Chương 456
Đao cương vạn trượng đảo qua trời cao, hư không trên đường chém vỡ vụn, tầng mây huyết sắc hỏng mất!
Các loại phù văn pháp tắc mang theo ma ý lạc ấn trong hư không, chém ngang ra theo đao cương!
Phanh!
Một đao giáng xuống, đám người Thiên Minh Táng Hoàng lại bị hất văng.
Đám người tông chủ của Luyện Thi Tông tu vi hơi yếu một vài còn há mồm hộc máu, thân thể như muốn vỡ vụn.
Lý Tín thấy thế thì bước một bước ra, trực tiếp đánh nứt hư không, lập tức bắn đến trước người tông chủ Luyện Thi Tông.
Nhìn thấy Lý Tín xuất hiện ở vị trí cách ba trượng trước người mình trong nháy mắt, tông chủ Luyện Thi Tông sợ đến mức hồn vía lên mây. Ông ta quanh năm làm bạn với thi thể, hiện giờ đã cảm nhận được tử vong chân chính.
“Chết!”
Lý Tín không nói hai lời, chỉ chém xuống một đao.
Đao cương huyết sắc đan xen với phù văn pháp tắc, trực tiếp chém tông chủ của Luyện Thi Tông thành hai mảnh!
Thân thể và cả nguyên thần đều bị diệt sát triệt triệt để để!
Cường giả Chí Tôn thứ hai ngã xuống!
Khắp nơi ồ lên, quần hùng kinh sợ!
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì ai tin được cường giả Chí Tôn sẽ chết dễ dàng như thế?
Hơn nữa, đây đã là vị Chí Tôn thứ hai ngã xuống.
“Chẳng lẽ, hôm nay là ngày Táng Hoàng Táng thổ ta đẫm máu?” Một sinh linh Táng thổ thất thần nói.
“Đáng chết!”
Nhìn thấy tông chủ của Luyện Thi Tông ngã xuống, vẻ mặt đám người Thiên Chu Ma Tôn càng thêm âm trầm.
Mà bên kia, Cửu U lão nhân và Long Hài Táng Hoàng đang triền đấu với A Cửu và nữ Táng Hoàng quỷ diện thấy tình cảnh này thì sắc mặt cũng khó coi tới cực điểm.
Trong mơ hồ, trong lòng bọn họ xuất hiện một chút hối hận.
Không nên xúc động lỗ mãng như thế!
“Đây là thực lực của Tiểu Thiên Tôn sao?” Tu La quốc chủ quan sát cuộc chiến ở bên ngoài cũng hít thật sâu một hơi.
Chí Tôn thất cảnh, một cảnh nhất trọng thiên, lời này quả nhiên không giả.
Trong mắt ông ta thì dưới Chí Tôn đều là con kiến.
Nhưng cường giả cấp bậc Thiên Tôn, đối đãi với những Chí Tôn bọn họ cũng chỉ như một vài con kiến khá lớn mà thôi.
Bên kia, Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc lại vô cùng may mắn trong lòng.
“Cũng may bổn hoàng nhịn xuống, không ra tay trả thù, nếu không thì...”
Nghĩ đến khả năng này, Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc lập tức lòng còn sợ hãi.
Quả nhiên, người có thể cẩu thì mới sống lâu dài được.
Còn về La Sát Táng Hoàng và Tử Linh Táng Hoàng trước đó bị nữ Táng Hoàng quỷ diện đánh bị thương nặng, khi nhìn thấy cục diện trước mắt cũng đã không còn chiến ý.
Bọn họ vốn xem như tương đối yếu trong chúng Táng Hoàng.
Hiện tại còn bị thương nặng.
Lựa chọn duy nhất trước mắt chính là đào tẩu.
Tuy rằng đối với Táng Hoàng mà nói, làm vậy không quá sáng rọi, nhưng cũng không có cách nào.
Hai Táng Hoàng nhìn nhau, xoay người muốn muốn phá vỡ hư không.
“Đi được sao?” Tiếng nói khẽ lạnh nhạt như ma thần truyền đến.
Một đao cương khủng bố trực tiếp quét ngang qua.
Ngay sau đó, hai tên Táng Hoàng cảm thấy bên hông đau xót.
Thân thể bọn họ trực tiếp bị chém thành hai mảnh.
Hơn nữa đao cương cũng đồng thời xâm nhập vào cơ thể bọn họ, ngũ tạng lục phủ và cả nguyên thần cũng bị đánh nát trong nháy mắt!
La Sát Táng Hoàng và Tử Linh Táng Hoàng ngã xuống!
Ầm ầm ầm!
Huyết vân chồng chất trên vòm trời, các loại phù văn huyết sắc lạc ấn trên hư không.
Đây là dị tượng khi Chí Tôn ngã xuống.
Đến tận bây giờ, Táng Giới đã ngã xuống tận bốn vị Táng Hoàng!
“Đừng giữ lại nữa, toàn lực ra tay, hắn không chịu được bao lâu nữa!” Thiên Minh Táng Hoàng quát lạnh một tiếng.
Ông ta cũng chú ý tới, hình như vết thương cũ trên người Lý Tín bắt đầu vỡ ra, chảy ra máu tươi.
Năm đó, Lý Tín theo Quân Vô Hối quét ngang Táng thổ, tất nhiên cũng gặp phải rất nhiều kình địch.
Bởi vậy cũng để lại một thân thương thế khủng bố.
Nếu không phải Lý Tín có thực lực cường đại, hơn nữa có được huyết mạch Thái Cổ ma thần, rất có thể ông ta sống không nổi đến hiện tại.
