Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 346

Ầm vang!

Long Cát công chúa bị đẩy lui mấy trăm bước, khí huyết rong ngực quay cuồng, toàn bộ thân thể mềm mại đều đang run lên nhè nhẹ.

Vô số những ngọn núi chung quanh đều nổ tung, loạn thạch xuyên không, thiên địa hỗn loạn!

Cảnh tượng này khiến vạn chúng thất thanh hoảng sợ!

Người chưa đến!

Chỉ mới một chiêu mà đã đẩy lui Long Cát công chúa, khiến nàng ta chật vật như vậy!

Cảnh tượng này quá chấn động, khiến người ta không thể phục hồi tinh thần lại!

Giữa ánh mắt kinh hãi kính sợ của mọi người, một bóng người bạch y mông lung đứng sừng sững trên vòm trời cửu tiêu.

Giống như thần linh đạp lên cửu tiêu, quan sát con kiến dưới nhân gian!

Bóng người này, quá siêu nhiên, quá vô thượng.

Tiên khí mênh mông, sương trắng mênh mang, cứ như thần tiên giáng lâm phàm trần!

Ánh mắt mọi người đều tụ lại trên người hắn, lộ ra kinh hãi chấn động xưa nay chưa từng có!

Còn về một số người của Quân gia, nghe thấy giọng nói có chút quen thuộc đó thì sắc mặt một đám đều trở nên kích động.

“Chẳng lẽ là...”

“Không sai, ngài ấy đã trở lại!”

Rất nhiều người trẻ tuổi của Quân gia đều kích động đến hốc mắt hơi phiếm hồng, cảm xúc mênh mông!

Nếu nói ai còn có khả năng đàn áp Long Cát công chúa một đầu, vậy không ai khác ngoài vị này!

“Ngươi là...”

Ngực Long Cát công chúa phập phồng, trong lòng cực kỳ không bình tĩnh.

Điều này thực bình thường.

Long Cát công chúa vừa đạt được thắng lợi, mới nói hai câu hùng hồn mà thôi.

Kết quả ngay sau đó đã bị đẩy lui, ăn một đòn đau điếng mà chỉ có thể ngậm bồ hòn.

Đổi lại là ai cũng sẽ phát ngốc, không thể chấp nhận.

“Không phải ngươi vẫn muốn đánh một trận với bản Thần Tử sao, vậy thành toàn cho ngươi!”

Sau khi sương trắng mênh mang tan đi, một bóng người trưởng thành bạch y tuyệt thế lộ ra trong mắt mọi người.

Thần tư ngọc cốt, tuấn nhan tuyệt thế, vạt áo phiêu phiêu!

Như thần vương bạch y lâm thế!

Tựa như trích tiên không đọa hồng trần!

Trừ Quân Tiêu Dao ra thì còn ai có thể phong tư ngạo thế như vậy!

“Thần Tử, là Thần Tử đại nhân đã trở lại!”

Phía Quân gia, tất cả những người trẻ tuổi của Quân gia đều nhĩn không được phát ra tiếng hò hét kinh hô, cả giọng cũng kêu khàn, kích động đến không thể kiềm chế.

Có trời mới biết, trước đó bọn họ nghẹn khuất đến mức nào, bị các thế lực đối địch Thái Cổ hoàng tộc và Đọa Thần Cung cười nhạo.

Những người trẻ tuổi của Quân gia, cả đám đều lòng mang nhiệt huyết, có được tấm lòng chân thành.

Bọn họ không thể chấp nhận Quân gia chịu nhục!

Mà hiện tại, người tâm phúc của bọn họ, Thần Tử của Quân Gia, Linh Hào Tự Liệt, rốt cuộc cũng trở lại!

“Công tử!”

Đám người Quân Trượng Kiếm, Quân Vạn Kiếp cũng lộ ra kích động.

Mà trong biểu cảm kích động của Quân Linh Lung, Quân Tuyết Hoàng còn mang theo tưởng niệm.

Thậm chí cả đám người Quân Đạo Lâm, Quân Tích Ngọc đi theo Quân Lăng Thương, giờ phút này nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã đến, ánh mắt cũng lộ ra ánh hào quang hy vọng.

Hiện tại người duy nhất có tư cách ngăn cơn sóng dữ cũng chỉ có Quân Tiêu Dao.

“Cuối cùng cũng gặp được vị Linh Hào Tự Liệt này.” Quân Vô Song cười cười, đồng thời cũng có chút giật mình.

Danh vọng của Quân Tiêu Dao ở Quân gia đã đạt tới trình độ này sao?

“Thật sự con non lắm, tươi mới ngon miệng.” Quân Mộc Lan cũng cười.

Quân Vô Song liếc nhìn Quân Mộc Lan một cái.

Ngươi không thích hợp.

“Ha ha, tôn tử của ta đã trở lại!” Quân Chiến Thiên ngửa mặt lên trời cười dài, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Các tộc lão còn lại vốn đang mặt đen như đáy nồi, hiện giờ cũng khôi phục nụ cười, cười như đóa cúc hoa.

Thực hiển nhiên, bọn họ rất có tự tin với Quân Tiêu Dao.

“Tiêu Dao...” Về phía Khương gia, Khương Thánh Y nhìn thấy người đã lâu không gặp, trái tim thiếu nữ nhịn không được cũng khẽ run lên.

Giờ phút này, phong tư ngạo thế của Quân Tiêu Dao quá siêu nhiên, tản mát ra mị lực xưa nay chưa từng có.

Còn trưởng công chúa Võ Minh Nguyệt nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã đến thì trái tim cũng khó có thể kiềm nén, đáy mắt lộ ra kích động.

“Quả nhiên là Thần Tử của Quân Gia, hắn đã trở lại!”

“Thú vị rồi đây, Thần Tử trở về, ai có thể kháng cự nữa!”

