Chương 781
Sau một lúc dại ra ngắn ngủi, cả trường đã vang lên tiếng ồn ào phá tan phía chân trời.
“Thần linh ơi, Chứng Đạo Chi Ấn, đây không phải thứ mà ta tha thiết ước mơ sao?”
“Nếu ta có thể dung hợp mấy cái Chứng Đạo Chi Ấn thì đã sớm bước lên bảng đầu sỏ!”
“Đúng rồi, ta cũng nghe nói, Thần Tử Quân gia thật sự có rất nhiều Chứng Đạo Chi Ấn, bản thân hắn không dùng được nên phát cho những người bên cạnh giống cải trắng vậy.”
“Qúa sang, sang không nói nổi!”
“Ta cũng phục!”
Các loại ồn ào, kinh ngạc cảm thán, khiếp sợ vang lên không dứt bên tai.
Cho dù là Vạn Tộc Thương Minh trưởng lão nhìn quen việc đời, sau khi nghe xong cũng hơi ngạc nhiên, sau đó cười khổ lắc đầu và nói: “Người trẻ tuổi không nói võ đức, còn để người khác cạnh tranh như thế nào?”
“Ta thua, lần đầu tiên thua người khác ở phương diện tài lực...” Tiễn Đa Tài đặt mông ngồi xuống ghế.
Bao nhiêu tiên tủy cũng không hi hữu trân quý bằng Chứng Đạo Chi Ấn.
“Đó chính là Chứng Đạo Chi Ấn, nếu ta có được thì...” Hồ Thanh Thanh tiếp tục nghiến răng nghiến lợi, trong lòng vừa đố kỵ lại hận thù.
Đố kỵ chính là Thiên Nữ Diên tiên hạ thủ vi cường, kéo Quân Tiêu Dao về phe nàng ta.
Hận chính là, Quân Tiêu Dao không có chút cảm giác nào với nàng.
Tuy nàng quyến rũ một chút, lẳng lơ một chút, nhưng cũng là tuyệt sắc giai nhân, dựa vào cái gì Quân Tiêu Dao mà chướng mắt nàng, còn nhục nhã nàng.
Hồ Thanh Thanh như oán phụ khuê phòng, lòng mang oán hận.
Kết quả không có gì bất ngờ xảy ra, Quân Tiêu Dao thuận lợi có được mảnh tiên đan kia.
Có thứ này thì Quân Tiêu Dao có thể ngưng luyện ra thêm một luồng tiên khí trong khoảng thời gian ngắn.
“Chư vị, còn có bảo bối cuối cùng.” Trong giọng nói của Thánh Nhân Vương trưởng lão có chút chần chờ.
Lão có chút do dự mà nhìn về phía phòng khách quý lầu hai, nhưng cuối cùng vẫn cắn chặt răng mà lấy ra.
Đó là một cái chai trong suốt, trong chai có năm sáu giọt tinh huyết trong màu đỏ tươi mang theo chút ánh vàng đang chuyển động trong đó.
Những tinh huyết đó không dung hợp với nhau, giống như huyết mã não mạ lên một tầng lá vàng, lộng lẫy đến cực điểm.
Mặc dù cách cái chai, nhưng chúng thiên kiêu ở đây cũng có thể cảm giác được sức mạnh hùng hồn ẩn chứa trong đó.
Tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể!
Trong nhất thời, tất cả những tiếng ồn ào đều dừng lại.
Nếu đổi lại là bình thường, có tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể xuất hiện thì tuyệt đối sẽ đưa tới tranh đoạt, vô số người đoạt vỡ đầu cũng muốn có được.
Bởi vì tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể quá trân quý, nếu luyện hóa vào cơ thể thì dù không có khả năng trực tiếp biến thành Hoang Cổ Thánh Thể, nhưng cũng có thể tẩy kinh phạt tủy, rèn luyện thể chất, tạo nên thân thể vô song.
Thậm chí nếu luyện hóa nhiều thì còn có thể biến ra một phần uy năng của Hoang Cổ Thánh Thể.
