Chương 591
Keng! Keng! Keng!
Mà chính vào lức này, chuông đồng cũ trên đỉnh đầu của Quân Tiêu Dao lại phát ra tiếng kêu gấp rút
Não hải của Quân Tiêu Dao chấn động, như đang từ trong ác mộng tỉnh lại.
Ở phía trước, tất cả tiên quang chớp mắt biến mất, cánh của có tiên khí bao phủ cũng biến mất.
Xung quanh có rất nhiều thi hài, còn có hài cốt khô héo, có một số biến thành bạch cốt.
Có một cỗ oán khí đầy sự không can tâm đang bao phủ.
Mà xuất hiện ở phía trước Quân Tiêu Dao, không phải là cánh cửa thành tiên kia mà là một mặt của bức tường đồng rỉ sét loang lổ vết máu.
Tên bức tường có một chữ “Tiên” dùng máu đỏ sẫm để viết lên, tản ra oán khí và vận rủi khủng bố.
Tay của Quân Tiêu Dao suýt chút nữa thì chạm phải chữ “Tiên” kia.
Nếu như chạm phải, thì sẽ không phải là chuyện tốt đẹp gì.
“Thật nguy hiểm, đúng là kỳ lạ, dựa vào đặc thù tam giới nguyên thần của ta lại suýt nữa bị mê hoặc”. Quân Tiêu Dao cũng than thở một tiếng.
Thanh Đồng Tiên Điện này không hổ là một trong thất đại bất khả tư nghị, xác thực là rất kỳ quái, hễ không cẩn thận một chút là toi ngay.
“Nghĩ đến những bộ hài cốt kia, cũng có phần lớn là bị mê hoặc đi.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Đột nhiêm bên tai của Quân Tiêu Dao hình như truyền đến tiếng của một bé gái đang cười đùa.
Tiếng cười của bé gái đó, vang vọng như tiếng chuông, chỉ là vang lên ở trong Thanh Đồng Tiên Điện lại khiến cho người ta cảm thấy kỳ quái và đáng sợ.
“Có thể chỉnh lại chút đồ của Dương gian hay không?” Quân Tiêu Dao cũng có chút không chịu được mà ai oán.
Đồng thời, ở một khu vực khác của Thanh Đồng Tiên Điện.
Long Ngạo Thiên cũng đến một nơi đầy hài cốt.
Có một ma âm đang vang lên trong đầu Long Ngạo Thiên.
“Đến đây, không phải ngươi rất không cam tâm à?”
“Trong tim có oán khi hay không?”
“Ta sẽ cho ngươi sức mạnh có thể diệt sát tất cả…”
Sắc mặt của Long Ngạo Thiên lúc thì đáng sợ, lúc thì lại có chút mịt mờ.
Ở trước mặt hắn có một bộ hài cốt, bên ngoài phủ một lớp vảy.
Mà ở trên ngón tay của bộ hài cốt đó, lại có một chiếc nhẫn long hình màu đen.
Long Ngạo Thiên bị ma âm câu dẫn, không nhịn được vươn tay ra nhặt chiếc nhẫn long hình, sau đó đeo lên tay của mình.
Trong nháy mắt, trên người Long Ngạo Thiên chấn động, trong mắt ẩn hiện một tia ác quang.
Ở một nơi khác, xung quanh người Vương Đằng cũng có cổ khí của Vương Gia hộ thân, tinh thần của hắn cũng ngưng trọng.
Ở trước mặt hắn cũng có rất nhiều cỗ thi thể.
Nhưng mà, Vương Đằng hình như phát hiện ra gì đó, ánh mắt rung động.
“Đó là...” Vương Đằng cảm ứng được vài sự tồn tại ở phía trước.
Đó là một miếng cổ phù tàn khuyết, xem ra chỉ còn nửa miếng, bao trùm khí tức cổ lão, khí tức ẩm hiện phát ra khiến cho ánh mắt của Vương Đằng bạo phát quang mang.
“Đây là… khí tức đế binh!” Vương Đằng từ từ vươn tay ra nhặt tàn phá cổ phù.
Khí tức của đế binh, hắn không có cảm ứng sai.
Tấm cổ phù này, nếu như hình thái hoàn chỉnh chắc chắc là một kiện đế binh!
Mà hiện tại, cho dù Vương Đằng có nhận được một mảnh tàn phiến, cũng làm cho người khác chấn động.
“Quả nhiên ông trời không phụ Vương Đằng ta, Quân Tiêu Dao, người cười cuối cùng mới là người chiến thắng.”
Vương Đằng tay cầm tàn khuyết cổ phù, trong mắt hé lên tia hy vọng!
Hai người Long Ngạo Thiên và Vương Đằng đều có chủ giác vận khí.
Cho dù ở trong Thanh Đồng Tiên Điện có hung hiểm, bọn hắn đều có thể tránh gặp một vài hung hiểm, tự tìm được đại cơ duyên.
Mà Quân Tiêu Dao vẫn tiếp tục tìm kiếm trong Tiên Điện.
Bên tai hắn thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng cười nói như tiếng chuông ngân của bé gái.
Vốn dĩ tiếng cười này vô cùng ngọt ngào êm tai, nhưng ở trong Thanh Đồng Tiên Điện nghe được loại âm thanh như vậy giống như là âm thanh của Âm gian vậy.
Đương nhiên gan của Quân Tiêu Dao cũng không nhỏ.
Hoang Cổ Thánh Thể của hắn, mang theo thuộc tính thần thánh chí cương chí dương, cũng có thể khắc chế rất nhiều tai hoạ và nguyền rủa, cho nên cũng không quá sợ hãi những thứ này.
Quân Tiêu Dao thuận theo tiếng cười của bé gái kia, bắt đầu dần dần tiến vào sâu hơn.
