Chương 421
“Không, ta không chấp nhận hiện thực như vậy!”
“Sao Lang Huyên công chúa có thể nhìn trúng tiểu bạch kiểm kia!”
“Nhưng rốt cuộc tiểu bạch kiểm kia là ai mà thực lực lại mạnh như vậy?”
Ngoài cung, rất nhiều tiếng nghị luận đang vang lên.
Cuối cùng, đám sinh linh đi đến cùng Quân Tiêu Dao vẫn nói lỡ miệng, để lộ thân phận của Quân Tiêu Dao ra ngoài.
Lần này giống như nổ tung nồi, nhấc lên tiếng ồ lên ngập trời.
“Cái gì, tiểu bạch kiểm kia chính là thiên kiêu Quân gia đánh chết Đọa Vũ Thánh Tử ở Âm Minh vực sao?”
“Khó trách, nếu như vậy cũng giải thích được, trừ hắn ra còn có ai dám tùy tiện đánh chết Thi Hài Long Tộc Long Côn?”
“Nhưng khí tức trên người hắn là tử khí của sinh linh Táng thổ chúng ta?”
“Loại khí tức này cũng không phải không thể thay đổi bắt chước, lấy năng lực của thiên kiêu Quân gia, nói không chừng có phương pháp thì sao.”
Sau khi chân tướng bị vạch trần, toàn bộ hoàng đô của Tu La Ma Quốc đều là một mảnh ồ lên.
Chúng thiên kiêu Táng thổ đều không nghĩ tới, tiểu bạch kiểm kia chính là thiên kiêu Quân gia trong lời đồn.
Nghĩ đến bọn họ đã từng khiêu khích thiên kiêu Quân gia, rất nhiều sinh linh Táng thổ đều cảm giác nghĩ lại đã sợ.
Nếu Quân Tiêu Dao đại khai sát giới thì bọn họ đều đừng mong tồn tại. Nhưng kế tiếp, bọn họ lại phát hiện Quân Tiêu Dao cũng không trở về.
Nói cách khác, Quân Tiêu Dao được Lang Huyên dẫn vào tẩm cung tư nhân rồi không có ra nữa.
Chúng sinh linh trong lòng đều hiểu rõ điều này có nghĩa là gì.
“Sao có thể phát triển nhanh như vậy?”
“Không, ta không tin, sao nữ thần của ta có thể bị một thiên kiêu ngoại lai ủi mất?”
“Sỉ nhục, đây là sỉ nhục của nam nhân Táng thổ chúng ta!”
Rất nhiều liếm cẩu đều kêu to, không muốn chấp nhận hiện thực máu chảy đầm đìa này.
Đám thiên kiêu Táng thổ bọn họ theo đuổi Lang Huyên lâu như vậy, kết quả Lang Huyên lại khinh thường nhìn lại bọn họ.
Hiện tại nàng ta lại ưu ái một thiên kiêu ngoại lai, thậm chí nguyện ý chủ động liếm lên.
Loại chênh lệch này quá lớn, làm bọn họ không muốn tin tưởng.
Một trong những nữ nhân đẹp nhất Táng thổ lại bị thiên kiêu ngoại lai ủi đi mất.
Chuyện này quả thực không khác gì sét đánh giữa trời quang đối với thiên kiêu Táng thổ.
Tin tức này cũng bắt đầu lan tuyền từ hoàng đô của Tu La Ma Quốc ra bên ngoài.
Bởi vì Lang Huyên có thanh danh rất lớn ở Vạn Cổ Táng Thổ, cho nên tin tức này cũng truyền đi cực kỳ nhanh, ngay lập tức, hầu như tất cả mọi người trong Táng thổ thập vực đều biết được chuyện này.
Long Hài vực, trên một ngọn núi cao bạch cốt.
Một nam tử đầu mọc long giác, sau lưng giương đôi cánh xương trắng hếu, trên mặt mang theo sát ý và lạnh lẽo cực độ.
“Thiên kiêu Quân gia kia quả thực đang tìm đường chết, cũng dám giết người của Thi Hài Long Tộc ta!”
Nam tử này tên là Long Tường, là thiên kiêu mạnh nhất đương đại của Thi Hài Long Tộc, một trong Thập Tiểu Vương.
Hơn nữa thực lực của gã cũng đứng ở vị trí thứ năm trong Thập Tiểu Vương, Đọa Vũ Thánh Tử không cách nào so được.
Quân Tiêu Dao không hề cố kỵ mà trực tiếp đánh chết Long Côn trước công chúng, điều này không khác gì khiêu khích và miệt thị đối với Thi Hài Long Tộc.
Ánh mắt Long Tường cực kỳ lãnh khốc, sát ý kia khiến cả thiên địa cũng biến sắc.
“Thập Vương thịnh yến, ta cũng hy vọng ngươi có thể tới, ta sẽ đích thân đòi lại món nợ của Long Côn!” Khí thế cả người Long Tường bùng nổ, tử minh chi khí quay cuồng, phía sau gã mơ hồ hình thành một hư ảnh cự long bạch cốt.
Mà nhận được tin tức không chỉ có Long Tường.
Các vương chuẩn bị dự tiệc còn lại đều đã nghe thấy tin này.
Trong một đầm lầy tràn ngập tử khí hư thối, có một nam tử thân người đuôi rắn xuất hiện.
Nghe thấy tin tức này, hắn ta ngửa mặt lên trời rít vang, phát ra tiếng gào rống phẫn nộ!
“Tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy, Lang Huyên lại bị nam nhân khác chiếm hữu, không, Lang Huyên là của ta!”
Nam tử thân người đuôi rắn này vươn đôi tay che đầu, phát ra tiếng gào rống không cam lòng.
