Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

Tiêu hết năm viên tiên thạch mua cho chim Thần Ma một viên tiên đan cấp thấp nhất, đổi lại thu được tin tức có thể kiếm ra tiên thạch cũng xem như không tệ.

Sự thật chứng minh, tiểu cô nương ở Đan Lâu không lừa hẳn, tin tức động tiên Đại La thượng cổ, cách ba trăm dặm về phía Đông Nam thành Tiên Mạc mở ra là thật.

Bởi vì lúc hẳn đi trên đường nghe được rất nhiều người bàn tán, hơn nữa Tiên Thiên còn tốp năm tốp ba ra khỏi thành.

Dương Bách Xuyên yên lặng đi theo phía sau những người đi tới Đại La tiên phủ, cũng bớt được bao nhiêu việc.

Hắn có rất nhiều việc phải làm.

Phải tìm lão đầu, tìm lục nhĩ, còn cả sư huynh sư tỷ...

Nhưng mới tới Tiên Giới, còn chưa quen với cuộc sống nơi này, hắn định ở tại Đại Thanh Tiên Sơn một thời gian.

Một là để làm quen với môi trường, hai là kiếm tiên thạch, nghĩ cách nâng cao tu vị, tu vi hiện tại quá thấp, đi ra ngoài sẽ rất nguy hiểm.

Vậy nên với hắn mà nói, Đại La tiên phú mở là một chuyện tốt.

Có thể đi rèn luyện, tìm hiểu tiên nhân của Tiên Giới và tiên phủ, nếu may mắn còn có thu hoạch.

....

Khoảng chừng nửa ngày của Tu Chân Giới, hắn mang chim Thần Ma tới điểm đến.

Đây là một ngọn núi khổng lồ.

Nơi mà hắn đang đứng có tên là Đại Thanh tiên sơn, gọi là đại lục Đại Thanh thì thích hợp hơn, Đại Thanh tiên sơn chỉ là một cách gọi chung.

"Trên đường đi tới đây, có người gọi là thế giới Đại Thanh, người thì gọi đại lục Đại Thanh.

Ở Đại Thanh tiên sơn có rất nhiều dãy núi.

Đỉnh núi trước mắt hắn chỉ là một trong số đó mà thôi.

Đứng từ xa có thể nhìn thấy ánh sáng trên đỉnh núi, phía dưới chân núi đầy kẻ đến rồi đi.

“Một màu Thiên Tiên ~” 

Dọc trên đường đi, Dương Bách Xuyên không khỏi cảm thán.

“Thế này thì có là gì, sinh linh ở Tiên Giới nhiều vô kể, quy tụ người của ba nghìn thế giới, có gì quái lạ đâu, những nơi kiểu như thế này có rất nhiều ~" Chim Thần Ma khinh thường.

Dương Bách Xuyên không thèm để ý tới nó, hẳn trực tiếp leo núi.

Trên đường đi hẳn nghe mọi người nói, Đại La động tiên ở trên núi, ở đó là một bầu trời khác.

Vẫn còn một đoạn đường phải đi.

Leo được khoảng ba mươi dặm, Dương Bách Xuyên nhìn thấy một lưỡng ánh sáng xanh chiếu nửa bên sườn núi

Nguồn sáng phát ra từ một khu rừng rộng lớn, mơ hồ có thể nghe được tiếng ồn ào.

Nhìn xuyên qua khu rừng, Dương Bách Xuyên thấy một khoảng đất trống bằng phẳng, rộng khoảng bằng sân bóng ở Trái Đất.

Ngay trước mặt là ngọn núi thẳng đứng như một tấm gương, có thác nước chảy xuyên qua núi.

Hoàn cảnh nơi này quả thật giống như tiên cảnh, núi sông hòa quyện vào nhau, xung quanh là thảm thực vật tươi tốt.

Thác nước thẳng đứng hiện ra ánh sáng xanh biếc.

Dương Bách Xuyên đoán đây chính là lối vào của Đại La tiên phủ.

Nhìn những Thiên Tiên họp thành nhóm quan sát, hắn đoán có lẽ Đại La tiên phủ này còn chưa mở cửa.

Cũng tốt, đến sớm không bằng đến lúc lúc.

Mặc dù nữ tử ở Đan Lâu nói mở, nhưng cũng phải căn cứ theo tình hình thực tế.

Tiên phủ này là di tích thượng cổ, cũng không phải đơn giản như vậy.

“Này tiểu vô lại, nghĩ cách dung nhập vào trong đám Thiên Tiên kia, di tích thượng cổ này không dễ vào, mặc dù tiểu cô nương kia nói di tích tiên phủ này là của Đại La thượng tiên, nhưng thượng tiên cổ là sự tồn tại mà tiên nhân bây giờ không thể nào so sánh, có rất nhiều pháp tắc đạo thuật lợi hại từ thời thượng cổ.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement