Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 366

Trong thế giới Tiên Cổ, linh khí đầy đủ, còn có các loại tiên nguyên cực phẩm, là nơi phong ấn quái thai cổ đại tốt nhất.

Quân gia thân là thế lực bất hủ đỉnh cấp truyền thừa qua vô số kỷ nguyên, nếu không có quái thai cổ đại thì mới làm người ra bất ngờ.

Quân Tiêu Dao cũng rất tò mò, rốt cục quái thai cổ đại của Quân gia trong thế giới Tiên Cổ lợi hại đến mức nào?

“Hơn nữa trừ quái thai cổ đại trong thế giới Tiên Cổ thì còn có Tiên Vực khác... Thôi, chuyện này ngày sau nhất định sẽ có người nói cho ngươi biết.” Quân Lăng Thương muốn nói lại thôi, cuối cùng lắc lắc đầu.

Quân Tiêu Dao cũng không cưỡng bách Quân Lăng Thương nói cái gì.

Hiện tại hắn cảm thấy, vũng nước Quân gia này cũng rất sâu.

Điều này lại làm Quân Tiêu Dao nhớ tới, Thập Bát Tổ từng nói với hắn một điều.

Chờ đến lễ thành nhân mười tám tuổi của Quân Tiêu Dao, Thập Bát Tổ sẽ nói một ít bí ẩn của Quân gia và phụ thân hắn cho Quân Tiêu Dao biết.

Cái gọi là bí ẩn của Quân gia, rốt cuộc là cái gì?

Lúc này Quân Tiêu Dao mới phát hiện, hiểu biết của mình đối với gia tộc hình như còn quá ít.

Hoặc có thể nói bản thân Quân gia có nội tình quá sâu, khiến người ta thăm dò không được.

“Xem như ta đã hiểu vì sao các Thái Cổ hoàng tộc Tổ Long Sào, Vạn Hoàng Linh Sơn, không dám tùy tiện động võ với Quân gia, bởi vì bọn họ quá kiêng kỵ.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

Nhưng Quân Tiêu Dao mơ hồ cảm thấy, có lẽ sự thái bình của Quân gia cũng không duy trì được thời gian quá dài.

“Thế giới Tiên Cổ là cơ hội tuyệt hảo để ta lột xác.” Đôi mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.

Sau một khoảng thời gian, Quân Tiêu Dao tiếp tục điều tức tu luyện.

Tất cả đều khôi phục bình tĩnh.

Mà ở một thiên điện cách Thiên Đế Cung không xa, Khương Lạc Ly lén lút thò đầu thò cổ, chạm trán với một người.

Đó là biểu ca của nàng, Khương Hư Linh.

“Biểu ca, ngươi có mang thứ đó đến không?” Khương Lạc Ly nhỏ giọng mà hỏi.

“Biểu muội, ngươi muốn thứ đó làm gì?” Khương Hư Linh lộ ra vẻ mặt cổ quái.

Bởi vì thứ mà Khương Lạc Ly muốn lấy từ gã là một loại xuân dược.

Loại dược này ấy à, nam nhân luôn có mấy gói.

Chỉ là một nữ hài tử muốn vật này làm cái gì?

“Người ta muốn nghiên cứu một chút không được sao, đừng quan tâm nhiều, mau cho ta.” Khương Lạc Ly vội vàng nói, hai chùm tóc đuôi ngựa đều nhếch lên.

Khương Hư Linh lấy ra một bọc thuốc bột nhỏ, hơn nữa không quên dặn dò: “Biểu muội, nơi này là Quân gia, đừng làm xằng bậy đấy, dược hiệu của thứ này rất mạnh, cả cường giả Chân Thần cũng có khả năng không nhịn được.”

“Yên tâm đi.” Khương Lạc Ly nhận lấy bao thuốc bột này, sau đó xoay người rời đi.

Nàng nhấp miệng, vẻ mặt kiên quyết, trong lòng lẩm bẩm nói: “Nữ nhân bên cạnh Tiêu Dao ca ca càng tới càng nhiều, không thể kéo dài tiếp được, Lạc Ly muốn gạo nấu thành cơm!”

Chương 298: Biến khéo thành vụng, Khương Thánh Y trúng chiêu

Trong Thiên Đế Cung, Quân Tiêu Dao đang ở ngồi xếp bằng tu luyện.

Lần giảng đạo này cũng có lợi ích rất lớn đối với bản thân Quân Tiêu Dao.

Có vẻ hắn càng thêm hiểu rõ con đường của mình.

“Thần chi Nguyên Điểm, nguyên điểm đại diện cho khởi điểm, sau này nhất định sẽ sinh ra tầng tầng lớp lớp biến hóa, nói không chừng ta có thể mượn cách này để khai sáng ra một hệ thống tu luyện hoàn toàn mới?”

Quân Tiêu Dao suy tư.

Thân là người xuyên qua, tư duy phát tán, phương thức tự hỏi khác với những người khác đều, có thể nói là một dị số trời sinh.

Tự nghĩ ra chuyện tu luyện hệ thống này, đối với với tu sĩ khác thì gần như là chuyện nghĩ cũng không cần nghĩ đến.

Trong đầu các tu sĩ khác căn bản không có niệm gọi là tự nghĩ ra hệ thống khái tu luyện.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại có.

“Chuyện này không vội, yêu cầu tích lũy quá sâu, hiện tại căn cơ của ta còn rất mỏng.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, cũng không nóng lòng nhất thời.

Mấy chuyện này nghe có vẻ thực điên cuồng, cũng không phải điều mà hiện tại hắn có thể làm được.

Nhưng có thể đoán ra, nếu hắn làm được thì sẽ là hành động vĩ đại vượt thời đại đến cỡ nào.

Đến lúc đó, rất có thể Quân Tiêu Dao sẽ sáng lập ra một kỷ nguyên tu luyện hoàn toàn mới!

Đương nhiên, chuyện này còn cách Quân Tiêu Dao hiện tại rất xa, hắn cũng không sốt ruột.