“Các ngươi có chú ý tới khí tức của Thần Tử Quân Gia hay không?”

“Sao có thể, là ta cảm nhận sai rồi sao, Thông Thiên Cảnh?”

Sau khi Quân Tiêu Dao hiện thân, toàn bộ Vấn Đạo Sơn đều ồ lên liên hồi.

Sức ảnh hưởng của Quân Tiêu Dao đã không cần nhiều lời, đi đến nơi nào cũng là nhân vật đề tài, tồn tại mắt bão.

Mà đối thủ ban đầu của Long Cát công chúa cũng là Quân Tiêu Dao.

Chỉ là vì Quân Tiêu Dao chưa trở về, cho nên Quân Lăng Thương mới thay thế hắn ra tay.

Hiện tại, Quân Tiêu Dao hiện thân, khí tức và thực lực của hắn đều làm vô số người chấn động.

“Thật sự là Thông Thiên Cảnh, sao có thể?”

“Đúng vậy, mới qua thời gian bao lâu đâu, trước đó Thần Tử Quân Gia vẫn mới Quy Nhất Cảnh đại viên mãn đúng không?”

“Chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà Thần Tử Quân Gia đã liên tiếp đột phá ba đại cảnh giới, trời ạ!”

Đừng nói là thiên kiêu trẻ tuổi, cho dù là nhân vật thế hệ trước cũng cảm thấy líu lưỡi, có chút há hốc mồm.

Tốc độ đột phá này thật đáng sợ.

“Quân... Tiêu... Dao!”

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao hiện thân, đôi mắt Tiêu Trần lập tức đỏ rực như lấy máu.

Nhưng khí tức tản mát ra từ trên người Quân Tiêu Dao giờ phút này lại làm linh hồn hắn cũng phải run rẩy.

Hiện tại hắn ta và Quân Tiêu Dao đã có chênh lệch không thể tưởng tượng.

Phỏng chừng Quân Tiêu Dao không cần động cả một ngón tay cũng đủ để làm chết hắn ta.

Mà ở nơi xa, lại có một đám người đi đến, đó là nhóm người Khương Lạc Ly, Nghệ Vũ.

Sau khi bọn họ và Quân Tiêu Dao cùng trở về Hoang Thiên Tiên Vực thì lập tức biết được chuyện Quân Lăng Thương và Long Cát công chúa ước chiến.

Cho nên họ cũng ngựa không ngừng vó mà thông qua Truyền Tống Trận đạo châu, truyền tống thẳng tới cổ đạo châu này, tới được Vấn Đạo Sơn.

Giờ phút này, chính chủ Quân Tiêu Dao đã đến, cũng đã đẩy cả trận so đấu này lên tới cao trào.

Rốt cuộc mục tiêu ban đầu của Long Cát công chúa chính là Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua Quân Lăng Thương đang bị thương, hắn nói: “Vất vả cho đường huynh.”

“Tiểu tử ngươi...” Quân Lăng Thương bật cười lắc lắc đầu, đáy mắt lại có một tia ảm đạm.

Hắn có thể cảm nhận được, cảnh giới nếu Quân Tiêu Dao đã vượt qua hắn.

“Thật là yêu nghiệt, xem như ta cũng đã hiểu lựa chọn của A Cửu.” Quân Lăng Thương thầm thở dài trong lòng.

Hết chương 346.
Chương 347

Hắn cảm thấy có phải mình cũng nên buông chấp niệm này xuống hay không.

Mà bên kia, nhìn Quân Tiêu Dao nói chuyện với Quân Lăng Thương, không hề mắt mình đặt vào mắt, dung nhan của Long Cát công chúa đã lạnh như băng.

“Đường đường là Thần Tử Quân Gia biết giở trò đánh lén sao?”

Lời nói của Long Cát công chúa thực sắc nhọn.

Lúc này Quân Tiêu Dao mới chuyển ánh mắt về hướng Long Cát công chúa, trên mặt vẫn là sự lạnh nhạt không để bụng.

“Chỉ là một con cá chạch cái mà cũng dám vọng ngôn đẩy ngang đế lộ, ai cho ngươi tự tin, ai cho ngươi tư cách!”

Quân Tiêu Dao buông ra một lời đã khiến cả Vấn Đạo Sơn đều an tĩnh.

Biểu cảm của mọi người đều như đọng lại.

Câu nói kia của Long Cát công chúa đã hơi bén nhọn.

Mà lời Quân Tiêu Dao nói chính là miệt thị trần trụi.

“Ta... Ta không nghe lầm đó chứ, cá chạch cái, là dùng để hình dung Long Cát công chúa sao?” Một thiên kiêu lắp bắp, phản ứng không kịp.

“Hẳn là... vậy rồi.”

Sau khi phản ứng lại, tất cả mọi người đều có chút há hốc mồm, khá ngạc nhiên.

Long Cát công chúa phong hoa tuyệt đại, cao quý tuyệt mỹ đến mức nào.

Cho dù là tu sĩ Nhân tộc cũng hãm sâu dưới tư dung tuyệt đại của Long Cát công chúa.

Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao lại so sánh Long Cát công chúa với cá chạch cái, điều này khiến người ta kinh ngạc.

Sắc mặt cả đám sinh linh Tổ Long Sào đỏ lên, phẫn uất vô cùng.

“Ngươi nói cái gì?”

Cho dù là Long Cát công chúa cũng không thể tin vào lỗ tai mình.

Nàng phong hoa tuyệt đại, mị lực thiên hạ vô song.

Cổ kim không biết có bao nhiêu thiên kiêu chí tôn quỳ gối dưới cung váy của nàng, muốn quỳ liếm nàng còn không được.

Kết quả hiện tại, nàng lại bị vũ nhục và miệt thị như vậy.

Oanh!