Trước đó Quân Tiêu Dao đã lấy tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể để tẩm bổ thân thể Khương Thánh Y, không chỉ giúp thương thế của nàng phục hồi như cũ, ám thương khỏi hẳn, mà còn khiến thể chất nhục thân của nàng nâng cao lên một mảng lớn, đền bù cho sở đoản của Tiên Thiên Đạo Thai.
Có thể nói, Hoang Cổ Thánh Thể chính là Đường Tăng thịt.
Nhưng hiện tại, tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể ở ngay trước mắt, lại không ai dám ra giá đầu tiên, vì sao?
Bởi vì có một Hoang Cổ Thánh Thể sống sờ sờ ở đây, hơn nữa còn là tồn tại mà tất cả mọi người không dám trêu chọc!
Trong phòng khách quý, ánh mắt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt.
Máu trong thân thể hắn đang mơ hồ nóng cháy.
Đây là phản ứng hình thành khi gặp được huyết mạch thể chất cùng nguyên.
Đương nhiên, vài giọt tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể kia căn bản không thể so sánh với tinh huyết của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao chính là Hoang Cổ Thánh Thể đánh vỡ mười gông xiềng, trời sinh không có trói buộc.
Mà chủ nhân của tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể kia rõ ràng còn chưa đạt được trình độ của Quân Tiêu Dao, thậm chí tu luyện cũng là chuyện khó khăn.
“Tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể này...” Trên đài, Thánh Nhân Vương trưởng lão vừa muốn nói gì thì căn phòng lầu hai đã bị đẩy ra, Quân Tiêu Dao khoanh tay mà bước xuống.
Một luồng khí tức không giận đã uy đàn áp toàn trường.
“Thần Tử, này...” Thánh Nhân Vương trưởng lão muốn nói lại thôi.
“Tránh ra!” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói, trực tiếp cầm cái chai vào tay.
Trong nháy mắt, vài giọt tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể trong chai có phản ứng, chúng nhảy vọt kịch liệt, dán thân chai mà cọ xát bàn tay Quân Tiêu Dao.
Cảm giác như gặp được Vương của nhất mạch Thánh Thể!
Quân Tiêu Dao hơi nhắm mắt, phảng phất như thấy được sâu trong cổ lộ có một viên cổ tinh cổ xưa mà hoang vắng.
Cung điện sụp đổ, sơn môn lụi bại cứ như đang kể ra sự huy hoàng ngày xưa.
“Hoang Cổ Thánh Điện...”
Không biết vì sao, trong miệng Quân Tiêu Dao đã hộc ra bốn chữ.
Hắn bỗng nhớ ra, trước đó ở hạ giới, khi Quân Tiêu Dao muốn sáng tạo ra đại đạo của bản thân thì trời giáng kiếp phạt, là Sa Đọa Thánh Thể kia đã bảo hộ hắn.
Trước khi Sa Đọa Thánh T mai một, gã đã từng nói với Quân Tiêu Dao.
Nhất mạch Thánh Thể phải dựa vào hắn.
Nhớ kỹ, đi đến Hoang Cổ Thánh Điện.
Khi đó Quân Tiêu Dao còn không rõ Sa Đọa Thánh Thể nói lời này là có ý gì, cũng không biết Hoang Cổ Thánh Điện ở nơi nào.
Hiện tại hồi tưởng lại, Quân Tiêu Dao mới bừng tỉnh.
Không nghĩ tới khi đó, Sa Đọa Thánh Thể đã biết được sẽ có một ngày Quân Tiêu Dao bước lên cổ lộ chung cực, đi đến Thánh Thể cổ tinh.
“Thần Tử...” Thánh Nhân Vương trưởng lão đứng bên cạnh lộ ra vẻ mặt khó xử.
Quân Tiêu Dao mở mắt ra, ánh mắt như điện, lạnh nhạt nói: “Người lấy tinh huyết này ra giao dịch đang ở đâu?”
“Xin lỗi, Thần Tử, thương minh có quy tắc, chúng ta không thể nói.” Thánh Nhân Vương trưởng lão khó xử đến cực điểm mà nói.
“Không thể nói, ngươi xác định?” Quân Tiêu Dao bước ra một bước, khí huyết kim sắc dâng trào mãnh liệt.
