Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Lý Đạo Huyền có chút xấu hổ buồn bực.  

             Trong cảm nhận của hắn ta, họ đều là Nghịch Thiên Thập Tử thì làm sao có thể dễ dàng thần phục người khác như vậy.  

             Hành động của Yến Thanh Ảnh là một loại sỉ nhục đối với Lý Đạo Huyền cũng mang thân phận là Nghịch Thiên Thập Tử.  

             Càng đừng nói nàng dâng lên cả căn nguyên thế giới, đây là điều Lý Đạo Huyền không thể chấp nhận được.  

             Căn nguyên thế giới chính là thứ hắn ta nhất định phải có được.  

             “Chủ nhân của ngươi là ai?” Lý Đạo Huyền vừa ra tay, vừa lạnh lùng nói.  

             Hắn ta cũng muốn biết là ai có thể thu phục Nghịch Thiên chi Tử vẫn luôn kiệt ngạo.  

             Yến Thanh Ảnh không trả lời, nàng phất bàn tay ngọc ra, hóa thành một lốc xoáy cắn nuốt khủng bố, va chạm với chiêu thức của Lý Đạo Huyền.  

             Nhìn Yến Thanh Ảnh ra chiêu, đồng nhãn trong trẻo của Cơ Thanh Y bỗng hiện lên một tia sáng.  

             “Chiêu thức này, chẳng lẽ là...” Cơ Thanh Y lẩm bẩm dưới đáy lòng.  

             Thần thông của Yến Thanh Ảnh khiến nàng nhớ tới một môn ma công rất nổi danh trên Tiên Vực.  

             Người sáng lập ma công kia mang tiếng xấu rõ ràng, cắn nuốt luyện hóa người khác khắp nơi, cuối cùng chọc cho nhiều người tức giận, bị vây công rồi bị thương nặng, cuối cùng biến mất tăm hơi.  

             Người trên Tiên Vực đều cho rằng người sáng lập ma công kia đã chết.  

             Nhưng Cơ Thanh Y không ngờ, ở hạ giới này còn có thể nhìn thấy loại ma công hung danh hiển hách này.  

             Nếu tin tức này truyền về Tiên Vực thì không biết lại nhấc lên bao nhiêu gợn sóng.  

             Dù sao lúc trước, số lượng thế lực bị người sáng lập ma công làm hại cũng không ít.  

             Nhưng Cơ Thanh Y cũng không hành động thiếu suy nghĩ, nàng ta cẩn thận quan sát để xác định.  

             Bên này, Lý Đạo Huyền ra tay không lưu tình chút nào.  

             Hắn ta quyết định phải cưỡng chế trấn áp Yến Thanh Ảnh trước, sau đó ép nàng đi tìm chủ nhân của mình, cuối cùng đoạt lại căn nguyên thế giới.  

             Nhưng làm Lý Đạo Huyền bất ngờ chính là, thực lực của Yến Thanh Ảnh vượt xa dự đoán của hắn ta.  

             Lấy thân phận Nghịch Thiên chi Tử mạnh nhất, nói một câu không dễ nghe thì khi đối phó với những Nghịch Thiên chi Tử khác, hắn ta không khác gì đang cắt dưa xắt rau.  

             Nhưng đối mặt với Yến Thanh Ảnh, hắn ta lại không thể chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.  

             Tất nhiên hắn ta không rõ, đầu tiên là Yến Thanh Ảnh đã cắn nuốt Đọa Thần Tử, sau đó lại cắn nuốt Thiên Yêu Thái Tử có huyết mạch Yêu Thần.  

             Có thể nói, bàn về thiên phú tiềm lực thì Yến Thanh Ảnh tuyệt đối không yếu hơn những thiên kiêu đứng đầu trên Tiên Vực.  

             Tốc độ tiến bộ của truyền nhân Thôn Thần Ma Công vốn đã cực nhanh.  

             Nếu không có loại tiềm lực này thì Quân Tiêu Dao sẽ không đi đối phó Đọa Thần Tử vì nàng ta.  

             Lý Đạo Huyền một tay kết ấn, một pháp ấn lượn lờ khí hỗn độn hiện ra, nơi nó đi qua, không gian bị đánh rách tả tơi, nó trấn áp về hướng Yến Thanh Ảnh.  

             Đọa Thiên Chi Dực hai màu hắc bạch phía sau Yến Thanh Ảnh chấn động, âm dương nhị khí lưu chuyển, hóa thành hai thần quang rồi lao vút tới, va chạm với pháp ấn hỗn độn.  

             Nàng ta dịch chuyển đôi tay, lại hiện hóa ra một lốc xoáy cắn nuốt, đồng thời sau lưng còn mơ hồ có một ma ảnh hiện lên.  

             Đó là huyết mạch Yêu Thần đang phát huy tác dụng.  

             Thể chất của Yến Thanh Ảnh vốn không có bất cứ đặc thù gì.  

             Đặc thù duy nhất của nàng ta chính là có thể cất chứa mọi sức mạnh.  

             Sức mạnh Đọa Thần Tử, sức mạnh huyết mạch Yêu Thần đều bị nàng ta hấp thu rồi luyện hóa hoàn mỹ.  

