Chương 581
Ai có thể nghĩ tới, trận vây quét nhằm vào Quân gia lần này, cuối cùng lại trở thành mộ địa của chính bọn chúng.
Nơi đây không có một ai có thể ngăn cản mũi nhọn giết chóc của Quân Tiêu Dao.
Sau khi Quân Tiêu Dao tiện tay tiêu diệt Ngao Quang xong, Long Cát công chúa cũng bằm thây Ngao Loan ra làm trăm mảnh.
Sau khi báo thù xong, tia uất khí cuối cùng ở đáy lòng Long Cát công chúa cũng tiêu tan, suy nghĩ thông suốt.
Ánh mắt ả nhìn về phía Quân Tiêu Dao cũng cực kỳ phức tạp.
Nếu như Quân Tiêu Dao không trực tiếp giết chết Ngao Quang thì có lẽ Ngao Quang vẫn còn có cơ hội dẫn theo Ngao Loan rời đi.
Thù của ả có lẽ sẽ thật sự khó mà báo được.
“Đa tạ... chủ nhân...”
Giọng điệu Long Cát công chúa hơi mất tự nhiên, hai chữ “chủ nhân” giọng nói nhỏ như tiếng mũi kêu vo ve.
Ánh mắt sáng rực của Quân Tiêu Dao ngầm thu lại, thản nhiên gật đầu.
Thật ra Long Cát công chúa cơ bản không biết, cục diện lần này, từ đầu đến cuối chính là Quân Tiêu Dao thiết lập xuống cho ả.
Bất luận là Bạch Mị Nhi, hay là Ngao Loan, đều chỉ là người công cụ mà thôi.
Nhưng không liên quan, theo cái chết của Ngao Loan, Bạch Mị Nhi quyết một lòng với Quân Tiêu Dao.
Bí mật này, Long Cát công chúa vĩnh viễn đều sẽ không biết được.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao lại lần nữa quan sát xung quanh, hắn cũng lười ra tay từng cái, trực tiếp thôi động Thần Tượng Trấn Ngục Kính, triệu hồi ra cánh cửa Địa Ngục.
Quân Tiêu Dao đã luyện thành mười vạn nguyên tượng vi lạp, cho nên cánh cửa Địa Ngục lần này cũng đã hoàn toàn mở ra.
Các loại Đại Tu La, Đại Ma, Đại La Sát khủng bố đều hiện thân, tựa như Địa Ngục tái nhập nhân gian.
Toàn bộ thiên kiêu đối địch Quân gia đều rơi vào trong khủng hoảng lẫn tuyệt vọng không gì sánh kịp.
Tử vong, chẳng qua chỉ là chuyện sớm một khắc chậm một khắc mà thôi.
Mặt khác, hai vị vương giả trẻ tuổi Tiên Cổ, Tiểu Vu Thần và Thiên Nhãn Thánh Tử cũng phát ra tiếng rống giận không cam lòng, ra sức phản kháng.
Thiên Nhãn Thánh Tử diệt sát một vị Tự Liệt của Quân gia.
Tộc Cổ Vu cũng có xung đột với Quân Tiêu Dao.
Đối với hai tộc này, Quân Tiêu Dao đều sẽ không nương tay.
Cuối cùng, hai vị Tiên Cổ vương giả trẻ tuổi này cũng chỉ có thể bi phẫn ngã xuống, hoàn toàn không có sức phản kháng ở trong tay Quân Tiêu Dao.
Tiên Cổ Tứ Đại Vương Giả trẻ tuổi, hiện giờ chỉ có lại có một mình Lê Thu Thủy.
Lê Thu Thủy chứng kiến một màn này cũng hơi xúc động, may mà mình có quan hệ thân thiết với Khương Thánh Y, lựa chọn đúng trận doanh.
Nếu không thì nàng ta cũng khó mà thoát được một kiếp.
Ngoài chủng tộc bên ngoài Tiên Cổ ra, còn có Thái Cổ hoàng tộc, đại thể giống nhau bị diệt cả đoàn.
Cuối cùng Kỳ Lân Tử bị Quân Lăng Thương dùng Trọng Đồng cường thế oanh sát, cặn cũng không thừa lại.
Long Bích Trì của Tổ Long Sào cũng không hề có sức phản kháng.
Thực ra vào lúc Long Ngạo Thiên hốt hoảng đào tẩu, đạo tâm của Long Bích Trì cũng đã hoàn toàn sụp đổ.
Nàng đến chết đều không thoát khỏi bóng ma của Quân Tiêu Dao.
Thiên kiêu Thái Cổ hoàng tộc còn lại cũng chết ở bên trong vây quét của sinh linh cánh cửa Địa Ngục.
Còn có Thánh Giáo Tử của Thánh Giáo cũng trực tiếp bị săn giết vẫn lạc, cơ bản không có khả năng còn có cơ hội sống sót.
Bắc địa Vương gia, ngoài Vương Đằng đã đào tẩu ra, còn một số ít thiên kiêu vương gia tham dự cũng đều vẫn lạc.
Thiên kiêu Đọa Thần Cung cũng toàn quân bị diệt.
Về phần Thái Cổ vương tộc thì càng đừng nói đến, hoàn toàn là một đám pháo hôi, bị sinh linh bên trong cánh cửa Địa Ngục xé nát.
Duy chỉ có Bạch Mị Nhi ngược lại là bình yên vô sự.
Ngoài ra, Nhan Như Mộng của Yêu Thần Cung, má ngọc cũng đã trắng bệch như tờ giấy.
Quân Tiêu Dao liếc mắt nhìn Nhan Như Mộng một chút, thân thể mềm mại của Nhan Như Mộng run lên, cảm giác linh hồn giống như bị đông cứng.