Cứ như có một thần vương kim sắc giá lâm, cho dù là Thương Minh trưởng lão thuộc cảnh giới Thánh Nhân Vương cũng có cảm giác hít thở không thông.
“Rốt cục thực lực chân chính của Thần Tử Quân gia đã đạt tới trình độ nào?” Thương Minh trưởng lão kinh hãi không thôi.
Sao lão lại cảm thấy Quân Tiêu Dao còn mạnh hơn cả Thánh Nhân Vương?
Đúng lúc này, Quân Tiêu Dao như tra xét được cái gì, khóe miệng nhếch lên một độ cong lạnh như băng.
“Muốn chạy sao?”
Thân thể Quân Tiêu Dao trực tiếp phá vỡ đỉnh bảo khuyết, đi vào hư không.
Hết chương 781.
Chương 782
Ở nơi cực xa, một bóng dáng đang khống chế tàu bay sao trời, hoang mang rối loạn mà muốn thoát khỏi Thương Khâu cổ tinh.
Quân Tiêu Dao giơ tay, pháp lực ngưng tụ ra Thiên Thần chi Mâu, giáng thẳng về hướng tàu bay sao trời kia.
Hư không bị xuyên thủng, phát ra tiếng rít gào!
Oanh!
Tàu bay nổ tung, tinh hỏa văng khắp nơi!
Quân Tiêu Dao cố ý nương tay, không trực tiếp lấy mạng người nọ, mà muốn hỏi ra một vài điều.
Hắn giơ tay chụp vào hư không, lạc ấn phù văn pháp tắc trực tiếp bắt được bóng dáng chật vật không chịu nổi kia đến.
“Thần Tử tha mạng, tha cho ta, mọi chuyện không liên quan đến ta!”
Đó là một nam tử trẻ tuổi bị bàn tay pháp tắc nắm lấy nên khóc lóc xin tha.
Sớm biết Quân Tiêu Dao sẽ đến hội giao dịch thì hắn tuyệt đối không nhận lấy chuyện toi mạng này.
“Có liên quan gì với ngươi? Nói rõ ràng.” Quân Tiêu Dao hờ hững nói.
“Ta chỉ được người ta nhờ vả để đưa tinh huyết tới giao dịch bán đấu giá mà thôi, tinh huyết này lấy ra từ ai thì ta không biết.” Người trẻ tuổi kia sợ tới mức nước mắt nước mũi giàn giụa.
Quân Tiêu Dao cũng biết hắn chỉ là một tên pháo hôi đưa máu đến mà thôi.
“Được ai nhờ vả?” Quân Tiêu Dao lạnh như băng mà nói.
“Bá Tinh, Thương gia...” Người trẻ tuổi run run rẩy rẩy nói.
Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia đen tối.
Xem ra đối thủ của hắn không chỉ là Bá Vương, còn có thế lực của nhất mạch Bá Thể.
Vậy Hoang Cổ Thánh Điện thì sao, đã xuống dốc rồi ư?
Nếu không thì sao lại để gia tộc Bá Thể hung hăng làm ầm ĩ như vậy?
Giờ khắc này, trong đầu Quân Tiêu Dao có rất nhiều nghi vấn, rất nhiều bí ẩn chờ hắn cởi bỏ. Hắn tùy tiện ấn một cái, phanh một tiếng, thân thể người trẻ tuổi kia nổ nát thành vụn máu, không còn lại cả cặn.
“Bá tinh... Thương gia...” Quân Tiêu Dao nỉ non.
Trong đôi mắt thâm thúy của hắn như có một viên cổ tinh đang thiêu đốt!
Bá Thể và Thánh Thể là túc địch mấy đời liên tiếp.
Nếu hai bên gặp phải nhau thì căn bản không cần nói thêm cái gì, trực tiếp đánh là được.
Cho nên dù là Bá Vương hay Bá Tinh Thương Gia, trong lòng Quân Tiêu Dao chỉ có lạnh lẽo. Hắn cũng rất muốn biết, rốt cục Hoang Cổ Thánh Điện là thế nào.
Ở sâu trong cổ lộ còn có Hoang Cổ Thánh Thể khác, hoặc là hậu duệ nhất mạch Thánh Thể hay không.