Mà giờ phút này, rất nhiều vết thương cũ trên người Lý Tín vỡ ra, hiển nhiên tình hình bất lợi với ông ta.
“Lý Tín, ngươi đừng cậy mạnh!” Phía chân trời, A Cửu triền đấu với Long Hài Táng Hoàng quát.
Đều là Thần Vương Bát Bộ Chúng, tất nhiên giữa bọn họ cũng có tình nghĩa chiến hữu.
“Tiền bối!” Quân Tiêu Dao thấy thế thì biến sắc.
Hắn tuyệt đối không muốn bộ hạ cũ của Quân Vô Hối ngã xuống trước mắt mình.
Quân Tiêu Dao sẽ không cho phép chuyện này xảy ra.
“Thiếu chủ chớ lo lắng, đây là sứ mệnh của Lý Tín, bọn chúng dám gây bất lợi với thiếu chủ thì chắc chắn phải chết!”
Mái tóc đen của Lý Tín bay múa, giống như nhập ma.
Ma văn khủng bố lan tràn ra trên người ông ta.
“Ma Thần Biến!”
Lý Tín ngựa mặt lên trời thét dài, thúc giục huyết mạch Thái Cổ ma thần đến cùng cực!
Sau lưng ông ta mọc ra một đôi ma dực, trên người cũng ngưng tụ ra một bộ ma chi chiến khải.
Khí tức của Lý Tín không giảm mà còn thăng, lại đạt tới một độ cao mới!
Đám người Thiên Minh Táng Hoàng thấy tình cảnh này thì trái tim hoàn toàn lạnh giá.
Mặc kệ sau đó Lý Tín sẽ như thế nào, ít nhất hiện tại, tình cảnh của bọn họ chỉ có một chữ có thể hình dung.
Nguy!
Quân Vô Hối thân là Linh Hào Tự Liệt ngày xưa của Quân gia, Bạch Y Thần Vương.
Ông không chỉ có thiên tư tu vi đạt tới độ cao người thường không thể với tới.
Mà tầm mắt cũng hơn xa người thường.
Có thể được Quân Vô Hối nhìn trúng, thu làm một trong những Thần Vương Bát Bộ Chúng thì tất nhiên Lý Tín có chỗ đáng khen của riêng mình.
Huyết mạch Thái Cổ ma thần linh là yếu tố đầu tiên.
Càng quan trọng là sự trung thành và ý chí của Lý Tín làm Quân Vô Hối cực kỳ thưởng thức.
Bởi vậy, ông mới nguyện ý bồi dưỡng Lý Tín.
Mà giờ phút này, cho dù Lý Tín đang chịu bệnh kín kéo dài hành hạ, nhưng vẫn phải đòi lại công đạo cho con trai của chủ thượng là Quân Tiêu Dao!
Lý Tín thi triển ra Ma Thần Biến thì thực lực lại bùng nổ!
Một đao của ông ta chém ngang trời, trảm phá trời cao!
“Thiên Ma Thất Trảm, diệt thế chi đao!”
Một đao quang đen nhánh thâm thúy hiện lên, chừng vạn trượng chém ngang qua!
Đao này thật sự như muốn diệt thế, các loại đạo tắc hủy diệt hiện lên, như muốn đánh tan vạn dặm trời cao!
Hết chương 456.
Chương 457
Chiến tới tình trạng này, đám người Thiên Minh Táng Hoàng hối hận cũng vô dụng, chỉ có thể thi triển hết toàn lực, kéo dài đến lúc Lý Tín kiên trì không được.
Nhưng vấn đề là, bọn họ kéo không nổi!
Lý Tín thi triển Ma Thần Biến có khí thế mênh mông, như một ma thần phát cuồng.
Đám người Thiên Minh Táng Hoàng vốn đã có cảnh giới thấp hơn Lý Tín một bậc, tất nhiên khó có thể ngăn cản.
Bọn họ bị đánh đến liên tục ho ra máu lui về phía sau, một mình Lý Tín quét ngang các Táng Hoàng, thi triển hết uy thế của Thần Vương Bát Bộ Chúng!
Nhìn những Táng Hoàng ngày thường cao cao tại thượng, quan sát chúng sinh, giờ phút này đều trở nên chật vật bất kham như thế.
Sinh linh Táng thổ đứng xem ở nơi xa không biết trong lòng đang có cảm giác gì?
Thì ra Táng Hoàng ngồi cao trên đám mây cũng sẽ có lúc chật vật như vậy.
Chúng sinh linh lại liên tưởng đến, Lý Tín gối một gối về hướng Quân Tiêu Dao
Nghĩ như vậy, chẳng phải thân phận địa vị của Quân Tiêu Dao còn cao hơn những Táng Hoàng kia nhiều?
“Quá khủng bố, chẳng những bản nhân Thần Tử Quân Gia yêu nghiệt, năng lượng hắn tùy tiện điều động cũng khủng bố như thế!”
“Đúng vậy, tùy tùy tiện tiện, một vị cường giả Thiên Tôn cấp bậc truyền kỳ cũng tử chiến vì hắn, ai mà có được loại đãi ngộ này?”
Cho dù là trong thế lực bất hủ, cường giả cấp bậc Thiên Tôn cũng có địa vị khoảng cấp lão tổ.
Đây là cường giả có thể được gọi là nội tình.
Nhưng ngươi có từng nhìn thấy một cường giả cấp lão tổ quỳ xuống trước một đệ tử hậu bối chưa?
Có lẽ chỉ có Quân Tiêu Dao thân là con trai của Bạch Y Thần Vương mới có loại đãi ngộ siêu nhiên này.
Vào lúc trong lòng mọi người hiện lên các loại suy nghĩ.