Quân Tiêu Dao thu hồi ánh nhìn, không có ra tay.
Thứ nhất, Nhan Như Mộng cũng coi như thức thời, cũng không có tham gia trận chiến hành thích quân giả lần này,
Thúa hai, ở trong cơ thể Nhan Như Mộng còn có một luồng lực lượng và ý chí khác.
Quân Tiêu Dao cũng hơi tò mò, vị kia của Yêu Thần Cung, đến cùng trong hồ lô muốn làm cái gì.
Quân Tiêu Dao cũng không thèm đề ý, bồi vị kia chơi đùa.
Sau khi kết thúc một phen giết chóc, cả dãy núi Huyền Thiên đã yên tĩnh trở lại.
Phóng mắt nhìn lại, toàn bộ dãy núi Huyền Thiên đều đã vỡ vụn, trực tiếp biến thành một phiến thung lũng.
Khắp nơi đều là vết rạn nứt đan xen, đầy đất đều là máu tươi và thi hài.
Trận đại chiến này là một hồi chiến đấu diệt toàn đội, ngoài Vương Đằng và Long Ngạo Thiên ra, những sinh linh còn lại đều đã chết hết.
Tràng diện rất huyết tinh, cũng rất khiến cho người khác rung động.
“Thần tử Quân gia, dựa vào thực lực của bản thân xoay chuyển Càn Khôn.” Một ít thiên kiêu đang xem cuộc chiến thất thần lẩm bẩm nói.
Trận chiến lần này vốn là hành thích quân giả, cực kỳ bất lợi cho Quân gia.
Cho dù có Khương gia thế lực ngang hàng tương trợ thì cũng có thể rơi vào thảm bại.
Nhưng một trận chiến này, bởi vì sự tham gia của Quân Tiêu Dao mà hoàn toàn xoay chuyển.
Nói một câu khó nghe.
Dù là Quân gia bên này chỉ có một người Quân Tiêu Dao thì đoán chừng đội ngũ hành thích quân giả bên đó cũng không làm gì được Quân Tiêu Dao.
Một mình Quân Tiêu Dao đã có khả năng đóng đô Càn Khôn!
Giờ phút này, Quân Tiêu Dao chắp tay vững vàng đứng thẳng trên hư không.
Dưới chân là hài cốt vô tận!
Một mình Quân Tiêu Dao khiến bốn phương cúi đầu, tám phương khuất phục!
Quân Tiêu Dao đảo mắt nhìn ra bốn phía xung quanh, tất cả thiên kiêu đang vây xem cũng không dám đối mặt với Quân Tiêu Dao.
Cho dù là hạng quái thai như Cơ Trường Không, Diệp Nam Thiên này cũng không khỏi mắt nhìn chếch đi, không dám đối diện với Quân Tiêu Dao.
Thật giống như Quân Tiêu Dao là vị vua duy nhất trên trời dưới đất!
Sau khi Quân Tiêu Dao đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, giọng điệu mang theo ý tối cao nói: “Phóng mắt khắp Cửu Thiên Thập Địa, duy nhất Quân gia ta xưng đế!”
“Lửa giận của Quân gia, ai cũng không chống nổi!”
Hai câu nói, khiến cho trời đất nghẹn ngào.
Hơn nữa một đám Tự Liệt Quân Gia, toàn bộ đều nhiệt huyết sôi trào, tựa như mỗi một giọt máu đều đang bừng cháy lên.
Hết chương 581.
Chương 582
v
Phóng mắt khắp Cửu Thiên Thập Địa, duy nhất Quân gia ta xưng đế!
Đây là khí phách hào hùng cỡ nào, lại có mấy ai dám mở miệng như vậy?
Nhưng Quân Tiêu Dao lại dám!
“Quân Lăng Thương ta, sẽ vĩnh viễn đi theo thần tử, hộ Quân gia ta uy danh bất hủ!” Quân Lăng Thương chắp tay cúi đầu, hết sức tôn kính.
“Quân Vô Song ta, vĩnh viễn theo làm thần tử, để Quân gia ta, trấn phục Cửu Thiên!” Quân Vô Song cũng chắp tay.
Còn có chúng Tự Liệt Quân Mộc Lan, Quân Vạn Kiếp, Quân Tuyết Hoàng, Quân Tích Ngọc, Quân Trượng Kiếm cũng lộ ra vẻ cuồng nhiệt, chắp tay cúi đầu.
“Ha ha, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, Quân Mạc Tiếu ta, nguyện đi theo thần tử cùng nhau quét ngang con đường Đế Vương, giương danh Quân gia ta!” Quân Mạc Tiếu cũng nở nụ cười phóng khoáng.
Quân gia đương thời ra Chân Long, cho dù là vị “lão nhân” như hắn cũng không thể không bội phục sát đất.
Uy danh Quân gia, bởi vì Quân Tiêu Dao mà mở rộng ra.
Có thể nghĩ, nếu như việc này hoàn toàn truyền ra, uy danh Quân gia sẽ lại tăng vọt.
“Thế gian đại tranh, yêu nghiệt xuất hiện lớp lớp, chỉ là... thế này quá khoa trương rồi thì phải?” Cơ Trường Không thở dài, trong lòng có một loại cảm giác bất lực nhẹ.
Thật vất vả mới nhịn tới một cái cơ hội thế gian đại tranh chứng đạo, kết quả lại ra một dị số khủng bố Quân Tiêu Dao này.
“Người này, chắc chắn nửa đời phồn hoa một mình nắm lấy quyền lực lần thế gian đại tranh này, ai...” Quái thai cổ đại Diệp gia, Diệp Nam Thiên cũng thở dài một hơi thật sâu.
Một đời này, ai có thể tranh vượt qua thần tử Quân gia đây?