Pháp lực của Long Cát công chúa cuộn trào, bùng nổ ra, trong lòng không thể bình tĩnh.

Nàng nhịn không được muốn ra tay, phải dạy cho tên Thần Tử Quân Gia này một bài học.

Mà lúc này, một thanh niên mặc trường bào hắc kim sắc, da thịt tái nhợt, dung mạo tuấn mỹ lại bước ra một bước, hơi chắp tay và nói với Quân Tiêu Dao: “Công tử, Vong Xuyên thật vất vả mới gặp được quái thai cổ đại khác, cảm thấy không kiềm nén được, chẳng biết có thể cho tại hạ ra tay trước không?”

Đi ra người chính là Vong Xuyên.

“Được.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt gật đầu.

Dù sao hắn cũng không coi Long Cát công chúa ra gì.

Mà nhìn thấy thanh niên đột nhiên đi ra này, rất nhiều người đều hồ nghi.

Đây là chuyện gì?

Là Quân Tiêu Dao sợ Long Cát công chúa nên để thủ hạ của mình ra chịu chết sao?

“Hắn là ai vậy?”

“Thủ hạ của Quân Tiêu Dao, rốt cuộc có địa vị gì mà lại không biết tự lượng sức mình như vậy, dám ra tay với Long Cát công chúa?”

Lúc này, một vị lão cổ thế lực lớn đánh giá Vong Xuyên, đôi mắt bất giác trừng lớn.

“Chẳng... Chẳng lẽ... Hắn là vị kia?”

“Hả, vị lão tiền bối này, ngươi biết hắn là ai sao?”

“Hình như là... Thánh Tử đã từng mạnh nhất của Luân Hồi Ma Tông... Vong Xuyên!”

“Cái... Cái gì, Thánh Tử của Luân Hồi Ma Tông, Vong Xuyên?”

“Luân Hồi Ma Tông đã là tông phái bất hủ bao nhiêu năm trước rồi, không phải đã sớm biến mất trong con sông dài năm tháng sao?”

“Không đúng, ý ngài chẳng lẽ Vong Xuyên này là... Quái thai cổ đại?”

Tin tức này vừa truyền ra thì tất cả sinh linh khắp Vấn Đạo Sơn đều hơi đơ người.

Rất nhiều người đều biết đến Luân Hồi Ma Tông, dù sao cũng từng là một tông phái bất hủ thanh thế to lớn.

Chỉ là sau đó khiêu khích vùng cấm sinh mệnh, cuối cùng bị giết, biến mất khỏi thời gian

Còn về Vong Xuyên, cũng có một vài người nghĩ tới.

Ngày xưa Luân Hồi Ma Tông thật sự có một vị thiên kiêu tuyệt đại như vậy, đứng đầu ở thời đại kia.

Chỉ là, rất nhiều người đều không thể liên hệ thanh niên trước mắt với vị Thánh Tử mạnh nhất nọ.

Vong Xuyên bước ra một bước, trong mắt hiện lên một tia cơ trí.

Sở dĩ gã nguyện ý chủ động ra tay, tất nhiên muốn lấy lòng Quân Tiêu Dao, làm việc cho hắn.

Ít nhất ngày sau, sẽ thoải mái hơn một chút dưới tay Quân Tiêu Dao.

Thậm chí, nếu Quân Tiêu Dao tín nhiệm gã, còn sẽ để Quân gia bồi dưỡng gã.

Nghĩ như vậy, chẳng những không có hại, ngược lại còn kiếm lời.

Pháp lực quanh thân Vong Xuyên chấn động, tu vi Thông Thiên Cảnh cũng khuếch tán ra.

Cùng lúc đó, một sức mạnh Luân Hồi khủng bố cũng tràn ngập khắp nơi.

“Sức mạnh kia... Là sức mạnh Luân Hồi!”

“Là Luân Hồi Thánh Thể, thanh niên này thật sự là quái thai cổ đại của Luân Hồi Ma Tông!”

Sau khi Vong Xuyên triển lộ ra Luân Hồi Thánh Thể, thân phận của gã cũng hoàn toàn bị chứng thực.

Không nghi ngờ gì nữa, gã chính là quái thai cổ đại của Luân Hồi Ma Tông, thẳng đến thời đại này mới phá phong xông ra.

Mà kế tiếp, mọi người lại nghĩ tới một điều làm bọn họ cảm thấy vô cùng hoảng sợ.

Vừa rồi hình như Vong Xuyên mới kêu Quân Tiêu Dao là công tử.

“Hay là Thần Tử Quân Gia đã hàng phục một vị quái thai cổ đại?”

“Con mẹ nó nhất định là đang đùa ta, quái thai cổ đại cao cao tại thượng, tâm cao khí ngạo, sao có thể sẽ thần phục người khác?!”

Nghĩ tới điểm này, rất nhiều thế lực đều khiếp sợ kinh ngạc.

Thiên kiêu đương đại hàng phục quái thai cổ đại, chẳng lẽ bị trái ngược à?

“Thần Tử đại nhân đã hàng phục quái thai cổ đại, Thần Tử đại nhân vô địch đương thời!”

Người trẻ tuổi của Quân gia nghe vậy thì lộ ra vẻ mặt mừng như điên, máu như muốn sôi trào lên!

Ai có thể hàng phục quái thai cổ đại?

Không ai có thể, chỉ có Quân Tiêu Dao làm được!

“Cái gì, ngươi đã thần phục hắn?”

Cho dù là Long Cát công chúa cũng khó nén một tia kinh ngạc.

Nàng ta xem như quái thai cổ đại phá phong sớm nhất trên Hoang Thiên Tiên Vực.

Trừ phi có quái thai cổ đại khác, hoặc là đại đế hậu duệ, cổ hoàng ấu tử hiện thân, nếu không Long Cát công chúa gần như không tìm thấy đối thủ.