Cơm phải ăn từng ngụm từng ngụm, đường phải đi từng bước từng bước.

Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao suy tư, hắn bỗng nhìn ra ngoài cửa và nói: “Vào đi, hà tất ở bồi hồi bên ngoài vậy?”

Nghe thấy giọng nói của Quân Tiêu Dao, một đôi chân ngắn nhỏ ngoài cửa tiến vào, xinh đẹp thướt tha, tuyết nộn đáng yêu, chính là Khương Lạc Ly.

Nàng đưa đôi tay bưng hai chén trà, đôi mắt to ngó tới ngó lui, có chút chột dạ mà chuyển động.

“Có chuyện gì?” Quân Tiêu Dao khẽ nói.

“Tiêu Dao ca ca, Lạc Ly biết ngươi thích uống trà, đây là trà Lạc Ly dùng cổ trà diệp thụ mười vạn năm và Thiên Sơn tuyết thủy pha thành, Tiêu Dao ca ca có thể nếm một chút không?”

Khương Lạc Ly đặt hai ly trà lên bàn.

Nàng vặn vẹo đôi tay nhỏ lại với nhau, khuôn mặt hơi đỏ lên.

“Có tâm.” Quân Tiêu Dao cười nhạt.

Tuy đôi khi nha đầu này cộc lốc, nhưng lúc nên tri kỷ vẫn thực tri kỷ.

Quân Tiêu Dao cũng biết tâm tư của nha đầu khờ này, nhưng hiện tại hắn thật sự không có suy nghĩ đó.

Quân Tiêu Dao nâng chung trà lên, chậm rãi tới gần môi.

Khương Lạc Ly khẩn trương mà nuốt một ngụm nước bọt, nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao, mồ hôi cũng hơi ứa ra.

Tay Quân Tiêu Dao hơi khựng lại, nhìn Khương Lạc Ly mặt đỏ bừng mà hỏi: “Ngươi nóng lắm sao?”

“Không, nào có, chỉ là thời tiết hôm nay thật tốt!” Khương Lạc Ly lúc lắc cái đầu nhỏ, pha trò mà nói.

“Trong địa giới Quân gia ta có trận pháp, từ trước đến nay bốn mùa như xuân.” Quân Tiêu Dao câm nín mà nói.

“Phải... Phải không, a... Cũng đúng.” Khương Lạc Ly nói năng lộn xộn, trái tim giống như nai con chạy loạn.

Quân Tiêu Dao liếc nhìn Khương Lạc Ly một cái, môi đã sắp đụng tới chén trà.

Lúc này, ngoài cửa vang lên giọng nói của Khương Nhu: “Tiêu Dao, vi nương có chút việc muốn nói với con.”

Khương Nhu đi đến, nhìn thấy Khương Lạc Ly thì cười và nói: “Lạc Ly cũng có mặt à.”

“A... Nương... Cái đó, hai người có việc gì cứ nói đi, Lạc Ly không quấy rầy.”

Nhìn thấy Khương Nhu đến, Khương Lạc Ly càng hoảng hốt, e dè sợ sệt, hoang mang rối loạn mà chạy ra.

Chỉ để lại Quân Tiêu Dao và Khương Nhu ở lại.

“Nha đầu này.” Khương Nhu cười cười, sau đó nói với Quân Tiêu Dao: “Tiêu Dao, còn chưa động tâm sao, vi nương lại rất thích.”

Hết chương 366.
Chương 367

Quân Tiêu Dao buông chén trà xuống, có chút bất đắc dĩ mà nói: “Nương, hài nhi bây giờ còn nhỏ, không có ý tưởng này.”

“Đã mười bốn, không nhỏ, nỗ lực một chút, để vi nương bế tôn tử.” Khương Nhu nhấp môi cười nói.

Quân Tiêu Dao cười khổ một tiếng.

Hắn có thể không bất cứ ai, nhưng lại không thể bỏ mặc thân nhân.

“Nương tìm hài nhi có chuyện gì?” Quân Tiêu Dao nói sang chuyện khác.

Ý cười trên mặt Khương Nhu tan đi, thay vào đó là chút nặng nề nghiêm trang nhàn nhạt.

“Thật ra là trong nhà xảy ra một chút việc, cũng nên nói cho con biết.” Khương Nhu đạo.

“Hình như Quân gia không có chuyện gì mà?” Quân Tiêu Dao nghi hoặc hỏi.

Hiện tại Quân gia đang chúc mừng cả tộc, rất an ổn bình yên.

Nhưng ngay sau đó, Quân Tiêu Dao lập tức nghĩ tới, hắn mở miệng thử nói: “Nương là chỉ, Khương gia?”

Khương Nhu nhăn mày đẹp lại, khẽ gật đầu và nói: “Không sai, tình trạng sức khỏe của ngoại công con, Khương Đạo Hư có chút không tốt lắm, có lẽ không chống chọi lâu được nữa.”

“Ngoại công...”

Lúc này Quân Tiêu Dao mới nghĩ đến, từ lúc hắn giáng sinh đến bây giờ, hình như còn chưa từng đi đến Khương gia, trước nay cũng không gặp những thân nhân Khương gia kia.

“Ngươi ngoại công tuy là chí tôn vô thượng cường giả, nhưng thời trẻ lại vì Khương gia mà chinh phạt khắp nơi, đấu Thái Cổ hoàng tộc, chiến vùng cấm sinh mệnh, xông vào vạn cổ táng thổ, cho nên cũng để lại một thân bệnh căn.” Khương Nhu vành mắt hơi phiếm hồng.

Phụ thân của Khương Nhu, ngoại công Quân Tiêu Dao, Khương Đạo Hư cũng coi như một cường giả truyền kỳ.

Ông từng là thiên kiêu không thể thay thế của Khương gia, sau đó trưởng thành, cũng trở thành trụ cột vững vàng của Khương gia, chinh chiến khắp nơi.

