"
“Nơi đây được xem là vùng đất trung tâm của Tiên Giới, chẳng những có diện tích lên đến chín mươi nghìn mét vuông, mà còn là lục địa duy nhất ở Tiên Giới. Ngoài ra, những nơi khác chẳng có điểm gì giống chỗ này cả. Dựa theo tốc độ hiện tại của ngươi, tầm bảy ngày là có thể thoát khỏi đây rồi” Hiện, chim Thần Ma đã biến thành hướng dẫn viên du lịch cho Dương Bách Xuyên.
Vì con chim tâm thần này đã đi theo ông già một thời gian dài, thế nên cũng thuộc nắm lòng rất nhiều địa điểm ở Tiên Giới, nhờ vậy mà Dương Bách Xuyên đã tránh được kha khá rắc rối không cần thiết. Giờ nghĩ lại, hẳn ông già chết tiệt đã suy tính kỹ càng rồi mới quyết định để con chim tâm thần này lại cho hắn trước khi rời đi.
Tới đây, trong lòng vô thức hiện lên suy nghĩ chẳng biết bây giờ ông già thế nào rồi...
Hắn cứ thế bay tiếp về phía trước... Tới ngày thứ bảy, quả nhiên như lời chỉm Thần Ma nói, cuối cùng hắn cũng thoát ra khỏi phạm vi khu vực hồ Tiếp Dẫn.
Vốn Dương Bách Xuyên còn tính hỏi thăm chim Thần Ma xem Tiên Giới bên ngoài khu vực này có gì khác so với ở đây, nhưng nghĩ tới kiểu gì cũng sẽ thấy thôi nên hắn không hỏi nữa. Bởi mỗi lăn trò chuyện với con chim tâm thần đó cũng chắng dễ chịu gì cho cam, nhiều lúc còn tức đến tím người nữa, thế nên với những chuyện trước sau gì cũng biết thế này, chẳng thà không hỏi còn hơn.
Hiện tại, trước mắt Dương Bách Xuyên hiện lên một khung cảnh kỳ lạ, ít nhất thì với hẳn mà nói nó kỳ lạ thật.
Khoảnh khắc hắn đặt chân tới điểm cuối của vùng đất này, hay đúng hơn là nơi giáp giới với khu vực khác, đập vào mắt là một biển sao vô cùng vô tận, trải dài xa tít tắp...
Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung.
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Bên trên là những ngọn núi có lớn có nhỏ, tỏa ánh hào quang bảy màu lơ lửng giữa trời, trông chẳng khác nào hòn đảo nãm rải rác trong biển sao vô tận...
Nhìn thoáng qua nhiều không đếm xuể, cũng chẳng xem hết nổi.
Ngoài ra bốn phía còn có vô vàn áng mây, sương mờ lượn lờ, trông chẳng khác nào tiên sơn, tiên cảnh.
Nhất thời, Dương Bách Xuyên xem đến ngây người...
Chỗ hẳn đang đứng hình như không có kết giới gì cả, cảm giác nếu muốn bay tới tiên sơn đang lơ lửng phía xa xa cũng chẳng có gì khó.