Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 396

Hành động trước kia của hắn đã tính là triệt để kết thù với Quân Tiêu Dao.

Trong lòng bất an chi bằng nhân cơ hội này liên hợp với người khác, triệt để tiêu diệt Quân Tiêu Dao.

Hắn cũng quyết định ra tay rồi, bắt đầu tích tụ chiêu thức.

“Cổ Trùng, ngươi!”

Hai mắt Thương Nguyệt mở to, không thể tin nổi vào giây phút quan trọng Cổ Trùng lại phản bội.

“Thương Nguyệt, đây là Táng Thổ, không thể để một nhân tộc ngoại giới ngang ngược!” Cổ Trùng hiên ngang nói.

Nhưng suy cho cùng vẫn là đố kỵ Quân Tiêu Dao.

“Ta đúng là có mắt như mù!” Thương Nguyệt tức giận nói.

Một đám sinh linh Táng Thổ đồng loạt ra tay.

Phía sau Khuyết Thiên, đôi cánh mục nát đó chấn động, nháy mắt hắc triều dũng động.

Một phiến hắc triều bao quanh thân thể thối nát trào ra.

Đây là một loại thiên phú thần thông của Hủ Cốt Tước của hắn, Hủ Thi Chi Triều.

Bất cứ sinh linh nào nhiễm phải cơ thể đều sẽ trở nên mục nát.

Nếu như tiến vào Hủ Thi Chi Triều nhất định sẽ chết không nghi ngờ.

Khuyết Thiên xuất ra chiêu thức áp hòm của mình, hiển nhiên cũng biểu đạt rõ hắn cực kỳ kiêng dè Quân Tiêu Dao.

Cổ Trùng cũng đồng dạng xuất toàn lực.

Hắn ngưng kết một phương hắc ám ấn kết, dường như có vô số oan hồn quấn quanh.

Đây cũng là bản thể của hắn, thiên phú thần thông của Quỷ Hiêu, Oán Linh Ấn.

Nhìn thấy những chiêu thức cường đại đó, sắc mặt của Thương Nguyệt trắng bệch như giấy.

“Đứng sau lưng ta.” Quân Tiêu Dao khoanh hai tay, thậm chí ý tứ muốn xuất chiêu cũng không có.

Thương Nguyệt nghiến răng, đứng sau Quân Tiêu Dao.

Không biết tại sao, nhìn thấy bóng lưng bạch y phía trước, Thương Nguyệt đang trong lòng bất an lại bình tĩnh lại.

Giống như bóng lưng này có thể thay nàng chặn đứng rất cả phong ba bão táp vậy.

Đây là cảm giác an toàn, tràn đầy sự an toàn!

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao ngay cả ý tứ xuất chiêu cũng không muốn, ánh mắt của Khuyết Thiên loé sang nói.

“Sinh linh ngoại giới này triệt để buông bỏ rồi?”

Ầm!

Các loại chiêu thức như dòng nước lũ nhấn chìm thân hình của Quân Tiêu Dao và Thương Nguyệt.

“Tỷ tỷ, công tử!” Thương Tuyết đang quan chiến bên ngoài lo lắng không thôi.

“Cuối cùng cũng chết rồi, đáng tiếc, nữ nhân Thương Nguyệt ngu xuẩn đó.” Cổ Trùng cười lạnh nói.

Pháp lực khủng bố như thủy triều cuốn đi tất cả.

Đây là nhất kích hợp lực của đám người Khuyết Thiên, cho dù là cao thủ Hỏa Thần Cảnh đại viên mãn cũng không thể tùy ý va chạm.

Nhưng mà cảnh tượng tiếp theo khiến cho đầu óc của đám người Khuyết Thiên ngắn lại.

Chỉ thấy sau khi pháp lực tản đi, Quân Tiêu Dao vẫn đứng yên tại chỗ, bạch y không nhiễm một chút bụi nào, cả người điềm đạm đứng đó.

Hắn ngay cả một ngón tay cũng không động.

"Là ta đang hoa mắt phải không, sinh linh ngoại giới này tại sao lại không bị gì?" Công Minh Lan dụi mắt

"Làm sao có thể, lẽ nào hắn dùng chiêu thức phòng ngự gì?" Cổ Trùng cũng kêu lên, không tin vào mắt mình.

"Không có khả năng, hắn không hề có cử động gì, cũng không có mang ra bất kỳ phòng ngự pháp bảo nào." Khuyết Thiên khuôn mặt xám xịt nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao.

Một màn này quá quỷ dị rồi, làm cho đám người Khuyết Thiên không thể hiểu nổi.

Không chỉ bọn hắn, Thương Nguyệt đứng phía sau Quân Tiêu Dao cũng cứng đơ người.

"Công kích vừa rồi khi đến gần công tử lại biến mất rồi" Thương Nguyệt cũng không thể hiểu nổi.

Nàng chỉ cảm thấy Quân Tiêu Dao quá thần bí rồi, các loại thủ đoạn làm cho nàng ta mở rộng tầm mắt.

"Chỉ như thế?" Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.

Cho dù hắn chỉ đứng không động đậy, đám người Khuyết Thiên còn phải đánh thêm trận nữa mới có thể phá vỡ Pháp Lực Miễn Dịch của hắn.

Có điều Quân Tiêu Dao cũng không chần chừ thêm nữa rồi

Hắn lấy ra găng tay Diệt Bá Thánh Vương đeo trên tay trái.

Sau đó xuất ra một quyền.

Đám người Công Minh Lan của Công Minh Gia cơ thể đều bị Quân Tiêu Dao đánh nổ, xương cốt bay đầy trời.

Tiếp theo, ánh mắt của Quân Tiêu Dao khóa chặt Cổ Trùng.