Ngoài thiên kiêu Quân gia bên này ra, thiên kiêu và quái thai cổ đại của những thế lực còn lại đều có cảm giác hơi bất lực.
Quân Tiêu Dao giống như một ngọn núi lớn, đặt ở trên đỉnh đầu toàn bộ thiên kiêu.
Quân Tiêu Dao không chết thì tất cả thiên kiêu đời này đều chỉ xứng tranh hạng hai.
Nhưng bản thân Quân Tiêu Dao lại mang vẻ mặt thản nhiên, cũng không cho rằng những chuyện mình làm ra này tài ba đến cỡ nào.
Không bằng nói, là sự tình hơn mức bình thường.
“Rốt cuộc đã xong, nhưng... cũng vẫn chưa chấm dứt...” Quân Tiêu Dao thì thầm tự nói.
Hắn giống như đã dự đoán trước, sóng gió lớn hơn nữa còn đang ở đằng sau.
“Trận chiến bất hủ sao, Quân gia ta, cũng chưa từng sợ...”
Quân Tiêu Dao đứng chắp tay, ánh mắt tựa như đang nhìn ra bên ngoài thế giới Tiên Cổ, thấy được lửa giận của những thế lực thù địch kia.
Bên ngoài thế giới Tiên Cổ, bên cạnh Tiên Cổ Kính, không khí giờ phút này yên tĩnh giống như đông lại, không hề có một chút tiếng động phát ra.
Nhưng thế lực đối địch với Quân gia, một đám Thái Cổ hoàng tộc, còn có thế lực của Đọa Thần Cung, Bắc địa Vương gia, Thánh Giáo vân vân, nét mặt đều khó coi tới cực điểm.
Quả thực giống như ăn phải con ruồi chết.
“Tại sao kết quả lại như vậy?” Có trưởng lão Tổ Long Sào gào to, không thể nào tiếp thu được.
“Đáng hận!” Có tộc lão Vạn Hoàng Linh Sơn bi phẫn gào thét.
“Kỳ Lân Tử...” Trong Kỳ Lân Cổ Động, một vị trung niên nam tử áo bào tím giận dữ hét lên, ông ta là cha đẻ của Kỳ Lân Tử, đồng thời cũng là nhất mạch động chủ của Kỳ Lân Cổ Động.
“Đã chết, tất cả đều đã chết...” Đọa Thần Cung bên kia, một đám hắc bào nhân đều mang vẻ mặt nhân sinh không còn gì luyến tiếc.
Đọa Thần Tử đã chết, Hắc Ám Thần Tử đã chết.
Minh Thần thái tử được bọn họ coi như con bài chưa lật cũng đã chết.
Thiên kiêu của Đọa Thần Cung, cơ hồ bị gặt hái hầu như không còn.
“Minh Thần thái tử ngã xuống, không biết nhất mạch kia có nổi giận hay không?” Có cường giả Đọa Thần Cung nhỏ giọng lẩm bẩm.
Nhất mạch kia, thế nhưng là nhất mạch Độc Tí Minh Vương lưu lại.
Nghiêm túc mà nói thì Minh Thần thái tử cũng có quan hệ với nhất mạch kia.
Trước mắt không thể nghi ngờ, chẳng những kế hoạch hành thích quân giả hoàn toàn thất bại mà những thiên kiêu tham gia vào kế hoạch này cũng gần như là bị diệt sạch.
Cho dù là Vương Đằng và Long Ngạo Thiên may mắn thoát được, nhưng sau khi chứng kiến thực lực cường đại của Quân Tiêu Dao, cũng sẽ không có ai cho rằng bọn họ có thể mang đến uy hiếp gì cho Quân Tiêu Dao.
Nói tóm lại, toàn bộ thế giới Tiên Cổ đã là thiên hạ của một mình Quân Tiêu Dao.
Những cường giả chủng tộc Tiên Cổ này không thể rời khỏi tổ địa, Quân Tiêu Dao chính là người mạnh nhất thế giới Tiên Cổ!
“Sao có thể như vậy, con ta chính là có phong thái Đại Đế!” Gia chủ Vương gia Vương Nguyên Bá có chút mờ mịt.
Thanh danh của Vương Đằng, có thể nói có một phần là được phụ thân hắn Vương Nguyên Bá thổi phồng lên.
Kết quả bây giờ da trâu bị xuyên thủng.
So với Quân Tiêu Dao, Vương Đằng có phong thái Đại Đế cái rắm ấy.
Ánh mắt một số người nhìn về phía Vương Nguyên Bá cũng mang theo một chút quái gở.
Đây đúng thật là lão cha hố chết nhi tử, cho dù là Vương Đằng còn sống đi ra, đoán chừng cũng không còn mặt mũi nào xuất hiện trong mắt thế nhân.
“Hừ, Vương Nguyên Bá, chuyện của Hoa Nguyên Tu, sau này sẽ tính.” Một vị tộc lão Khương gia hừ lạnh nói.
Chuyện của Hoa Nguyên Tu, bọn họ cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.
So với thê thảm của Thái Cổ hoàng tộc, Quân gia bên này, trên mặt một đám tộc lão ai nấy đều mang ý cười.
Có thể nói Quân Tiêu Dao đã cho bọn họ kinh hỉ thật lớn.
“Tôn nhi của ta mới là phong thái Đại Đế chân chính!” Quân Chiến Thiên cười không khép mồm lại được, trong lòng thoải mái đến cực điểm.
Quân gia trước đó, uy danh quả thực có bị hao tổn chút ít.
Mà hiện tại, Quân Tiêu Dao đã dùng lực lượng của một người xoay ngược tình thế, đỡ lấy tòa nhà đồ sộ nghiêng lệch.
Chẳng những vãn hồi thanh danh của Quân gia mà còn khiến cho thanh thế Quân gia tăng vọt lên.