Cả một đường đi, khắp nơi toàn là hài cốt.
“Từ xưa đến nay, rốt cuộc có bao nhiêu cường giả nằm xuống ở trong Thanh Đồng Tiên Địa này?” Quân Tiêu Dao nhìn thấy một màn này, cũng thầm cảm thán.
Mà lúc này, phía trước truyền đến động tĩnh.
Cỗ khí tức đó làm cho Quân Tiêu Dao khẽ giật mình.
Là người quen.
Phía trước có một đạo thân ảnh từ một cửa điện khác tiến vào, gã cũng vừa tiến vào thì nhìn thấy Quân Tiêu Dao.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, chợt đông cứng lại.
“Quân…Tiêu…Dao!”
Người đến chính là Long Ngạo Thiên!
Sự xuất hiện của Long Ngạo Thiên trong Thanh Đồng Tiên Điện cũng đã nằm trong dự liệu sẵn của Quân Tiêu Dao.
Điều làm cho hắn ngoài ý muốn nhất là Long Ngạo Thiên khi nhìn thấy hắn lại không có kiêng dè như trước kia, trong mắt chỉ có
“Có sức như vậy à?” Quân Tiêu Dao lộ ra nụ cười lạnh nhạt.
Nhìn thấy nụ cười lạnh nhạt đó từ miệng của Quân Tiêu Dao, Long Ngạo Thiên lập tức phát điên.
“Quân Tiêu Dao, Thanh Đồng Tiên Điện này chính là mồ chôn của ngươi!” Khí tức của Long Ngạo Thiên tản ra, trong mắt loé lên một tia lãnh quang độc ác.
“Sau cơn mua trời lại sáng, ngươi cảm thấy ngươi đánh được ta sao?” Quân Tiêu Dao đối với tình huống này không chút sợ hãi, cười lạnh nói.
Bầu không khí tràn ngập vị thuốc súng.
Vào lúc Long Ngoạ Thiên sắp không chịu được mà xuất thủ, thì ở một cửa điện khác lại xuất hiện một đạo thân ảnh.
Tứ linh vây quanh từ cơ thể hắn hiện ra, mang theo khí tức cường đại, chính là Vương Đằng.
Vương Đằng nhìn thấy Quân Tiêu Dao và Long Ngạo Thiên xuất hiện ở đây, trong mắt cũng loé lên một tia dị thường.
Song khi nhìn về hướng của Quân Tiêu Dao, trong mắt Vương Đằng mang theo sự lạnh lẽo vô biên.
Hắn cũng muốn giết chết Quân Tiêu Dao.
“Hừ, đến đủ rồi”.
Hai người này, một người là thiếu đế của Vương gia, một người là cấm kỵ sơ đại của Tổ Long Đản.
Có thể nói, bất kỳ một vị thiên kiêu nào của Tiên vực Hoang Thiên đều sợ hãi hai người này.
Nhưng mà Quân Tiêu Dao lại vô cũng lãnh đạm, thần sắc như thường.
Loại ánh mắt đó, giống như đang nhìn loài giun dế ở dưới chân vậy, cũng chẳng là cái thá gì.
Ánh mắt này khién cho thần sắc của Vương Đằng càng lạnh hơn, hắn xuất thân là thiếu đế Vương gia, chưa từng bị ai khinh bỉ.
“Cùng lên?” Long Ngạo Thiên nhìn về phía Vương Đằng.
Hết chương 591.
Chương 592
Lúc này, nếu còn đơn đấu một đối một, vậy thì sẽ rất thảm hại.
“Ừ, Quân Tiêu Dao nhất định phải chết ở đây!” Trong mắt Vương Đằng toát lên vẻ kiên quyết.
Tiếp theo, cũng chẳng phải phí lời, hai người bọn hắn trực tiếp ra tay với Quân Tiêu Dao.
Long Ngạo Thiên lấy ra Chí tôn khí Long Hồn Đao, một đao chém ra, đao canh trùng trùng.
Vương Đằng cũng lấy ra Kim sắc Thánh Kiếm, kiếm mang như trường hà, cuồn cuồn mà đi.đao canh và kiếm mang kết hợp, hoá thành ba động khủng bố, chấn áp về hướng Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao thần sắc vẫn như thường, những khí vật xung quang hắn tàn khuyết cổ kiếm, tàn phá cổ giáp, chuông đồng cũ,…bắt đầu rung lên.
Đương nhiên, với thân phận của Vương Đằng và Long Ngạo Thiên, tự nhiên cũng đều có cổ khí hộ thân.
Bọn hắn dựa vào cổ khí, chấn áp cổ khí của Quân Tiêu Dao, bù trừ lẫn nhau, không có cách nào ảnh hướng đến chiến cục.
Quân Tiêu Dao bình thản, nếu như đối phó với hai con giun dế này mà còn dùng đến cổ khí, vậy thì cũng quá là thảm bại rồi.
Quân Tiêu Dao trực tiếp dùng tay làm kiếm, xuất ra Lục Tiên Kiếm Quyết.
Dựa vào tu vi Đạo Thần Cảnh của hắn xuất ra Lục Tiên Kiếm Quyết, kiếm mang giống như hoá thành vô tận đạo văn bắn vào hư không, va chạm với đao canh và kiếm mang của hai người bọn hắn.
Ầm !
Cả toà Thanh Đồng Tiên Điện dường như đều rung lên.
Thân hình của Vương Đằng và Long Ngạo Thiên ầm ầm lùi lại, trong miệng còn nôn ra một ít máu tươi.
Chỉ là so đấu một chiếu, hai người liên thủ ra tay đều không chịu được, còn bị thương.
“Khoảng cách đã lớn đến trình độ này rồi?” Vương Đằng nghiến răng, trong lòng không thể tin nổi.