Cổ Trùng sợ như người mất hồn, ngay cả Âm Dương Thần Quả cũng không muốn tranh cướp nữa.

Quân Tiêu Dao lại xuất ra một quyền như cũ.

"Không!"

Cổ Trùng rên lên một tiếng thảm thiết, sau đó trực tiếp bị Quân Tiêu Dao đánh nổ.

Trong vài hô hấp chỉ còn mỗi một người Khuyết Thiên.

Mà Khuyết Thiên lúc này sớm đã không còn bộ mặt kiêu căng như trước nữa, chỉ còn bộ dạng run rẩy sợ sệt mà thôi.

Trước mặt thủ đoạn độc ác quả quyết của nhân tộc ngoại giới này, sao lại có cảm giác còn tàn nhẫn hơn sinh linh Táng Thổ bọn hắn.

"Ngươi...ngươi muốn làm gì, ta là tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ, nếu như giết ta, thì ngươi..."

Khuyết Thiên còn chưa nói xong, Quân Tiêu Dao đã một chưởng đập qua.

"Ồn ào!"

"Công tử, tạm thời đừng..." Thương Nguyệt vừa muốn khuyên nhủ.

Kết quả bùm một tiếng, đầu của Khuyết Thiên trực tiếp nổ tung, chết không toàn thây, một chút phản kháng cũng không có.

"Điều này..." Thương Nguyệt cau màu.

Nàng không cảm thấy vui chút nào khi Quân Tiêu Dao giết Khuyết Thiên.

Quân Tiêu Dao nếu như chỉ tranh đoạt vài quả Âm Dương Thần Quả thôi còn chưa có đắc tội với Thánh tử Đọa Vũ.

Nhưng bây giờ, Quân Tiêu Dao trực tiếp giết chết tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ.

Vậy thì to chuyện rồi.

Dựa vào tính cách của Thánh tử Đọa Vũ, chắc chắn sẽ không để yên.

Không phải là Thánh tử Đọa Vũ coi trọng Khuyết Thiên, mà là bởi vì đánh chõ phải nhìn mặt chủ.

"Công tử, lần này chúng ta gặp phiến phức lớn rồi. Thương Nguyệt cắn môi

“Ngươi đang nói đến Thánh tử Đọa Vũ sao, không cần để ý đến hắn.” Quân Tiêu Dao bình thản nói.

Hắn bước về phía trước, đến trước Âm Dương Thần Thụ, hái xuống hơn chục Âm Dương Thần Quả.

“Công tử, thực lực của ngươi có lẽ là rất mạng, thậm chí không yếu hơn Thánh tử Đọa Vũ, nhưng sau lưng Thánh tử Đọa Vũ lại là Đọa Vũ Tộc, còn có tồn tại Táng Hoàng.”

Nàng nói nhiều như vậy cũng là vì lo lắng cho Quân Tiêu Dao.

“So bối cảnh thế lực sao?”

Quân Tiêu Dao nói lên, không nhịn được mà cười một tiếng.

Việc này nếu như truyền về tiên vực, tuyệt đối sẽ trở thành trò cười.

Lại có người dám so bối cảnh thế lực với Quân Tiêu Dao.

Điều này đúng là múa rìu qua mắt thợ, thật là buồn cười.

Bản thân là thiếu chủ của hai đại Hoang Cổ Thế Gia, Thánh tử Đọa Vũ hắn là cái rắm gì.

Công tử, ngươi còn cười.” Thương Nguyệt có chút không hiểu, Quân Tiêu Dao tại sao lại coi nhẹ như thế được chứ.

Hết chương 396.
Chương 397

Cho dù hắn có thể là truyền nhân của thế lực bất hủ ngoại giới, nhưng cường long không trấn áp được địa xà, Đọa Vũ tộc chính là chúa tể của Âm Minh Vực.

“Đừng lo lắng, Đọa Vũ tộc kia muốn tìm chết thì cứ đến tìm ta.” Quân Tiêu Dao cầm một quả Âm Dương Thần Quả trong tay, ngữ khí bình thản.

Thương Nguyệt lúc này thật sự không nói lên lời.

Khí chất của Quân Tiêu Dao như chư tiên, nhưng lời nói ra lại có bá khí như bậc đế vương vậy.

Đây cũng không phải là cố ý, mà là một loại khí hồn bá đạo trời sinh.

Loại cảm giác này, càng làm cho ánh mắt của Thương Nguyệt rung động.

Dù Quân Tiêu Dao nói ra là lời này là thật hay giả, nhưng lúc này Thương Nguyệt nhìn Quân Tiêu Dao lại thêm vài phần hấp dẫn.

Mà bên ngoài Âm Dương hồn Đàm, một đám trưởng lão thế lực của Âm Minh Vực đều đứng đờ người ra.

Vô số thiên kiêu thế lực của bọn họ bị Quân Tiêu Dao diệt sát rồi.

Không những thế, tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ là Khuyết Thiên cũng bị giết rồi.

Tin tức này nếu như truyền ra ngoài sẽ làm chấn động cả Âm Minh vực.

Chết một Khuyết Thiên không phải là vấn đề gì to tát.

Nhưng Khuyết Thiên này lại có thân phận mẫn cảm, là người của Thánh tử Đọa Vũ.

Giết tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ, đây là một tin tức lớn, sẽ khiến cho rất nhiều người kinh ngạc.

“Sinh linh ngoại giới này, chắc chắn sẽ phải chết.”

“Hừ, dám giết sinh linh của Thiết Cốt nhất tộc ta, để ta xem xem kết cục của hắn sẽ thảm đến mức nào.”

Thiết Cốt nhất tộc, Thanh Quỷ tộc, còn có người của Công Minh gia đều lạnh giọng nói.