Hắn ta là thiên kiêu của Thôn Thiên Ma Mãng tộc, tên là Mặc Lăng, là một trong Thập Tiểu Vương, cũng là người theo đuổi trung thành của Lang Huyên.
Rắn có bản tính dâm dục nên Mặc Lăng điên cuồng ái mộ Lang Huyên, chỉ là Lang Huyên luôn tránh né hắn ta.
Mặc Lăng vốn định mượn lần Thập Vương thịnh yến này để hoàn toàn chinh phục Lang Huyên, để nàng trở thành nữ nhân của mình.
Ai ngờ nàng ta lại bị người khác cướp đi trước.
Điều khiến Mặc Lăng càng không thể chấp nhận chính là Lang Huyên còn chủ động đưa lên để người khác ủi mất.
Điều này làm Mặc Lăng phát điên, quả thực như muốn hóa rồ.
“Thiên kiêu Quân gia, ta muốn ngươi chết!” Trong cặp mắt rắn của Mặc Lăng lộ ra hung quang xưa nay chưa từng có!
Trên một dãy núi màu tím, có một sinh linh cả người tràn ngập sát khí ngập trời.
Sinh linh này có cái đầu là sói, trên đầu có cặp sừng trâu màu xám thật lớn, cả người trải rộng lân giáp đen nhánh, giữa những mảnh giáp mọc ra lông tóc huyết sắc.
Sau lưng sinh linh này còn có chín cái đuôi, sau mỗi một cái đuôi đều có một cái đầu hung thú, nhìn vô cùng hung thần ác sát.
Nếu Quân Tiêu Dao có ở đây thì nhất định sẽ kinh ngạc, sinh linh này cực kỳ tương tự với hung thú Thái Cổ Cửu U Ngao trong truyền thuyết.
Sinh linh Cửu U Ngao này cũng là một trong Thập Tiểu Vương, hơn nữa chiến lực rất mạnh.
“Hẳn huyết nhục của thiên kiêu Quân gia sẽ rất mỹ vị.” Sinh linh kia lẩm bẩm, trong mắt hiện lên hung quang!
Chuyện xảy ra ở hoàng đô của Tu La Ma Quốc đang lan truyền ồn ào huyên náo ra khắp Vạn Cổ Táng Thổ.
Quân Tiêu Dao không chỉ làm một vài thiên kiêu trong Thập Tiểu Vương bất mãn, càng khơi dậy phản cảm của rất nhiều sinh linh Táng thổ.
Mỹ nữ của Vạn Cổ Táng Thổ vốn đã ít, tính đi tính lại chỉ có mấy củ cải trắng.
Kết quả còn bị Quân Tiêu Dao ủi mất một củ.
Điều này khiến cả đám sinh linh Táng thổ đều tức giận bất bình.
“Thiên kiêu Quân gia kia nhất định sẽ tham gia Thập Vương thịnh yến, đến lúc đó xem hắn xấu mặt như thế nào!”
“Đúng vậy, có lẽ chúng ta không đối phó được hắn, nhưng trong Thập Tiểu Vương nhất định sẽ có người đánh bại hắn!”
“Đúng vậy, Thi Hài Long Tộc Long Tường, Thôn Thiên Ma Mãng tộc Mặc Lăng, còn có Cửu U Ngao nữa, họ đều mạnh hơn Đọa Vũ Thánh Tử rất nhiều, càng đừng nói còn có bá thể cổ đại của Minh Vương điện.”
“Dù thiên kiêu Quân gia kia mạnh đến mấy, chẳng lẽ còn có thể quét ngang tất cả thiên kiêu của Táng thổ thập vực chúng ta sao?”
Hết chương 421.
Chương 422
Thực lực của Quân Tiêu Dao thật sự rất mạnh, bọn họ cũng biết, thậm chí nói không chừng còn có thể đánh bại vài vị trong Thập Tiểu Vương.
Nhưng nếu nói có thể quét ngang tất cả thiên kiêu, vậy có chút mơ mộng viển vông, không ai tin tưởng.
Cả đám sinh linh Táng thổ đều bắt đầu chờ mong ngày Thập Vương thịnh yến mở ra.
Mà Quân Tiêu Dao đứng giữa trung tâm mắt bão lại được ngăn cách với ồn ào náo loạn ở ngoại giới, hắn đang vô cùng an nhàn mà ở lại tẩm cung tư nhân của Lang Huyên.
Mà Lang Huyên cũng không chịu từ bỏ, động một chút là õng ẹo tạo dáng ngay trước mặt Quân Tiêu Dao, phóng thích mị lực của bản thân.
Có khi thậm chí càng quá mức, chỉ mặc một bộ áo lót sát người, dường như không có việc gì mà đi tới đi lui trước mặt Quân Tiêu Dao.
Đôi chân dài tuyết trắng và vai ngọc trắng nõn cứ lúc ẩn lúc hiện trước mắt Quân Tiêu Dao.
Không thể không nói, mị lực của Lang Huyên rất mạnh, đổi là nam nhân khác thì tuyệt đối khó có thể chống đỡ.
Thế này thì ai chịu cho được?
Nhưng ngặt nổi Quân Tiêu Dao chống lại được.
Không phải vì hắn lãnh đạm, mà là vì hắn gặp qua quá nhiều mỹ nữ, có đủ sức miễn dịch.
Nhìn dáng vẻ như lão tăng nhập định của Quân Tiêu Dao, cho dù là Lang Huyên cũng nhịn không được có chút xấu hổ buồn bực, lên tiếng hỏi: “Quân công tử, ngươi có phải nam nhân hay không, không có vấn đề gì kia đâu đúng không?”
Sắc mặt Quân Tiêu Dao hơi đanh lại.
Cái này có xem như phép khích tướng sao?
“Độ dài ngắn của ta vượt qua sức tưởng tượng của ngươi.” Quân Tiêu Dao bình đạm nói.