Trước kia tu sĩ tiên vực còn xếp Quân Tiêu Dao ở cũng một cấp độ với bọn hắn.
Kết quả bây giời, hai người căn bản không phải ở cùng một cấp độ nữa rồi.
Không phải Vương Đằng trở nên yếu đi, mà là Quân Tiêu Dao đã quá mạnh rồi.
“Ta không tin ngươi có thể bất bại!” Hai mắt của Vương Đằng bạo phát thần mang.
Trên đỉnh đầu của hắn, cũng xuất hiện đồ văn huyền diệu như ánh mắt của hắn vậy, dường như có thể nhìn thấu thiên địa.
Chính là Võ Đạo Thiên Nhãn
Võ Đạo Thiên Nhãn hễ xuất ra, có thể nhìn thấu tất cả thân thông phá điện
Vương Đằng cũng đồng thời xuất ra tuyệt học, Loạn Thiên Thánh Thuật!
Pháp lực cuồn cuộn khủng bố xuất ra, dường như có thế phá vỡ phương thiên địa này.
Long Ngạo Thiên cũng không có nhàn rỗi, hắn cũng bắt đầu kích phát Đế Long Chi Huyết của bản thân.
Khí tức dần dần tăng lên.
Đến cuối cùng, lại trực tiếp đạt đến Thiên Thần Cảnh đại viên mãn, cách Đạo Thần Cảnh cũng chỉ là một vách ngăn mà thôi.
“Quả là Thiên địa chủ giác, loại cảm giác bạo phát một tiểu vũ trụ cũng không thể thiếu”. Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra sự mỉa mai.
Đáng tiếc, trước mặt Quân Tiêu Dao hắn là rồng cũng phải nằm yên, là hổ cũng phải quỳ xuống!
Quân Tiêu Dao xuất ra một chỉ, lôi đình đạo văn nhập vào hư không, hoá thành một lôi đình cự chỉ uy năng khủng bố tuyệt luân.
Lôi Đế Chỉ xuất ra, trực tiếp phá Loạn Thiên Thánh Thuật của Vương Đằng, khiến cho hắn thổ huyết, trước ngực đều là một mảnh cháy đen.
Một bên tay khác của Quân Tiêu Dao khẽ động, giữa năm ngón tay hội tụ lôi đình chi lực, hoá thành một khoả lôi tình tinh thần, chấn áp Long Ngạo Thiên.
“Thái Hư Thần Ngấn!”
Long Ngạo Thiên hét lên một tiếng, không gian chi lực ba động, một đạo long hình ngấn tích như thiên đao chém xuống, dường như có thể chém đứt thương khung.
“Đây là cơ duyên truyền thừa mà ngươi nhận được?”
Nhìn thấy chiêu này của Long Ngạo Thiên, Quân Tiêu Dao lắc đầu.
Nếu như Long Ngạo Thiên đạt tới Đạo Thần Cảnh, nói không chừng có thể khiến hắn tiếp thêm hai chiêu, nhưng hiện tại thì…
Ầm!
Cùng với chấn động lớn, Long Ngạo Thiên thổ huyết, Thái Hư Thần Ngấn trực tiếp bị phá vỡ.
“Kết thúc rồi”. Quân Tiêu Dao cũng lười ngược đãi bọn hắn, cước bộ loé lên, hai tay hợp lại, Lôi Đế Đại Thần Thông thôi động, muốn diệt sát đám người Long Ngạo Thiên.
“Ta vẫn chưa thua, Long Đế Võ Trang!” Long Ngạo Thiên bộc phát tiểu vũ trụ của bản thân.
Long Đế Chi Huyết kích hoạt toàn diện!
Một thân chiến giáp uy năng cường hàn tuyệt luân gia cố trên thân thể hắn, giống như là Khải Giáp Võ Trang mạnh nhất.
Long Ngạo Thiên nhân dịp này, tu vi lại tạm thời đạt đến Đạo Thần Cảnh.
Đồng thời, Vương Đằng cũng xuất ra át chủ bài, Tứ Linh Chi Lực xung quanh nhập thể, tu vi tạm thời đột phá đến Đạo Thành Cảnh.
Bây giờ, hai vị Đạo Thần Cảnh đối chiến với Quân Tiêu Dao!
“Quân Tiêu Dao, ngươi còn cười được không?” Long Ngạo Thiên lạnh lùng nói.
“Buồn cười”. Trong mắt Quân Tiêu Dao toát lên sự thương hại.
Đó là một loại thương hại đối với loài giun dế vô tri.
Sau đó, thông thể tiên mang của hắn cuồn cuồn, hiện ra quang mang.
Đại La Bất Hủ Tiên Thân thôi động!
Đồng thời, một đạo tiên khí kim sắc mang theo huyết khí như long quấn quanh người hắn.
Đây chính là Nhục thân tiên khí!
Mà thời khắc nhìn thấy tiên khí này, hai người Vương Đằng và Long Ngạo Thiên sắc mặt ngưng đọng, trong đầu phát hoảng!
“Đó…cỗ khí tức đó là, Tiên Khí?”
Hai người Vương Đằng và Long Ngạo Thiên mở to mắt.
Ánh mắt của bọn hắn như chết dính chặt vào đạo tiên khí trên người của Quân Tiêu Dao, trong lòng chấn động như sông đổ biển.
Tiên khí!
Không phải là hình dung, mà là chân thật, một tia tiên khí!
“Sao lại có thể như vậy, không phải nói chỉ có thiên kiêu trên con đường đế lộ nhận được cực đại cơ duyên mới có thể ngưng luyện được tiên khí hay sao, tại sao ngươi hiện tại có thể ngưng luyện ra?”
Lấy tính cách trầm của Vương Đằng đều không chịu được mà thất thành.
Sức mạnh của một tia tiên khí là khủng bố cực đại.