Trước đó, lúc bọn họ chuẩn bị động thủ thì bị trưởng lão của Thương gia ngăn lại.

Hiện tại, bọn họ cũng không vội đối phó với Quân Tiêu Dao.

Bởi vì Quân Tiêu Dao chắc chắn sẽ chết trong tay của Thánh tử Đọa Vũ rồi, mà còn chết rất thảm.

Cho nên hiện tại bọn họ cũng không vội vàng muốn tính sổ với hắn.

“Ha ha, Thương gia các ngươi, dám cùng đội với sinh linh ngoại giới này, đến khi đó đợi Thánh tử Đọa Vũ diệt môn đi.”

Trưởng lão của Công Minh gia ngữ khí lạnh lẽo, mang theo một tia cười lạnh nhìn về phía trưởng lão của Thương gia.

Thương gia nếu như bị diệt, vậy thì chỗ tốt tất nhiên sẽ là của Công Minh gia rồi.

Nghe thấy lời này, sắc mặt của trưởng lão Thương gia rất khó coi.

Mà trong Âm Dương Hồn Đàm, sau khi lấy xong Âm Dương Thần Quả, Quân Tiêu Dao cùng Thương Nguyệt liền đi ra ngoài.

Đám sinh linh Táng Thổ xung quanh đều nhìn Quân Tiêu Dao giống như đang nhìn một người chết.

Tuy rằng nghe thấy những lời nghị luận đó nhưng Quân Tiêu Dao lại không hề để ý.

“Chúng ta cứ rời khỏi đây trước đi.” Hắn lên tiếng.

Thương Nguyệt khẽ gật đầu.

Bọn họ ngồi trên Cổ Lâu Cự Điểu, trực tiếp rời đi.

Các thế lực khác cũng lần lượt rời đi, bọn họ phải truyền tin tức ở đây ra ngoài.

Không cần nghĩ cũng biết, chẳng đến vài ngày, Âm Minh Vực sẽ có một màn kịch hay xảy ra.

Tính cách của Thánh tử Đọa Vũ rất tàn bạo độc ác, cho dù là vì thể diện của bản thân hay là vì tùy tên tùy tùng kia thì chắc chắn hắn ta cũng sẽ không tha cho Quân Tiêu Dao.

Thân là một trong Thập Tiểu Vương, ở Âm Minh Vực còn chưa có ai dám khiêu chiến uy nghiêm của hắn ta.

“Thánh tử Đọa Vũ, Đọa Vũ tộc, các người tốt nhất nên ngoan ngoãn một chút, đừng có trêu tức bản thần tử, nếu không…”

“Bản thần tử sẽ diệt tộc các ngươi.”

Tuy nói Vạn Cổ Táng Thổ không phải là địa bàn của Quân gia.

Nhưng điều này cũng không có nghĩa rằng Quân gia không có chút uy hiếp nào trong Vạn Cổ Táng Thổ.

Quân gia thân là thế lực bất hủ ở đỉnh cao nhất.

Nếu như Đọa Vũ tộc thật sự ỷ mạnh hiếp yếu, chọc tức Quân Tiêu Dao.

Vậy thì cho dù Đọa Vũ tộc là thế lực bản thổ của Vạn Cổ Táng Thổ, Quân gia cũng dám giết vào.

Đây cũng là sức mạnh của Quân Tiêu Dao.

Hơn nữa, Khương Đạo Hư còn cho hắn rất nhiều bảo vật.

Vậy nên hắn cũng chẳng có gì phải e ngại.

Đợi hắn hồi thần lại, liền cảm thấy có một đôi mắt sáng rõ nhìn chằm chằm mình.

Đôi tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết, đều dang dùng đôi mắt u lam kiều mị nhìn hắn như đang nhìn bảo vật vậy.

Ở trong mắt đôi tỷ muội này, Quân Tiêu Dao chẳng khác nào nam tử bảo bối.

Dung mạo tuấn tú tuyệt đại, thân phận thần bí bất phàm, thực lực mạnh kinh người.

Loại thủ đọan thần thông có thể miễn dịch pháp lực kia là thứ mà các nàng chưa từng nghe thấy cũng chưa từng nhìn thấy.

Hơn nữa, vừa nãy, Quân Tiêu Dao đại triển thần uy, một tay quét ngang tất cả kẻ địch.

Loại đại khí phách này, các nàng chưa từng nhìn thấy ở trên người nam tử khác.

Chỉ có Quân Tiêu Dao mới có sự bá khí vô địch này.

Vì vậy, hai cô gái nhỏ này đều có chút đê mê.

Tuy chưa đến mức trực tiếp ngã vào vòng tay của Quân Tiêu Dao nhưng chí ít cũng đã có chút hảo cảm rồi.

“Âm Dương Thần Quả đã có rồi, ta cũng phải tìm một nơi luyện hóa.” Quân Tiêu Dao nói.

Sau khi luyện hóa xong hắn mới có thể thoải mái tìm kiếm trong Táng Thổ.

“Nếu như công tử không chê, vậy thì đến Thương gia ta đi, công tử có thể yên tâm luyện hóa.” Thương Nguyệt nói.

“Đúng đó, công tử yên tâm đến nhà ta đi.” Thương Tuyết gõ nhẹ đầu mình.

Quân Tiêu Dao gật đầu.

Mà trong ánh mắt của trưởng lão Thương gia bên cạnh lại có chút do dự.

Bọn họ còn nhớ lời mà Công Minh gia vừa nói.

Nếu như Thương gia có bất cứ quan hệ gì với Quân Tiêu Dao.

Đến khi Thánh tử Đọa Vũ đến tính sổ, e rằng Thương gia cũng sẽ bị liên lụy.

Có điều là hiện tại Âm Dương Thần Quả là do Quân Tiêu Dao đoạt về, bọn họ cũng không biết nên nói gì.