“Vậy ngươi tới đây, để nô gia được mở mang kiến thức một chút.” Trong mắt Lang Huyên lập loè ánh sáng yêu dã.
Nàng có thể cảm nhận được, trong cơ thể Quân Tiêu Dao chất chứa khí huyết tràn trề.
Kiên trì ba ngày ba đêm, hừm, hẳn vẫn còn xem nhẹ đấy, ba tháng cũng có khả năng.
“Tùy tiện để một nữ nhân có được, vậy chẳng phải Quân mỗ quá rẻ mạt?” Quân Tiêu Dao không thèm để ý.
Hắn cũng không phải ngựa giống, ngựa giống quá hạ giá.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao đến bây giờ Quân Tiêu Dao vẫn duy trì tấm thân xử nam.
Hắn không phải tồn tại mà nữ nhân tùy tiện nào cũng có thể dễ dàng chiếm được.
“Hừ...” Lang Huyên nghiến răng nghiến lợi, vừa xấu hổ giận dữ lại bất đắc dĩ.
Nàng ta đã tự tiến chẩm tịch như vậy mà Quân Tiêu Dao còn không biết điều.
Sau khi liên tục đụng tường, cuối cùng Lang Huyên cũng thức thời, không làm những chuyện tốn công vô ích đó nữa.
Mà theo thời gian chuyển dời, ngày Thập Vương thịnh yến mở ra cũng đã tới gần.
Trong tẩm cung tư nhân của Lang Huyên có một bể tắm có sương mù bốc lên.
Nửa người trên trần trụi của Quân Tiêu Dao chìm trong bể tắm, biểu cảm vui mừng thích ý.
Phía sau hắn, Tần Tiên Nhi mặc một bộ bạch y, đang chà lưng cho hắn.
Tất nhiên đây cũng là Lang Huyên phân phó, bảo nàng hầu hạ Quân Tiêu Dao cho tốt.
Nhìn vẻ mặt Quân Tiêu Dao dương dương tự đắc, Tần Tiên Nhi khẽ lắc đầu.
Chỉ sợ hắn căn bản không biết, ngoại giới đã vì hắn mà nhấc lên đại phong ba.
Các cường giả tuổi trẻ như Long Tường của Thi Hài Long Tộc, Mặc Lăng của Thôn Thiên Ma Mãng tộc, còn có Cửu U Ngao… đều đã buông lời, muốn trấn áp Quân Tiêu Dao ở Thập Vương thịnh yến.
Thập Vương thịnh yến sắp tới mà Quân Tiêu Dao còn thản nhiên như thế, thật sự làm Tần Tiên Nhi có chút không đoán được.
“Ta cảm thấy, ngươi vẫn không cần tham gia Thập Vương thịnh yến thì tốt hơn.” Tần Tiên Nhi vừa chà lưng cho Quân Tiêu Dao, vừa nói.
“Hả?” Biểu cảm của Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt.
“Thi Hài Long Tộc, Thôn Thiên Ma Mãng tộc, Cửu U Ngao tộc…. tuyệt đối sẽ ra tay với ngươi, ngươi không có khả năng đối phó với tất cả các vương.” Tần Tiên Nhi nói.
Quân Tiêu Dao chưa nói gì, năng lực của hắn thế nào thì sao Tần Tiên Nhi có thể biết được, nhưng hắn vẫn nói: “Ta có gặp nguy hiểm hay không, ngươi quan tâm như vậy làm gì?”
Tần Tiên Nhi nghe vậy thì vẻ mặt khựng lại, sau đó nói: “Ta sợ ngươi liên luỵ công chúa điện hạ, đến lúc đó sẽ ảnh hưởng đến nàng.”
“Ngươi thực để ý Lang Huyên?” Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra thâm ý.
Gương mặt xinh đẹp của Tần Tiên Nhi đỏ lên, trầm mặc không nói.
Thật lâu sau, nàng ta mới yếu ớt mở miệng nói: “Ta có thể nhìn ra được, công chúa điện hạ thực thích ngươi, đây là lần đầu tiên nàng gặp được người vừa ý như vậy.”
“Nếu ngươi gặp phải nguy hiểm gì ở Thập Vương thịnh yến, nàng nhất định sẽ không ngồi nhìn.”
Nghe Tần Tiên Nhi nói thế, Quân Tiêu Dao cười khẽ, lắc đầu và nói: “Lang Huyên như vậy mà là thích sao, nàng chỉ thèm muốn thân thể của ta thôi.”
Rất nhiều người đều nhầm lẫn giữa thích và thèm thân thể.
“Cũng vậy thôi.” Tần Tiên Nhi nói, giọng điệu mang theo một tia u oán nhàn nhạt.
“Yên tâm đi, ta sẽ không dừng lại ở Táng thổ lâu lắm.” Quân Tiêu Dao nói.
Chờ đến khi tham gia Thập Vương thịnh yến, Quân Tiêu Dao sẽ nghĩ cách đi vào Táng Giới tìm Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, thuận tiện tìm hiểu tình huống vào mười mấy năm trước.
Sau khi giải quyết xong mọi chuyện, Quân Tiêu Dao cũng nên rời đi.
Dù sao thế giới Tiên Cổ sắp mở ra, Quân Tiêu Dao cũng không muốn chậm trễ hơn người ta một bước.
Lời Quân Tiêu Dao nói khiến Tần Tiên Nhi hơi an tâm một chút.
Nàng cũng biết, Quân Tiêu Dao đã nhìn ra tình cảm đặc thù của nàng đối với Lang Huyên, cho nên mới nói ra những lời an ủi này.
Nhìn gương mặt nghiêng nghiêng tuấn tú đang nhắm mắt của Quân Tiêu Dao, cho dù là Tần Tiên Nhi cũng nhịn không được tim đập lỡ một nhịp.