Thiên kiêu trên con đường đế lộ ngưng luyện ra một đạo tiên khí, vô hình có thể chấn áp tất cả thiên kiêu còn lại, còn gọi là tiểu cự đầu trong đế lộ.
Mà hiện tại, đế lộ còn chưa mở mà Quân Tiêu Dao đã ngưng luyện ra một tia tiên khí.
Đây không phải là nói, Quân Tiêu Dao còn chưa tiến vào đế lộ thì đã trở thành tồn tại giống như cự đầu?
Điều này làm cho đám người Vương Đằng không có cách nào tiếp nhận.
Nếu để cho người ngoài biết bây giờ Quân Tiêu Dao đã ngưng luyện ra tiên khí, vậy tuyệt đối sẽ sản sinh ra chấn động lớn.
Long Ngạo Thiên cũng chấn động, thần sắc tái nhợt.
Thực lực của Quân Tiêu Dao một lần lại một lần vượt qua tưởng tượng của gã.
Hết chương 592.
Chương 593
“Các người không biết gì về sức mạnh cả.” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao mang đầy sự trào phúng và thương hại.
Nghĩ lại, nếu như hắn là Long Ngạo Thiên hoặc Vương Đằng, gặp phải đối thủ giống như bản thân mình, cũng sẽ rất tuyệt vọng.
“Cùng nhau ra tay, Quân Tiêu Dao nhất định chết!” Long Ngạo Thiên điên cuồng hét lên.
Đế Long Võ Trang của hắn, thực lực tạm thời đạt đến Đạo Thần Cảnh, đại thần thông Thái Hư Cổ Long nhất tộc, cũng được hắn triển khai ra.
“Thái Hư Long Chưởng!”
Long Ngạo Thiên một chưởng xuất ra, đạo văn đan xen, hoá thành chưởng mang trùng điệp, giống như âm thanh Cổ Long gầm thét, chấn động hư không!
Vương Đằng cũng xuất ra thủ đoạn cuối cùng.
Bởi vì hắn biết, nếu như không xuất ra, sợ rằng ngay cả cơ hội để xuất chiêu cũng không còn nữa.
“Trảm Ngã Minh Đạo Quyết!”
Trong tay của Vương Đằng nắm kim sắc thánh kiếm, lấy bản tâm làm kiếm, kim sắc kiếm mang cuồn cuộn phóng ra, mang theo ý chí khủng bố của Trảm Ngã Chính Đạo!
Át chủ bài của hai người xuất ra, giờ khắc này liên thủ.
Cho dù là Minh Thần Thái Tử trước kia, đối mặt với một chiêu liều mạng của hai người đều có thể bị trọng thương.
Nhưng sắc mặt của Quân Tiêu Dao vẫn tĩnh lặng như hồ.
Thôi động Đại La Bất Hủ Tiên Thân, gia tăng thêm một đạo nhục thân tiên khí.
Quân Tiêu Dao bây giờ thậm chỉ không cần phải triển khai ra bất kỳ đại thần thông gì nữa.
Hắn đơn giản xuất một chưởng ra!
Một sợi đạo văn hiển hoá trong hư không, sợi nhục thân tiên khí trên người hắn cũng nhẹ nhàng rung động.
Lúc này, chưởng phong của Quân Tiêu Dao càng thêm mãnh liệt, khiến hư không đều rung động kịch liệt.
Bịch!
Một chưởng của Quân Tiêu Dao dưới sự gia tăng của hai loại sức mạnh chí cực là Đại La Bất Hủ Tiên Thể và Nhục Thân Tiên Khí đập xuống,
Một chưởng này, đơn giản làm mạnh hơn trăm lần so với bất kỳ đại thần thông nào!
Ầm!
Hai người Vương Đằng và Long Ngạo Thiên cơ thể giống như bị gió cắt thành trăm mảnh, cơ thể phát ra tiếng xương nứt vỡ, trong miệng trào ra máu tươi và nội tạng.
Một chưởng trọng thương hai người Vương Đằng và Long Ngạo Thiên
Bịch!
Hai thân ảnh bị nện trên đất.
Đế Long Võ Trang trên người Long Ngạo Thiên đầy rẫy vết nứt.
Vương Đằng cũng hộc máu, sắc mặt trắng bệch cực độ.
Tuyệt vọng!
Cho dù là tâm tính cao ngạo như Long Ngạo Thiên và Vương Đằng, trong giờ phút này cũng chỉ có tràn đầy tuyệt vọng.
Quân Tiêu Dao quả thật là mạnh không giống người!
“Tại sao, tại sao một giới này, lại xuất hiện yêu nghiệt Quân Tiêu Dao chứ?” Vương Đằng nhiều điều khó giải.
Bản thân hắn đã có thể coi là một yêu nghiệt, nhưng ở trước mặt Quân Tiêu Dao, quả thật là cái mông cũng không bằng.
“Thiếu đế chi danh, ngươi không xứng”. Quân Tiêu Dao nhấn lông mày, xuất ra một đạo thần liên, hoá thành kim sắc đoản kiếm, chém về nguyên thần trong đầu của Vương Đằng.
Xì một tiếng!
Cả người Vương Đằng ngã xuống, nguyên thần đều bị nguyên hoàng đạo kiếm chém xuống.
Lúc này Quân Tiêu Dao mới thu hồi ánh mắt, điềm đạm nhìn về phía Long Ngạo Thiên.
“Đến lượt ngươi”.
Quân Tiêu Dao nâng tay, nhục thân tiên khí bao quanh cánh tay hắn.
Có dự gia trì của nhục thân tiên khí, sức mạnh nhục thân hiện nay của Quân Tiêu Dao đã có thể đánh vỡ cực hạn trăm tỷ cân!
Một chưởng này đi xuống, núi cao vạn trượng cũng bị đấm thành bụi.