Nơi ở của Thương gia nằm ở trong một tòa cổ thành của Âm Minh Vực, được gọi là Bạch Vọng thành.

Không đến mấy ngày, Quân Tiêu Dao đã nhìn thấy Bạch Vọng thành rồi.

Đó là một tòa cổ thành được bao phủ bởi khí tức hoang vu.

Không giống như những thành trì phồn hoa của Tiên Vực.

Thành trì trong Táng Thổ đa số đều có chút hoang vu cũ nát, được bao phủ bởi khí tức cổ lão, giống như một tòa thành bị lãng quên vậy.

Sinh linh Tánh Thổ trong tòa thành này cũng không nhiều.

Số lượng cũng không thể nào được phồn thịnh như Tiên Vực.

Dưới sự dẫn dắt của Thương Nguyệt và Thương Tuyết, Quân Tiêu Dao tiến vào Bạch Vọng thành.

Một thân khí huyết tràn đầy sức sống của hắn, như một ngọn đèn sáng, hấp dẫn vô số sự chú ý của sinh linh Táng Thổ xung quanh cổ thành.

Có điều, nhìn thấy tỷ muội Thương gia, những sinh linh Táng Thổ đó cũng không dám mạo phạm.

Hết chương 397.
Chương 398

"Thật là hiếm thấy, tỷ muội Thương gia lại dẫn về một sinh linh ngoại giới".

"Đúng rồi, huyệt nhục thật tươi ngon."

"Nếu như không có sự bảo hộ của tỷ muội Thương gia, thiếu niên Nhân tộc kia sớm đã bị một vài sinh linh nuốt sống rồi. "

"Tất nhiên, ngươi không nhìn thấy Nhân tộc ngoại giới kia anh tuấn như thế nào à, e rằng sẽ bị tỷ muội Thương gia độc chiếm. "

"Đáng giận, ta cũng muốn ăn cơm của tỷ muội Thương gia!"

"Thôi dẹp đi, cái này phải xem mặt ...."

Chuyện ở Âm Dương Hồn Đàm còn chưa được truyện bá rộng rãi.

Cho nên bọn chúng không biết năng lực của Quân Tiêu Dao, còn cho rằng Quân Tiêu Dao chỉ là một tên tiểu bạch kiểm được tỷ muội Thương gia bao thầu.

Tiếp đó, tỷ muội Thương gia dẫn theo Quân Tiêu Dao về Thương gia.

Thương gia là bá chủ của Bạch Vọng thành, nằm ở vị trí trung tâm của Bạch Vọng thành

Tỷ muội Thương gia dẫn theo một sinh linh ngoại giới đi về cũng làm dấy lên bạo động trong gia tộc.

Ngay cả gia chủ Thương gia cũng bị kinh động.

Mà điều khiến Quân Tiêu Dao hơi ngạc nhiên là vị gia chủ Thương gia này lại không phải Nhân tộc.

Toàn thân ông ta được bao phủ bởi lân giáp, ánh mắt lanh lợi như yêu thú.

Thương Nguyệt nhìn thấy thì lập tức giải thích.

Thương gia bọn họ tuy là một gia tộc, nhưng thực ra lại không có quan hệ huyết thống, thậm chí còn không phải chỉ có một chủng tộc.

Sinh linh Táng Thổ rất kỳ lạ, bọn họ thay da đổi thịt từ trong thi thể để được trọng sinh.

Cho nên toàn bộ Thương gia cũng không phải là một gia tộc.

Sở dĩ bọn họ thành lập Thương gia, là bởi vì bọn họ đều sinh ra trong khu vực Táng Thổ này.

Mà tỷ muội Thương Nguyệt, Thương Tuyết là sinh cùng ngày, kiếp trước cũng là thân tỷ muội.

"Thì ra là vậy." Quân Tiêu Dao gật đầu.

Vạn Cổ Táng Thổ này cũng thật đặc biệt.

Điều này làm Quân Tiêu Dao liên tưởng đến loại luân hồi của địa phủ.

Vạn Cổ Táng Địa là do ai tạo ra?

Nguyên nhân tạo ra là gì?

Lẽ nào muốn tái tạo luân hồi, biến Vạn Cổ Táng Thổ thành vùng đất luân hồi của vạn linh thế gian?

Quân Tiêu Dao không ngừng suy nghĩ, chỉ trong chớp mắt đã liên tưởng đến rất nhiều thứ.

"Đa tạ tiểu hữu ra tay giúp đỡ Thương Tuyết giành được Âm Dương Thần Quả." Gia chủ Thương gia nói.

Quân Tiêu Dao có thể cảm nhận được, khí tức của gia chủ Thương gia là Thánh Nhân Cảnh.

Đặt ở Tiên Vực cũng có thể trở thành chủ của thế lực nhất lưu.

"Ta cũng vì bản thân mình, gia chủ đừng khách khí." Quân Tiêu Dao khoát tay, thái độ từ tốn, thần sắc tự nhiên.

Nhìn thấy biểu tình này của Quân Tiêu Dao, gia chủ Thương gia khẽ cau mày.

Ông ta là Thánh Nhân, còn Quân Tiêu Dao mới chỉ là Thông Thiên Vương Hầu.

Giữa hai người có khoảng cách rất lớn.

Trên lý thuyết, Quân Tiêu Dao nên có thái độ cẩn trọng đối với ông ta mới đúng.

Nhưng sao bây giờ, gia chủ Thương gia như ông ta lại cảm thấy Quân Tiêu Dao còn cao cao tại thượng hơn bản thân mình vậy chứ.

Khiến ông ta có loại cảm giác thổ hào đối mặt với đế hoàng vậy.

"Người này có thể một mình tiến vào Táng Thổ, lai lịch không đơn giản."

