“Ta vốn nghĩ rằng, ta đã đủ xem trọng Tiêu Dao đạo huynh, nhưng hiện tại...”
Biểu hiện của Quân Tiêu Dao làm Cơ Thanh Y hoàn toàn không nói gì được.
Bất cứ kinh ngạc cảm thán gì cũng có vẻ dư thừa.
Thân thể và chân linh của Quân Tiêu Dao bắt đầu lột xác.
Sở dĩ hắn có thể miễn dịch với tổn thương trí mạng do Đà Xá Cổ Đế Viêm mang tới.
Nguyên nhân là nhờ Thần chi Nguyên Điểm trong cơ thể Quân Tiêu Dao.
Từng luồng sức mạnh căn nguyên vũ trụ được phóng thích ra, bảo vệ thân thể Quân Tiêu Dao.
Cho dù mạnh như đế hỏa cũng không thể mang đến tổn thương trí mạng cho Quân Tiêu Dao.
Thậm chí Đà Xá Cổ Đế Viêm càng mãnh liệt thì thu hoạch của Quân Tiêu Dao lại càng lớn.
Ở Thần Cung trong đầu hắn, chân linh đắm chìm trong đế hỏa bảy màu, bắt đầu lột xác cấp độ càng sâu hơn.
Loại niết bàn lột xác này giằng co chừng bảy ngày bảy đêm.
Đám người Vong Xuyên cũng không rời đi, đều đang cẩn thận quan sát.
Bọn họ càng không thể nhúng tay hoặc là quấy rầy Quân Tiêu Dao.
Bởi vì chỉ cần tới gần Quân Tiêu Dao thì Đà Xá Cổ Đế Viêm kia sẽ lan về hướng bọn họ.
Đám người Vong Xuyên cũng không phải là Quân Tiêu Dao, bọn họ không thể miễn dịch tổn thương do Đà Xá Cổ Đế Viêm gây nên.
“Tiêu Dao ca ca nhất định sẽ thành công.” Khương Lạc Ly cũng không lo lắng.
Quân Tiêu Dao có thể sáng lập cả đại đạo của riêng mình, loại niết bàn trình độ này cũng không tính là gì.
Chân linh Thần Cung trong đầu Quân Tiêu Dao rốt cuộc cũng dần dần lột xác thành hình.
Vốn dĩ linh hồn là sợ lửa cháy bỏng nhất.
Nhưng hiện tại, chân linh của Quân Tiêu Dao hoàn toàn không sợ.
Trong một mảnh ánh lửa, rốt cuộc chân linh của Quân Tiêu Dao cũng lột xác.
Có ba đóa hoa hiện lên.
Một đóa mang theo một khí tức thời gian, cứ như tồn tại trong quá khứ.
Một đóa nửa thật nửa giả, lượn lờ những mảnh nhỏ thời gian, dường như tồn tại trong tương lai.
Còn có một đóa vô cùng mỹ lệ lộng lẫy, thần thánh siêu nhiên, trên đó có một người tí hon nguyên thần đang ngồi xếp bằng.
Nhìn qua như Quân Tiêu Dao bản thu nhỏ, toàn bộ nguyên thần đều mang tiên khí dạt dào.
“Đây là...”
Quân Tiêu Dao nhìn vào bên trong, trong lòng kinh ngạc.
Trong Thần Cung của hắn xuất hiện ba đóa hoa, giống như đại diện cho quá khứ, hiện tại và tương lai.
Mà trên ba đóa hoa này chỉ có đóa hoa hiện tại, hiện hóa ra người tí hon nguyên thần.
Trên hai đóa còn lại thì trống không không có gì.
“Đây chẳng lẽ là, Tam Thế Nguyên Thần?” Quân Tiêu Dao cực độ kinh ngạc.
Trong lúc vô ý trước kia, hắn từng đọc qua trong sách cổ Tàng Kinh Các của Quân gia.
Tam Thế Nguyên Thần là nguyên thần hi hữu nhất, hiếm thấy nhất.
Nếu tu luyện đến đại thành, trên ba đóa hoa đại đạo có ngồi Tam Thế Nguyên Thần xếp bằng trong quá khứ, hiện tại và tương lai.
Trong đó chỉ cần có bất cứ một nguyên thần nào tồn tại thì cũng có thể duy trì nguyên thần vĩnh viễn bất diệt.
Điều này khủng bố tới cực điểm, quả thực nghịch thiên!
Ngoài ra, Tam Thế Nguyên Thần còn có một loại năng lực đặc thù, nhất thời cũng khó có thể nói rõ.
Quân Tiêu Dao cũng không ngờ mình có thể lột xác ra Tam Thế Nguyên Thần.
Đây tuyệt đối là nguyên thần cao cấp nhất, từ xưa đến nay không có mấy loại nguyên thần có thể so sánh với nó!
“Thu hoạch lần này quá lớn.” Cả Quân Tiêu Dao cũng nhịn không được mà cảm thán.
Tiên chủng của hắn là Thần chi Nguyên Điểm chỉ thuộc về bản thân.