“Ha ha… Quân Tiêu Dao, ngươi thật cho rằng bản thân là thiên mệnh sở quy sao?”
Long Tiêu Dao một tay lau đi miệng máu, sắc mặt mang theo nụ cười độc ác, trogn mắt lưu chuyển một tia tà dị điên cuồng.
“Hử?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nhìn gã.
“Long Ngạo Thiên ta mới là thiên mệnh chúa tể!”
Long Ngạo Thiên vừa nói xong, chiếc nhẫn long hình màu đen đeo trên tay hắn đột nhiên tản ra một đoàn hắc quang yêu dị.
Sau đó một cỗ khí tức khủng bố, trùng thiên mà ra.
Như khi mở cánh cửa địa ngục sâm la, vô tận âm phong cuồn cuộn xông ra.
Hồn lực màu đen ngưng trụ trên cao, sau đó hoá thành một đạo ma ảnh to lớn, trên thân có hắc long lân phiến.
Một cỗ khí tức khủng bố tản ra, cỗ uy áp ẩn hiện đó lại mạnh hơn sơ với chí tôn bình thường.
Thậm chí còn mạnh hơn cả một trong Thần Vương Bát Bộ - Ma Vương Lý Tín!
“Đây là…” Quân Tiêu Dao cau màu, tinh thần vẫn lạnh nhạt như cũ.
“Chỉ cần giết chết người này, tất cả yêu cầu của ngươi ta đều sẽ đáp ứng!” Ánh mắt của Long Ngạo Thiên mang theo sự oán hận tột cùng, lạnh lẽo nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
“Yên tâm, ngươi và bản hoàng có duyên, kẻ địch của ngươi ở trước mặt bản hoàng chỉ là loài giun dế mà thôi”. Đạo ma ảnh mang hắc sắc long lân lạnh nhạt nói.
“Cỗ khí tức này, không phải từ Tiên vực Cửu Thiên, trừ khi là chí tôn tàn niệm do cường giả dị vực lưu lại?” Quân Tiêu Dao suy đoán.
“Ha ha, ngược lại có chút hiểu biết, bổn hoàng là dị vực, nằm xuống tại long tộc nhất mạch, Tà Long Hoàng!” Đạo ma ảnh đó nói.
“Thì ra là vậy”. Quân Tiêu Dao gật đầu.
Chắc là tàn niệm của Tà Long Hoàng này, ký gửi trong chiếc nhẫn tà long màu đen kia, sau đó bị Long Ngạo Thiên nhặt được.
Không thể không nói, cơ duyên của Long Ngạo Thiên thật sự không ít.
“Quân Tiêu Dao, chuẩn bị chịu chết đi”. Trên mặt của Long Ngạo Thiên tràn ngập tư vị báo thù.
Cho dù Tà Long Hoàng chỉ còn một đạo tàn niệm, cũng tuyệt đối không phải là Quân Tiêu Dao có thể chịu được.
Mà lúc này, ở một bên, Vương Đằng vốn đang nằm trên đất, lại đột nhiên bật dậy.
“Ừ?” Quân Tiêu Dao trợn mắt.
Sau khi Vương Đằng đứng dậy, sắc mặt vẫn trắng bệch như cũ, nhưng ánh mắt hắn nhìn về phía Quân Tiêu Dao vẫn rất lạnh lùng.
“Quân Tiêu Dao, ngươi đã cho ta trải nghiệm qua cảm giá tử vong, vậy tiếp theo, ngươi cũng sẽ được nếm thử tư vị này”. Giọng nói của Vương Đằng tràn đầy sát khí.
“Có ý tứ, ta không phải đã chém nguyên thần của ngươi rồi à?” Quân Tiêu Dao vẫn bình thản như cũ, hiếu kỳ hỏi.
“Ha ha…”. Vương Đằng cưới, trong mi tâm của hắn đột nhiên trào ra quang mang.
Lúc đó, một đạo tàn phá cổ phù trôi nổi trong hư không, tản ra một cỗ đế uy.
“Tàn khuyết đế binh?” . Ánh mắt của Quân Tiêu Dao loé lên.
Tàn khuyết cổ phù này lại có công hiệu bảo hộ nguyên thần, không ngờ lại nằm ngoài dự liệu của Quân Tiêu Dao.
Vương Đằng và Long Ngạo Thiên khí vận xác thực bất phàm, đều có thể tìm kiếm được cơ duyên trong Thanh Đồng Tiên Điện.
Song như vậy cũng tố, nuôi béo rau hẹ, Quân Tiêu Dao mới có hứng thú đi thu hoạch.
Hết chương 593.
Chương 594
“Quân Tiêu Dao, chịu chết đi.” Vương Đằng thôi động Đế Binh Cổ Phù không hoàn chỉnh.
Cổ Phù này cũng không phải chỉ có hiệu quả hộ thân, thôi động lên đồng dạng có uy năng kinh người.
Cho dù chỉ có một nửa thì cũng đủ để tạo thành uy hiếp với Quân Tiêu Dao.
Mà ở bên kia, chỗ Long Ngạo Thiên phóng xuất ra là tàn niệm Long Hoàng, cũng nhắm đến đè giết Quân Tiêu Dao.
Cổ Khí hộ thân của Quân Tiêu Dao thì đang bị Cổ Khí hộ thân của Vương Đằng và Long Ngạo Thiên cuốn lấy, không dành ra được chỗ trống.
Cục diện này, Quân Tiêu Dao có vẻ đã không còn sức xoay chuyển trời đất.
“Hôm nay, chứng kiến ngươi ngã xuống!” Trong mắt Vương Đằng bắn ra tinh mang.
“Ngươi rốt cuộc cũng phải chết.” Long Ngạo Thiên khó nhịn được kích động trong lòng.