Sau đó, ông ta sai bảo hạ nhân, phải đón tiếp Quân Tiêu Dao cẩn thận không được thất lễ.

Quân Tiêu Dao được mời đến đại điện tiếp khách, tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết đi bên cạnh hắn.

"Nàng cần mấy quả Âm Dương Thần Quả?" Quân Tiêu Dao hỏi.

"Thực ra một quả là đủ rồi." Thương Nguyệt nói.

Quân Tiêu Dao không nói thêm gì, trực tiếp lấy ra ba viên Âm Tương Thần Quả đưa cho Thương Tuyết.

"Công tử, nhiều quá rồi." Thương Nguyệt và Thương Tuyết đều từ chối.

Lần tranh đoạt Âm Dương Thần Quả này có thể nói Thương Nguyệt không cần phải làm gì cả, tất cả đều là công lao của Quân Tiêu Dao.

Hắn có thể cho một quả Âm Dương Thần Quả đã là rất nhân nghĩa rồi.

"Cầm lấy đi." Quân Tiêu Dao nói.

Cũng không phải Quân Tiêu Dao thiện tâm, mà bởi vì khi hắn vị hung thú tấn công, Thương Nguyệt không tiếc nguy hiểm đến giúp hắn.

Nếu như không có hành động này, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không đưa thêm hai quả Âm Dương Thần Quả.

"Công tử, vậy thì ta dẫn Tiểu Tuyết đi luyện hóa thần quả trước." Thương Nguyệt dẫn Thương Tuyết hành lễ rồi cáo lui.

Trên người Quân Tiêu Dao vẫn còn 10 quả Âm Dương Thần Quả.

"Cảnh giới hiện tại của ta nếu so với thế hệ trẻ Tiên Vực cũng được coi là nhất lưu, nhưng ở trong Vạn Cổ Táng Thổ thì không được tính là cái gì, nếu đã như thế, vậy thì đột phá đi." Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Mười quả Âm Dương Thần Quả này vừa khéo có thể giúp Quân Tiêu Dao đột phá.

Đối với người thường mà nói, đột phá Thần Hỏa Cảnh cần phải cẩn thận, nếu không cẩn thận, thần hỏa tắt, con đường tu luyện sẽ như vậy mà đoạn tuyệt.

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao mà nói.

Bình cảnh là cái gì?

Là thứ không tồn tại!

Quân Tiêu Dao tiến vào mật phòng trong điện, chuẩn bị bắt đầu đột phá.

Nhưng trước khi hắn đột phá, hắn còn lưu lại một tâm nhãn.

Xung quanh mật phòng bày bố một pháp trận ẩn thân.

Hiện tại hắn đang ở Vạn Cổ Táng Thổ chứ không phải là Quân gia.

Không thể không phòng bị.

Sau khi bày bố pháp trận, Quân Tiêu Dao mới bắt đầu đột phá.

Trước tiên hắn lấy ra 10 quả Âm Dương Thần Quả.

Một một quả đều có hai màu đen trắng, giống như âm dương thái cực, có hai luồng khí Âm và Dương bao quanh.

Âm Dương Thần Quả này không chỉ có thể chuyển hóa khí tức của Quân Tiêu Dao, mà bản thân nó cũng chứa đựng năng lượng to lớn.

Thiên địa kỳ trân như thế cũng chỉ có thể tìn thấy ở Táng Thổ, ở Tiên Vực không có nhiều tin tức của Âm Dương Thần Quả.

Ngoài 10 quả Âm Dương Thần Quả, Quân Tiêu Dao còn lấy ra các loại Bảo Đan Linh Dược.

Những đan dược linh châu này ngoài Quân gia đưa thì có một phần lớn là của Khương gia.

Khương Đạo Hư thương yêu Quân Tiêu Dao vô cùng, hận không thể đem hết những đồ tốt cho hắn.

Trong những thứ này có một vài gốc Bất Tử Dược, đều là thứ hiếm có trong bảo khố của Khương gia.

Ví dụ như có một gốc Bất Tử Dược, phiến lá đen tuyền giống như mai rùa, mang theo một cỗ khí nồng đậm.

Đó là Huyền Vũ Bất Tử Dược.

Còn có một gốc Bất Tử Dược, toàn thân có kim quang sáng chói, bắn ra quang huy như thái dương, đó là Thượng Cổ Kim Điểu Bất Tử Dược.

Ngoài ra còn có một gốc Bất Tử Dược toàn thân đỏ sẫm như có hỏa diễm lưu chuyển.

Đây là Tất Phương Bất Tử Dược.

Tất Phương là Thái Cổ Hỏa Điểu, là một dị thú thái cổ cùng đẳng cấp với Cửu Anh, là thần cầm có vẻ đẹp sánh ngang với thần phượng.

Hết chương 398.
Chương 399

Những Bất Tử Dược này, mỗi gốc đều vô cùng trân quý, được cất trong bảo khố của Khương gia nhiều năm.

Cho dù là đám người Khương Hư Linh, Hoa Nguyên Tu nếu không lập được đại công cũng khó mà có thể nhận được một gốc Bất Tử Dược.

Nhưng hiện tại tất cả đều cho Quân Tiêu Dao.

Có thể thấy được Khương Đạo Hư và Khương gia coi trọng Quân Tiêu Dao như thế nào.

"Lần này, ta nhất định sẽ mang Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo về cho ông ngoại.”

Quân Tiêu Dao cảm thấy đã chắc chắn liền chính thức bắt đầu tu luyện đột phá.

Hắn thi triển ra Thôn Thần Ma Công, loại ma công này thích hợp dùng để luyện hóa năng lượng nhất.