Cuộc đại chiến bên kia đã tới hồi gay cấn.
Hư không đều rách nát, biến thành một mảnh dòng chảy không gian rối loạn đen nhánh.
Trong dòng chảy không gian rối loạn đó, Lý Tín lấy tư thái cường thế, một đao chém về hướng Thôn Thiên Ma Mãng tộc Táng Hoàng.
Sau đó ông ta lại thúc giục đại thần thông của nhất mạch Thái Cổ ma thần.
Sau lưng hiện lên hư ảnh một Ma Vương, ông ta chém ra một đao cũng đã chặt phăng toàn bộ tám cánh tay od Thiên Chu Ma Tôn.
Thiên Chu Ma Tôn ngã xuống bỏ mình trong một tiếng gào rống và thét chói tai.
Cuối cùng, chỉ còn lại Thiên Minh Táng Hoàng đang đau khổ chống đỡ.
“Đáng giận, kiên trì thêm một chút, kiên trì thêm một chút là được.” Thiên Minh Táng Hoàng thúc giục thực lực của mình lên đến cùng cực.
Ông ta cũng đang liều mạng.
Chỉ cần có thể chống đến khi Táng Giới phá phong ấn, đến lúc đó đại lão đỉnh cấp của Táng thổ sống lại, Lý Tín này tuyệt đối không còn đường sống!
Lý Tín cũng nhìn ra tâm tư của Thiên Minh Táng Hoàng.
Nhưng, sao ông ta lại cho Thiên Minh Táng Hoàng cơ hội sống sót?
Dám can đảm ra tay với Quân Tiêu Dao thì phải có giác ngộ mất mạng!
Cho dù là cường giả Chí Tôn, cũng như thế!
“Thiên Ma Thất Trảm, ma thần chi đao!”
Đôi tay Lý Tín cầm trảm mã đao, pháp tắc hủy diệt quấn quanh trên thân đao.
Một đao xuất ra, nứt cả trời cao!
“Thiên Minh chuyển luân đại pháp!” Thiên Minh Táng Hoàng cũng thi triển ra chiêu thức áp đáy hòm.
Pháp ấn đen nhánh hiện lên, dường như luân chuyển thế giới, điên đảo trời cao, tử minh chi khí tràn ngập cả thiên địa!
Phụt!
Nhưng chiêu này qua đi thì chiêu thức của Thiên Minh Táng Hoàng vẫn bị đánh bại.
Cả người ông ta, thân thể và cả nguyên thần đều bị chém thành hai mảnh, bị Lý Tín trực tiếp chém chết!
Cường giả đỉnh cấp trong ba người đứng đầu Táng thổ thập vực ngã xuống!
Nhưng Lý Tín còn chưa thu đao.
Ánh mắt ông ta lại chuyển về phía Cửu U lão nhân và Long Hài Táng Hoàng.
Thật ra hai người bọn họ đã sớm muốn tách ra chạy trốn, nhưng lại bị A Cửu và nữ Táng Hoàng quỷ diện cuốn lấy gắt gao, căn bản không thể thoát thân.
“Chết!”
Ánh mắt Lý Tín thật hờ hững, giống như tử thần quá cảnh.
Nơi ông ta đi qua, sinh linh bị thu hoạch.
Không có chút trì hoãn nào.
Vốn dĩ Cửu U lão nhân và Long Hài Táng Hoàng đã không làm gì được nữ Táng Hoàng quỷ diện và A Cửu. Có thêm một Lý Tín thì kết quả tất nhiên không có gì đáng nghi ngờ.
Hai cường giả Chí Tôn này cũng đi theo vết xe đổ của đám người Thiên Minh Táng Hoàng, trực tiếp ngã xuống.
Đến lúc này, chúng Táng Hoàng ra tay bức sát Quân Tiêu Dao đều đã ngã xuống, không một ai tồn tại!
Tĩnh mịch!
Khắp thiên địa là sự yên tĩnh như cái chết!
Tất cả sinh linh Táng thổ đều im ắng không lên tiếng, không dám phát ra một chút âm thanh.
Bởi vì bọn họ đã bị cảnh tượng trước mắt làm sợ ngây người.
Tận chín vị Táng Hoàng ngã xuống!
Điều này là không thể chấp nhận đối với Táng thổ thập vực!
Quả thực làm linh hồn bọn họ đều đang run rẩy!
Hơn mười năm trước, tuy ở Táng thổ cũng có một trận đại hạo kiếp.
Nhưng sinh linh Táng thổ bình thường căn bản không tiếp xúc được với hạo kiếp cấp bậc này, cho nên càng nhiều là coi như truyền thuyết mà nghe thôi.
Mà hiện tại, bọn họ chính mắt nhìn thấy chín vị Táng Hoàng này ngã xuống trước mặt.
Lực rung động và trùng kích này hơn xa những lời đồn đãi kia nhiều.
Không chỉ những sinh linh bình thường, mà cả Tu La quốc chủ và Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc cũng hít sâu một hơi.
Thân là cường giả Chí Tôn, bọn họ cũng khó nén kinh hãi.
Ánh mắt lạnh nhạt của Lý Tín cũng là rơi lên người Tu La quốc chủ và Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc.
Tâm thần hai vị cường giả lập tức căng thẳng.
Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc còn theo bản năng mà chấn động hôi cánh sau lưng, trực tiếp phá vỡ hư không.
Chạy!
“A này...”
Nhìn thấy Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc hốt hoảng chạy trốn, tất cả sinh linh Táng thổ đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Lý Tín chỉ nhìn thoáng qua thôi mà đã dọa Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc bỏ chạy.