Mà hiện tại, lại có một thiên kiêu trầm miên vô số kỷ nguyên giống như nàng ta thức tỉnh hiện thân.

Quan trọng nhất là, quái thai cổ đại này lại lựa chọn thần phục Quân Tiêu Dao.

Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng, đổi mới nhận thức của Long Cát công chúa.

Nghe những lời phê bình đó, Vong Xuyên hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Các ngươi không thể tưởng tượng được thực lực của công tử, chỉ là một đám ếch ngồi đáy giếng mà thôi.”

Trong mắt Vong Xuyên, Quân Tiêu Dao yêu nghiệt đến biến thái.

Đừng nói là quái thai cổ đại khác, cho dù là đại đế hậu duệ hiện thế, truyền nhân vùng cấm phá phong, phỏng chừng cũng chưa chắc là đối thủ của Quân Tiêu Dao.

Hết chương 347.
Chương 348

Quái thai cổ đại đã không có khả năng ứng phó trước thực lực của Quân Tiêu Dao.

“Thật là sỉ nhục!” Ánh mắt Long Cát công chúa lạnh như băng.

Tuy nàng ta và Vong Xuyên cũng không phải một thế lực.

Nhưng ít ra đều là quái thai cổ đại trầm miên.

Hành động này của Vong Xuyên không khác nào phá hủy địa vị cao cao tại thượng của quái thai cổ đại trong mắt thế nhân.

“Đừng có nói lời vô nghĩa nữa, muốn tỷ thí với công tử thì hỏi ta trước đi!”

Vong Xuyên ra tay, đấm ra một cú, sức mạnh Luân Hồi kích động.

Trước đó sở dĩ Vong Xuyên mang đến cho người ta cảm giác hơi yếu, là vì đối thủ của gã là Quân Tiêu Dao.

So với Quân Tiêu Dao thì thiên kiêu nào không yếu?

Nhưng trừ Quân Tiêu Dao ra, Vong Xuyên không yếu hơn bất cứ kẻ nào.

Gã vốn là quái thai cổ đại, tích lũy rất sâu, hơn nữa trên người mang Luân Hồi Thánh Thể.

Cho dù đối mặt với Long Cát công chúa cũng có thể đấu một trận.

Nhìn thấy Vong Xuyên ra tay, Long Cát công chúa cũng tung đòn.

Nàng không dây dưa dây cà mà trực tiếp tung ra Long Văn Hắc Kim Thánh Kiếm, muốn dứt khoát giải quyết trận chiến này.

Nếu không nàng và thủ hạ của Quân Tiêu Dao triền đấu lâu quá thì giống bộ dạng gì.

Vong Xuyên thấy thế, cũng cảm nhận được một tia nguy hiểm.

Khí tức của gã còn chưa tương dung với khí tức đương đại, không giống Long Cát công chúa đã đang bế quan nên thực lực hoàn toàn khôi phục tới đỉnh cao.

Vong Xuyên tung ra Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn, va chạm với Long Văn Hắc Kim Thánh Kiếm của Long Cát công chúa.

Tiếng leng keng không ngừng vang lên bên tai, hai vị quái thai cổ đại chiến với nhau.

Nhìn thấy một màn hí kịch này, rất nhiều người đều líu lưỡi.

Đã nói là Quân Tiêu Dao và Long Cát công chúa chiến đấu.

Sao lại biến thành thủ hạ của Quân Tiêu Dao và Long Cát công chúa đánh nhau?

Thái Cổ hoàng tộc trước đó còn đắc chí, vô cùng kiêu ngạo, giờ phút này cũng nín thở liễm thanh, vẻ mặt ngượng ngùng, nói không ra lời.

Ai cũng không thể ngờ, Quân Tiêu Dao lại tung chiêu thức ấy, thu phục một vị quái thai cổ đại chiến đấu cho hắn.

Oanh! Oanh! Oanh!

Tiếng đánh nhau như sấm sét vang lên trên đất bằng.

Gợn sóng pháp lực khủng bố khuếch tán ra.

Vong Xuyên và Long Cát công chúa đã đánh tới hồi gay cấn.

Nhìn cảnh tượng này, một ít Tự Liệt của Quân gia đều cảm thán.

Quân Tiêu Dao đã dần dần thoát ly thế hệ trẻ tuổi.

Thậm chí cả thủ hạ của hắn cũng đủ để tranh phong với thiên kiêu đỉnh cấp.

Nhưng trong chiến đấu này, Vong Xuyên vẫn rơi xuống hạ phong.

Không phải là Luân Hồi Thánh Thể của gã yếu, mà là hắn chưa từng bế quan, khí tức chưa tương dung với khí tức của Tiên Vực.

Hơn nữa Long Cát công chúa có rất nhiều thủ đoạn, huyết mạch cũng rất mạnh, bởi vậy Vong Xuyên đã bị áp chế.

Oanh!

Lại là một kích va chạm.

Vong Xuyên và cả Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn cùng bị đẩy lui.

Khí huyết trong ngực gã quay cuồng, cốt cách rung động răng rắc.

“Không hổ là Long tộc.” Biểu cảm của Vong Xuyên có chút ngưng trọng.

Nếu không phải gã là Luân Hồi Thánh Thể, nói không chừng thật sự không thể chịu được sức mạnh nhục thân của Long Cát công chúa.

Đừng nhìn ngọc Thể của Long Cát công chúa Thướt tha yểu điệu, nhưng nhục thân kia lại chất chứa sức mạnh vô cùng khủng bố.

Dù sao nàng ta cũng có được huyết mạch cổ hoàng, cũng không phải chuyện đùa.

“Đủ rồi, Vong Xuyên, trở về đi.” Quân Tiêu Dao chú ý chiến cuộc mở miệng nói.