“Sự tình sẽ không chỉ tính như vậy...”
Cường giả nhóm thế lực Thái Cổ hoàng tộc, Bắc địa Vương gia, Đọa Thần Cung âm thầm liếc mắt giao tiếp lẫn nhau.
Trong mơ hồ, phảng phất có một cơn bão táp mạnh hơn sắp sửa nổi lên...
Thượng Cổ Linh Thổ, bên trong dãy núi Huyền Thiên.
Quân Tiêu Dao đứng chắp tay, hắn cũng biết sự kiện lần này chẳng qua chỉ là một mồi lửa dẫn mà thôi.
Một cái kíp nổ có khả năng dẫn phát bất hủ chiến!
Hết chương 582.
Chương 583
Chẳng qua, trước mắt đây không phải là điều Quân Tiêu Dao cần phải cân nhắc.
Có một Thái Cổ Quân gia to như vậy ở sau lưng làm chỗ dựa, Quân Tiêu Dao không cần phải kiêng kỵ uy hiếp gì.
“Đi thôi...”
Thấy chuyện đã kết thúc, những thiên kiêu vây xem ở xung quanh cũng từng người một tản đi.
Lần này bọn họ xem như đã chứng kiến một truyền kỳ chân chính.
“Mục tiêu tiếp theo, chính là tu luyện, tu luyện, lại tu luyện.” Diệp Nam Thiên lẩm bẩm bên trong.
Ở trước mặt Quân Tiêu Dao, những quái thai cổ đại như bọn họ, cùng lắm là hạng người bình thường mà thôi.
Nếu như còn không cố gắng, chỉ sợ ở bên trong con đường Đế Vương lại biến thành tồn tại người qua đường Giáp.
“Một đời này lại có yêu nghiệt thế này, con đường Đế Vương thật sự có ý tứ, nhưng ta cũng sẽ không trầm luân như vậy...” Cơ Trường Không nói nhỏ.
Tâm tính của quái thai cổ đại, phần lớn đều không kém.
Mặc dù Quân Tiêu Dao mạnh đến mức khiến cho người ta tuyệt vọng, nhưng dù sao những người khác vẫn có tư cách cố gắng mà đúng không?
Chỉ là, Cơ Trường Không lại không nghĩ tới.
Nếu như nói cố gắng có ích thì còn cần thiên tài để làm gì chứ?
Cơ Thanh Y cũng khẽ thở dài, trong lòng lại mơ hồ có chút hối hận. Nhưng nàng ta chỉ khẽ lắc đầu:
“Con đường Đế Vương tranh phong quyết liệt, trước nay chưa từng có, đó chính là sân khấu tối cao cho tất cả thiên kiêu Cửu Thiên Tiên Vực tranh bá.”
“Con ruột Cổ Hoàng, truyền nhân Đại Đế, thiếu chủ cấm khu, Quân Tiêu Dao, ngươi có thể vô địch được bao lâu đây?” Cơ Thanh Y thì thầm trong lòng.
Nàng ta rất muốn biết, con đường của Quân Tiêu Dao có thể đi được bao xa?
Hắn ở trên con đường Đế Vương, liệu có thể bảo trì được vô địch như cũ hay không?
Theo đám người xung quanh rời đi, những người còn lại đều là người của Quân Tiêu Dao bên này.
“Tiêu Dao...”
Khương Thánh Y tóc đen như thác nước, tiên nhan trong sáng, ở chỗ sâu trong đôi mắt đẹp cất giấu tưởng niệm và quyến luyến.
Quân Tiêu Dao vì nàng mai táng, cho tới bây giờ, nàng mới lại lần nữa gặp được người trong tưởng niệm.
Khương Thánh Y vừa mới bước một bước đi ra, bóng hình lả lướt xinh đẹp ở bên cạnh cũng đã không thể chờ được gấp gáp lao về phía Quân Tiêu Dao.
Mà lại còn dựa theo thói quen dùng phương thức bạch tuộc bám lên trên người Quân Tiêu Dao.
“Tiêu Dao ca ca, người ta nhớ ca muốn chết luôn rồi!”
Có thể treo ở trên người Quân Tiêu Dao như vậy, tự nhiên cũng chỉ có Khương Lạc Ly.
“Đã lâu không gặp, sao lại không thấy cao lên nhỉ?” Đuôi lông mày Quân Tiêu Dao khẽ hất lên.
Trước đó Quân Tiêu Dao đại sát tứ phương, khí phách siêu việt, lạnh lùng như thần linh.
Mà bây giờ, Quân Tiêu Dao đã khôi phục lại dáng vẻ ôn tồn lễ độ, tựa như biến thành một vị Trích Tiên dịu dàng.
Nhìn Khương Lạc Ly thản nhiên treo ở trên người Quân Tiêu Dao, rất nhiều nữ tử ở đây đều lộ ra vẻ hâm mộ.
Dù sao không phải ai cũng có tư cách thân mật với Quân Tiêu Dao như thế.
Khương Thánh Y thấy cảnh này, đáy mắt cũng lướt qua một chút cay đắng không thể phát giác, chẳng qua trên mặt vẫn lộ ra một nụ cười mỉm.
Nghe Quân Tiêu Dao chọc vào nhược điểm của mình, cái mũi ngọc tinh xảo của Khương Lạc Ly nhíu lại, răng nanh nhỏ trong suốt nghiến lại nói: “Tiêu Dao ca ca, hết chuyện để nói rồi sao, người ta đã rất cố gắng phát dục rồi.”
Nhìn bộ ngực bình thường không có gì là lạ của Khương Lạc Ly, Quân Tiêu Dao im lặng không nói gì.
Thực đúng là la lị hợp cách nhỉ?