Nàng cũng hiểu vì sao Lang Huyên lại vừa ý Quân Tiêu Dao đến vậy.
Nếu nàng không thích Lang Huyên trước thì có lẽ cũng sẽ tâm động vì Quân Tiêu Dao.
Qua khoảng thời gian bảy tám ngày, rốt cục thời điểm Thập Vương thịnh yến diễn ra cũng đã đến.
Ngày này, trên không trung ngoài hoàng cung Tu La Ma Quốc có một lâu thuyền vô cùng xa xỉ hoa lệ dừng lại.
Đó là tọa giá để Lang Huyên đi ra ngoài.
Ở bên ngoài, vô số sinh linh đang ngắm nhìn, bọn họ đều muốn biết hiện tại rốt cuộc Quân Tiêu Dao và Lang Huyên có quan hệ gì.
Quân Tiêu Dao chỉ là thánh vệ của Lang Huyên thôi sao?
Ba bóng người đạp lên hư không đi ra từ thâm cung.
Cầm đầu là Quân Tiêu Dao đi ở đằng trước, mà Lang Huyên vốn được vạn chúng chú ý lại giống như nha hoàn mà đi theo người này.
Ánh mắt nàng nhìn về phía Quân Tiêu Dao còn mang theo sự u oán nhè nhẹ của nữ nhân.
Cứ như tiểu kiều thê bị trượng phu ngó lơ.
Hết chương 422.
Chương 423
Thấy tình cảnh như vậy, trái tim của các liếm cẩu còn ôm chút hy vọng ở đây đều đang nhỏ máu, tâm sinh tuyệt vọng.
Quân Tiêu Dao lại không để ý chút nào, lập tức bước vào lâu thuyền.
Lang Huyên và Tần Tiên Nhi tiến vào sát phía sau.
Lâu thuyền cũng lao vút hướng tới địa điểm tổ chức Thập Vương thịnh yến.
Nhìn lâu thuyền đi xa, rất nhiều thiên kiêu nam tính Táng thổ đều đấm ngực dậm chân, nguyền rủa rít gào.
“Thiên kiêu Quân gia dám công khai mà tham gia Thập Vương thịnh yến như vậy, hắn nhất định sẽ không có kết quả tốt.”
“Đúng vậy, chúng ta cũng phải nhanh, nhìn xem các vị vương còn lại giáo huấn người này như thế nào!”
“Không sai, không nhìn thấy thiên kiêu Quân gia thiệt thòi thì ta không cam lòng!”
Một đám sinh linh kêu to, cùng lao theo sát phía sau.
Có thể đoán ra, chỉ sợ Thập Vương thịnh yến lần này sẽ là lần náo nhiệt nhất.
Đương nhiên, cũng sẽ là lần có biến số nhiều nhất.
Địa điểm tổ chức Thập Vương thịnh yến nằm ở Táng Hồn Sơn của Thiên Minh vực – một trong Vạn Cổ Táng Thổ thập vực.
Thiên Minh vực là một vực nằm gần Táng Giới nhất.
Thế lực thống trị Thiên Minh vực lại là Minh Vương điện tiếng tăm lừng lẫy.
Điện chủ Minh Vương điện là Thiên Minh Táng Hoàng, là vực chủ của Thiên Minh vực, cũng là một trong những cường giả đỉnh cấp của Vạn Cổ Táng Thổ.
Trong mười vị vực chủ của Táng thổ thập vực, bàn về danh khí và thực lực thì ông ta chỉ đứng sau nữ Táng Hoàng quỷ diện của Sâm La vực.
Hôm nay, Táng Hồn Sơn vô cùng náo nhiệt.
Núi non đen nhánh chạy dài về hướng nơi xa.
Tử minh chi khí nồng đậm lượn lờ quay cuồng ở Táng Hồn Sơn.
Vô số sinh linh Táng thổ chi chít hội tụ từ thập vực.
Thập Vương thịnh yến cũng coi như là một lần tập hợp long trọng của Táng thổ thập vực.
Các nhân vật mới và cũ đều hội tụ chung một nơi, cảnh tương thật náo nhiệt.
Trước kia tổ chức Thập Vương thịnh yến chủ yếu là để Thập Tiểu Vương và những người theo đuổi dưới trướng họ luận bàn giao lưu.
Các thế lực lớn sẽ lấy ra một ít tiền coi như khen thưởng.
Mà lần này Thập Vương thịnh yến có điểm khác với trước kia, không đơn giản chỉ là luận bàn giao lưu.
“Ai, các ngươi có nghe nói không, nghe nói hình như sâu trong Táng Giới xuất hiện một khe hở?”
“Đúng vậy, hơn mười năm trước, sau khi trận đại phong ba qua đi thì Táng Giới đã hoàn toàn phong bế, không ngờ lại có một khe hở xuất hiện.”
“Nhưng hình như nghe nói, khe hở kia cực kỳ không ổn định, chỉ có thể để một số rất ít sinh linh tiến vào, hơn nữa tu vi còn không thể quá cao, bằng không căn bản không vào được.”
“Hình như trận tỷ thí luận bàn lần này của Thập Vương thịnh yến có liên quan đến danh sách tiến vào đúng không?”
Một ít sinh linh Táng thổ đều đang châu đầu ghé tai.
Táng Giới là nơi nào, đó chính là một bảo địa cơ duyên tuyệt đối.
Tự cổ chí kim, không biết bao nhiêu cường giả chôn cốt trong đó, các loại công pháp, thần binh, bảo vật truyền thừa, nhiều đếm không xuể.
Thậm chí có một truyền thuyết, ở phía ngoài rìa của Táng Giới, đi vài bước rồi tùy tiện đào xuống dưới đất thì có thể đào ra một tòa huyệt mộ truyền thừa.