Sắc mặt Vong Xuyên không quá đẹp, từ khi gã xuất thế hạ ở giới, cứ bại rồi lại bại.

Thua Quân Tiêu Dao còn chưa tính, rốt cuộc Quân Tiêu Dao là yêu nghiệt vạn cổ không có một, thua thực bình thường.

Nhưng hiện tại, gã lại bại bởi Long Cát công chúa.

Điều này khiến Vong Xuyên có chút nghẹn khuất.

“Làm công tử thất vọng rồi.” Vong Xuyên lui trở về, chắp tay với Quân Tiêu Dao.

“Khí tức của ngươi còn chưa đạt tới đỉnh, nhất thời thất lợi là thật bình thường.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

Sau khi nói xong, hắn trực tiếp bước ra một bước, giằng co với Long Cát công chúa.

“Rốt cuộc cũng bắt đầu rồi, trận quyết đấu chung cực cuối cùng!”

Nhìn thấy hai người giằng co, mọi người ở đây đều hưng phấn lên, khẩn trương chú ý.

“Quân Tiêu Dao, lần này nhất định phải làm ngươi nếm phải thất bại!” Sắc mặt Tiêu Trần thật dữ tợn.

Long Cát công chúa đánh giá Quân Tiêu Dao, ánh mắt rất lãnh khốc.

Bởi vì xưng hô miệt thị trước đó của Quân Tiêu Dao đối với nàng ta khiến đáy lòng nàng đã nổi lên sát ý.

“Quân Tiêu Dao, bổn cung sẽ cho ngươi biết, cái giá vũ nhục bổn cung là gì!” Tiếng nói của Long Cát công chúa lạnh như băng.

Khí chất của nàng ta như nữ hoàng vạn cổ, lãnh diễm mà bá đạo.

Quân Tiêu Dao lại a một tiếng rồi cười.

“Ai cho ngươi tự tin, tự cho mình siêu phàm ở trước mặt bản Thần Tử?”

“Đừng nói là ngươi, cho dù là thần phật đầy trời, cũng phải cúi đầu xưng thần trước mặt bản Thần Tử!”

Lời nói của Quân Tiêu Dao bá đạo vô biên khiến tất cả mọi người đều sửng sốt, hít hà một hơi.

Có câu nói là nói sao làm vậy, không phải cái gì cũng có thể nói bậy.

Có vài lời nói ra là phải gánh vác đại nhân quả.

Mà Quân Tiêu Dao mở miệng nói thần phật đầy trời, cũng phải cúi đầu xưng thần trước mặt hắn.

Đây đã là câu nói đại nghịch bất đạo, nói không chừng sẽ bị trời phạt.

Nhưng Quân Tiêu Dao sợ sao?

Căn bản không sợ!

Bởi vì đây là sự thật, Quân Tiêu Dao có tự tin buông ra những lời tàn nhẫn này!

Câu nói của Quân Tiêu Dao vừa dứt thì đã vươn bàn tay ra, pháp lực mênh mông cuồn cuộn vô tận, như sông nước vạn cổ trào dâng!

Hắn có khí phách siêu tuyệt, không chút dây dưa mà trực tiếp ra tay.

Khí phách kinh thế, thiên địa vì hắn mà run rẩy!

Thực lực Thông Thiên Cảnh đại viên mãn không hề giữ lại mà bùng nổ.

“Thật sự là Thông Thiên Cảnh đại viên mãn!”

Khi Quân Tiêu Dao thật sự triển lộ thực lực cảnh giới của bản thân, mọi người mới dám xác định.

Quân Tiêu Dao thật sự đã phá ba đại cảnh giới trong khoảng thời gian ngắn ngủn ở hạ giới.

tu vi hiện tại của hắn đã đuổi sát theo quái thai cổ đại giống như Long Cát công chúa, có thể nói tốc độ tu luyện quá yêu nghiệt.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đàn áp đến, dung nhan của Long Cát công chúa hơi trầm trọng.

Nói thật, tu vi cảnh giới của Quân Tiêu Dao thật sự khiến nàng bất ngờ.

Long Cát công chúa tự cho là thực lực thế hệ trẻ tuổi hiện tại trên Hoang Thiên Tiên Vực lấy nàng là đứng đầu.

Kết quả Quân Tiêu Dao đạt tới trình độ tương đồng với nàng ta trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

Điều này khiến trong lòng Long Cát công chúa không thể không dâng lên một cảm giác nguy cơ mãnh liệt.

Long Cát công chúa cũng ra tay, thi triển Nghịch Long Thủ.

Pháp lực biến ảo thành một long trảo dữ tợn, va chạm với cự thủ pháp lực của Quân Tiêu Dao.

Hết chương 348.
Chương 349

Oanh!

Chỉ thoáng chốc mà trời sụp đất nứt, phong vân chấn động!

Trước đó, khi Long Cát công chúa đối kháng với Quân Lăng Thương và Vong Xuyên, nàng ta đều áp chế bọn họ.

Bởi vì Long Cát công chúa có được huyết mạch cổ hoàng, tuy ngọc thể của nàng tuyết trắng trong suốt, thướt tha yểu điệu, nhưng trình độ sức mạnh và cứng cỏi lại cực kỳ cường đại.

Không có bao nhiêu sinh linh, có thể so sánh nhục thân với Long tộc.

Nhưng hiện tại, hai người quyền chưởng giao phong, thần lực của Quân Tiêu Dao khiến Long Cát công chúa cũng không nhịn được mà biến sắc.

Phanh!

Lực phản chấn khủng bố nổ tung, Long Cát công chúa liên tục lui lại, cánh tay ngó sen trong suốt rung động một trận, như bị cự lực nghiền áp.

Cảnh tượng này khiến tứ phương kinh ngạc, hít hà một hơi.

“Long Cát công chúa lại rơi vào hạ phong?”

