Bốn người Lý Đạo Huyền, Vong Xuyên, Cơ Thanh Y, Tiểu Ma Tiên mạnh đến mức nào, những thiên kiêu chung quanh đã nhìn thấy rõ.
Nếu bọn họ cùng xông lên thì tuyệt đối không địch lại bốn người này.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao xuất hiện và nói ra những lời khiến tất cả mọi người chung quanh đều líu lưỡi.
Cho dù là Cơ Thanh Y từng chính mắt chứng kiến thực lực của Quân Tiêu Dao nghe thấy lời này cũng hơi nhíu mày.
Quân Tiêu Dao nói vậy đã hơi quá đáng.
Nhưng bản nhân Quân Tiêu Dao cũng không để ý người khác có tin hay không.
Bởi vì nguyên tắc xử sự của Quân Tiêu Dao rất đơn giản.
Ta tới, ta thấy, ta chinh phục!
Chỉ đơn giản như vậy thôi.
“Trên người ngươi cũng có căn nguyên thế giới, hơn nữa không chỉ một loại.” Lý Đạo Huyền nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao.
Tất nhiên hắn ta có thể cảm nhận được khí tức căn nguyên thế giới trên người Quân Tiêu Dao.
Hơn nữa thậm chí số lượng còn nhiều hơn hắn ta.
Điều này làm nội tâm Lý Đạo Huyền khó nén lửa nóng.
Rốt cuộc mục tiêu của hắn ta là có được mười căn nguyên thế giới, trở thành Nghịch Thiên chi Vương.
Ánh mắt Vong Xuyên cũng mang đầy hứng thú mà quan sát Quân Tiêu Dao.
Gã cũng muốn thu thập đủ mười căn nguyên thế giới, hiện giờ mới được có hai cái mà thôi.
Ban đầu gã muốn cướp lấy căn nguyên thế giới trên người Lý Đạo Huyền.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao xuất hiện, hắn quả thực giàu đến chảy mỡ, căn nguyên thế giới trên người bằng số lượng hai người bọn họ cộng ại.
“Muốn có được căn nguyên thế giới của ta sao, xem ra các ngươi muốn bước lên vết xe đổ của Dương Bàn và Pháp Hải.” Quân Tiêu Dao cười nhạt.
“Dương Bàn và Pháp Hải? Tiêu Dao đạo huynh, bọn họ làm sao vậy?” Cơ Thanh Y dò hỏi.
“Đã chết, bị ta giết.” Quân Tiêu Dao không mặn không nhạt mà nói.
Đồng nhãn trong trẻo của Cơ Thanh Y lập tức gợn sóng, trong lòng thật không bình tĩnh.
“Ôi mẹ ơi, Tiêu Dao tiểu ca ca, ngươi đã giết Phật Tử của Tiểu Tây Thiên và Quan Quân Hầu của Bàn Võ Thần Triều rồi sao!” Tiểu Ma Tiên che cái miệng nhỏ lại, nhịn không được kinh hô.
Hai người này cũng không phải con chó con mèo gì, mà là thiên kiêu của đạo thống bất hủ.
Cả bọn họ mà Quân Tiêu Dao cũng dám tùy tiện giết chết, có thể nói là không kiêng nể gì.
Quân Tiêu Dao chưa nói gì, trực tiếp đưa ra tay, đồng thời trấn áp về hướng Lý Đạo Huyền và Vong Xuyên.
Hắn muốn lấy được căn nguyên thế giới trên người hai người, gom đủ toàn bộ căn nguyên, sau đó mới có thể bước lên tế đàn anh linh.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao cùng trấn áp về hướng bọn họ, trên mặt Lý Đạo Huyền và Vong Xuyên đều hiện ra một tia lạnh lẽo.
Làm vậy chứng tỏ không xem bọn họ ra gì đến cùng cực.
Mà Cơ Thanh Y thấy tình cảnh này thì sắc mặt khẽ biến.
Lý Đạo Huyền chính là thiên kiêu mà nàng ta mời chào cho Nhân Tiên Giáo, nếu chết trong tay Quân Tiêu Dao thì mọi tâm tư của nàng đều uổng phí.
Ngay vào lúc Cơ Thanh Y muốn ra tay, Khương Lạc Ly lại lắc mình một cái, chắn trước người nàng.
“Kiêu nữ của Khương gia.” Cơ Thanh Y khẽ nhướng đôi mày đẹp lên.
“Bạch liên hoa, đừng mơ quấy rầy Tiêu Dao ca ca.” Khương Lạc Ly trực tiếp ra tay.
Mà bên kia, đôi mắt của Tiểu Ma Tiên chuyển động, xoay người muốn đi đến tế đàn anh linh.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, nàng ta đã bị hai bóng người ngăn cản.
Đó là Nghệ Vũ và Yến Thanh Ảnh.