Đương nhiên, câu này có chút khoa trương, nhưng cũng có thể nhìn ra Táng Giới là một mảnh đất đại cơ duyên.
Chỉ là hơn mười năm trước, sau khi trận phong ba kia trôi qua thì Táng Giới đã tự phong bế.
Trừ cường giả cấp bậc Táng Hoàng có thể câu thông với đại khủng bố sâu trong Táng Giới ra thì những sinh linh Táng thổ còn lại căn bản không tiến vào được.
Lần này Táng Giới xuất hiện khe hở, đối với các thiên kiêu của Thập Tiểu Vương thì tuyệt đối là một đại cơ duyên.
Mà trừ tin tức này ra, chuyện mọi người quan tâm nhất tất nhiên chính là Quân Tiêu Dao.
“Nghe nói Cửu công chúa Lang Huyên của Ma Quốc thật sự bị thiên kiêu Quân gia kia chinh phục?”
“Đúng vậy, nghe nói hình như ngủ chung luôn rồi.”
“Đáng giận, đây là sỉ nhục của sinh linh nam tính Táng thổ ta, mỹ nhân như thế lại bị người của ngoại giới giành được!”
“Không sao, nếu thiên kiêu Quân gia kia dám dự tiệc thì phải chuẩn bị sẵn sàng mất mặt.”
Rất nhiều thiên kiêu Táng thổ đều bày ra vẻ mặt xúc động phẫn nộ.
Đương nhiên, đây chỉ là một bộ phận liếm cẩu cực đoan.
Đa số sinh linh Táng thổ nhiều nhất chỉ ôm một chút bài xích và địch ý không phải tộc ta với Quân Tiêu Dao thôi.
Ngược lại là những sinh linh giống cái Táng thổ lại nói đỡ thay cho Quân Tiêu Dao.
“Sao các ngươi tỏa ra mùi chua lè vậy, rõ ràng là bản thân không có năng lực chinh phục Cửu công chúa, lại cố tình nói người khác sai.”
“Đúng vậy, có giỏi thì các ngươi cũng đi đánh với Quân công tử đi, đánh thắng được ta gả cho ngươi!” Một ít thiếu nữ Táng thổ lên tiếng châm chọc.
Những lời phản bác này cũng làm những sinh linh Táng thổ kia câm họng, vẻ mặt xấu hổ lại bực tức, nói không ra lời.
Mà lúc này, nơi xa bỗng có tiếng rồng ngâm vang lên.
Một con Minh Hỏa cốt long màu xanh đen vỗ cánh lao đến, trên đó có một đám sinh linh đang đứng.
Một trong số đó chính là Long Tường.
“Thiên kiêu của Thi Hài Long Tộc Long Tường tới!” Một vài người hô to, đôi mắt mang theo cuồng nhiệt.
Long Tường tuyệt đối là một trong những thiên kiêu mạnh nhất trong Táng thổ thập vực.
Mà một lát sau, ở một phương hướng khác có một con cự mãng đen nhánh trườn đến, hình thể nó to lớn, giống như một tòa sơn lĩnh uốn lượn.
Trên đó có một đám sinh linh thân người đuôi rắn đang đứng, đó là Thôn Thiên Ma Mãng tộc.
Mà vị thiên kiêu kia của Thôn Thiên Ma Mãng tộc - Mặc Lăng cũng ở trong đó.
“Mặc Lăng của Thôn Thiên Ma Mãng tộc tới, hắn chính là người theo đuổi trung thành của Cửu công chúa!”
“Hắc hắc, có trò hay nhìn rồi!”
Tuy hai người Long Tường và Mặc Lăng chưa từng gặp mặt Quân Tiêu Dao, nhưng đã có thù hận.
Long Côn bị Quân Tiêu Dao giết chết.
Mà Lang Huyên yêu Quân Tiêu Dao tha thiết, hiển nhiên cũng khiến Mặc Lăng thù hận.
Nhưng người tới không chỉ là hai người bọn họ.
Đi kèm với một tiếng thú rống, Cửu U Ngao cũng hiện thân.
Cửu U Ngao có cái đầu sói, trên đầu có cặp sừng trâu màu xám thật lớn, cả người trải rộng lân giáp đen nhánh, giữa những mảnh giáp mọc ra lông tóc huyết sắc.
Sau lưng nó còn có chín cái đuôi, sau mỗi một cái đuôi đều có một cái đầu hung thú, nhìn vô cùng dữ tợn.
Hết chương 423.
Chương 424
Nhìn thấy hung vật này đột nhiên xuất hiện, rất nhiều sinh linh Táng thổ đều lộ ra vẻ mặt kiêng kị.
Con Cửu U Ngao này tuy không phải thuần huyết, nhưng cũng cực kỳ hung hãn, trong Thập Tiểu Vương, nó đủ để đứng hàng thứ ba, thậm chí có thể luận bàn vài trận với bá thể cổ đại.
Theo thời gian trôi qua, từng vị vương cũng hiện thân.
Có thiên kiêu Bát Tí Chu Ma tộc hiện thân, có được tám cánh tay cực kỳ quỷ dị.
Có Luyện Thi Tông vương hiện thân, trên người có khoác áo choàng màu đen, mang theo một cái quan tài bên cạnh, người nào nhìn thấy cũng sợ hãi.
Còn có Huyết Sát tộc vương xuất hiện, nghe đồn nhất tộc này lột xác từ một giọt ma huyết.
Nói ngắn gọn, Thập Tiểu Vương lục tục hiện thân, từng bước đẩy toàn bộ thịnh yến lên tới cao trào.
Rốt cuộc, trên trời cao, có một lâu thuyền xa xỉ hoa lệ xuất hiện.