“Rốt cục sức mạnh nhục thân của Thần Tử Quân Gia mạnh đến mức nào vậy?”

Rất nhiều tiếng kinh hô vang lên, cho dù là nhân vật thế hệ trước cũng phải giật giật khóe mắt.

Sức mạnh nhục thân của Quân Tiêu Dao mạnh đến mức khiến hư không cũng mơ hồ vặn vẹo.

Long Cát công chúa hít sâu một hơi, ngực phập phồng lên xuống.

Cánh tay nàng ta xuất chưởng đang run lên nhè nhẹ, hình như thiếu chút nữa đã bị đánh trật khớp.

“Quân Tiêu Dao này...” Dung nhan của Long Cát công chúa biến sắc, lần đầu tiên bắt đầu nhìn thẳng vào đối thủ này.

Ánh mắt của Quân Tiêu Dao thật đạm mạc, chưa lui một bước.

Hắn tùy ý đánh giá dung nhan bị sương mù bao phủ của Long Cát công chúa, đạm mạc mà nói: “Bản Thần Tử không thích che che giấu giấu, đừng giả vờ thần bí.”

Quân Tiêu Dao lại ra tay, sau lưng kéo dài ra Tự Do Chi Dực.

Hai cánh tuyết trắng lập loè quang huy thần thánh càng tô điểm cho Quân Tiêu Dao như thần vương trên trời, mang theo uy nghiêm Thần thánh.

Hắn chấn động hai cánh, thi triển ra cực tốc.

Quyền phong mơ hồ mang theo cự lực vô song, hung hăng đập vào Long Cát công chúa.

Long Cát công chúa cũng phản kháng, vươn bàn tay ngọc ra, thêm vào sức mạnh huyết mạch cổ hoàng.

Rồng, một tiếng rồng ngâm vang lên.

Một hư ảnh Tổ Long mơ hồ hiện ra, đại biểu cho Long Cát công chúa có được sức mạnh gia trì của Tổ Long.

Quân Tiêu Dao thấy thế thì trong mắt lập loè một tia miệt thị.

Hắn cũng thúc giục Tượng Thần Trấn Ngục Kính tới cực hạn.

Mười vạn long tượng vi lạp trong cơ thể cùng bùng nổ.

Đó là mười tỷ cân thần lực.

Đây là khái niệm gì?

Quả thực không thể tưởng tượng, căn bản không giống sức mạnh mà nhân loại có thể khống chế.

Hắn đấm ra quyền phong, không gian phía trước đều nhộn nhạo ra tầng tầng lớp lớp gợn sóng không gian vì thần lực này.

Khi nhìn thấy từng gợn sóng đó, ánh mắt Long Cát công chúa lộ ra một tia kinh hãi.

Phanh!

Cú va chạm bùng nổ, hai người như hai viên cổ tinh, va chạm vào nhau, nhấc lên vạn luồng sóng gió.

Sơn lĩnh chung quanh đều bị sóng khí san bằng, núi đá lăn xuống.

Sức mạnh Quân Tiêu Dao toàn lực bộc phát ra khiến Long Cát công chúa căn bản không thể chịu nổi.

Thân thể mềm mại của nàng ta liên tục lui lại, long khí trong cơ thể chấn động, muốn dỡ xuống sức mạnh này.

Đồng thời, bởi vì sóng khí chấn động, sương mù thần bí bao phủ trên mặt Long Cát công chúa cũng bị đánh xơ xác.

Một dung nhan tuyệt mỹ khuynh thế rốt cuộc cũng lộ ra trước mắt thế nhân.

Mi như trăng non, mắt hàm thu thủy, môi điểm chu đan, thiên tư quốc sắc.

Rất nhiều người đều nhìn ngây người.

Tuy họ biết dung nhan Long Cát công chúa nhất định rất mỹ lệ, lại không ngờ có thể đến mức đây.

“Ngươi...” Ngọc nhan của Long Cát công chúa giận tái đi.

Nàng vẫn luôn duy trì ấn tượng cao quý thần bí trong mắt thế nhân.

Kết quả hiện tại lại bị Quân Tiêu Dao phá hủy.

Hành động này của Quân Tiêu Dao đã là mạo phạm cực độ đối với nàng ta.

Long Cát công chúa giận dữ, lại thi triển ra chí tôn pháp Long Đế.

Sức mạnh lôi đình khủng bố khuếch tán, hóa thành một con lôi long.

Đó là Lôi Long Liệt Không Kích, lập tức quất mạnh vào đầu Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao tay nâng Nhân Vương Ấn, một hư ảnh đế vương xuất hiện phía sau hắn.

Lấy thực lực hiện tại của Quân Tiêu Dao, chỉ giơ tay nhấc chân thôi đã có chục tỷ thần lực đi cùng.

Cho dù là một chiêu thức bình thường cũng có thể hóa hủ bại thành thần kỳ, bộc phát ra sức mạnh to lớn không thể tưởng tượng.

Càng đừng nói loại là thần thông Nhân Vương Ấn vốn dĩ đã rất mạnh này.

Quân Tiêu Dao đấm ra một ấn, làm rách nát cả càn khôn, trấn phục thiên hạ.

Con lôi long kia trực tiếp bị chiêu thức của Quân Tiêu Dao làm nổ nát.

Sau đó Quân Tiêu Dao không giảm thế tiến lên, trấn áp về hướng Long Cát công chúa.

Long Cát công chúa thi triển ra Kim Long Bất Hủ Thuẫn.

Một long ảnh kim sắc hiện lên, quay quanh hư không, hóa thành một kim sắc long thuẫn, muốn chống đỡ được thế công của Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao oanh kích một ấn lên đó, làm cả long thuẫn kim sắc phát ra tiếng chấn động kịch liệt.

“Nát cho ta!”