Quân Tiêu Dao hầu như đã trở thành tâm ma của hắn ta.
Nếu Quân Tiêu Dao không chết thì Long Ngạo Thiên chắc chắn khó mà chứng đạo.
Hay là nói, nếu Quân Tiêu Dao không chết thì một đại thế này sẽ không có người nào có khả năng chứng đạo trước hắn!
Cảm nhận được uy thế đáng sợ của tàn niệm Long Hoàng và Đế Binh không hoàn chỉnh, biểu cảm trên mặt Quân Tiêu Dao vẫn ung dung thản nhiên.
Ngay lúc hắn muốn thi triển con bài chưa lật dốc hết sức chống lại, ở trong không gian pháp khí của hắn có một vật bắt đầu rung động.
“Là bùa hộ mệnh mà phụ thân lưu lại thì phải?” Quân Tiêu Dao ngạc nhiên.
Trước đó lúc hắn rời khỏi Vạn Cổ Táng Thổ, Lý Tín từng đưa cho hắn một cái bùa hộ mệnh bằng ngọc, chính là thứ mà Quân Vô Hối để lại.
Quân Tiêu Dao vẫn luôn cất ở bên trong không gian pháp khí.
Bây giờ Quân Tiêu Dao gặp phải nguy hiểm, miếng bùa hộ mệnh này vậy mà lại bắt đầu rung lên.
“Vút” một tiếng, bùa hộ mệnh ở trong không ra pháp khí trực tiếp lướt ra, trôi nổi ở trong hư không.
Rồi sau đó, ánh sáng rực rỡ mênh mông như thủy triều mãnh liệt trào ra.
Ở trong ánh sáng lóa mắt đủ để chọc mù mắt người nhìn, mơ hồ có thể thấy được một bóng dáng, mang theo một luồng khí tức kinh khủng trấn áp thương khung, bá tuyệt thiên hạ!
“Là phụ thân.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao thâm thúy.
Mặc dù Quân Tiêu Dao chưa từng gặp Quân Vô Hối, nhưng cũng không ảnh hưởng đến hắn cảm giác được loại hơi thở huyết mạch quen thuộc này.
Phụ thân của hắn, Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối là một tồn tại truyền kỳ.
“Ngươi là…”
Cho dù là tàn niệm Long Hoàng, lúc cảm nhận được uy thế kinh khủng lấn áp Cửu Thiên Thập Địa này cũng xuất hiện chấn động thật lớn.
Dựa vào tu viên Đại Thiên Tôn khi còn sống của gã, ở trước mặt thân ảnh này, đúng là có loại ảo giác hèn mòn như con kiến hôi.
“Sao lại như vậy, sao Quân Tiêu Dao lại có thể còn có thủ đoạn này?” Long Ngạo Thiên nghẹn họng nhìn trân trối.
Quân Tiêu Dao không chỉ có Cổ Khí hộ thân, bây giờ lại còn có thủ đoạn này.
Ở một bên khác, đầu óc Vương Đằng cũng hơi choáng váng, thủ đoạn của Quân Tiêu Dao quả thực nhiều vô số kể.
Bóng dáng mơ hồ hiển hiện trong biển hào quang kia không nói tiếng nào, chỉ là một bàn tay bình thường thò ra, nện về phía tàn niệm Long Hoàng.
Tàn niệm Long Hoàng đồng dạng bộc phát ra dao động cực hạn, hư không vặn vẹo, một con Tà Long màu đen ngửa mặt lên trời gào thét.
Nhưng ở trước mặt bóng dáng mờ ảo kia, con Tà Long màu đen này lại giống như gà con, bị một bàn tay nện xuống.
Ngay tiếp theo, tàn niệm Long Hoàng cũng bị trấn áp xuống.
“Không, không có khả năng, ngươi đến cùng là ai?” Cuối cùng tàn niệm Long Hoàng phát ra một tiếng gào thét không cam lòng, liền hoàn toàn bị chôn vùi.
Sau đó, bóng dáng mơ hồ kia nhẹ nhàng gảy ngón tay một cái, miếng Cổ Phù không hoàn chỉnh mà Vương Đằng đang điều khiển cũng trực tiếp bị bắn bay, thoát khỏi chưởng khống của Vương Đằng.
Vương Đằng cũng phun ra một miệng lớn máu tươi, xương cốt toàn thân đều trực tiếp bị chấn nát!
Đến tận lúc này, bóng dáng mơ hồ nọ mới thu tay lại.
Sau đó, ông chậm rãi quay người, ở trong hào quang vô tận, phảng phất có một ánh mắt từ ái chăm chú nhìn vào Quân Tiêu Dao.
“Phụ thân…” Quân Tiêu Dao thì thầm.
Nói thật, đối với vị phụ thân chưa từng gặp mặt này, Quân Tiêu Dao không có quá nhiều cảm giác.
Hắn cũng không rõ đến cùng Quân Vô Hối đã đi đâu, đang làm gì.
Trước đó đám người Thập Bát Tổ cũng chỉ nói chờ đến khi hắn mười tám tuổi thì sẽ nói cho hắn biết một chút chân tướng.
Cuối cùng, bóng dáng mơ hồ kia trực tiếp tan biến ở trong hư không.
Bùa hộ mệnh một lần nữa rơi vào trong tay của Quân Tiêu Dao.
Trên bùa hộ mệnh có khắc một hàng chữ nhỏ: “Quân tử lập mệnh, cả đời không hối hận, vẫn rạng rỡ sinh huy như cũ.”
Quân Tiêu Dao thu hồi bùa hộ mệnh, ngược lại nhìn về phía Long Ngạo Thiên và Vương Đằng.
Sắc mặt Long Ngạo Thiên trắng bệch, mất đi huyết sắc, năm ngón tay siết thành quyền, cả người run lẩy bẩy.