“Được rồi, mau xuống dưới đi, nhiều người đang nhìn như vậy, còn ra thể thống gì nữa.” Quân Tiêu Dao nói.
Má lúm đồng tiền xinh đẹp của Khương Lạc Ly đỏ ửng, có chút không muốn buông lỏng tay chân ra, chẳng qua nàng vẫn như cũ dính ở bên người Quân Tiêu Dao, y như là chim non dựa nép vào người.
Thấy cảnh này, một ít chúng nữ tử ở đây như Yến Thanh Ảnh, Võ Minh Nguyệt, Tô Tử Quỳnh, Quân Tuyết Hoàng, Hoa Tích Tình, Bạch Mị Nhi đều âm thầm ghen tỵ trong lòng, một cảm giác ghen tuông lẫn đố kỵ lan tràn ra không ngừng tăng lên.
“Bầu không khí này sao lại có chút gì đó là lạ ấy nhỉ?” Quân Trượng Kiếm hơi ngạc nhiên.
“Ái da, có cần phải công khai tuyên thệ chủ quyền kiểu này hay không, Tiêu Dao tiểu ca ca người ta còn chưa có hỏi cưới ngươi đâu.” Tiểu Ma Tiên nhảy ra ngoài, chép miệng nói.
Nàng và Khương Lạc Ly ở hạ giới vẫn luôn đấu võ mồm với nhau.
Hai la lị này giống như đều nhìn đối phương không vừa mắt.
“Hừ, mắc mớ gì tới ngươi, Tiêu Dao ca ca là của ta!” Đôi mi thanh tú của Khương Lạc Ly hếch lên nói.
Nàng chính là con dâu mà Khương Nhu khâm điểm.
“Thế này có phải là sớm quá rồi không?” Thần Triều trưởng công chúa Võ Minh Nguyệt cười nhạt nói.
“Tích Tình cảm thấy, nam tử ưu tú như Thần Tử đây, không nên chỉ có một nữ nhân.” Hoa Tích Tình cũng cười nói.
Chứng kiến một đám nữ tử vì Quân Tiêu Dao mà đấu võ mồm với nhau, nam giới còn lại đều hết chỗ nói rồi.
“Tiêu Dao huynh đệ, thận của ngươi chịu được sao?” Quân Mạc Tiếu đi đến bên cạnh Quân Tiêu Dao, trêu chọc.
Quân Mạc Tiếu đối đãi địch kẻ địch lạnh lùng tuyệt tình, nhưng đối đãi người trong nhà lại hết sức dí dỏm hài hước.
“Thận của thánh thể Hoang Cổ, ngươi nói thử xem?” Quân Tiêu Dao nhíu mày.
Nhưng nói thật, hắn không am hiểu nhất chính là ứng đối loại cục diện này.
Bỗng nhiên, khóe mắt Quân Tiêu Dao liếc qua chú ý tới Khương Thánh Y.
Nàng vẫn đứng ở một bên, bởi vì liên quan đến Khương Lạc Ly mà không có đi đến chỗ Quân Tiêu Dao bên này.
Nàng yên lặng nhìn những nữ tử kia đấu võ mồm, còn mình lại không nói tiếng nào.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi lóe lên, sau đó bất thình lình dậm chân, đi tới trước người Khương Thánh Y.
“Thánh Y tỷ, có lẽ đã lâu không gặp rồi nhỉ.” Quân Tiêu Dao lộ ra nụ cười anh tuấn tuyệt luân nói.
“À... đúng đấy, Tiêu Dao, ngươi quả nhiên mỗi lần đều sẽ mang đến cho người ta kinh hỉ không thể tưởng tượng được.”
Khương Thánh Y đầu tiên là hơi giật mình khiếp sợ, không ngờ Quân Tiêu Dao sẽ chủ động đi lên trước, đáy lòng có mừng rỡ lẫn một chút ngọt ngào.
Đương nhiên, nàng cũng không biểu lộ quá rõ ràng.
Quân Tiêu Dao đương nhiên sẽ không quên đãi ngộ ôn nhu của Khương Thánh Y lúc mình tiến về Vạn Cổ Táng Thổ trước đó, còn cống hiến cả gối đùi.
Hết chương 583.
Chương 584
Nếu như nói Khương Lạc Ly là la lị ngọt ngào đáng yêu hoạt bát thì Khương Thánh Y chính là đại tỷ tỷ nhà bên dịu dàng thành thục.
Nàng không giống Khương Lạc Ly sẽ ỷ lại vào Quân Tiêu Dao, ngược lại vào lúc Quân Tiêu Dao cần sẽ ủng hộ và trợ giúp cho hắn.
Ví dụ như trước đó tại bí tàng Nguyên Thiên, nếu như không phải có Khương Thánh Y dùng Tiên Thiên Đạo Thai tương trợ thì Quân Tiêu Dao cũng không có khả năng giải quyết nguy cơ, chống lại ma thi Chí Tôn.
“Cái này, hẳn là thích hợp với Tiên Thiên Đạo Thai của Thánh Y tỷ.”
Quân Tiêu Dao lấy một miếng ngọc giản bằng xương từ trong không gian pháp khí ra. Đúng là cảm ngộ đại đạo của Hỗn Độn Đạo Tôn mà trước đó hắn đạt được ở Tiên Cổ Đạo Hồ.
Loại cảm ngộ này không có tác dụng quá lớn với Quân Tiêu Dao, nhưng với Khương Thánh Y có Tiên Thiên Đạo Thai lại có chỗ trọng dụng.
“Đây là...”
Cảm nhận được đạo vận từ ngọc giản bằng xương tản mát ra, trên mặt Khương Thánh Y cũng khó nén được vẻ vui sướng.