Đến lúc tuổi già, tuy rằng thành công tu luyện tới cảnh giới chí tôn vô thượng, trở thành nội tình của Khương gia, nhưng cũng đổi lấy thân thể ốm đau và đầy bệnh kín.

Mấy năm gần đây, tình trạng sức khỏe của Khương Đạo Hư cũng càng ngày càng kém.

“Tiêu Dao, vào buổi tiệc mười tuổi của con, vốn dĩ ngoại công cũng muốn đến, nhưng bởi vì tình trạng sức khỏe nên không tới được.” Khương Nhu trầm thấp mà nói.

“Chẳng lẽ không có cách nào chữa khỏi bệnh kín của ngoại công sao?” Quân Tiêu Dao nhíu mày hỏi.

Tuy rằng đến bây giờ hắn cũng chưa gặp ngoại công, nhưng dù sao cũng là thân nhân huyết mạch, tất nhiên hắn không có khả năng làm như không thấy.

“Ai... Một lời khó nói hết.” Khương Nhu thở dài một tiếng.

Quân Tiêu Dao suy tư, xem ra lấy nội tình của Hoang Cổ Khương gia cũng khó có thể tìm được biện pháp hoàn toàn chữa khỏi cho Khương Đạo Hư, chỉ có thể trì hoãn thọ mệnh của lão.

“Tiêu Dao, mấy ngày nữa theo mẫu thân trờ về Khương gia một chuyến, vấn an ngoại công của con.” Khương Nhu đáp.

“Vâng.” Quân Tiêu Dao gật gật đầu.

Sau đó Khương Nhu rời đi.

Quân Tiêu Dao rơi vào trầm tư.

Về tình về lý, hắn cũng nên trợ giúp ngoại công Khương Đạo Hư.

Khương Đạo Hư cũng là một trong những trụ cột của Khương gia, nếu xảy ra bất trắc gì thì cũng tạo thành ảnh hưởng rất lớn với Khương gia.

Quân Tiêu Dao cũng không mong nhìn thấy tình cảnh đó.

Dù sao hắn cũng là nửa người Khương gia.

“Đi một bước rồi tính một bước đi, chờ gặp ngoại công lại xem sao.” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm nói.

Mà lúc này, ngoài cửa lại có tiếng bước chân truyền đến.

Quân Tiêu Dao nghĩ là Khương Nhu lại quay lại.

Hắn đưa mắt nhìn lại, hơi kinh ngạc.

Người tới lại là Khương Thánh Y.

Khương Thánh Y mặc một bộ tuyết y, tiên nhan như họa, giống như Nguyệt Cung tiên tử thánh khiết mà không dính bụi trần.

“Thánh Y tỷ?”

Quân Tiêu Dao không ngờ nàng sẽ tìm đến mình.

Dù sao nhìn từ thái độ trước đó của Khương Thánh Y thì có vẻ nàng có khoảng cách với mình.

Tiên nhan của Khương Thánh Y có chút câu nệ, đã không còn vẻ thong dong đạm nhiên trước đó ở chung với Quân Tiêu Dao.

“Thánh Y tỷ, uống trà.” Vì giảm bớt không khí xấu hổ, Quân Tiêu Dao nói.

Hắn cũng cầm lấy một ly trà, uống mấy ngụm.

Khương Thánh Y cũng cầm lấy chén trà, như để ổn định tâm thần mà uống cạn một ngụm.

“Thánh Y tỷ có việc gì sao?” Quân Tiêu Dao hỏi.

“Khương Nhu tỷ đã nói với người về chuyện của Khương gia rồi đúng không?” Khương Thánh Y nói.

“Ừm, mấy ngày nữa sẽ về Khương gia đi thăm ngoại công.” Quân Tiêu Dao gật đầu nói.

Sau đó họ lại rơi vào trầm mặc.

Khương Thánh Y cắn cắn môi, mở miệng nói: “Lần giảng đạo mấy ngày trước, đa tạ ngươi, nó mang đến cho ta dẫn dắt rất lớn.”

Khương Thánh Y chính là Tiên Thiên Đạo Thai, trời sinh thân hòa đại đạo.

Mà ngày ấy Quân Tiêu Dao giảng đạo, trợ giúp đối với nàng cũng thật sự rất lớn, quả thực là một câu đánh thức người trong mộng.

“Thánh Y tỷ khách khí như vậy từ khi nào, ta nhớ rõ khi ở nguyên thiên bí tàng, Thánh Y tỷ còn nói nói cười cười với ta, không có khoảng cách.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

Hắn sẽ không đi liếm bất cứ nữ nhân nào, cũng không có ý tưởng dư thừa với Khương Thánh Y.

Chỉ là thái độ hiện giờ của Khương Thánh Y đối với hắn, làm Quân Tiêu Dao cảm thấy có chút kỳ quái.

Dù sao thì trước đây thái độ của Khương Thánh Y còn rất thân thiết, chuyện trò vui vẻ, thỉnh thoảng lộ ra nụ cười tuyệt đẹp.

Nàng cho người ta cảm giác giống như một đại tỷ tỷ nhà bên thân thiết ôn nhu.

Nhưng hiện tại, chẳng những nàng cố ý tránh đi Quân Tiêu Dao, cũng rất ít lộ ra nụ cười.

“Có... Có sao?” Dung nhan tuyệt mỹ của Khương Thánh Y có hơi mất tự nhiên.

“Nếu Tiêu Dao làm Thánh Y tỷ chán ghét thì có thể nói ra, Tiêu Dao cũng không để ý.” Quân Tiêu Dao nói trắng ra.

“Không... Không có, sao có thể chán ghét ngươi được!” Khương Thánh Y vội vàng phản bác, cứ như sợ Quân Tiêu Dao hiểu lầm.

“Vậy nguyên nhân là...” Quân Tiêu Dao muốn nói lại thôi.

Khương Thánh Y nắm chặt bàn tay ngọc, trong lòng như đánh nghiêng lọ gia vị, ngũ vị hòa lẫn, cực kỳ phức tạp.