Ai có thể nghĩ tới Quân Tiêu Dao còn có bùa hộ mệnh chứ.
“Đấy là… Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối?” Mặt mày Long Ngạo Thiên vô cùng khó coi, hắn ta đương nhiên cũng biết phụ thân của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao quả thực chính là một thế hệ thứ hai mạnh mẽ!
“Thất bại trong gang tấc!” Mắt Vương Đằng phủ kín tơ máu.
Đây chính là cơ hội tuyệt hảo đè giết Quân Tiêu Dao, cứ như vậy bỏ lỡ.
“Đám các ngươi đã muốn vỗ béo, vậy thì cứ thanh thản bị ta thu gặt đi.” Quân Tiêu Dao cũng lười nói thêm cái gì.
Một chiêu Lục Đạo Luân Hồi Quyền của hắn đánh về phía Long Ngạo Thiên.
Mặt mày Long Ngạo Thiên tái nhợt, thân thể cấp tốc lui về phía sau.
Tàn niệm Tà Long Hoàng là con át chủ bài cuối cùng hắn ta dùng để đối phó Quân Tiêu Dao, ngoài cái này ra, bất kỳ thủ đoạn nào khác đều không uy hiếp được Quân Tiêu Dao.
“Sớm biết như vậy, còn không bằng vào Thanh Đồng Tiên Điện!” Lúc này Long Ngạo Thiên rốt cuộc đã hối hận.
Hắn ôm chấp niệm chém giết Quân Tiêu Dao.
Kết quả cái chấp niệm này cuối cùng lại hại chính hắn.
Nhưng trên đời không có thuốc hối hận để uống, cho dù Long Ngạo Thiên có giãy giụa ra sao thì cũng khó mà thoát khỏi cái chết.
Hắn ta kiệt sức thôi động thủ đoạn cuối cùng, lực lượng không gian bộc phát, thân thể hắn ta cấp tốc qua lại như thoi đưa, muốn chuồn đi.
“Quả nhiên ngươi đã chiếm được Không Thư một trong Cửu Đại Thiên Thư.”
Chứng kiến loại trạng thái này của Long Ngạo Thiên, Quân Tiêu Dao giật mình.
Hết chương 594.
Chương 595
Rất rõ ràng, đây là khả năng đặc biệt về Đạo Không Gian của Không Thư.
Tự Do Chi Dực vỗ động, trực tiếp đuổi theo Long Ngạo Thiên, sau đó hợp chỉ thành kiếm, điểm về phía đầu lâu của Long Ngạo Thiên.
Phập phập!
Một ngón tay Quân Tiêu Dao xỏ xuyên qua đầu lâu của Long Ngạo Thiên, kèm theo nguyên thần cùng nhau bị xoắn thành bột phấn.
Cấm kỵ sơ đại Tổ Long Sào, Long Ngạo Thiên người mang Thiên Địa khí vận, triệt để thân tử đạo tiêu!
Lập tức, Quân Tiêu Dao trở lại, đi tới bên người Vương Đằng.
Xương cốt toàn thân Vương Đằng đã bị chấn nát, trên mặt của hắn rốt cuộc đã không còn vẻ đạm mạc cao cao tại thượng trong quá khứ nữa.
Thay vào đó là sợ hãi!
Sợ hãi cái chết!
Mà lần này, Cổ Phù sứt mẻ kia rốt cuộc đã không cách nào bảo vệ được nguyên thần của hắn nữa.
“Không, Quân Tiêu Dao, ngươi không thể giết ta. Nếu như ngươi giết ta thì ngày sau Vương gia ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua, phát khởi bất hủ chiến, tòan bộ Tiên Vực đều sẽ rung chuyển!” Vương Đằng run giọng nói.
“Vì sao trước khi các ngươi chết đều muốn nói một câu vô nghĩa này, sao không thể thanh thản ngậm miệng chờ chết hả?” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
Hắn đồng dạng điểm một chỉ vào mi tâm Vương Đằng.
Phập phập!
Máu tương lẫn óc cùng bay.
Lần này, Quân Tiêu Dao đã để mắt đến, triệt để xoắn nát nguyên thần của Vương Đằng!
Thiếu Đế Bắc địa Vương gia, Vương Đằng từ nhỏ số mệnh sâu dày đã vẫn lạc!
Cùng một thời gian hai người vẫn lạc ở chỗ này.
Ngoại giới, bên cạnh Tiên Cổ Kính, trưởng lão Tổ Long Sào và Vương Nguyên Bá Bắc địa Vương gia, khí tức toàn thân đều không nhịn được bạo loạn, trời đất đều đang rung chuyển!
“Ngạo Thiên!”
Trưởng lão nhất mạch của Long Ngạo Thiên ngửa mặt lên trời thét dài.
“Con ta!” Khí tức của Vương Nguyên Bá tuôn ra, không nhịn được phát ra tiếng gầm thét.
Mệnh bài của hai người Long Ngạo Thiên và Vương Đằng đều vỡ vụn.
Mọi người chứng kiến cảnh này, đầu tiên là sững sờ, sau đó giống như nghĩ tới điều gì, đồng tử rải rác rung động.
“Không thể nào, hai vị đó, chẳng lẽ đều đã chết rồi sao?”
“Sắp đổi trời rồi…”
Bên cạnh Tiên Cổ Kính, rất nhiều túc lão của các thế lực đều giật mình, trong mắt khắc sâu rung động.
Người sáng suốt vừa thấy cảnh này đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Đó chính là Long Ngạo Thiên và Vương Đằng đã vẫn lạc.
Hai người này, một người là Thiếu Đế Vương gia, một người là sơ đại Tổ Long Sào.
Phóng mắt nhìn khắp Hoang Thiên Tiên Vực, đều là tồn tại danh chấn tứ phương, nhưng bây giờ toàn bộ đều đã vẫn lạc.