Nhưng nàng vẫn nói: “Tiêu Dao, vật này quá quý giá, có lẽ cũng có hiệu quả với ngươi đúng không?”
Người đầu tiên mà Khương Thánh Y nghĩ đến không phải là bản thân mình mà là Quân Tiêu Dao.
“Không cần khách sáo, cũng không có hiệu quả nhiều với ta.” Quân Tiêu Dao cười.
Lúc này Khương Thánh Y mới nhận lấy, hơi dò xét một chút, tiên nhan lập tức lộ vẻ mừng rỡ:
“Là cảm ngộ của Hỗn Độn Đạo Tôn!”
Dù là Khương Thánh Y cũng không nhịn được nghẹn ngào nói.
Đây chính là một trong chí tôn thất cảnh, cảm ngộ Hỗn Độn Đạo Tôn cấp cao nhất.
Trước đó Vương Đằng muốn công lược nàng, còn cố ý lấy ra cảm ngộ Đại Thiên Tôn, còn tự cho là thứ quý giá không chịu nổi.
Nhưng so với cảm ngộ của Hỗn Độn Đạo Tôn, quả thực ngay cả cặn bã cũng không phải!
Mệt cho Vương Đằng còn làm giống như lấy ra món bảo bối tuyệt thế gì đó.
Quân Tiêu Dao thì ngược lại, lấy ra cảm ngộ Hỗn Độn Đạo Tôn mà lại chẳng hề quan tâm, như thể tiện tay đưa tặng một món lễ vật nhỏ vậy.
So sánh lòng dạ khí độ của hai người, lập tức có chênh lệch.
Đáy lòng Khương Thánh Y ngọt ngào, tiên nhan như là ngất ngây vào một tầng ánh sáng rực rỡ.
Mà lúc này, một giọng nói hơi chua xót vang lên:
“Còn ta thì sao?”
Khương Lạc Ly đứng ở giữa Khương Thánh Y và Quân Tiêu Dao, đáng thương nhìn Quân Tiêu Dao nói.
Một bức họa nổi tiếng thế giới ra đời.
“Ngươi đương nhiên cũng có.” Quân Tiêu Dao lấy một khúc Thần Linh Mộc ra.
“Biết Tiêu Dao ca ca tốt nhất mà!” Khương Lạc Ly cũng đắc ý.
“Các ngươi cũng có.” Quân Tiêu Dao nhìn về phía chư Tự Liệt và Khương gia đã trợ giúp cho Quân gia, còn có những thế lực khác.
Quân Tiêu Dao chiếm được rất nhiều bảo bối ở Tiên Cổ Đạo Hồ, giờ phút này hắn cũng không keo kiệt, chia sẻ ra một bộ phận.
Những thế lực này nguyện ý đứng về phía Quân gia bên này, trợ giúp cho Quân gia, Quân Tiêu Dao đương nhiên cũng sẽ không hẹp hòi.
Hơn nữa, đây cũng là một thủ đoạn mua chuộc lòng người.
“Ta cũng có sao?” Tiểu Ma Tiên lưng vác tay nhỏ, thân thể nhô ra, cười hì hì nói.
“Ừm, lần này cũng đa tạ ngươi.” Quân Tiêu Dao nói, đồng thời cũng lấy ra một kiện bảo bối hiếm có đưa cho Tiểu Ma Tiên.
Mặc kệ trong trận đại chiến lần này Tiểu Ma Tiên có bao nhiêu tác dụng, ít nhất nàng nguyện ý ra tay giúp đỡ, cũng đã đại biểu cho rất nhiều thứ.
“Đa tạ Tiêu Dao tiểu ca ca nhé, trước đó người ta còn muốn thử độ dài của ngươi, bây giờ xem ra đúng là không biết lượng sức, Tiêu Dao ca ca vừa lớn lại vừa dài.” Tiểu Ma Tiên nói năng hổ báo.
“Biết là tốt rồi, đừng tùy tiện nghiền ngẫm dài ngắn của một nam nhân, càng dừng tùy tiện nghiền ngẫm dài ngắn của ta, bởi vì, ta không có cực hạn.” Quân Tiêu Dao lãnh đạm thản nhiên nói.
“Biết biết, người ta không dám...” Tiểu Ma Tiên má lúm đồng tiền xinh xắn có chút hờn dỗi.
Tiểu Ma Tiên vốn hơi lầy, bây giờ xem như đã gặp được đối thủ.
Nhìn những tiên tử đại giáo, Thần Triều công chúa, Thánh Nữ Thánh Địa trong ngày thường đều là cao cao tại thượng kia, cả một đám dều xoay quanh bên người Quân Tiêu Dao, giành giật tranh nhau nói chuyện với hắn. Cánh đàn ông ở đây đều khó tránh khỏi lộ ra một chút hâm mộ.
“Nếu như ta có mị lực bằng một phần vạn của Thần Tử đại nhân thì tốt rồi.” Trong lòng Lôi Minh Viễn cực kỳ hâm mộ.
“Đúng rồi, Tiêu Dao, vị này chính là Lê Thu Thủy vương giả trẻ tuổi của tộc Lệ Nhân, lần này nàng cũng đã bỏ nhiều công sức.” Khương Thánh Y nói.
Lê Thu Thủy tiến lên, trong đôi mắt sáng trong veo như nước mùa thu kia cũng mang theo một chút vẻ kính sợ, thi lễ với Quân Tiêu Dao.
“Trăm nghe không bằng một thấy, Thần Tử Quân gia, quả nhiên danh bất hư truyền, Thu Thủy cực kỳ bội phục.” Lê Thu Thủy tôn kính nói.
Tuy nàng ta là một trong Tứ Đại Vương Giả Tiên Cổ trẻ tuổi, nhưng giờ phút này đối mặt với Quân Tiêu Dao lại thả tư thái xuống mức thấp nhất, cơ bản không dám có chút bất kính.