             “Đáng chết!”  

             Nhìn thấy mình khó có thể dễ dàng trấn áp Yến Thanh Ảnh, sắc mặt Lý Đạo Huyền thật khó coi.  

             Đương nhiên thực lực của hắn ta không chỉ có vậy, hắn còn chưa vận dụng cả sức mạnh căn nguyên thế giới.  

             Chẳng qua, cảm giác không thể tùy tiện trấn áp này làm hắn ta thực khó chịu, hơi mất mặt với Cơ Thanh Y một chút.  

             Nhưng Cơ Thanh Y luôn đứng một bên quan sát cuộc chiến lại hoàn toàn xác định, Yến Thanh Ảnh chính là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công.  

             “Nếu Thôn Thần Ma Công tái hiện thế gian, nếu không bị khống chế thì cũng không phải chuyện tốt gì.” Cơ Thanh Y động chút tâm tư.  

             Nàng ta bắt đầu suy xét, muốn mời chào Yến Thanh Ảnh.  

             Bàn về giá trị, Yến Thanh Ảnh tuyệt không kém hơn Lý Đạo Huyền.  

             Hơn nữa cho dù là Cơ gia sau lưng Cơ Thanh Y, hay là Nhân Tiên Giáo, đều có năng lực bồi dưỡng truyền nhân của Thôn Thần Ma Công.  

             Nghĩ đến đây, Cơ Thanh Y mở miệng nói: “Ngươi là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, có bằng lòng gia nhập Cơ gia ta hoặc là Nhân Tiên Giáo hay không?”  

             Nghe Cơ Thanh Y nói thế, trong mắt Lý Đạo Huyền cất giấu một tia lạnh lẽo.  

             Theo lý thuyết, thiên kiêu hạ giới được thế lực trên Tiên Vực mời chào là một chuyện đủ để kiêu ngạo.  

             Nhưng trên mặt Yến Thanh Ảnh lại hiện ra một tia trào phúng lạnh lẽo, nàng ta nói: “Ta nói rồi, ta vĩnh sinh vĩnh thế, chỉ trung thành với chủ nhân.”  

             “Có lẽ ngươi không biết, Cơ gia và Nhân Tiên Giáo có ý nghĩa gì là gì, nếu chủ nhân sau lưng ngươi nghe thấy tên hai thế lực thì tuyệt đối cũng sẽ sợ hãi.” Tiếng nói của Cơ Thanh Y thanh lãnh như dòng suối, nàng ta lạnh nhạt nói.  

             Cơ gia và Nhân Tiên Giáo, một bên là Hoang Cổ thế gia, một bên là đạo thống bất hủ.  

             Mà trong mắt nàng, vị chủ nhân sau lưng Yến Thanh Ảnh mạnh đến mấy cũng chỉ là thiên kiêu của một thế lực lớn trên Tiên Vực mà thôi.  

             Cho dù là truyền nhân của thế lực bất hủ, cũng sẽ kiêng kỵ Cơ gia và Nhân Tiên Giáo.  

             Nhưng trên mặt Yến Thanh Ảnh vẫn là biểu cảm không sợ gì cả.  

             Trong lòng nàng ta biết rõ, bối cảnh chủ nhân Quân Tiêu Dao nhà mình rốt cục là nghịch thiên đến cỡ nào.  

             “Chủ nhân nhà ngươi là ai, bảo hắn tới gặp ta.” Ánh mắt Cơ Thanh Y thật nhàn nhạt, tiên tư tuyệt thế, ngữ khí siêu nhiên như đứng trên cao.  

             “Hừ, thật là ếch ngồi đáy giếng, có thể được Thanh Y tiên tử nhìn trúng là phúc phận ngươi tu mười đời cũng không được, chủ nhân của người đã là thứ gì nếu so sánh với Thanh Y tiên tử?” Lý Đạo Huyền cười lạnh và nói.  

             “Chủ nhân nhà ta là Thần Tử của Quân Gia, Quân Tiêu Dao!”  

             Yến Thanh Ảnh nói với giọng điệu chắc chắn, nhìn chằm chằm vào Cơ Thanh Y.  

             Lời này vừa ra khỏi miệng, thiên địa như tĩnh lặng trong một chớp mắt.  

             Sự lạnh nhạt trong đồng nhãn của Cơ Thanh Y lập tức bị đánh vỡ!  

             Vẻ mặt nàng ta lập tức nổi lên gợn sóng kịch liệt.  

             Đây là thần thái mà Lý Đạo Huyền chưa bao giờ nhìn thấy.  

             “Ngươi nói cái gì, Quân Tiêu Dao?” Cơ Thanh Y hít sâu một hơi, ngực phập phồng.  

             Nàng ta đã liệu trước được Quân Tiêu Dao có khả năng sẽ tiến vào kẽ nứt thập địa.  

             Nhưng nàng không dự đoán được, chủ nhân sau lưng truyền nhân của Thôn Thần Ma Công trước mặt lại chính là Quân Tiêu Dao.  

             Hết chương 310.

Advertisement
';
Advertisement