“Tranh giành đại thế, thiên kiêu đổ máu, chẳng lẽ Tiên Cổ này đã bước vào thời kỳ khởi đầu tranh bá rồi sao?” Rất nhiều trưởng bối các thế lực lớn đều đang cảm khái.
“Các ngươi…” Ánh mắt Vương Nguyên Bá không nhịn được nhìn về phía Quân gia.
Vương Đằng vẫn lạc, khả năng đầu tiên ông ta nghĩ đến chính là bị Quân Tiêu Dao giết chết.
“Nhìn cái gì?” Quân Chiến Thiên dựng râu trừng mắt, không hề hư nhược.
Tuy Bắc địa Vương gia cũng là Hoang Cổ thế gia, nhưng Quân Tiêu Dao thân là một trong Hoang Cổ Ngự tam gia, vậy nên cũng không hề sợ hãi.
“Gia chủ, tạm thời bớt giận, Vương Đằng cũng không nhất định là bị Quân Tiêu Dao giết chết...” Một ít tộc lão Vương gia vội vàng lên tiếng khuyên nhủ.
Mặc dù bọn họ cũng rất căm thù Quân gia, nhưng bây giờ rõ ràng không nên ở trước mặt mọi người dấy lên xung đột với Quân gia.
Cho dù khởi lên xung đột thì Vương gia cũng không chiếm được chút tiện nghi nào.
Bên phía Tổ Long Sào, tộc lão nhất mạch của Long Ngạo Thiên, cả đám ai nấy đều đỏ bừng mắt.
Nhưng bọn họ luôn có cảm giác, chuyện này không tránh khỏi có liên quan tới Quân Tiêu Dao.
Nói tóm lại, hai vị thiên kiêu này vẫn lạc đã nhấc lên sóng to gió lớn, rất nhiều thế lực ở đây đều đang nghị luận.
“Chẳng lẽ thật sự là do Thần Tử Quân gia giết chết?”
“Cái này cũng không nhất định, cũng có thể là do sát khí ở trong Thanh Đồng Tiên Điện.”
“Đúng vậy, ở trong Thanh Đồng Tiên Điện, ngay cả chí tôn Thánh Chủ còn phải đổ máu, càng đừng nói chi là thế hệ thiên kiêu trẻ tuổi.”
“Vậy các ngươi nói xem, Thần Tử Quân gia có khả năng nối gót theo sau hay không?”
“Này cũng có khả năng, tuy Thần Tử Quân gia có tư thái vô địch, nhưng cũng giới hạn ở thế hệ trẻ tuổi, ở trước mặt quỷ dị Thanh Đồng Tiên Điện vẫn còn chưa đủ nhìn.”
Rất nhiều người đều đang nghị luận.
Sau khi Long Ngạo Thiên và Vương Đằng ngã xuống, bọn họ đều cho rằng tình huống của Quân Tiêu Dao e là cũng không ổn.
Mà giờ phút này, ở trong Thanh Đồng Tiên Điện.
Quân Tiêu Dao cũng đã đoán trước được, ngoại giới sẽ bởi vì chuyện này mà nhấc lên sóng to gió lớn.
Nhưng hắn không hề bận tâm, hai người này giết thì giết.
Bắc địa Vương gia và Tổ Long Sào cũng không có lá gan kia, dám quang minh chính đại đối phó hắn.
Tiếp đó, Quân Tiêu Dao lập tức bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm.
Dù sao cũng là rau hẹ màu mỡ.
Đầu tiên Quân Tiêu Dao cầm nhẫn Tà Long lên quan sát một chút.
Bên trong hình như có một ít tài nguyên truyền thừa của Tà Long Hoàng.
Tà Long Hoàng là cường giả Chí Tôn nhất mạch Long tộc Dị Vực sa đọa, chắc hẳn cũng là vì truyền thuyết Thanh Đồng Tiên Điện mà tìm vào.
Cuối cùng vẫn lạc, để lại một tia tàn niệm bám vào phía trên mặt nhẫn Tà Long, rốt cuộc bị Long Ngạo Thiên chiếm được.
Truyền thừa của Tà Long Hoàng, mặc dù Quân Tiêu Dao không hề cảm thấy hứng thú nhưng vẫn thu vào bên trong không gian pháp khí.
Trên người của Long Ngạo Thiên, thứ khiến cho Quân Tiêu Dao cảm thấy hứng thú chỉ có Cửu Đại Thiên Thư.
Sau một phen tìm kiếm, hắn cũng đạt được một quyển sách màu vàng nhạt.
“Quả nhiên, là Không Thư một trong Cửu Đại Thiên Thư, nhưng sao chỉ có một nửa vậy?” Quân Tiêu Dao đánh giá một hồi, khẽ lắc đầu.
Hắn ngược lại không có quá mức thất vọng, dù sao nửa cuốn Không Thư cũng đã là thu hoạch rất lớn rồi.
Trong lòng Quân Tiêu Dao đang nghĩ chính là, nếu như mình có thể tập hợp đủ Cửu Đại Thiên Thư, phải chăng sẽ có khả năng tái hiện ra một đạo lộ Tiên?
“Từ xưa đến nay, người tập hợp đủ Cửu Đại Thiên Thư hầu như không có, nếu như Cửu Đại Thiên Thư hợp nhất thì sẽ xảy ra chuyện gì?” Quân Tiêu Dao ngược lại hơi tò mò.
Hắn cũng không có đam mê thu thập, nhưng Cửu Đại Thiên Thư, hiển nhiên là càng nhiều càng tốt.
Ở trong Thanh Đồng Thiên Điện cũng không phải thời điểm lĩnh hội, cho nên Quân Tiêu Dao cũng cất nửa cuốn Không Thư vào.
Hết chương 595.