“Ừm, xem ra chủng tộc Tiên Cổ cũng không phải toàn bộ đều là hạng người ngốc nghếch, lần này cũng đa tạ ngươi.” Quân Tiêu Dao nói.
“Đó là do đám người Ngao Quang có mắt không tròng, dám trêu chọc Thần Tử, quả thực là tự tìm đường chết.” Lê Thu Thủy cười nói.
“Được rồi, có yêu cầu gì cứ nói thẳng đi, bây giờ ở Tiên Cổ có lẽ không có chuyện gì mà bản Thần Tử không thể làm được.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn đã nhìn ra, Lê Thu Thủy có lòng mong cầu.
Nhưng không quan trọng, Quân Tiêu Dao thích người thông minh, Lê Thu Thủy đã chọn đúng trận doanh, đương nhiên là có ban thưởng.
“Là như vầy...” Lê Thu Thủy nói.
Nàng ta cũng mang chuyện Thiên Cấm Di Địa và Tiên Cổ Lệnh nói cho Quân Tiêu Dao biết.
“Thì ra là thế, tiến vào Thiên Cấm Di Địa, lấy Tiên Cổ Lệnh cầu đạt được tự do đúng không, không việc gì, về sau ta cũng sẽ đi một chuyến.” Quân Tiêu Dao nói.
Trung tâm của thế giới Tiên Cổ chính là Thượng Cổ Linh Thổ.
Mà trung tâm của Thượng Cổ Linh Thổ lại là Thiên Cấm Di Địa.
Đó là một nơi cực kỳ thần bí, Quân Tiêu Dao cũng có chút hứng thú.
“Thu Thủy đa tạ Thần Tử thành toàn!” Trong mắt Lê Thu Thủy cũng lộ vẻ khiếp sợ.
Bây giờ nàng ta xem như hiểu được, vì sao Quân Tiêu Dao lại thu hút người ta như thế.
Không chỉ có dung mạo anh tuấn, thực lực đứng đầu, hơn nữa còn không ỷ vào thân phận của mình, đối đãi với người bên mình cực kỳ quan tâm săn sóc, dịu dàng nho nhã.
Thử hỏi nam tử như vậy, nữ nhân nào mà không thương được cơ chứ?
Hết chương 584.
Chương 585
Nếu không phải đã biết tình ý của Khương Thánh Y, sợ là Lê Thu Thủy cũng sẽ không nhịn được động lòng.
“Được rồi, các vị hoặc nhiều hoặc ít đều có thương tích trong người, tiện thể điều tức một đoạn thời gian đi.” Quân Tiêu Dao nói.
Thế giới Tiên Cổ hiện giờ không hề có mảy may uy hiếp gì tới Quân Tiêu Dao, cũng không có bất kỳ kẻ nào dám tranh đoạt cơ duyên với Quân gia, cho nên cũng không cần sốt ruột, chờ sau khi khôi phục thương thế rồi, đại khái có thể chậm rãi đi tìm cơ duyên.
“Vâng!”
Tất cả mọi người ở đây đều gật đầu.
Quân Tiêu Dao là trung tâm tuyệt đối, lời nói của hắn cũng là chỉ lệnh tuyệt đối.
Trong một đoạn thời gian kế tiếp, đám người Quân Mộc Lan, Quân Vô Song, Quân Mạc Tiếu bị thương nặng cũng bắt đầu điều tức.
Chiến lợi phẩm mà bọn họ thu hoạch được cũng cực kỳ phong phú.
Ví dụ như Chí Tôn Khí, Minh Vương Trảo mà Minh Thần thái tử lưu lại, Quân Tiêu Dao liền đưa cho Yến Thanh Ảnh.
Còn các loại thần binh bảo bối còn lại, Quân Tiêu Dao cũng lấy chia cho những người khác.
“Ở trong thế giới Tiên Cổ, ta xem như đã hoàn toàn vô địch, việc cần làm tiếp theo chẳng qua là giải quyết hai con kiến kia mà thôi.” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm.
Hai con kiến kia, tự nhiên là Vương Đằng và Long Ngạo Thiên.
Hơn nữa vào lúc Quân Tiêu Dao nghĩ như vậy, hắn bỗng nhiên nhận ra một loại dao động nào đó. Quân Tiêu Dao mở không gian pháp khí ra, thình lình thấy có một vật đang khẽ rung động.
“Là... Thanh Đồng La Bàn sao?” Mắt Quân Tiêu lóe lên ánh sáng sắc bén.
Điều này có phải có nghĩa là, một trong bảy truyền thuyết huyền diệu lớn, Thanh Đồng Tiên Điện sắp sửa hiện thế đúng không?
Đối với Thanh Đồng Tiên Điện, Quân Tiêu Dao chính là nhớ mãi không quên.
Dù sao hắn vẫn còn có cơ hội đề danh ở Thanh Đồng Tiên Điện.
Quân Tiêu Dao cũng rất tò mò, ở loại địa phương nguy hiểm Thanh Đồng Tiên Điện đó, đến cùng là có thể đề danh ra bảo bối tốt gì.
Chẳng qua, thân là một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị. Tính nguy hiểm của Thanh Đồng Tiên Điện, hiển nhiên không cần nói cũng biết.
Tuy Quân Tiêu Dao có đạo tâm vô địch, nhưng lại không phải mãng phu.
Nếu như Thanh Đồng Tiên Điện thật sự hiện thế mà nói, Quân Tiêu Dao vẫn phải suy tính một chút.
Nhưng hắn ngược lại không có vẻ gì là sợ hãi, có chăng chỉ là hiếu kỳ.
Chuyện này, Quân Tiêu Dao tạm thời không có nói cho những người khác biết.