Làm ơn, ngươi còn là Táng Hoàng không?
tam quan của Tất cả sinh linh Táng thổ đều bị đánh tan.
Con mẹ nó ông ta cũng có thể kêu là Táng Hoàng sao, kêu thằng hèn thì hợp lý hơn!
Nhưng điều này cũng chứng minh Ma Vương Lý Tín có được lực chấn nhiếp mạnh đến cỡ nào.
Lý Tín thu hồi ánh mắt.
Nếu bọn họ không ra tay với Quân Tiêu Dao, Lý Tín cũng lười đánh tiếp.
Nhìn Lý Tín hoành đao lập mã kia, cho dù là A Cửu, cũng hơi cất tiếng nỉ non: “Ai có thể hoành đao lập mã, chỉ có Ma Vương Lý Tín!”
Đây là đánh giá ngày xưa của sinh linh Hoang Thiên Tiên Vực đối với Lý Tín.
Ai có thể nghĩ đến, nhất đại Ma Vương lại mang theo một thân ám thương, vẫn luôn canh giữ sâu trong Táng Giới.
Hết chương 457.
Chương 458
Giờ phút này, cho dù là Quân Tiêu Dao cũng lộ ra một tia bội phục.
Ánh mắt nhìn người của phụ thân hắn thật sự không tồi.
Quân Tiêu Dao cũng thực chờ mong, ngày sau đám người Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh trưởng thành cũng sẽ trở thành cường giả đỉnh cấp một mình đảm đương một phía giống như Lý Tín, A Cửu.
Đúng lúc này, Quân Tiêu Dao như nhận ra cái gì, hắn nhìn về phía nơi xa và nói: “Xem ra còn có vài con chuột đang âm thầm nhìn trộm.”
Lý Tín cũng đưa ánh mắt thâm thúy qua và nói: “Thiếu chủ yên tâm, những con chuột đó không dám hiện thân, hiện thân thì phải chết!”
Con chuột mà bọn họ nói tất nhiên là những cường giả Táng Hoàng khác của Táng thổ thập vực.
Táng thổ thập vực không có khả năng chỉ có chín vị cường giả Thiên Minh Táng Hoàng.
Các thế lực Minh Vương điện, Thi Hài Long Tộc cũng không có khả năng chỉ có một vị Táng Hoàng.
Nhưng giờ phút này, những Táng Hoàng đó đang âm thầm nhìn trộm, lại không dám hiện thân.
Còn nguyên nhân vì sao không dám hiện thân?
Rất đơn giản, bị Lý Tín cái thế ma đe dọa sợ hãi!
Giờ phút này, toàn bộ mộ địa Vạn Linh của Táng Giới không có lấy một chút âm thanh.
Tất cả sinh linh Táng thổ xem náo nhiệt giống như đều biến thành người câm, không phát ra chút động tĩnh nào cả.
Có trời mới biết, bọn họ là tiến đến xem Quân Tiêu Dao ngã xuống như thế nào.
Kết quả lại chứng kiến chín vị Táng Hoàng ngã xuống!
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ không có một vị sinh linh Táng thổ sẽ tin tưởng, chuyện này là thật sự.
Đó chính là Táng Hoàng cao cao tại thượng, quan sát Táng thổ chìm nổi.
Thế mà lại như là chém dưa xắt rau, bị người chém giết.
Giờ phút này, tất cả sinh linh Táng thổ đều da đầu tê dại, trong lòng như rơi vào động băng, lạnh lẽo thấu xương.
Quân Tiêu Dao lấy sức của một người, quét ngang tất cả Thập Tiểu Vương, không gì địch lại uy thế của Thần Tử!
Mà Lý Tín cũng lấy sức của một người, liên tục trảm chín đại Táng Hoàng, Ma Vương chi thế lay động cả Táng thổ!
Cả hai người đều mạnh như vậy sao?
“Quá mạnh, thật sự quá mạnh.” Trái tim thiếu nữ của Lang Huyên đang run rẩy.
Nàng không phải nhìn thấy ma uy của Lý Tín mà run rẩy, mà là run lên vì Quân Tiêu Dao.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Lý Tín chiến đấu vì Quân Tiêu Dao!
Nói cách khác, Quân Tiêu Dao mới là căn nguyên khiến cho chín vị Táng Hoàng ngã xuống!
Một nam tử không chỉ có thực lực cường đại, còn có thể điều động người khủng bố như thế ra tay cho hắn.
Lang Huyên hoàn toàn khuất phục.
Chỉ có nam nhi như Quân Tiêu Dao mới có tư cách hoàn toàn chinh phục nàng, đoạt được trái tim nàng.
So với Quân Tiêu Dao, cho dù là thiên kiêu ưu tú đến mấy cũng giống như gà vườn chó xóm, hèn mọn nhỏ bé.
Hiện giờ, uy hiếp nhắm vào Quân Tiêu Dao tạm thời được giải trừ.
Sở dĩ nói là tạm thời, là bởi vì trong nơi tối tăm còn có một vài Táng Hoàng đang nhìn trộm.
Nhưng điều này không phải quan trọng nhất, chủ yếu là tình trạng của Lý Tín có vẻ không tốt lắm.
Ông ta tan đi Ma Thần Biến, vết thương cũ cả người nứt toạc, khóe miệng cũng chảy xuống một vết máu.
Rốt cuộc ám thương trên người Lý Tín cực kỳ trầm trọng, hơn nữa lại động võ, tất nhiên không có khả năng hoàn toàn không có việc gì.
“Lý Tín tiền bối, thương thế của ngươi...” Quân Tiêu Dao cau mày.