Nếu thật sự chán ghét Quân Tiêu Dao thì Khương Thánh Y còn có thể thở phào một hơi.

Nhưng đáng tiếc, thích còn càng khiến Khương Thánh Y sợ hãi hơn chán ghét.

Cho dù nàng chỉ là tiểu di trên danh nghĩa của Quân Tiêu Dao.

Cho dù giữa bọn họ gần như không có bất cứ quan hệ huyết thống thân cận nào.

Cho dù ở thế giới này, huyết mạch thân tộc liên hôn cũng là điều hết sức bình thường.

Nhưng Khương Thánh Y lại khó có thể biểu đạt ra tình cảm của mình.

Huống chi, Khương gia còn muốn nàng làm Hồng Nương, tác hợp Quân Tiêu Dao và Khương Lạc Ly lại với nhau.

Sao Khương Thánh Y có thể bỏ hết thể diện để đi đoạt nam nhân với Khương Lạc Ly?

Đây là điều nàng không thể chấp nhận.

Hết chương 367.
Chương 368

Nhìn tuấn nhan hoàn mỹ trước mặt của Quân Tiêu Dao, Khương Thánh Y nói cũng nói không nên lời.

Khi Quân Tiêu Dao ở hạ giới, sao Khương Thánh Y có thể chưa từng tưởng niệm.

Giờ phút này, dung nhan như họa của Khương Thánh Y mang theo biểu cảm ẩn nhẫn, lại có một tia ủy khuất, thật làm người ta hận không thể ôm nàng vào ngực che chở yêu thương.

Cho dù là Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy sửng sốt, đã nhận ra cảm xúc của Khương Thánh Y.

Tuy có đôi khi Quân Tiêu Dao biểu hiện có chút thẳng nam sắt thép, nhưng thật ra tâm tư của hắn rất tinh thế.

Nếu không cũng không có khả năng đùa giỡn đám nữ nhân Bái Ngọc Nhi, Võ Minh Nguyệt trong lòng bàn tay.

“Không thể nào?” Quân Tiêu Dao nghĩ đến loại khả năng này, có chút bất ngờ.

Mà đúng lúc này, Quân Tiêu Dao bỗng phát hiện trong cơ thể có nhiệt lưu cuồn cuộn kích động trào ra, một ngọn lửa vô danh bốc lên từ cái bụng nhỏ.

“Đây là...” Sắc mặt Quân Tiêu Dao hơi thay đổi.

Đồng thời, Khương Thánh Y cũng nhận ra không thích hợp.

Nàng bỗng cảm giác cả người khô nóng, cả máu cũng như có lửa đang chảy xuôi.

Mà nhiệt lưu kinh khủng này làm Khương Thánh Y hận không thể cởi sạch quần áo.

“Hả... Ta là làm sao vậy?” Khương Thánh Y nhất thời mơ hồ, có chút đầu váng mắt hoa, tiên nhan trong trẻo cũng bị một tầng đỏ ửng bao trùm.

Nàng lại nhìn về phía Quân Tiêu Dao, tình cảm vốn muốn cắt đứt trong lòng lại giống như cỏ dại sinh trưởng nảy nở mãnh liệt.

Điều này làm bản thân Khương Thánh Y cũng có chút mơ hồ.

“Chẳng lẽ là, trà này?” Khả năng duy nhất Quân Tiêu Dao nghĩ đến chỉ có hai ly trà này.

Trong trà nhất định có bỏ loại dược nào đó không thể miêu tả.

“Khương Lạc Ly kia cô gái...” Quân Tiêu Dao cũng hoàn toàn suy nghĩ cẩn thận.

Hắn cũng hiểu ra vì sao trước đó Khương Lạc Ly lại lộ ra dáng vẻ chột dạ mất tự nhiên.

Khi đó Quân Tiêu Dao còn không nghĩ quá nhiều.

Hiện tại xem ra, nha đầu thô lỗ kia có ý tưởng nguy hiểm với hắn.

“Thật là làm bậy.” Quân Tiêu Dao thầm mắng một tiếng.

Hắn cũng không bài xích loại dược này, chỉ là căn bản không cần thiết.

Hiện tại, ngược lại biến khéo thành vụng.

Quân Tiêu Dao còn đỡ, chỉ uống mấy ngụm mà thôi.

Nhưng Khương Thánh Y đã uống hết một ly trà.

“Thánh Y tỷ, xảy ra chút tình huống.” Quân Tiêu Dao vừa mở miệng thì một thân thể mềm mại thơm tho đã đâm vào ngực hắn.

Chỉ thấy tiên nhan của Khương Thánh Y ửng hồng, đôi mắt xinh đẹp mê ly, miệng thơm khẽ nhếch, hơi thở đàn hương khẽ phủ đến, thở ra khí tức ngọt ngào nóng hổi.

“Tiêu Dao... Người ta có hơi, không thích hợp...” Khương Thánh Y mơ hồ nói.

“Thánh Y tỷ, có thể lấy pháp lực áp chế không?” Quân Tiêu Dao bất đắc dĩ.

Hắn muốn lấy pháp lực áp chế, lại phát hiện khó áp xuống được.

Quân Tiêu Dao còn đỡ, lượng uống vào không nhiều lắm, còn có thể miễn cưỡng suy trì tỉnh táo trấn định.

Nhưng Khương Thánh Y thì không được.

Nàng vốn là nữ tử, sức chống cự không mạnh, hơn nữa cũng đã uống khá nhiều.

Hơn nữa chủ yếu nhất là, đối tượng là Quân Tiêu Dao.

Nếu đổi lại là nam nhân khác, mặc dù Khương Thánh Y trúng chiêu, cũng sẽ cưỡng chế mình duy trì tỉnh táo.

Mà đối mặt với Quân Tiêu Dao, đáy lòng Khương Thánh Y vốn có giãy giụa và do dự, dược này càng như ngòi nổ, dẫn đốt tình cảm bị Khương Thánh Y vùi lấp.