Bởi vì dù sao sớm muộn tất cả mọi người đều sẽ biết.
Điều lo lắng duy nhất còn lại là, khi nào thì Thanh Đồng Tiên Điện sẽ xuất hiện.
Chẳng qua Quân Tiêu Dao có Thanh Đồng La Bàn, nếu như Thanh Đồng Tiên Điện xuất thế, hắn tuyệt đối có thể ngay lập tức cảm ứng được.
Quân Tiêu Dao cũng lờ mờ có dự cảm, chờ sau khi Thanh Đồng Tiên Điện xuất thế, toàn bộ thế giới Tiên Cổ gần như cũng sắp sửa đóng lại.
Song thế giới Tiên Cổ chỉ là màn kịch dạo đầu mà thôi.
Phần đặc sắc nhất vẫn là con đường Đế Vương.
Bây giờ Quân Tiêu Dao đã chiếm được thiên cơ, ở trong thế giới Tiên Cổ có thể nói vô địch.
Quân Tiêu Dao cũng có lòng tin, trong con đường Đế Vương sau này hắn cũng vẫn sẽ vô địch như cũ.
Kế tiếp, thời gian nửa tháng trôi qua.
Thương thế của đám người Quân Mạc Tiếu rất nhanh đã khôi phục.
Mà Quân Tiêu Dao trong khoảng thời gian này cũng không nhàn rỗi.
Hắn bắt đầu lĩnh hội Thể Thư quyển hạ.
Trợ giúp của Thể Thư với Quân Tiêu Dao là không thể nghi ngờ.
Không chỉ có đẩy nhục thân của hắn lên tới cực hạn mà còn trợ giúp hắn tu ra một thân thể tiên khí.
Cho nên Quân Tiêu Dao cũng rất tò mò, không biết Thể Thư quyển hạ có thể mang đến kinh hỉ gì cho hắn.
Người bình thường cho dù có đạt được Cửu Đại Thiên Thư đi nữa, muốn lĩnh hội cũng không phải là chuyện một sớm một chiều.
Thật giống như Long Ngạo Thiên kia, đạt được nửa cuốn Không Thư, đến bây giờ cũng vẫn như cũ chính là khó khăn lắm mới nhập môn mà thôi.
Nhưng Quân Tiêu Dao thì khác, ngộ tính của hắn đã mạnh đến mức có thể tự mình nghĩ ra tuyệt thế thần thông, tìm hiểu Thể Thư chẳng qua chỉ hao tốn một chút công phu và thời gian mà thôi.
Mà sau một phen lĩnh hội, trong mắt Quân Tiêu Dao cũng lộ ra một chút ngạc nhiên, có chút cảm thán.
Bởi vì phương pháp tu luyện của Thể Thư quyển hạ khiến cho hắn cũng có chút sợ hãi thán phục.
Trong thân thể có vạn ức tế bào.
Phương pháp tu luyện của Thể Thư quyển hạ lại còn là tu luyện tế bào, làm cho những thứ này ngưng tụ thành ba nghìn thế giới Tu Di.
Mỗi lần Quân Tiêu Dao tu luyện ra một thế giới Tu Di thì sẽ lập tức có được lực lượng của một cái thế giới.
Nếu như ba nghìn thế giới Tu Di thành hình, tức thì trong lúc giơ tay nhấc chân sẽ bộc phát ra lực lượng của ba nghìn thế giới.
Đến lúc đó, cho dù là một khối đại lục hạ giới, phỏng chừng đều sẽ bị một quyền của Quân Tiêu Dao đánh nát!
Hơn nữa không chỉ có thế, ba nghìn thế giới Tu Di, đồng dạng đều là pháp môn phòng ngự tối cao.
Thần thông của kẻ địch, nếu như không đánh vào trên người Quân Tiêu Dao thì sẽ bị ba nghìn thế giới Tu Di làm suy yếu.
Uy năng của thần thông kia phải mạnh đến mức có thể oanh tạc ba nghìn thế giới Tu Di thì mới có thể chân chính tổn thương đến Quân Tiêu Dao.
Nhưng lại có bao nhiêu người có thực lực có thể mạnh đến mức một chiêu oanh tạc ba nghìn thế giới đâu chứ?
Chỉ cần ngẫm lại đã cảm thấy khó mà tin nổi rồi.
“Cái này không khỏi cũng quá mạnh rồi, luận công kích, giơ tay nhấc chân đều bộc phát ra lực lượng của ba nghìn thế giới.”
“Luận phòng ngự, kẻ địch cũng phải oanh tạc ba nghìn thế giới thì mới có thể làm mình bị thương.”
Cho dù là với ánh mắt hà khắc của Quân Tiêu Dao, giờ phút này cũng chỉ có cảm thán.
Dù là ở Quân gia cũng không có pháp môn tu luyện thân thể nào vừa mạnh mẽ lại khủng bố như vậy.
Điều quan trọng hơn chính là, tu luyện đến ba nghìn thế giới Tu Di cũng chỉ là Đại Thành mà thôi.
Phía sau Đại Thành còn có Hoàn Mỹ.
Đến lúc đó, mỗi một tế bào bên trong cơ thể của Quân Tiêu Dao đều là một thế giới Tu Di.
Đến loại trạng thái kia, nhục thân của Quân Tiêu Dao đã không còn là thân thể huyết nhục đơn giản nữa, mà giống như là thân thể dung nạp vô tận vũ trụ.
Thậm chí Quân Tiêu Dao cảm thấy, nếu như đạt tới trạng thái Hoàn Mỹ kia, đừng nói là Đại Đế, cho dù là Tiên chân chính muốn chôn vùi nhục thân của hắn cũng là chuyện gần như không có khả năng.
Hết chương 585.