“Không ngại, Lý Tín ta không dám nói có thể đối phó với tồn tại khủng bố nằm sâu trong Táng Giới, nhưng đối phó với những Táng Hoàng của Táng thổ thập vực thì không thành vấn đề, thấy một tên thì giết một tên!”
Lý Tín cố ý nói ra những câu uy hiếp này, ánh mắt lại quét về phía nơi xa.
Trong nháy mắt, những Táng Hoàng thầm ẩn nấp kia đều thu liễm khí tức lại.
Hiển nhiên, không có Táng Hoàng nào nguyện ý ra mặt vào lúc này.
Còn nữa, Táng Giới sắp phá phong ấn.
Không nói đến những đại khủng bố sâu bên trong Táng Giới.
Chỉ cần là những đại lão Táng thổ bị phong ấn dưới mộ địa Vạn Linh, cũng đủ để Lý Tín no đòn.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe, nhìn vết thương trên người Lý Tín.
Hắn bỗng nâng tay lên, huyết mạch cả người kích động, cuối cùng ép ra một giọt máu kim sắc lộng lẫy trong lòng bàn tay.
Trong giọt máu này cứ như ẩn chứa sinh cơ hùng hậu, mơ hồ mang theo bí lực đặc thù của Hoang Cổ Thánh Thể.
“Thiếu chủ, ngài làm vậy là...” Lý Tín sắc mặt hơi ngưng trọng.
“Đây là tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể, hẳn sẽ có trợ giúp đối với ám thương trên thân thể ngươi.” Quân Tiêu Dao nói.
Bản thân Hoang Cổ Thánh Thể cũng được cho là đại dược huyết nhục.
Mỗi một giọt huyết đều vô cùng trân quý.
Càng đừng nói là tinh huyết áp súc.
Hơn nữa Quân Tiêu Dao là Hoang Cổ Thánh Thể đã đánh vỡ mười lớp gông xiềng.
Cho nên năng lượng của tinh huyết thánh thể ngưng tụ ra càng nồng đậm mà thuần túy.
Hẳn có thể trợ giúp thân thể Lý Tín khôi phục.
“Thiếu chủ, điều này không thể...” Lý Tín vừa định cự tuyệt thì đã thấy được ánh mắt không cho phép phản bác của Quân Tiêu Dao.
Ánh mắt này thâm thúy mà kiên định.
Trong lúc hoảng hốt, cứ như làm Lý Tín thấy được chủ thượng ngày xưa.
Ánh mắt kia gần như giống nhau như đúc.
“Đa tạ thiếu chủ ban ân!”
Lý Tín không nói gì nữa mà yên lặng tiếp được, trực tiếp luyện hóa.
Một sức mạnh sinh cơ hùng hậu kích động trong cơ thể Lý Tín.
Trạng thái thân thể ông ta nhanh chóng ổn định lại.
Không nói đến chuyện ám thương trực tiếp khôi phục, nhưng ít ra cũng không chuyển biến xấu.
“Thiếu chủ, ngài nên tạm thời rời đi, Táng Giới này sắp có chuyện xảy ra.” sắc mặt Lý Tín thật ngưng trọng.
Lấy tu vi Tiểu Thiên Tôn của ông ta mà cũng lộ ra biểu cảm này, có thể thấy được tình huống thật sự không ổn.
Toàn bộ ao Chúng Sinh Luân Hồi là nơi trung tâm phong ấn Táng Giới.
Hiện tại bị phá hư, nếu không thể sửa chữa thì phong ấn sẽ hỏng mất.
Nhưng trước mắt, cho dù là Lý Tín cũng không có năng lực sửa chữa phong ấn.
Nếu Táng Giới phá phong ấn thì chỉ sợ đứng mũi chịu sào cũng là đám người Quân Tiêu Dao.
Sau đó chính là Quân gia.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao thật thâm thúy, hắn nói: “Lý Tín tiền bối, phụ thân hắn... Tọa trấn sâu trong Táng Giới sao?”
Khi hỏi ra lời này, cho dù lấy tính cách bình tĩnh của Quân Tiêu Dao, cũng nhịn không được trái tim hơi nhảy dựng.
Dù sao từ sinh ra đến bây giờ, Quân Tiêu Dao cũng chưa gặp qua lão cha tiện nghi này.
Ông đã không ở giang hồ, nhưng giang hồ vẫn có truyền thuyết của ông.
“Phải... Cũng không phải.” Lý Tín nói.
Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra dị sắc.
Câu này có ý là gì?
Hết chương 458.
Chương 459
“Quân gia không nói cho thiếu chủ, tất nhiên là không muốn hiện tại thiếu chủ phải gánh vác áp lực quá lớn, chờ đến lúc thì tất nhiên thiếu chủ sẽ biết được tất cả.” Lý Tín nói.
Quân Tiêu Dao nghe vậy thì khẽ gật đầu, cũng không cưỡng bách Lý Tín nói cái gì.
“Nhưng có thể khẳng định chính là, chủ thượng... Là một anh hùng.” Giọng nói của Lý Tín thâm trầm, mang theo kiên định.
Quân Tiêu Dao khe khẽ thở dài nói: “Từ xưa anh hùng không sống lâu, nếu có thể, ta càng nguyện ý phụ thân là một kiêu hùng.”
Quân Tiêu Dao không phải loại anh hùng vô tư phụng hiến này.
Tương phản, tính cách của Quân Tiêu Dao thiên hướng lạnh nhạt ích kỷ, chỉ biết làm chuyện có lợi cho bản thân.
Đương nhiên, năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng lớn.
Nếu ngày sau, Quân Tiêu Dao cường đại tới mức đủ để miệt thị tất cả quy tắc.