“Tiêu Dao, khi ngươi ở hạ giới, ta vẫn luôn nhớ ngươi, chỉ là Lạc Ly có thể hạ giới, ta không thể đi theo.”

“Ta không biết vì sao, có lẽ là vì Tiên Thiên Đạo Thai và Hoang Cổ Thánh Thể cộng minh, hoặc là vì nguyên nhân khác...”

“Ta không biết, nên đối mặt với ngươi thế nào...”

“Ta cảm thấy, có lẽ chỉ cần duy trì khoảng cách thì có thể dần dần thoải mái...”

“Kết quả, ta phát hiện, ta vẫn không bỏ xuống được, cho nên liền tới tìm ngươi...”

Khương Thánh Y vừa nói, thân thể mềm mại vừa kề sát Quân Tiêu Dao, vươn đôi cánh tay ngó sen như ngọc ôm vòng lấy cổ Quân Tiêu Dao.

Tuy Quân Tiêu Dao chỉ có mười bốn tuổi, nhưng dáng người trưởng thành, như ngọc thụ đĩnh tú.

Khương Thánh Y đã xem như rất cao gầy, nhưng ở trước mặt Quân Tiêu Dao thì vẫn lùn hơn hắn nửa cái đầu.

“Thánh Y tỷ, ngươi...” Quân Tiêu Dao ngây ngẩn cả người.

Hắn không phải Thánh Nhân hòa thượng gì, cũng không phải Liễu Hạ Huệ có người đẹp ngồi trong lòng mà vẫn không loạn.

Thân là người xuyên việt, hiển nhiên tâm trí gã cũng không có khả năng chỉ có mười bốn tuổi, đều là tài xế già rồi.

Nhưng Quân Tiêu Dao cũng có nguyên tắc của mình, không phải hạng người tinh trùng lên não.

Nếu không thì lấy thân phận địa vị của Quân Tiêu Dao, muốn hàng ngàn hàng vạn nữ nhân cũng dễ như trở bàn tay.

Trước đó nữ nhân nào không thèm muốn thân thể hắn?

Bái Ngọc Nhi, Võ Minh Nguyệt, Tô Tử Quỳnh...

Nhưng Quân Tiêu Dao đều chướng mắt.

Không phải nữ nhân tùy tiện nào cũng có thể cướp đi lần đầu tiên của Quân Tiêu Dao.

Hiện tại Quân Tiêu Dao cũng không đặt tâm tư ở chuyện này.

Nhưng cục diện trước mắt lại làm Quân Tiêu Dao có chút xấu hổ.

Dù sao Khương Thánh Y cũng là tiểu di trên danh nghĩa của hắn, tuy rằng không có quan hệ huyết thống, nhưng ảnh hưởng cũng không tốt lắm.

Quân Tiêu Dao còn có thể miễn cưỡng áp chế dược lực.

Nhưng Khương Thánh Y lại khó đè nén được, đầu óc nàng giống như bị đốt cháy.

Nàng vốn đả có tình cảm không nói rõ được với Quân Tiêu Dao, hiện tại lại bị dược lực thôi thúc, càng không có khả năng chống đỡ được.

Đôi mắt Khương Thánh Y như thu thủy, vô cùng mê ly, nàng nâng tiên nhan như họa lên, dâng đôi môi đỏ dán lên môi Quân Tiêu Dao.

“Con em nó, sao lần nào bị cưỡng ép cũng là ta?” Quân Tiêu Dao không khỏi phun tào trong lòng.

Trước đó Khương Lạc Ly cũng cưỡng ép hôn hắn, hiện tại lại đổi thành Khương Thánh Y.

Quân Tiêu Dao chưa từng chủ động thân cận bất cứ nữ nhân nào.

Bởi vì không có nữ nhân nào có tư cách làm Quân Tiêu Dao xum xoe.

Trong mắt người ngoài, Quân Tiêu Dao chính là bạch nguyệt quang cao lãnh, là tồn tại mà tất cả nữ tử mong muốn nhưng không thể chạm vào.

Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao bị cưỡng hôn.

Tuy rằng là bị tình thế bắt buộc.

Không chỉ như thế còn có cái lưỡi đinh hương này...

Hừm, chỉ có thể hiểu ngầm, không thể nói ra.

Tâm thần Quân Tiêu Dao hơi chấn động, hắn vẫn tách Khương Thánh Y ra.

Giờ phút này đôi mắt xinh đẹp của Khương Thánh Y nhập nhèm, tóc mai tán loạn.

Một thân tuyết y cũng hơi hỗn độn.

Nàng như tiên tử trên cung trăng từ trên chín tầng trời, biến thành vưu vật tuyệt đại diễm tuyệt nhân gian.

Loại chuyển biến từ tiên tử thánh khiết đến vưu vật quyến rũ này tuyệt đối đủ để khiến bất cứ nam nhân nào cũng mất đi lý trí, trở nên điên cuồng.

Huống chi Khương Thánh Y còn chủ động như thế.

Hết chương 368.
Chương 369

Nhưng Quân Tiêu Dao vẫn bảo trì tỉnh táo.

Hắn không phải là người đẹp ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, nhưng cũng biết, nếu thật sự thuận nước đẩy thuyền thì đợi đến khi Khương Thánh Y tỉnh táo, nên đối mặt thế nào?

Có đôi khi Quân Tiêu Dao thật sự rất tuyệt tình, nhưng giới hạn trong kẻ địch và con cờ mà thôi.

Dù thế nào Khương Thánh Y cũng xem như nửa người nhà, tất nhiên Quân Tiêu Dao không muốn hố nàng.

Còn về loại tình cảm kia của Khương Thánh Y, nói thật, Quân Tiêu Dao cũng không nghĩ tới.

“Chẳng lẽ là vì thể chất của Tiên Thiên Đạo Thai và Hoang Cổ Thánh Thể?” Quân Tiêu Dao chỉ có thể gán ghép cho nguyên nhân này.