Các loại linh thảo, đan dược lần lượt bị hắc động thôn phệ, sau đó hóa thành năng lượng thuần khiết được Quân Tiêu Dao hấp thụ.

Khí tức của Quân Tiêu Dao cũng tăng lên nhanh chóng.

Bình cảnh của Thông Thiên Cảnh đại viên mãn cũng bắt đầu nới lỏng.

Tiếp theo, Quân Tiêu Dao trực tiếp luyện hóa mấy gốc Bất Tử Dược và 10 quả Âm Dương Thần Quả.

Nếu như tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết trông thấy màn này nhất định sẽ thốt lên kinh ngạc.

Bởi vì cho dù là Thương Tuyết luyện hóa Âm Dương Thần Quả, cũng phải luyện hóa từng viên một.

Mà còn phải có các loại vật liệu phụ trợ, áp chế dược tính của thần quả

Đâu giống như Quân Tiêu Dao luyện hóa tất cả cùng một lúc

Cho dù là cao thủ Thần Hỏa Cảnh cũng khó mà thừa nhận cỗ dược lực bàng bạc khủng bố này.

Nhưng Quân Tiêu Dao thì lại không phải bận tâm những điều này.

Thế gian này, rất ít năng lượng có thể phá vỡ được Hoang Cổ Thánh Thể.

Cho dù là Bất Tử Dược cộng thêm Âm Dương Thần Quả cũng là như thế.

Từ nhỏ, Quân Tiêu Dao đã ăn Bất Tử Dược mà lớn lên.

Nên bây giờ, hắn luyện hóa Bất Tử Dược cũng giống như là ăn kẹo vậy, hoàn toàn không có áp lực gì.

Cùng với năng lượng bàng bạc đang chuyển động trong cơ thể, nguyên thần và kim sắc linh hải trong thần cung của Quân Tiêu Dao cũng đang rung động.

Thần chi nguyên điểm dường như cảm nhận được cộng hưởng, bắt đầu giải phóng năng lượng.

Dần dần sức mạnh bản nguyên, sức mạnh linh hải và thần chi nguyên điểm của Quân Tiêu Dao cơ hồ hòa quyện vào nhau, hóa thành một đốm lửa nhỏ.

Mà dược lực bàng bạc của Bất Tử Dược với Âm Dương Thần Quả chính là que củi đốt đốm lửa đó trở lên mạnh mẽ hơn.

Cảnh giới của Quân Tiêu Dao cuối cùng đã đột phá lên Thần Hỏa Cảnh rồi.

Cùng lúc đó, trong thể nội của Quân Tiêu Dao cháy lên một tầng hỏa diễm thần thánh.

Khiến cho hắn giống như thần linh vậy.

Bên trên Thần Hỏa Cảnh chính là Thông Thánh Cửu Giới.

Mà nếu như bước lên Thông Thánh Cửu Giới thì cũng chứng tỏ rằng, Quân Tiêu Dao từ thế hệ trẻ tuổi đã lột xác thành cường giả chân chính.

Dựa vào tốc độ tu luyện của hắn, ngày này sẽ không quá xa.

Đến khi đó, thế hệ trẻ tuổi của Tiên Vực, ngoài một vài nhân vật nghịch thiên đến cực điểm ra.

Đại đa số thiên kiêu đều sẽ bị Quân Tiêu Dao triệt để dẫm trên lưng.

Sau khi đột phá đến Thần Hỏa Cảnh.

Khí tức của hắn tiếp tục tăng lên.

Mà trong mấy ngày Quân Tiêu Dao đột phá.

Sự tình xảy ra ở Âm Dương Hồn Đàm dưới tự tuyên truyền của các thế lực Thiết Cốt nhất tộc, Thanh Quỷ tộc, Công Minh gia cũng triệt để truyền bá khắp Âm Minh Vực.

Lần này giống như là một quả bom ném xuống đáy biển, dấy lên một làn sóng lớn.

Đã rất lâu rồi Âm Minh Vực chưa từng xảy ra chuyện như vậy.

Lần gần nhất Đọa Vũ tộc chịu tổn thất cũng không biết là bao lâu rồi.

Có thể nói như thế này, ở Âm Minh Vực, cho dù là một con chó của Đọa Vũ tộc cũng có thể tung hoàng bá đạo.

Mà hiện tại người chết lại là tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ.

Càng khiến người ta chú ý hơn là người giết chết tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ lại là một sinh linh ngoại giới.

Điều này càng khiến tin tức lộ ra tăng thêm mấy phần truyền kỳ.

Tất cả sinh linh Táng Thổ của Âm Minh Vực đều không thể hiểu nổi, một sinh linh ngoại giới sao lại dám vuốt râu hùm cơ chứ.

Không ngoài dự đoán, chỉ một thời gian ngắn sau khi tin tức này truyền ra.

Bên phía Đọa Vũ tộc cũng có động tĩnh rồi.

Thánh tử Đọa Vũ cũng không trực tiếp ra tay, mà phái mấy tùy tùng đi về phía Bạch Vọng thành.

Tin tức Quân Tiêu Dao ở Thương gia cũng không phải là bí mật gì.

Mà những tùy tùng kia, thực lực của mỗi người đều mạnh hơn Khuyết Thiên một bậc.

Chẳng mấy chốc, thông tin này đã khiến cho Bạch Vọng thành trở thành tâm điểm chú ý.

Rất nhiều sinh linh Táng Thổ đều vì hiếu kỳ mà đi đến Bạch Vọng thành.

Đối với những sinh linh Táng Thổ này, bọn họ sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội ăn hạt dưa xem kịch hay.

Mà cùng lúc đó trên dưới Thương gia cũng trở nên rối loạn.