Ánh mắt Quân Tiêu Dao thật lạnh lẽo.

Hắn có chiêu thức bao la, thần lực vô song, không có bất cứ thứ gì có thể trở cản thế công của hắn.

Sau một tiếng quát lạnh của hắn.

Rắc...

long thuẫn Kim sắc trực tiếp phủ kín vết rạn, sau đó hoàn toàn nổ tung.

Phụt!

khí huyết trong cơ thể Long Cát công chúa chấn động, cả người lại bị đấm lui, dung nhan tuyệt mỹ cũng nổi lên một vệt đỏ ửng không bình thường, hiển nhiên đã bị nội thương.

Nhìn Long Cát công chúa kia bị Quân Tiêu Dao đè đánh, toàn trường là một mảnh tĩnh mịch không một tiếng động.

Ai mà ngờ, Long Cát công chúa trước đó còn vô cùng cường thế, hiện tại lại bị Quân Tiêu Dao áp chế gắt gao.

“Thật mạnh, sao có thể mạnh như vậy?” Đám người Quân Vô Song và Quân Mộc Lan đều rất kinh ngạc.

Quân Tiêu Dao là nhỏ tuổi nhất trong tất cả Tự Liệt của Quân gia.

Nhưng thực lực của hắn cũng đã vượt qua tất cả các Tự Liệt.

Các tộc lão Quân Chiến Thiên càng vô cùng vừa lòng.

Chuyến này Quân Tiêu Dao hạ giới thật sự có được thay đổi thật lớn.

“Xem ra, bản Thần Tử vẫn quá xem trọng con cá chạch cái nhà ngươi, ngươi làm ta thất vọng quá.” Quân Tiêu Dao khoanh tay mà đứng sừng sững trên hư không.

Thân thể hắn chưa từng lui về phía sau một bước, cả người mang theo cảm giác cường thế bá đạo không gì sánh kịp.

Nếu nói khí chất của Long Cát công chúa là nữ hoàng vạn cổ độc tôn.

Vậy Quân Tiêu Dao chính là thần vương làm chúa tể tất cả.

Giữa hai bên, một là trên trời một ở dưới đất, không thể so sánh được!

Hết chương 349.
Chương 350

Nghe trào phúng miệt thị trần trụi của Quân Tiêu Dao, dung nhan tuyệt mỹ của Long Cát công chúa cũng vì phẫn nộ mà đỏ lên.

Từ trước đến nay, nỗi lòng nàng ta luôn cực kỳ bình tĩnh, như giếng cổ không gợn sóng, không có kẻ nào có thể nhiễu loạn tâm cảnh của nàng.

Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao há miệng là nói cá chạch cái, khiến nàng ta khó có thể duy trì bình tĩnh.

Dù thế nào, Long Cát công chúa cũng là nữ tử, tuyệt đối không thể chịu đựng xưng hô có tính vũ nhục như vậy.

“Đừng vội đắc ý, năng lực của bổn cung còn chưa hoàn toàn triển lộ!” Long Cát công chúa khẽ kêu, lại thi triển cực chiêu.

Một hư ảnh chân long khủng bố xuất hiện, mở cái miệng khổng lồ ra, cứ như mang theo năng lực cường đại cắn nuốt vạn giới.

Đây chính là một môn cường chiêu trong Long Đế điển của Long Cát công chúa, huyền long Thôn Thiên thuật!

Huyền long ngửa mặt lên trời thét dài, há mồm hút một cái, tầng mây đầy trời đều bị cuốn vào trong đó.

Rất nhiều rất nhiều tu sĩ thế hệ trước vội vàng thi triển các loại lồng khí, bao phủ đệ tử nhà mình, rất sợ bị lan đến.

“So cắn nuốt với ta?” Khóe miệng Quân Tiêu Dao lộ ra một nụ cười trào phúng.

Hắn tùy tiện vung tay, lốc xoáy cắn nuốt đen nhánh hiện ra.

Thật là Thôn Thần Ma Công!

“Loại công pháp này là...”

Rất nhiều người nhìn thấy Quân Tiêu Dao thi triển chiêu thức thì trừng lớn đôi mắt, trong lúc nhất thời đầu óc giống như chập mạch.

“Không sai, là Thôn Thần Ma Công, Thần Tử Quân Gia được được truyền thừa Thôn Thần Ma Công!” Có trưởng lão thế lực lớn nhịn không được kinh hô.

Thôn Thiên Ma tổ từng nhấc lên một phen huyết vũ tinh phong ở Tiên Vực, tất nhiên Thôn Thần Ma Công của lão ta cũng bị người ta biết được.

Mọi người không nghĩ tới Quân Tiêu Dao lại có được truyền thừa của Thôn Thần Ma Công.

“Quá khủng bố, Thần Tử Quân Gia lại có được Thôn Thần Ma Công, về sau đối thủ của hắn phải cẩn thận.”

“Đúng vậy, lấy tính cách hung tàn đối đãi với kẻ địch của Thần Tử Quân Gia, có Thôn Thần Ma Công thì chẳng phải đối thủ của hắn sẽ không còn được toàn thây luôn sao?”

Quân Tiêu Dao có tiếng đối đãi hung tàn với kẻ địch.

Rất nhiều người đều lòng mang sợ hãi.

Nếu là những người khác có được Thôn Thần Ma Công, rất nhiều thế lực nhất định sẽ công kích tập thể.

Nhưng người có được Thôn Thần Ma Công là Quân Tiêu Dao, mọi người cũng không dám nói cái gì.

Huyền Long Thôn Thiên Thuật của Long Cát công chúa rất mạnh, nhưng rốt cuộc chỉ là một chiêu thức trong Long Đế điển thôi.