Nhìn thấy lâu thuyền này, cả tòa Táng Hồn Sơn đầu tiên là im lặng lại, sau đó lại bộc phát ra tiếng ồn ào kinh thiên.
“Là lâu thuyền của Cửu công chúa, nàng tới!”
“Hẳn vị thiên kiêu Quân gia kia cũng ở trong đó!”
Giờ phút này, tứ phương ngắm nhìn!
Dưới sự chú ý này, ba bóng người đi ra từ lâu thuyền.
Đó là ba người Quân Tiêu Dao, Lang Huyên, Tần Tiên Nhi.
“Thì ra là thật...”
Khi nhìn thấy ba người đi ra từ một gian phòng trên lâu thuyền, rất nhiều sinh linh đều dại ra.
Lời đồn không phải giả.
Cửu công chúa cao cao tại thượng của Ma Quốc đã hoàn toàn bị thiên kiêu Quân gia chinh phục!
Trong phút chốc, các loại ánh mắt mang theo thù hận, địch ý, giống như kim châm lao về hướng Quân Tiêu Dao.
Mặc Lăng của Thôn Thiên Ma Mãng tộc còn có cảm giác giáp mặt bị người ta cắm sừng.
Tuy rằng giữa gã và Lang Huyên cũng không có bất cứ quan hệ nào.
Nhìn đám sinh linh Táng thổ kích động kia, vẻ mặt Quân Tiêu Dao bình đạm như nước, lạnh nhạt nói: “Quả nhiên là hồng nhan họa thủy, không ngờ ngươi còn có nhân khí như vậy ở Táng thổ.”
Lang Huyên nghe vậy thì quyến rũ mà lườm Quân Tiêu Dao một cái rồi nói: “Hừ, cũng chỉ có Quân công tử nhẫn tâm cự tuyệt nô gia, những người khác muốn chạm vào một ngón tay của nô gia cũng không được.”
“Đó là vì bọn họ đều là liếm cẩu, mà ta là người.” Quân Tiêu Dao không tỏ ý kiến.
Mà hỗ động như vậy không khác là ve vãn đánh yêu trong mắt người ngoài.
“Nhân tộc ngoại giới ngươi có tư cách gì đứng bên người Lang Huyên!”
Rốt cuộc, Mặc Lăng nhịn không được mà đứng ra quát lạnh, đôi mắt rắn đỏ như lấy máu.
Quân Tiêu Dao đưa mắt lạnh nhạt nhìn lại, nhìn thấy cái đuôi rắn của Mặc Lăng thì nói: “Thì ra là một con rắn vô lại, Lang Huyên, loại sinh linh này cũng có tư cách theo đuổi ngươi sao?”
Lang Huyên nghe vậy thì cũng ngầm bực.
Nàng ta cũng cực kỳ chán ghét Mặc Lăng, nàng luôn nổi da gà khi đối mặt với loại xà nhân này.
“Vậy Quân công tử giúp người ta ném ra con rắn vô lại này được không?” Lang Huyên dựa vào, thân thể mềm mại có đường cong lả lướt dính sát vào người Quân Tiêu Dao, nói với giọng điệu thân mật làm nũng.
Thấy tình cảnh như vậy, Mặc Lăng tức đến nổ tung!
Trước đó hắn còn ôm hy vọng, cho rằng có thể là Quân Tiêu Dao dùng võ lực chinh phục Lang Huyên.
Hiện tại xem ra, quả thật chính là bản thân Lang Huyên muốn cho không Quân Tiêu Dao.
Gã đau khổ theo đuổi đã lâu, cả một ngón tay của Lang Huyên còn chưa được đụng vào. Mà hiện tại Lang Huyên lại chủ động dán vào một nam nhân khác.
Đổi lại là ai cũng chịu không nổi, tâm lý muốn nổ tung ra.
“Nhân tộc ngoại giới, ngươi tự tìm đường chết!” Mặc Lăng nhịn không được, muốn tự mình động thủ.
“Chậm đã.” Quân Tiêu Dao nói.
“Thế nào, hiện tại biết sợ rồi sao?”
Nghe thấy Quân Tiêu Dao nói thế, trên mặt Mặc Lăng lộ ra tia sắc lạnh.
Một ít sinh linh Táng thổ chung quanh cũng hồ nghi mà nhìn Quân Tiêu Dao.
Chẳng lẽ tên không sợ trời không sợ đất này giờ đã biết sợ?
Quân Tiêu Dao không để ý, ngược lại nghiêng đầu hỏi Lang Huyên nói: “Nếu thắng ở Thập Vương thịnh yến, có thể đi vào Táng Giới không?”
“Được, người có thứ hạng đứng đầu trong Thập Vương thịnh yến lần này có thể được ưu tiên bước vào Táng Giới, bởi vì không gian khe hở kia rất nhỏ, hơn nữa cũng không ổn định, cho nên danh sách đi vào vốn đã rất ít.” Lang Huyên nói.
Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Vậy thì đơn giản.
Quét ngang tất cả kẻ địch, sau đó tiến vào Táng Giới là đủ rồi.
Hắn nhìn về phía Mặc Lăng, lạnh nhạt nói: “Đối phó một mình ngươi quá nhẹ nhàng, hơn nữa lãng phí thời gian.”
Lời Quân Tiêu Dao nói khiến đôi mắt rắn của Mặc Lăng phụt ra hàn quang.
Nhưng còn không đợi gã phản bác, lời nói kế tiếp của Quân Tiêu Dao lại làm tất cả sinh linh Táng thổ trên Táng Hồn Sơn đều nghẹn họng nhìn trân trối.
“Hôm nay, bản Thần Tử tại đây, một người quét ngang Thập Tiểu Vương!”
“Các ngươi đều xông lên đi!”
Quân Tiêu Dao phất tay áo một cái, khí độ siêu nhiên.