Trong đại đường, mấy vị trưởng lão sốt ruột khuyên gia chủ Thương gia: "Gia chủ, không thể chậm trễ được nữa, cách duy nhất chúng ta có thể làm hiện tại chính là tự tay bắt sinh linh ngoại giới kia nộp cho Thánh tử Đọa Vũ, lấy công chuộc tội."

Thánh tử Đọa Vũ tuy không tự mình đến, nhưng phái ra mấy tùy tùng đã chứng minh thái độ của hắn ta.

Thương gia bị liên lụy vào chuyện này thật là quá oan uổng rồi.

"Việc này..." Gia chủ Thương gia có chút do dự.

Nói thật nếu dựa theo góc độ lý tính, ông ta quả thực sẽ làm theo lời của mấy vị trưởng lão.

Quân Tiêu Dao có yêu nghiệt đến mấy cũng không thể mạnh hơn một Thánh Nhân như ông ta.

Nhưng thái độ của Quân Tiêu Dao khi đối diện với ông ta lại mang theo vẻ thần bí khiến cho gia chủ Thương gia do dự.

"Người này có thể đơn độc tiến vào Táng Thổ, lai lịch có chút bất phàm, nếu như thế lực sau lưng hắn ta mạnh hơn Đọa Vũ tộc, vậy chẳng phải càng thảm hơn sao?" Gia chủ Thương gia do dự.

"Sao có thể chứ, cho dù sau lưng tiểu tử đó là thế lực bất hủ đi nữa, thế thì cũng chỉ tương đương với Đọa Vũ tộc mà thôi, mà ở đây là Táng Thổ, cường long không áp nổi địa đầu xà." Đại trưởng lão Thương gia nói.

Vào lúc gia chủ Thương gia đang do dự, tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết bước vào.

"Gia chủ, ngài là muốn lấy ân báo oán sao?" Thương Nguyệt lạnh lùng nói.

"Công tử cứu mạng ta, vậy mà các người lại muốn bắt hắn giao cho Thánh tử Đọa Vũ, đây là đang nghĩ gì vậy?" Thương Tuyết cũng lên tiếng.

Nàng đã hoàn toàn luyện hóa xong ba quả Âm Dương Thần Quả, có thể tự kiểm soát Âm Sát Thể.

Nếu như không có gì ngoài ý muốn, sau này nàng sẽ trở thành nhân vật cốt cán của Thương gia.

Địa vị của tỷ muội Thương gia trong gia tộc cũng không phải yếu kém.

Mà lúc này, lại có một đạo truyền âm thần bí, truyền vào tai gia chủ Thương gia.

Tâm thần ông ta nhẹ nhàng rung động, trong ánh mặt lộ ra một tia chấn kinh, sau đó quả quyết nói.

"Không cần bàn nữa, bất kỳ người nào của Thương gia cũng không được động vào vị công tử đó!"

Hết chương 399.
Chương 400

Câu nói này làm cho tất cả tộc nhân có mặt tại đây đều đơ người.

Vừa rồi gia chủ Thương gia còn do dự, tại sao bây giờ lại quyết đoán đảm bảo cho Quân Tiêu Dao như thế?

"Gia chủ, không được..." Đại trưởng lão Thương gia biến sắc nói.

Trong tầm nhìn của ông ta, vì một Nhân tộc ngoại giới mà làm địch với Đọa Vũ tộc là không đáng.

"Nếu như ngươi có ý kiến gì thì đi tìm lão tổ đi." Gia chủ Thương gia lạnh lùng nói.

"Cái gì... lại là lão tổ...." Đại trưởng lão Thương gia nghẹn giọng, nói không lên lời.

Lão tổ Thương gia chính là cường giả mạnh nhất Thương gia, là một vị Thánh Nhân Vương.

Mà vị lão tổ Thương gia này còn có một chút sở trường về thuật bói toán.

Trước kia, Thương gia nhiều lần gặp nan giải đều là lựa chọn theo ý của lão tổ Thương gia mới hóa nguy thành an.

Vì vậy toàn bộ trên dưới Thương gia đều rất kính trọng vị lão tổ này.

Nghe được sự phân phó của lão tổ Thương gia, đám người đại trưởng lão cũng không nói được điều gì nữa.

Thực sự bọn họ cũng không thể hiểu nổi, lão tổ nhà mình tại sao lại làm ra một quyết định hoang đường như thế?

Mà lúc này, ở nơi sâu nhất của tổ địa Thương gia.

Có một sinh linh đang xếp bằng ngồi trong hư không.

Nhục thân của ông ta đều ẩn hiện vết nứt, trên mặt đầy vẻ ngạc nhiên.

Mà miếng mai rùa trước ngực của ông ta cũng trực tiếp nát thành bột.

"Làm sao có thể, lai lịch của người này rốt cuộc là kinh người như thế nào lại khiến ta bị phản phệ, kém chút tẩu hỏa nhập ma.

Sinh linh này chính là lão tổ Thương gia, một vị cường giả Thánh Nhân Vương.

Mà lúc này, sắc mặt của ông ta lại hoảng sợ không cách nào bình tĩnh lại được.

Về chuyện của Quân Tiêu Dao, người của Thương gia đã sớm thông báo cho ông ta rồi.

Vậy nên, lão tổ Thương gia mới muốn thôi diễn lai lịch bối cảnh của hắn, sau đó mới quyết định.

Nhưng ông ta mới vừa bắt đầu thôi diễn đã bị phản phệ rồi.

Đường đường là cường giả Thánh Nhân Vương lại bởi vì phản phệ do bói toán mà kém chút tan vỡ nhục thân.

Điều này nói ra ai dám tin?

"Tiểu tử này rốt cuộc lai lịch khủng bố như thế nào, tồn tại kinh khủng che chở hắn trong cõi U Minh kia, rốt cuộc là thần thánh phương nào?"