Mà Thôn Thần Ma Công chính là chí tôn pháp hoàn chỉnh, chuyên tu luyện lực cắn nuốt, uy năng càng thêm khủng bố, còn mạnh hơn cả huyền long Thôn Thiên thuật.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, lốc xoáy cắn nuốt Quân Tiêu Dao tung ra trực tiếp cắn nuốt toàn bộ huyền long vào, luyện hóa tan vỡ thành hư vô.

Nhìn thấy chiêu thức của mình lại bị Quân Tiêu Dao khắc chế, sắc mặt Long Cát công chúa cũng trở nên hết sức ngưng trọng.

Trước đó nàng ta đối phó với Quân Lăng Thương và Vong Xuyên đều là một đường áp chế, chiếm cứ thượng phong.

Nhưng là hiện tại, nàng lại bị Quân Tiêu Dao ngăn chặn gắt gao.

Cho dù là nhục thân hay là thần thông, đều bị Quân Tiêu Dao khắc chế.

“Bổn cung không tin!” Mái tóc đen của Long Cát công chúa phất phới, đôi đồng tử như bị nhuộm đẫm thành kim sắc.

Điều này đại biểu Long Cát công chúa đã thúc giục pháp lực thần năng của mình tới cực hạn.

Nàng ta là quái thai cổ đại, còn là Long tộc công chúa chảy xuôi huyết mạch cổ hoàng.

Ngạo khí của nàng ta cao hơn bất cứ kẻ nào, tất nhiên không muốn bị Quân Tiêu Dao áp chế như vậy.

“Long Đế điển, thiên long khiếu thế ba!”

Long Cát công chúa tung ra cực chiêu, một long đầu cực đại xuất hiện, cứ như đè ép nhật nguyệt, giống như một cổ tinh cực đại.

Long đầu há mồm, sóng quang diệt thế khủng bố chấn động lan ra, thổi quét bốn phía.

Chung quanh có đại nhân vật ra tay, hóa ra lồng giam thiên địa, đóng cửa không gian tứ phương, tránh cho dư sóng phá hủy cả tòa Vấn Đạo Sơn.

Chiêu này của Long Cát công chúa một cực kỳ khủng bố, giống như diệt thế.

Nơi sóng quang đi qua, ngọn núi nổ tung, cây rừng hóa thành tro bụi trong nháy mắt.

Sợ là bất cứ tu sĩ Thông Thiên Cảnh nào khi gặp phải chiêu này cũng đều sẽ trực tiếp bị chấn thành thịt băm.

Cho dù là thiên kiêu Thông Thiên Cảnh, cũng sẽ bị thương nặng.

Mà Quân Tiêu Dao lại đứng sừng sững trên hư không, một tay đặt ở sau người, tay còn lại khép chặt năm ngón, đấm ra một quyền!

Giống như sáu thế giới cùng nghiền áp ra, từng mảnh sức mạnh Luân Hồi phát ra, nổ vang hư không.

Sáu cái lốc xoáy luân hồi này cứ như sáu tiểu thế giới, đấm ra từ quyền phong của Quân Tiêu Dao.

Đó là quyền pháp tối cao, Lục Đạo Luân Hồi Quyền!

Một quyền đấm ra, hư không sôi trào.

Sóng quang khủng bố trực tiếp bị quyền phong đánh tan, căn bản không thể ngăn cản sức mạnh kinh khủng này.

Sắc mặt Long Cát công chúa thay đổi kịch liệt, quyền quang luân hồi kinh khủng khiến nàng cũng cảm nhận được nguy hiểm cực độ.

Leng keng!

Một tiếng kiếm minh chói tai phát ra.

Long Cát công chúa lại tung ra Long Văn Hắc Kim Thánh Kiếm!

Ánh mắt của mọi người đều bình tĩnh nhìn chiến cuộc, một mặt kinh ngạc với uy lực khủng bố của Quân Tiêu Dao Lục Đạo Luân Hồi Quyền.

Mặt khác cũng muốn biết lịch sử có tái diễn hay không.

Quân Tiêu Dao có bị Long Văn Hắc Kim Thánh Kiếm làm bị thương nặng hay không?

Nhìn Long Văn Hắc Kim Thánh Kiếm mơ hồ mang theo long khí mênh mông cuồn cuộn kia chém đến, khóe môi Quân Tiêu Dao tràn ra một nụ cười lạnh.

“Thật cho rằng dùng một thanh kiếm là có thể lật bàn, trợn to đôi mắt của ngươi lên mà nhìn cho rõ ràng!”

Quân Tiêu Dao giơ tay lên, bắt một cái về hướng hư không.

Vào thời khắc mọi người ở đây nghi hoặc kinh ngạc trong lòng.

Mảnh hư không này lại vỡ ra, một thanh cổ kiếm tràn ngập đế uy mênh mông cuồn cuộn xé rách hư không lao ra.

Kiếm quang này làm rạng rỡ cả cửu thiên thập địa!

Đế uy này có thể thổi quét thập giới Bát Hoang!

Ầm ầm ầm!

Cổ kiếm vừa ra, hư không sôi trào!

Đúng là đế binh, Bàn Hoàng Kiếm!

Chấn động!

Chấn động không gì sánh kịp!

Khi Bàn Hoàng Kiếm hiện thế, tất cả mọi người ở đây đều ngơ ra, đầu óc tê dại, cả người run rẩy.

“Uy thế đó... Là đế binh!”

“Là Bàn Hoàng Kiếm, sao đế binh của Bàn Võ Thần Triều lại nằm trong tay Quân Tiêu Dao?”

“Trời ạ, một mình Thần Tử Quân Gia lại có được một thanh đế binh, sao có thể!”

Tiếng chấn động xôn xao vang vọng cả thiên địa.

Đầu óc tất cả mọi người đầu ngơ ra, miệng khô lưỡi khô.

Đó chính là đế binh.

Hết chương 350.

Advertisement
';
Advertisement