Khí tức Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn điên cuồng tuôn ra, khí huyết mênh mông cũng không hề ẩn giấu, trực tiếp tràn ra!
Như thần vương xuất quan, như cổ thần lâm thế!
Rất nhiều sinh linh Táng thổ tuổi trẻ tu vi hơi yếu trực tiếp bị đánh ngã xuống đất, sắc mặt trắng bệch như tờ.
Giờ phút này, khí tức của Quân Tiêu Dao quá cuồng mãnh, giống như một tượng thần Thái Cổ, động thiên loạn địa, rống rơi cả sao trời!
“Ngươi...”
Các tiểu vương Mặc Lăng, Long Tường, Cửu U Ngao đều lộ ra vẻ mặt lãnh lệ.
Thập Tiểu Vương là cái gì, là những thiên chi kiêu tử kiệt xuất nhất của Vạn Cổ Táng Thổ thập vực.
Mà Quân Tiêu Dao chỉ là một khách ngoại lai mà lại dám cuồng ngôn muốn một mình khiêu chiến toàn bộ bọn họ như vậy.
Đây đã không còn là càn rỡ, mà là miệt thị trần trụi!
Quân Tiêu Dao coi bọn họ là con kiến, hoàn toàn không bỏ vào mắt!
Tất cả thiên kiêu Táng thổ ở đây đều dại ra.
Chỉ có Lang Huyên cực kỳ cẩn thận, chú ý tới tự xưng của Quân Tiêu Dao.
“Tự xưng Thần Tử, xem ra hắn không chỉ là thiên kiêu của Quân gia, hơn nữa là Thần Tử có thân phận địa vị trung tâm nhất.”
Lang Huyên đã hiểu, Thần Tử đại diện cho hàm nghĩa gì.
Cho dù là trong Hoang Cổ thế gia nội tình hùng hậu thì Thần Tử cũng là nhân vật trung tâm tuyệt đối.
Thân phận của Quân Tiêu Dao càng thêm cao quý hơn tưởng tượng của nàng ta!
“Đáng tiếc, khối thịt tươi này chỉ được nhìn, không được ăn.” Lang Huyên hơi ngầm bực.
Ban đầu nàng ta còn cho rằng, thân phận Cửu công chúa của Ma Quốc đã dư sức xứng với Quân Tiêu Dao.
Hiện tại xem ra, nói không chừng thật sự là nàng ta trèo cao.
Hết chương 424.
Chương 425
“Nhân tộc ngoại giới, ngươi quá làm càn, nơi này là Táng thổ, không phải chỗ để ngươi giở thói ngang ngược!” Thiên kiêu chi vương của Bát Tí Chu Ma tộc mở miệng.
Cả người hắn ta đen nhánh, trên mặt có tận bốn đôi mắt, trên người cũng có tám cánh tay, bảo là sinh linh dạng người thì chi bằng nói càng giống một quái vật hình người.
Nhưng khí tức của hắn ta cực kỳ cường đại, tu vi nằm ở Thần Hỏa Cảnh tiểu viên mãn.
Nhưng cộng thêm năng lực thiên phú của chủng tộc Bát Tí Chu Ma tộc và thực lực của hắn ta thì đủ để sánh vai với thiên kiêu Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn.
“Chết tới nơi rồi!”
Thiên kiêu của Bát Tí Chu Ma tộc ra tay, hắn ta há mồm phun ra một bó chỉ bạc, quấn quanh về hướng Quân Tiêu Dao.
Đồng thời tám cánh tay cùng vung ra, sát khí màu đen kích động, biến ra pháp ấn.
Đây là một loại đại thần thông của Bát Tí Chu Ma tộc, Bát Chu Ma Ấn.
Những sợi tơ dài màu bạc quấn quanh về hướng Quân Tiêu Dao, Quân Tiêu Dao lại đứng bất động ở chỗ đó.
“Là choáng váng rồi sao?”
Thiên kiêu của Bát Tí Chu Ma tộc vừa lộ ra ý cười lại lập tức hoảng sợ nhìn thấy chỉ bạc hắn ta phun ra trực tiếp biến mất trong hư không.
Cùng lúc đó, bước chân của Quân Tiêu Dao khẽ động, chủ động lắc mình đi về hướng thiên kiêu của Bát Tí Chu Ma tộc.
Ngay sau đó, thiên kiêu của Bát Tí Chu Ma tộc càng kinh hãi nhận thấy, Bát Chu Ma Ấn đã hoàn toàn biến mất, giống như bị một sức mạnh vô hình hóa giải.
“Sao có thể, ngươi...!” Vẻ mặt của thiên kiêu Bát Tí Chu Ma tộc mang đầy hoảng sợ.
Tuy trước đó hắn ta từng nghe nói, Quân Tiêu Dao có được một loại năng lực miễn dịch pháp lực kỳ dị.
Nhưng hắn ta lại cho rằng đây là thủ đoạn thần thông nào đó.
Kết quả không ngờ lại quỷ dị như thế, không cần chủ động tung ra đã trực tiếp có thể giải trừ tất cả pháp lực.
Cái này quá quỷ dị, quá nằm ngoài dự đoán của người khác.
Còn không đợi thiên kiêu của Bát Tí Chu Ma tộc phục hồi tinh Thần Tử khiếp sợ thì chưởng ấn của Quân Tiêu Dao cũng đã đàn áp đến.
Không có bất cứ thần thông nào, không có bất cứ pháp lực nào.
Chỉ đơn thuần là một chưởng, mang theo chục tỷ cân thần lực nhục thân, oanh kích vào ngực của thiên kiêu của Bát Tí Chu Ma tộc.
Thiên kiêu của Bát Tí Chu Ma tộc vội vàng phản kháng, xương cột sống sau lưng thò ra tám trường mâu sắc bén kiên cố, bảo vệ trước người.