Vậy thuận tay cứu vớt thế giới một chút, cũng chưa chắc không thể.
Nhưng hiện tại, quan trọng nhất vẫn là chuyện phong ấn Táng Giới.
“Thiếu chủ, xin hãy rời đi đi.” Lý Tín chắp tay và nói.
Còn ông ta sẽ không rời đi, phải luôn canh giữ ở nơi đây.
“Thiếu chủ, chúng ta đi thôi.” A Cửu cũng đi tới bên người Quân Tiêu Dao.
Cả Lý Tín cũng bất lực với tình huống trước mắt.
Quân Tiêu Dao càng không có khả năng thay đổi cái gì.
“Xem ra Thần Tử Quân Gia phải đi.”
“Khẳng định phải đi rồi, không đi thì ở lại để đại lão Táng Giới phá phong diệt sát sao?” Các sinh linh Táng thổ vây xem đằng xa đang châu đầu ghé tai.
Dù thế nào Quân Tiêu Dao cũng không có khả năng lưu lại trong tình huống này.
Không nói đến Táng Giới đại lão sắp phá phong ấn, cho dù là Táng Hoàng ngủ đông trong bóng tối cũng hận Quân Tiêu Dao thấu xương.
Nếu có cơ hội, bọn họ cũng không ngại ra tay.
“Đi? Vì sao phải đi, ta còn muốn tu luyện đột phá trong ao Chúng Sinh Luân Hồi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Trước đó hắn đã hạ quyết định, muốn tu luyện trong ao Chúng Sinh Luân Hồi.
Ở thế giới Tiên Cổ, cơ duyên giống như vậy cũng ít càng thêm ít, tất nhiên Quân Tiêu Dao sẽ không bỏ qua.
“Thiếu chủ, xin hãy nghĩ lại.” Lý Tín nói.
Hiện tại cũng không phải lúc cậy mạnh.
Quân Tiêu Dao mỉm cười lắc đầu.
Tất nhiên hắn sẽ không thể hiện anh hùng.
Quân Tiêu Dao càng không đi làm những hành vi ngu xuẩn dùng mạng đi trang bức.
“Nếu ta nói, ta có thể phong ấn Táng Giới lại thì sao?”
Câu nói của Quân Tiêu Dao vừa dứt, hoàn cảnh vốn đã yên tĩnh lại càng im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng châm rơi.
“Thần Tử Quân Gia nói... Hắn có thể phong ấn Táng Giới?” Một đám sinh linh Táng thổ trợn tròn mắt.
Nghe thấy Quân Tiêu Dao nói thế, những sinh linh Táng thổ này đều choáng váng.
Phong ấn Táng Giới?
Đùa cái gì vậy!
Cho rằng muốn phong ấn Táng Giới là có thể phong ấn sao?
Hiện tại Táng Giới sắp phá phong, trừ phi Quân Vô Hối hiện thân lại, bằng không ai có thể phong ấn Táng Giới?
Không chỉ là đàn sinh linh Táng thổ này, ngay cả một vài Táng Hoàng ẩn trong chỗ tối, chờ hành động vào bất cứ lúc nào cũng có chút kinh ngạc.
Làm ơn, khoác lác có thể viết bản nháp trước một chút không?
Tuy rằng bọn họ thừa nhận, Quân Tiêu Dao thật yêu nghiệt, rất có thể ngày sau sẽ trở thành cường giả tuyệt đỉnh.
Nhưng vấn đề là hiện tại Quân Tiêu Dao mới chỉ là Thần Hỏa Cảnh mà thôi.
Một hậu bối Thần Hỏa Cảnh muốn phong ấn Táng Giới?
Điên rồi hả!
“Là đang nói giỡn sao?”
“Không sai, tuyệt đối là nói giỡn, sao có thể làm được?” Tất cả sinh linh Táng thổ đều lắc đầu.
Cái lồng đèn da trâu này thổi lớn quá rồi.
Đừng nói là sinh linh Táng thổ, cho dù là Lý Tín và A Cửu cũng sửng sốt.
Nói thật, nếu nói ra lời này không phải là Quân Tiêu Dao mà là người khác, bọn họ nhất định sẽ dùng ánh mắt xem ngốc tử mà nhìn đối phương.
Nhưng nếu là Quân Tiêu Dao nói ra, tất nhiên Lý Tín sẽ không châm chọc cái gì, mà là chắp tay và nói: “Thiếu chủ, việc này không phải trò đùa.”
“Ta biết, ngươi thấy ta như đang nói giỡn sao?” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật thong dong bình tĩnh.
Căn bản không giống như đang nói giỡn.
“Thiếu chủ có nắm chắc không?” Tuy rằng trong lòng cảm thấy không có khả năng quá lớn, nhưng Lý Tín vẫn mở miệng dò hỏi.
Ông ta tuyệt đối không muốn nhìn thấy Táng Giới phá phong ấn.
“Ta có nắm chắc, nhưng cần các ngươi trợ giúp.” Quân Tiêu Dao hít sâu một hơi, nói.
“Nếu thiếu chủ có phân phó gì, Lý Tín nhất định sẽ làm được.” Lý Tín và A Cửu đều không có vấn đề.
Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra một tia suy tư, lại nhìn về phía nữ Táng Hoàng quỷ diện không rên một tiếng trên bầu trời.
“Ta... Cũng cần ngươi trợ giúp.” Quân Tiêu Dao nói, ánh mắt nhìn về phía nữ Táng Hoàng quỷ diện.