“Tiêu Dao...” Tiên nhan của Khương Thánh Y đó rực, tiếng nói ngọt nị, tuyết y nửa mở.

Da thịt như băng như tuyết, giống như mỹ nhân ngọc trác.

Tình cảnh này thật sự cảnh đẹp ý vui, không nam nhân nào có thể chống đỡ được.

“Ai, cô nàng Lạc Ly kia, lát nữa nhất định phải hung hăng đánh mông nàng.” Quân Tiêu Dao than thở một tiếng.

Thái Sơn sập trước mặt, Quân Tiêu Dao vẫn có thể mặt không đổi sắc.

Chỉ khi đối mặt với loại tình huống này, Quân Tiêu Dao cũng không biết phải làm sao.

Sau đó, Quân Tiêu Dao vừa áp chế dược lực của bản thân, còn vừa phải giúp Khương Thánh Y áp chế.

Cũng may cuối cùng không xảy ra nhiễu loạn gì.

Còn về nha đầu Khương Lạc Ly kia, đã sớm chột dạ mà không dám quay lại Thiên Đế Cung.

Dược hiệu giằng co thật lâu.

Không thể không nói, Khương Hư Linh cũng không gạt người, cả cường giả Chân Thần cũng khó có thể chống đỡ được dược lực này.

Quân Tiêu Dao nhờ thể chất đặc thù, hơn nữa uống vào cũng ít nên mới có thể miễn cưỡng áp chế.

Chờ đến khi Khương Thánh Y hơi khôi phục thần thức thanh minh, đã qua thời gian thật lâu.

Đôi mắt xinh đẹp Khương Thánh Y thật mông lung, đầu có cảm giác đau đớn.

Nàng vươn bàn tay ngọc khẽ vuốt huyệt Thái Dương, còn đang hồi tưởng đã xảy ra chuyện gì thì đã nghe thấy một tiếng nói ôn nhuận: “Thánh Y tỷ, tỉnh.”

Khương Thánh Y đưa mắt nhìn lại, Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng, mặc một bộ bạch y, bình tĩnh như nước.

“Tiêu Dao, sao ta lại...” Khương Thánh Y nỗ lực hồi tưởng.

Sau đó nàng đột nhiên nhớ lại một ít ký ức.

Nàng vô cùng chủ động, dâng lên môi đỏ, còn muốn đẩy ngã Quân Tiêu Dao.

“Sao... Tại sao lại, ta...” Khương Thánh Y như bị sét đánh cứng lại tại chỗ, tiên nhan tái nhợt như tờ giấy.

Sao nàng có thể làm ra chuyện này?

Hoang đường!

Quá hoang đường!

“Thánh Y tỷ, trong đó có hiểu lầm...” Quân Tiêu Dao cũng không biết nên giải thích thế nào.

Cũng không có khả năng nói cô nàng Khương Lạc Ly hạ dược trong trà, kết quả trời xui đất khiến, ngược lại làm Khương Thánh Y trúng chiêu.

Tình tiết này cũng quá cẩu huyết, Quân Tiêu Dao không biết nên nói thế nào.

“Đừng nói nữa, những lời đó, ngươi cũng nghe thấy rồi...” Khương Thánh Y xấu hổ mà gáy ngọc cũng đỏ lên, hận không thể giống đà điểu dúi đầu vào trong đất.

Nàng đang chỉ tất nhiên là những câu nói như tưởng niệm, tỏ tình linh tinh.

Quân Tiêu Dao hơi trầm mặc, gật gật đầu.

“Hãy quên đi, Tiêu Dao, quên đi những lời đó.” Khương Thánh Y đứng dậy, muốn rời đi.

Quân Tiêu Dao khẽ nâng đôi mắt, lại lạnh nhạt nói: “Ta vẫn thích Thánh Y tỷ chuyện trò vui vẻ, ôn nhu dễ thân khi ở nguyên thiên bí tàng.”

Bước chân Khương Thánh Y khựng lại, đôi mắt thủy tinh trong sáng mơ hồ có nước mắt trong suốt đang lập loè.

Nàng vẫn rời đi.

“Ai, loại cốt truyện cẩu huyết này lại phát sinh trên người ta, ta tình nguyện đi đánh mười Long Cát công chúa, cũng không muốn đối mặt với chuyện này.” Quân Tiêu Dao có chút đau đầu.

Đương nhiên, ở phương diện tình yêu nam nữ, Quân Tiêu Dao cũng rất có lý tính, sẽ không tùy tùy tiện tiện hứa hẹn cái gì.

hiện tại Hắn chỉ muốn làm một cổ máy tu luyện không có tình cảm.

Nhi nữ tình trường chỉ làm kéo dài tốc độ tu luyện của hắn.

Còn về chuyện tình cảm, vẫn là tùy duyên đi.

Bình tĩnh mà xem xét, cho dù là dung mạo, thiên phú, thực lực, địa vị thì Khương Thánh Y cũng là số một ở Tiên Vực.

nữ tử Có thể so với Khương Thánh Y cũng không tìm được mấy người trên Tiên Vực.

Chỉ là việc này xảy ra hơi đột ngột, Quân Tiêu Dao nhất thời cũng xử lý không tốt.

Huống chi, thân phận tiểu dì này của Khương Thánh Y...

Khụ khụ.

Tuy không quan hệ huyết thống gì, nhưng tóm lại có chút mẫn cảm.

Mà bên kia, Khương Lạc Ly cũng phát hiện, hình như Thiên Đế Cung không có động tĩnh gì.

“Chẳng lẽ dược biểu ca cho ta không có hiệu quả, hay là Tiêu Dao ca ca không có ăn vào?” Khương Lạc Ly chuyển động đôi mắt to.

Nói thật, nàng có hơi sợ.

Ban đầu chỉ do là xúc động.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao quá ưu tú, lại thấy bên cạnh hắn có nhiều oanh oanh yến yến vờn quanh như vậy.