"Chí Tôn, không... cảm giác còn mạnh hơn Chí Tôn, lẽ nào là Thiên Tôn, Huyền Tôn, hay là Đạo Tôn, hoặc thậm chí là ... Chuẩn Đế?"

Lão tổ Thương gia càng nghĩ càng hoang mang.

Có thể dựa vào một sợi khí cơ mơ hồ kém chút phá hủy nhục thân của một Thánh Nhân Vương.

Đây là trình độ mà một Vô Thượng Chí Tôn bình thường không làm được.

Phía trên Thông Thánh Cửu Giới chính là Chí Tôn Thất Cảnh.

Gọi là Vô Thượng Chí Tôn chỉ là một tên gọi đại khái mà thôi.

Lão tổ Thương gia có thể khẳng định, tồn tại bảo vệ cho Quân Tiêu Dao là thứ khó có thể tưởng tượng được.

"Khó trách lại có dũng khí một mình tiến vào Táng Thổ, lai lịch của tiểu tử này quả nhiên không bình thường, Đọa Vũ tộc đá phải thiết bản rồi.”

Ông ta cũng vội vàng hạ lệnh không được quấy rối Quân Tiêu Dao.

Những phong ba này Quân Tiêu Dao đương nhiên không biết.

Người của Thương gia cũng bởi vì mệnh lệnh của lão tổ mà không đi làm phiền hắn.

Lúc này, hắn vẫn đang bế quan trong mật phòng.

Ngoài cơ thể của hắn bao phủ một lớp hỏa diễm thần thánh mỏng manh.

Khiến bản thân hắn trông qua giống như Thần Vương vậy.

Khí tức của hắn lúc này cũng đã đạt đến Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn.

Chỉ vài ngày ngắn ngủi, Quân Tiêu Dao trực tiếp tăng 5 tiểu cảnh giới, từ Thông Thiên Cảnh đại viên mãn đạt đến Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn.

Loại tốc độ đột phá này khiến cho tất cả mọi người đều thèm muốn.

Các thiên kiêu khác đột phá đều là leo lên từng tiểu cảnh giới một.

Còn Quân Tiêu Dao thì giống như giếng phun vậy.

Không đột phá thì thôi, hễ đột phá thì trực tiếp vượt qua một đại cảnh giới.

"Cũng được rồi, muốn bước vào Thông Thánh Cửu Giới còn phải có thời cơ và một chút tích lũy." Quân Tiêu Dao mở mắt.

Thông Thánh Cửu Giới phân ra thành: Hư Thần, Chân Thần, Thiên Thần, Đạo Thần, Chuẩn Thánh, Thánh Nhân, Thánh Nhân Vương, Đại Thánh, Thánh Chủ.

Đột phá Hư Thần Cảnh đối với Quân Tiêu Dao mà nói cũng không phải việc gì khó khăn.

Nhưng hắn là người có dã tâm, hắn không chỉ muốn đột phá một tiểu cảnh giới.

Loại phương thức chậm chạp đó không thích hợp với hắn.

Mà hiện tại, sau khi Quân Tiêu Dao đạt đến Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn, thực lực cũng tăng lên toàn diện.

Cường độ miễn dịch pháp lực của hắn cũng tăng lên rồi.

Quân Tiêu Dao cảm thấy cho dù bản thân thi triển sáu loại thần thông, thi triển uy năng toàn lực của Lục Đạo Luân Hồi Quyền cũng không có cách nào một chiêu phá được miễn dịch pháp lực.

Điều này quả thực khá kinh khủng.

Nó chứng tỏ rằng, khi Quân Tiêu Dao đối mặt với đa số thiên kiêu gần như đều là tồn tại vô địch.

Pháp lực thần thông của địch nhân không có cách nào làm Quân Tiêu Dao bị thương.

Mà nếu như có đánh được vào nhục thân, Hoang Cổ Thánh Thể cũng là tồn tại gần như vô địch.

Ngoài ra bản thân hắn cũng nhận được năng lực đặc biệt của Âm Dương Thần Quả, khí tức của hắn có thể chuyển hóa thành tử khí, sẽ không bị sinh linh Táng Thổ phát hiện.

Khi Quân Tiêu Dao đang tiêu hóa những gì nhận được, hắn bỗng nhiên cau mày, ánh mắt giống như có thể nhìn xuyên tường, nhìn về phía xa.

"Thật là đến tìm chết sao?" Quân Tiêu Dao cười nhẹ.

Đồng thời, ở bên ngoài Bạch Vọng thành có ba đạo thân ảnh xuất hiện trên không trung.

Ba sinh linh này, một kẻ là hình thú, nhìn giống như một con báo màu đen tuyền, trên lưng có mọc một đôi cánh màu đen.

Một kẻ khác là nam tử trẻ tuổi, nhìn giống như Nhân tộc, nhưng trên trán lại có một chiếc sừng.

Sinh linh còn lại là một nữ tử nhân loại.

Nàng ta có thân hình nóng bỏng, quần áo hở hang, vòng eo thon lộ ra trông cực kỳ quyến rũ, khuôn mặt nhợt nhạt như tuyết cũng cực kỳ yêu mị.

Ba sinh linh này nhanh chóng nhận được sự chú ý của sinh linh Táng Thổ Bạch Vọng thành.

"Ba vị kia là... tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ!" Có sinh linh Táng Thổ khẽ nói.

Sinh linh có hình dạng như con báo đen kia là Hắc Dực Ma Báo.

Nam tử trên đầu có sừng kia là thiên kiêu Độc Giác tộc.

Còn nữ tử kia tên là Xà Cơ.

Ba sinh linh này thân là tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ, cũng được coi là có tiếng ở trong Âm Minh Vực.

Hết chương 400.

Advertisement
';
Advertisement