Hắn không xác định nữ Táng Hoàng quỷ diện có thể giúp hắn không, nhưng vẫn muốn nói ra.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao xin nữ Táng Hoàng quỷ diện giúp đỡ, những sinh linh Táng thổ còn lại đều mở to hai mắt mà nhìn.
Tính cách của nữ Táng Hoàng quỷ diện có tiếng quái gở lãnh ngạo, sao lại có hành động thiện ý trợ giúp người khác được chứ?
Nhưng điều làm chúng sinh linh trợn mắt há hốc mồm chính là, ánh mắt dưới lớp mặt nạ của nữ Táng Hoàng quỷ diện hơi lập loè, sau đó gật gật đầu.
“Con mẹ nó, này xem mặt thế giới!” Một đám Táng thổ nam tính trong lòng chua lòm.
Vì sao nhân vật băng sơn cấp nữ thần cao ngạo mà lạnh nhạt trong mắt bọn họ lại để mắt Quân Tiêu Dao đến như thế?
Thiên lí bất dung!
Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười với nữ Táng Hoàng quỷ diện.
Nụ cười kia tuấn tú tuyệt thế.
Cho dù là nữ Táng Hoàng quỷ diện cũng phải thất thần trong nháy mắt.
Nàng không phải nhan cẩu gì, chỉ là nụ cười như trùng khít với nụ cười mơ hồ trong trí nhớ.
“Thật không dám giấu giếm, ta nắm giữ có một thuật phong ấn, nhưng lấy sức mạnh của ta thì hiển nhiên không có khả năng phát huy hoàn toàn hiệu quả ra, càng đừng nói là phong ấn Táng Giới.”
“Cho nên ta cần các ngươi cho ta mượn pháp lực, rót vào cơ thể ta.” Quân Tiêu Dao nói.
Tất nhiên thuật phong ấn mà hắn nói chính là khen thưởng đánh dấu, Cấm Tiên Thất Phong.
Thuật phong ấn Này huyền diệu khó lường, uy năng mạnh mẽ tuyệt đối.
Đáng tiếc hiện tại Quân Tiêu Dao dựa vào chính mình thì nhiều nhất cũng chỉ có thể phóng ra một lớp phong ấn mà thôi.
Mà như vậy thì không thề phong ấn toàn bộ Táng Giới.
Hết chương 459.
Chương 460
Còn về vì sao Quân Tiêu Dao không trực tiếp truyền thụ Cấm Tiên Thất Phong cho đám người Lý Tín.
Cũng không phải Quân Tiêu Dao keo kiệt không chịu cho, là bởi vì Cấm Tiên Thất Phong cực kỳ phức tạp, cho dù giao cho Lý Tín, trong chốc lát ông ta cũng không có khả năng thi triển ra được.
Mà bởi vì là khen thưởng đánh dấu, cho nên Quân Tiêu Dao trực tiếp lĩnh ngộ toàn bộ, thông hiểu tất cả.
Tình huống trước mắt nguy cấp, tất nhiên không có khả năng chờ Lý Tín lĩnh ngộ Cấm Tiên Thất Phong.
Cho nên Quân Tiêu Dao chỉ có thể mượn dùng sức mạnh của đám người Lý Tín để thi triển ra.
“Không thể, thiếu chủ, thân thể ngài không thể chịu được pháp lực của chúng ta rót vào.” Lý Tín nghe vậy thì khẽ lắc đầu.
A Cửu cũng lắc đầu.
Ý tưởng này quá điên cuồng.
“Không ngại, ta là Hoang Cổ Thánh Thể, nhục thân đã trải qua rèn luyện thời gian dài, đủ để chịu được năng lượng pháp lực vượt xa tu vi cảnh giới của mình.” Quân Tiêu Dao kiên quyết nói.
Hắn không chỉ là Hoang Cổ Thánh Thể, mà còn là Hoang Cổ Thánh Thể đánh vỡ mười lớp gông xiềng.
Nhục thân của hắn đủ để thừa nhận mức độ pháp lực vạn lần trở lên rót vào.
Chỉ có như vậy, uy thế của Cấm Tiên Thất Phong mới có khả năng phong ấn toàn bộ Táng Giới.
“Thiếu chủ...” Lý đám người Tín, A Cửu đều không muốn Quân Tiêu Dao mạo hiểm.
Quân Tiêu Dao hít sâu một hơi, lạnh nhạt nói: “Nếu là phụ thân ta ở chỗ này, người sẽ đưa ra lựa chọn gì, trực tiếp chạy trốn sao, hay là buông tay liều một lần?”
Lời Quân Tiêu Dao nói làm Lý Tín và A Cửu hoàn toàn không nói gì.
Giờ phút này trong mắt bọn họ, Quân Tiêu Dao cứ như chậm rãi dung hợp với bóng người bạch y đàn áp chư thiên kia.
Hắn, đã là Bạch Y Thần Vương!
Bạch Y Thần Vương, đã là hắn!
“Được!” Lý Tín lập tức trả lời.
A Cửu cũng chỉ có thể yên lặng gật đầu.
Nữ Táng Hoàng quỷ diện cũng có chút do dự, thật lâu sau, mới phun ra bốn chữ mơ hồ lạnh như băng từ dưới lớp mặt nạ.
“Bản thân cẩn thận.”
Lời này làm đáy mắt Quân Tiêu Dao lộ ra một tia dị sắc.
Nữ Táng Hoàng khí chất lạnh như băng, tay nhiễm sát phạt này lại biết quan tâm người khác?
Chẳng lẽ là dạng ngạo kiều băng sơn?
Sau khi hoàn toàn quyết định, Quân Tiêu Dao cũng chuẩn bị ra tay.