Nguyên thần của hắn là nguyên thần cường đại nhất từ xưa đến nay, Tam Thế Nguyên Thần.
Quân Tiêu Dao rất muốn hỏi một câu, còn có ai sánh bằng hắn?
Sau khi Tam Thế Nguyên Thần hình thành, tu vi cảnh giới của Quân Tiêu Dao cũng bùng nổ gia tăng.
Niết Bàn Cảnh tiền kỳ!
Niết Bàn Cảnh trung kỳ!
Niết Bàn Cảnh hậu kỳ!
Niết Bàn Cảnh tiểu viên mãn!
Niết Bàn Cảnh đại viên mãn!
Quân Tiêu Dao lại liên tục đột phá năm tiểu cảnh giới, một đại cảnh giới.
Thiên kiêu chung quanh cũng không biết nên lộ ra biểu cảm gì.
Niết bàn vô cùng hung hiểm đối với bọn họ. Nhưng Quân Tiêu Dao như chỉ tùy tiện ngồi xếp bằng mấy ngày là có thể dễ dàng vượt qua.
“Tiếp tục!”
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao sáng ngời, hắn cũng không đình chỉ đột phá.
Tích lũy lâu dài đã cho Quân Tiêu Dao động lực lớn nhất.
Hắn lại đột phá từ Niết Bàn Cảnh đại viên mãn tới Thông Thiên Cảnh!
Thông Thiên Cảnh là nguyên thần và tiên chủng sinh ra cộng minh rồi nhất niệm thông thiên!
Thông Thiên Cảnh cũng có thể gọi là Vương Hầu.
Cái gọi là binh khí Vương Hầu, chính là thần binh mà Thông Thiên Vương Hầu sử dụng.
Lại hướng lên trên chính là Thần Hỏa Cảnh, sau đó chính là Thông Thánh Cửu Giai.
Tam Thế Nguyên Thần và Thần chi Nguyên Điểm của Quân Tiêu Dao đều là đỉnh cấp.
Hai thứ này sinh ra cộng minh, sức mạnh kia cường đại đến không thể tưởng tượng!
Bình cảnh Thông Thiên Cảnh gần như bị chấn phá dễ như trở bàn tay.
Quân Tiêu Dao lại bắt đầu điên cuồng đột phá.
Thông Thiên Cảnh tiền kỳ!
Thông Thiên Cảnh trung kỳ!
Thông Thiên Cảnh hậu kỳ!
Thông Thiên Cảnh tiểu viên mãn!
Thông Thiên Cảnh đại viên mãn!
...
Chấn động!
Ngơ ngác!
Trùng kích xưa nay chưa từng có!
Tu vi của Quân Tiêu Dao đột phá, làm tam quan của những thiên kiêu hạ giới đó cũng sắp bị điên đảo.
Cũng đều là tu sĩ, vì sao chúng ta tu luyện như đang leo núi cao.
Mà ngươi tu luyện lại như ngồi trên hỏa tiễn?
Những thiên kiêu hạ giới đó đều bắt đầu hoài nghi chính mình.
Bọn họ là phế vật sao?
Không!
Bọn họ không bằng cả phế vật, so với Quân Tiêu Dao thì quả thực chính là cặn bã, rác rưởi!
Đừng nói là những thiên kiêu hạ giới đó.
Cho dù là đám người Vong Xuyên cũng rất muốn đào tròng mắt của mình ra, bởi vì không muốn nhìn thấy tình cảnh tàn khốc này.
Cảnh Quân Tiêu Dao điên cuồng đột phá quá tàn khốc đối với bọn họ.
Người so với người thật là tức chết.
Đặc biệt là Vong Xuyên, gã thân là quái thai cổ đại, trước đó tu luyện cũng thuận lợi đột phá tới Thông Thiên Cảnh đại viên mãn.
Trong lòng gã vừa dâng lên chút tự tin, cho rằng miễn miễn cưỡng cưỡng cũng có thể tranh phong được một chút với Quân Tiêu Dao.
Kết quả Quân Tiêu Dao lại trực tiếp một mạch vượt ba đại cảnh giới, mười lăm tiểu cảnh giới, đuổi ngang theo gã.
Trong lòng Vong Xuyên có một câu con mẹ nó không biết có nên nói hay không.
Nhưng mà kế tiếp, một câu của Quân Tiêu Dao lại khiến loại quái thai cổ đại như Vong Xuyên thiếu chút nữa nát đạo tâm đầy đất.
“Mười bốn tuổi mới đạt tới Thông Thiên Cảnh, so với dự đoán của ta đã trễ hơn một chút rồi.”
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, tuy thực vừa lòng với thu hoạch của mình, nhưng vẫn có chút tiếc nuối, cho rằng tốc độ tu luyện của mình vẫn còn hơi chậm.
Phụt!
Vong Xuyên nhịn không được, khí huyết dâng lên, trực tiếp hộc ra một búng máu!
Quân Tiêu Dao, ngươi là kẻ tàn nhẫn!
Hết chương 332.