Khương Lạc Ly thật sự không có cảm giác an toàn.

Hiện tại phục hồi tinh thần lại, Khương Lạc Ly cũng phát hiện mình còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.

Thậm chí cả chuyện gì gì kia, cũng chưa quá rõ ràng.

Trước đó ở hạ giới, Tiểu Ma Tiên còn cười nhạo Khương Lạc Ly còn chưa làm chuyện đó với Quân Tiêu Dao.

“Thôi, chờ người ta lại cao một chút thì sẽ gạo nấu thành cơm với Tiêu Dao ca ca.” Khương Lạc Ly tự mình an ủi.

Mấy ngày trôi qua.

Trong mấy ngày này, Quân Tiêu Dao cũng đã tìm được Khương Lạc Ly.

Khương Lạc Ly ngoan ngoãn e dè, nhanh chóng thừa nhận.

Quân Tiêu Dao cũng trừng phạt mà đánh mông nàng.

Nhưng hắn lại không có nói chuyện của Khương Thánh Y ra.

Dù sao quan hệ của Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly thân như tỷ muội, nếu làm Khương Lạc Ly biết được chuyện này thì có trời mới biết cuối cùng sẽ biến thành bộ dạng gì.

Nói không chừng sẽ phát sinh chuyện gì đó càng cẩu huyết.

Vì tránh cho loại phiền phức không cần thiết này, Quân Tiêu Dao cũng lười nhắc đến.

Đó là bí mật chỉ thuộc về Quân Tiêu Dao và Khương Thánh Y.

Kế tiếp, Quân Tiêu Dao chuẩn bị lên đường, đi đến Khương gia.

Nói thật, đây là lần đầu tiên Quân Tiêu Dao đi đến mẫu tộc.

Đối với Khương gia cũng là một trong Hoang Cổ Ngự Tam Gia, Quân Tiêu Dao cũng có vài phần tò mò.

Lần này, bởi vì là đi thăm ngoại công, cho nên Quân Tiêu Dao không mang lên bất cứ người theo đuổi nào.

Đi cùng chỉ có đám người Khương Nhu, Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly và Khương Hư Linh.

Vừa vặn bọn họ cũng cùng trở về Khương gia.

Bên ngoài sơn môn Quân gia, một lâu thuyền hoa lệ đang lơ lửng trong hư không.

Quân Tiêu Dao hiện thân, phát hiện đám người Khương Nhu đã đứng ở lâu thuyền.

Khương Thánh Y cũng có mặt.

Nàng mặc tuyết y vô trần, vạt áo phiêu phiêu, đứng trong gió giống như tiên tử lâm trần.

Có làm gió phất tới, thổi bay mái tóc đen của nàng, có cảm giác tinh mỹ lay động nhân tâm.

Hết chương 369.
Chương 370

Khương Thánh Y nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã đến thì vẻ mặt thật bình tĩnh, dường như hoàn toàn quên đi chuyện kia.

Quân Tiêu Dao cũng không nói thêm gì.

Ngược lại Khương Lạc Ly cười hì hì tiến lên, khoát lên cánh tay Quân Tiêu Dao và nói: “Tiêu Dao ca ca, đây là lần đầu tiên chàng đến Khương gia, xem như về nhà mẹ đẻ sao?”

Quân Tiêu Dao gõ cái đầu nhỏ của Khương Lạc Ly một cái.

Khóe mắt hắn nhìn thấy, Khương Thánh Y quay mặt qua bên kia, không nhìn Khương Lạc Ly và hắn thân mật.

Quân Tiêu Dao im lặng.

Rõ ràng mình chưa làm cái gì, sao cảm thấy giống như biến thành tra nam phụ lòng thế này?

Khương gia Hoang Cổ nằm ở Thanh Châu, một trong ba ngàn Đạo Châu của Hoang Thiên Tiên Vực.

Khoảng cách khá là xa với Quân gia ở Hoàng Châu.

Nhưng giữa các Đạo Châu phần lớn đều thiết lập Truyền Tống trận, vì thế cũng không tốn quá nhiều thời gian.

Quân Tiêu Dao lần này đi, không làm kinh động ai cả, cũng không hề gióng trống khua chiêng.

Khương gia cũng không truyền tin tức Khương Đạo Hư bệnh nặng ra bên ngoài.

Đối với một thế gia bất hủ nếu một vị vô thượng chí tôn xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn.

Không phải tất cả mọi thế lực bất hủ đều giống như Quân gia, tùy tiện cũng có thể tìm được một nhóm cường giả chí tôn từ bên trong Tổ Từ.

Nội tình Khương gia cũng rất phức tạp, số lượng cường giả chí tôn không thể quá ít, nhưng cũng không thể nhiều như Quân gia được.

Trong số các thế lực bất hủ, thì Quân gia vẫn là sự tồn tại vững vàng mạnh mẽ nhất.

Ngay khi đám người Quân Tiêu Dao trên đường trở về.

Ở bên trong một Đạo Châu nằm ở cực bắc Hoang Thiên Tiên Vực.

Thậm chí có một vài thế lực bất hủ sắp lụi tàn chỉ còn hai ba vị chí tôn tọa trấn.

Những thế lực bất hủ như vậy, rất có nguy cơ sẽ hoàn toàn lụi tàn.

Cho dù thế lực Khương gia không bằng Quân gia, nhưng cũng không chênh lệch quá nhiều.

"Có thể liên hôn với người của tộc ta, cũng coi như là vinh hạnh của Khương gia, bây giờ phái người đi sao?"

"Đương nhiên, ta tin rằng, Khương gia nhất định sẽ không cự tuyệt thiện ý của tộc ta, có thể liên hôn với con trai ta, là vinh hạnh của thần nữ Khương gia."

"Điều đó là dĩ nhiên rồi, thần nữ Khương gia tuy là thai thiên tiên đạo, nhưng liên hôn với Thiếu đế của tộc ta, còn tính là trèo cao nữa là đằng khác."