Thân thể Hắn bước lên trời cao từng bước một, phóng mắt nhìn lại, Táng Giới đều ở dưới chân.
Sâu trong Táng Giới là một mảnh mông lung, cho dù là Quân Tiêu Dao cũng xem không rõ.
Phụ thân hắn, Quân Vô Hối sẽ ở trong đó sao?
“Phụ thân, nếu người ở đó, vậy để người nhìn thấy năng lực của ta!” Quân Tiêu Dao nâng một tay lên.
Từng thần văn bắt đầu lan tràn ra từ bàn tay của hắn.
Những hoa văn đó đan chéo nhau trong hư không, giống như dấu vết tinh quỹ chư thiên vận hành, phức tạp huyền ảo tới cực điểm.
“Thần văn thật phức tạp.” Cho dù Lý Tín và A Cửu nhìn thấy cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Sao Quân Tiêu Dao có thể khống chế thần văn phức tạp như thế?
“Ngày sau thiếu chủ sẽ cực kỳ khó lường.” Lý Tín hơi cảm thán.
Quân Vô Hối trong mắt ông ta đã là tồn tại thần linh.
Mà nói không chừng Quân Tiêu Dao sẽ trò giỏi hơn thầy, vượt qua phụ thân của hắn.
“Thần Tử Quân Gia kia muốn làm gì vậy?”
Nhìn thấy hành động của Quân Tiêu Dao, trong lòng sinh linh Táng thổ ở đây đều có chút nghi hoặc khó hiểu.
“Chẳng lẽ Thần Tử Quân Gia muốn tự mình phong ấn Táng Giới hay sao?” Một vài sinh linh Táng thổ nói thầm.
Điều này cũng làm người quá khó hiểu, quả thực là hành vi gây hoang mang.
Vào lúc mọi người ở đây quan sát, lớp phong ấn Cấm Tiên Thất Phong thứ nhất của Quân Tiêu Dao đã cấu thành.
Phóng mắt nhìn lại, vô số thần văn dày đặc đan chéo trên hư không, như biến thành một tấm lưới lớn bao phủ thiên địa.
Chỉ mới là lớp phong ấn đầu tiên mà dao động đã cực kỳ kinh người, quả thực có uy thế khủng bố phong thiên tuyệt địa.
“Thật là khủng khiếp, đó là đại thần thông gì vậy?”
“Trời ạ, sao ta cảm thấy tử minh chi khí toàn thân giống như bị trấn áp vậy?”
Quân Tiêu Dao vừa ra tay đã khiến mọi người sợ hãi.
Loại uy năng khủng bố này cứ như có thể giam cầm phong ấn cả thiên địa.
Mà đó mới chỉ là lớp phong ấn đầu tiên của Cấm Tiên Thất Phong mà thôi!
“Chư vị, chính là hiện tại!” Quân Tiêu Dao nói.
Lấy cảnh giới thực lực hiện tại của hắn, cũng chỉ có thể thi triển ra lớp phong ấn đầu tiên thôi.
Ba người Lý Tín, A Cửu, nữ Táng Hoàng quỷ diện thấy thế thì đồng thời ra tay, pháp lực mãnh liệt trực tiếp rót vào cơ thể Quân Tiêu Dao.
Mà sinh linh còn lại thấy tình cảnh này, quả thực quên luôn cả hô hấp.
Quân Tiêu Dao điên rồi sao?!
Các sinh linh Táng thổ ở đây đều không ngốc, bọn họ cũng đã nhìn ra chiêu thức này của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao khống chế một thuật phong ấn khủng bố.
Nhưng chỉ dựa vào thực lực của bản thân hắn thì không thể hoàn toàn phát huy ra uy năng của thuật phong ấn này.
Cho nên phải mượn dùng sức mạnh của đám người Lý Tín. Nhưng đây mới là điều khiến người ta chấn động. Quân Tiêu Dao chỉ có tu vi Thần Hỏa Cảnh, lại muốn chịu đựng pháp lực của các cường giả đỉnh cấp như Lý Tín rót vào.
Theo lý thuyết, điều này là không có khả năng.
Nhục thân của tu sĩ Thần Hỏa Cảnh giống như một ấm nước, mà tu vi của các cường giả như Lý Tín lại là đại dương mênh mông vô ngần.
Nếu đám người Lý Tín rót pháp lực vào cơ thể Quân Tiêu Dao, chuyện có khả năng xuất hiện nhất chính là thân thể Quân Tiêu Dao nổ tan xác rồi chết.
Cũng bởi vậy, tất cả sinh linh Táng thổ mới cho rằng Quân Tiêu Dao điên rồi.
Chỉ có kẻ điên mới nghĩ ra ý tưởng điên cuồng như vậy.
“Rõ ràng Thần Tử Quân Gia có thể trực tiếp bình yên rời đi, lại cố tình muốn tìm đường chết, thật là điên rồi!”
“Đúng vậy, có tu vi thiên phú như vậy mà không tiếc mệnh, ngược lại mạo hiểm như thế.”
Tất cả sinh linh Táng thổ đều không rõ.
“Hắn chết cũng tốt, ít nhất có thể cứu vớt danh dự của Táng thổ chúng ta một chút.” Cũng có sinh linh Táng thổ thờ ơ lạnh nhạt.
Trong bóng tối, một ít Táng thổ Táng Hoàng cũng đang lấy thần niệm giao lưu, bọn họ đều thực kinh ngạc, đang quan sát thế cục.
Lý Tín là tu vi Tiểu Thiên Tôn, nữ Táng Hoàng quỷ diện là đỉnh cao Chí Tôn, A Cửu là Chuẩn Chí Tôn.
Hết chương 460.