“Tiểu ca ca tiểu tỷ tỷ, các ngươi làm gì vậy?” Tiểu Ma Tiên chớp đôi mắt to, bày ra vẻ mặt thanh thuần vô tội mà hỏi.
Nhưng Nghệ Vũ không để mình bị dắt mũi dẫn đi, hắn đạm mạc nói: “Trước khi công tử chưa bước lên tế đàn anh linh thì không ai được phép tới gần tế đàn một bước!”
“Các ngươi... Quá bá đạo đó.” Tiểu Ma Tiên chu miệng, nhăn đôi mày xinh đẹp lại.
Nghệ Vũ hừ lạnh một tiếng, không nói vô nghĩa, trực tiếp tung ra Tru Tinh Phá Diệt Cung, bắn ngay một mũi tên về hướng Tiểu Ma Tiên.
Hắn cũng không vì Tiểu Ma Tiên thanh thuần quyến rũ mà thương hương tiếc ngọc.
Với hắn mà nói, lợi ích của Quân Tiêu Dao là quan trọng nhất.
Trong nháy mắt, đại chiến lại bùng nổ, dao động càng kịch liệt hơn trước đó.
Mà một vài thiên kiêu khác đến được chỗ này cũng chỉ có thể đứng xa xa quan sát, căn bản không thể tham gia trận chiến này, càng đừng nói tới gần tế đàn anh linh.
Đánh nhau kịch liệt nhất tất nhiên là Quân Tiêu Dao độc chiến với cả Lý Đạo Huyền và Vong Xuyên hai người.
Hai người này, một là Nghịch Thiên chi Tử thân mang căn nguyên hỗn độn mạnh nhất, một là quái thai cổ đại của Luân Hồi Ma Tông, thực lực đều có thể quét ngang một phương.
Có thể nói, cho dù là ở Tiên Vực thì hai người này cũng có thể nở rộ ra huy hoàng, sẽ đăng lâm đỉnh cao của thiên kiêu.
“Hỗn Độn Thể?”
Nhìn thấy quyền quang của Lý Đạo Huyền lượn lờ khí hỗn độn, trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia kinh ngạc.
Trước đó hắn cũng ngẫu nhiên nghe nói, hình như hạ giới xuất hiện một Hỗn Độn Thể.
Khi đó Quân Tiêu Dao còn cảm thấy nghi ngờ.
Cho dù là ở Tiên Vực thì Hỗn Độn Thể cũng là vạn năm khó gặp, đều là thể chất hi hữu nhất tương tự như Hoang Cổ Thánh Thể,.
Sao có thể tùy tùy tiện tiện xuất hiện ở hạ giới.
Cho dù thập giới náo động, khí vận hội tụ, muốn uẫn dưỡng nên một Hỗn Độn Thể có thể trấn áp vạn cổ vẫn có chút miễn cưỡng.
Hiện tại, sau khi chính mắt nhìn thấy vị “Hỗn Độn Thể” này, nghi hoặc trong lòng Quân Tiêu Dao mới được cởi bỏ.
Đây căn bản là hàng giả hàng nhái.
Hắn có thể cảm nhận được, trong cơ thể Lý Đạo Huyền có một đoàn năng lượng hỗn độn hùng hồn.
Năng lượng hỗn độn kia chính là ngọn nguồn của khí hỗn độn.
“Chẳng lẽ là căn nguyên thế giới chứa sức mạnh hỗn độn?” Quân Tiêu Dao phỏng đoán trong lòng.
Đã chắc được tám chín phần là như thế rồi.
“Hỗn Độn Liệt Không Ấn!”
Lý Đạo Huyền thi triển ra cực chiêu, đôi tay đẩy ngang, hiện hóa ra một thần ấn khủng bố lượn lờ đầy khí hỗn độn.
Nơi nó đi qua, trực tiếp đánh rách cả hư không.
Một chiêu này có uy thế mạnh mẽ tuyệt đối.
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt, một quyền đấm ra, có hư ảnh long tượng đi kèm.
Hiện giờ, hơn phân nửa cự tượng vi lạp trong cơ thể Quân Tiêu Dao đều chuyển hóa thành long tượng vi lạp.
Chỉ giơ tay nhấc chân đã có hư ảnh long tượng đi kèm.
Long tượng chính là tượng trưng của sức mạnh to lớn, một quyền có thể điên đảo thiên địa, đảo ngược càn khôn, khống chế nhật nguyệt, hái cả sao trời!
Oanh!
Quyền quang kim sắc chiếu sáng vòm trời, va chạm với Hỗn Độn Liệt Không Ấn.
Một quyền!
Hỗn Độn Liệt Không Ấn nổ tung, đồng thời quyền quang không giảm thế đi, đập thẳng về hướng Lý Đạo Huyền.
Lý Đạo Huyền vội vàng lấy khí hỗn độn làm vách ngăn, vẫn bị thần lực kinh khủng kia đánh bay.
Hết chương 314.