Có một giọng nói phát ra

"Có người truyền đến tin tức, tình trạng sức khoẻ của lão cổ đổng Khương gia kia không tốt lắm."

"Ha ha, đây chính là cơ hội của tộc ta, cuối cùng cũng chờ được đến ngày nãy của lão ta rồi."

Đi theo hướng đó chính là Thanh Châu, trú địa của Khương gia Hoang Cổ!

...

Thanh Châu, chính là một Đạo Châu phồn hoa trong ba ngàn Đạo Châu tại Hoang Thiên Tiên vực.

"Đúng vậy, ta tin rằng Khương gia sẽ là kẻ thức thời."

Âm thanh trò chuyện dần nhỏ đi.

Không bao lâu sau, một nhóm người trùng trùng điệp điệp, từ tộc địa cổ lão này bay lên không trung.

Dãy núi non trùng điệp, long mạch hội tụ, linh khí dạt dào.

"Nơi này chính là Thanh Châu là trú địa của Mẫu tộc sao, quả nhiên là nơi Linh Thổ." Quân Tiêu Dao cũng là không khỏi tán thưởng.

"Ha ha... Thiếu chủ đây cũng xem như trở lại quê hương rồi." Khương Hư Linh đứng bên cạnh nịnh nọt.

Vật hoa thiên bảo, địa linh nhân kiệt, chính là một nơi Tịnh Thổ.

Phạm vi diện tích cũng không kém hơn so với Quân gia ở Hoàng Châu.

Quân Tiêu Dao ngồi lâu thuyền, lái vào Thanh Châu, cảm nhận rõ linh tú của mảnh đất này.

Hơn nữa Khương gia này, nói không chừng cũng có người hậu tuyển của Thiếu chủ.

Quân Tiêu Dao cũng không phải người tham lam, hắn đã là Thần tử Quân gia, số thứ tự là số 0, hơn nữa còn là Thánh tử của thư viện Thánh Linh.

Có nhiều thân phận cao quý như vậy rồi, Quân Tiêu Dao cũng không quan tâm đến thân phận Thiếu chủ Khương gia.

"Xưng hô thế này, liệu có phải là sớm quá không." Quân Tiêu Dao nói.

Mặc dù dựa vào thực lực thiên phú của hắn, có thêm thân phận Thiếu chủ Khương gia, mẫu thân là Thần nữ Khương Nhu cũng không có vấn đề gì.

Nhưng Quân Tiêu Dao, họ Quân, chứ không phải là họ Khương.

Hắn không cưỡng cầu, mọi việc để thuận theo tự nhiên.

Không bao lâu sau, đám người Quân Tiêu Dao rốt cục cũng đến gần trú địa của Khương gia.

Đưa mắt nhìn lại, đó là một Tịnh Thổ hình vuông hàng triệu dặm.

"Sao lại nói như vậy, thân phận Thiếu chủ Khương gia này, ngoại trừ Thần tử ra, không tìm được người thứ hai đâu." Khương Hư Linh tiếp tục nịnh nọt.

Ngay khi hắn ta hạ giới đã quyết định rồi, nhất định phải ôm chặt đùi Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao chỉ cười chứ không nói gì.

Nơi đây khiến người ta cảm nhận được khí thế rộng lớn bao la hùng vĩ, làm cho người ta không khỏi cảm thán, không hổ danh là Thái Cổ thế gia.

Nếu là tu sĩ chưa từng thấy qua việc đời, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, chắc chắn sẽ ngây ngốc ngay tại chỗ.

Nhưng Quân Tiêu Dao có thân phận gì chứ, cục diện nào mà hắn chưa từng thấy qua chứ.

Đỉnh núi cao vút, long mạch trập trùng, linh khí mịt mờ, như là tiên cảnh chốn nhân gian vậy.

Rất nhiều Thần đảo, trôi nổi trong hư không, còn có vô số sao trời, chuyển động nhảy múa trên bầu trời, giống như một trận pháp cổ vậy.

Phía trên đại địa là toà thành hùng vĩ, đình đài lầu các, cung điện bảo cung, nhiều vô số kể.

Xuất thân của mình, liệu có hào hoa quá không.

Quân Tiêu Dao ngồi trên lâu thuyền, cũng thu hút sự chú ý của người Khương gia.

Ánh mắt bọn họ theo sát lâu thuyền.

Bút tích của Quân gia so với Khương gia chỉ mạnh chứ không yếu.

Vì thế Quân Tiêu Dao cũng không quá mức kinh ngạc, nhưng vẫn không giấu nổi sự ngạc nhiên trong ánh mắt.

"Đây chính là Mẫu tộc sao, so với Quân gia cũng không kém là bao." Quân Tiêu Dao cảm khái.

Và cuối cùng, khi ánh mắt của bọn họ dừng trên người Quân Tiêu Dao, ánh mắt rất nhiều người trong tộc Khương gia đều ngưng đọng lại trong chớp mắt.

Bởi vì Quân Tiêu Dao đột nhiên quyết định đến nên Khương gia cũng không biết là Quân Tiêu Dao sẽ đến.

Lần này, chắc chắn sẽ rất náo nhiệt.

"Là Thần nữ Khương Thánh Y hồi tộc, cả Thần nữ Khương Nhu cũng đến nữa, còn có, vị kia là..."

Ánh mắt đám người Khương gia đảo qua Khương Thánh Y trước, sau đó khi nhìn về phía Khương Nhu thì lộ ra vẻ kinh ngạc.

Dù sao Khương Nhu đã gả cho Quân gia rất nhiều năm rồi, cũng không thể thường xuyên trở về được.

Tiếng kinh hô vang lên khắp mọi nơi.

Cũng có một vài người Khương gia vội vàng đưa tin, thông cáo tứ phương.

Đối với người Khương gia, Quân Tiêu Dao đến đây là một việc đại sự.

Advertisement
';
Advertisement