Đây là thần thông thiên phú của Bát Tí Chu Ma tộc, Bát Chu Thần Mâu.
Kết quả lại là….
Rắc!
Bát Chu Thần Mâu trực tiếp bị một chưởng chụp nát, khí thế của chưởng phong Quân Tiêu Dao không giảm, oanh kích thật mạnh lên ngực thiên kiêu của Bát Tí Chu Ma tộc.
Sau đó...
Phanh một tiếng vang lên.
Huyết vụ nổ tung văng đầy trời.
Thiên kiêu của Bát Tí Chu Ma tộc ngã xuống!
Toàn bộ Táng Hồn Sơn đều im ắng đến mức nghe được tiếng châm rơi.
Tất cả sinh linh Táng thổ quan chiến đều trợn mắt như muốn lọt tròng, da đầu tê dại, đầu như muốn nổ tung.
Một trong những Thập Tiểu Vương lại bị hạ gục trong nháy mắt như vậy sao?
Chúng sinh linh cảm thấy như bừng tỉnh khỏi cơn mộng.
Chuyện này quá không chân thật.
Đó chính là thiên kiêu mạnh nhất trong một vực, thực lực bất phàm, trổ hết tài năng từ ngàn vạn thiên kiêu trẻ tuổi để trở thành một trong Thập Tiểu Vương.
Kết quả hiện tại lại không chống lại được một chiêu của Quân Tiêu Dao!
Cách hạ gục chớp nhoáng dứt khoát quả quyết này quá chấn động, khiến người ta tê dại cả ra.
“Ngươi...” Một ít cường giả của Bát Tí Chu Ma tộc tiến đến quan chiến lập tức lộ ra vẻ mặt sửng sốt, sau đó nảy lên lửa giận vô tận.
Bọn họ nhịn không được, chuẩn bị muốn ra tay, nhưng lại đụng phải ánh mắt lạnh như băng sương của Quân Tiêu Dao.
Trong nháy mắt, giống như có một chậu nước lạnh tạt thẳng xuống, cường giả của Bát Tí Chu Ma tộc lập tức tỉnh táo lại.
Bọn họ nhớ ra rồi, Quân Tiêu Dao còn có ba con rối Đại Thánh Cảnh khủng bố - con rối Đồ Thần.
Nếu Quân Tiêu Dao tung ra, trừ phi mời cường giả từ thánh chủ trở lên trong tộc tới, bằng không căn bản không đối phó được Quân Tiêu Dao.
Nghĩ đến đây, các cường giả của Bát Tí Chu Ma tộc vẫn nhịn xuống không động thủ.
Còn về Mặc Lăng, sắc mặt gã cũng đọng lại.
Thực lực của gã tuy mạnh hơn thiên kiêu của Bát Tí Chu Ma tộc một chút, nhưng thật sự chỉ có một chút mà thôi.
Quân Tiêu Dao có thể dùng một chiêu hạ gục thiên kiêu của Bát Tí Chu Ma tộc trong nháy mắt, vậy đối phó gã thì phỏng chừng cũng chỉ cần đến hai ba chiêu.
“Thế nào, ngươi vẫn chuẩn bị một mình khiêu chiến bản Thần Tử sao?” Quân Tiêu Dao khoanh tay, lạnh nhạt nói.
Sắc mặt Mặc Lăng khó coi như ăn tường.
Quân Tiêu Dao quả thực như đang rải muối lên miệng vết thương của gã.
“Hừ, ta cũng không tin!” Thi Hài Long Tộc Long Tường hừ lạnh một tiếng, hắn ta quyết định muốn ra tay.
Đường đường là thịnh yến của Thập Tiểu Vương Táng thổ, sao có thể để một ngoại nhân quát tháo?
Long Tường không thể chịu đựng được.
Huống chi, trước đó Quân Tiêu Dao còn giết Long Côn, có thể nói đã kết thù hận với Thi Hài Long Tộc.
Giờ phút này, Long Tường ra tay.
Hắn ta biết nhục thân của Quân Tiêu Dao quỷ dị, cường hãn vô biên, mặc dù là Long tộc cũng không thể so với hắn nổi.
Bởi vậy, Long Tường cũng không chọn cận chiến, mà là thi triển ra đại thần thông của Thi Hài Long Tộc.
“Hài Cốt Thần Sơn!”
Long Tường vừa dứt lời thì tử minh chi khí cả người đã bùng lên kèm với long khí.
Hư ảnh một bạch cốt cự long xuất hiện, quay quanh trên hư không, hóa thành một ngọn núi lớn bạch cốt màu trắng hếu, mang theo sức mạnh của vạn quân, cứ như có thể trấn áp tất cả.
Đây là đại thần thông cốt đạo của Thi Hài Long Tộc, uy lực mạnh mẽ tuyệt đối vô biên, có một loại khí phách chấn vỡ vạn dặm núi sông, đàn áp về hướng Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, thúc giục Tượng Thần Trấn Ngục Kính đến cùng cực, khí huyết mênh mông điên cuồng tuôn ra, bốc lên trong hư không, biến thành một tượng thần kim sắc trấn áp hoàn vũ.
Tượng thần kim sắc và đại sơn bạch cốt ầm ầm va chạm trên hư không.
Giống như hàng vạn đại tinh nổ tung, sóng triều năng lượng pháp lực khủng bố tàn sát bừa bãi thập phương, khắp Táng Hồn Sơn đều đang nổ vang run rẩy!
Trong cú va chạm mạnh đến cực điểm này, đại sơn bạch cốt trực tiếp bị đâm nát.
Quân Tiêu Dao đưa một tay tung ra Nhân Vương Ấn, một ấn đánh ra, giống như đế vương giá lâm, chỉ một tay đã trấn áp tất cả.
Hết chương 425.