Nhưng những chuyện đó đều không thể gấp được.
Quân Tiêu Dao còn cần tu luyện.
Bởi vì thứ mà hắn muốn chống lại không phải chỉ là một Bá Vương, mà là toàn bộ nhất mạch Bá Thể!
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, vẻ mặt Quân Tiêu Dao khôi phục bình tĩnh.
Hắn đã tự hỏi kế hoạch sau đó.
Lấy tinh huyết Thánh Thể đã đánh vỡ mười gông xiềng của hắn thì chắc hẳn có năng lực giúp Thánh Thể khác hoặc là hậu duệ Thánh Thể giải phong ấn tiềm năng thực lực của bản thân.
“Nói không chừng ta sẽ thu được một tùy tùng Hoang Cổ Thánh Thể.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Đương nhiên, đó là câu chuyện sau đó.
Quân Tiêu Dao về tới bảo khuyết.
Cảnh tượng hắn tùy tiện ra tay giết người trên hư không vừa rồi cũng bị mọi người nhìn thấy hết.
Bọn họ không khỏi sợ hãi trong lòng, Quân Tiêu Dao thật sự hoành hành không cố kỵ, không có kẻ nào hoặc thế lực nào có thể làm hắn kiêng kị dè chừng.
“Thần Tử, chuyện này...” Thương Minh trưởng lão cũng nghẹn họng, có chút câm nín.
Quân Tiêu Dao quá hung hãn cũng quá quả quyết, trực tiếp giết người đứng sau lưng bán.
“Bản Thần Tử muốn tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể này, ai có ý kiến?” Quân Tiêu Dao nhìn quanh bốn phía, giọng điệu lãnh lẽo như băng.
Trước đó cho dù là bán đấu giá mảnh nhỏ tiên đan, Quân Tiêu Dao cũng không chính miệng lên tiếng, lấy thế áp người.
Nhưng hiện tại, hắn lại mở miệng.
Mọi nơi đều yên tĩnh không một tiếng động.
Vô nghĩa, ai cũng biết tâm tình hiện tại của Quân Tiêu Dao không tốt lắm.
Lúc này đâm vào đầu mũi thương thì không khác gì tìm đường chết.
“Thần Tử, chuyện này không hợp quy tắc...” Thương Minh trưởng lão sứt đầu mẻ trán.
“Yên tâm, bản Thần Tử cũng không lấy không.”
Quân Tiêu Dao cười lạnh một tiếng, sau đó búng tay một cái, một khối nguyên thạch loảng xoảng rơi xuống đất.
Mọi người nhìn lại, đó không phải thiên nguyên, không phải thần nguyên, cũng không phải tiên nguyên, mà là một nguyên thạch bình thường cấp thấp nhất.
Có thể nói, ngay cả tiểu tu sĩ mới bước đầu tu luyện cũng sẽ không lấy loại nguyên thạch này để tu luyện, càng đừng nói là đổi tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể.
“Hiện tại, phù hợp quy tắc chưa?” Quân Tiêu Dao nghiền ngẫm mà nói.
Không phải Vạn Tộc Thương Minh của ngươi muốn quy tắc sao?
Vậy ta cho ngươi quy tắc.
Không lấy không thứ của ngươi!
“Phù hợp, phù hợp...” Trên trán Thương Minh trưởng lão chảy ròng mồ hôi lạnh, cúi đầu khom lưng mà nói.
Hiển nhiên, Quân Tiêu Dao đang biểu đạt bất mãn đối với chuyện Vạn Tộc Thương Minh bán đấu giá tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể. Nếu là một vị Hoang Cổ Thánh Thể tự nguyện lấy ra tinh huyết để bán đấu giá, vậy Quân Tiêu Dao cũng không thể nói gì hơn.
Nhưng hiện tại hiển nhiên tinh huyết này là Bá Tinh Thương Gia lấy thủ đoạn nào đó để cưỡng chế lấy ra từ cơ thể Thánh Thể.
Sau khi có được tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể, Quân Tiêu Dao cũng không luyện hóa nó, hắn sẽ mượn tinh huyết này để lần theo manh mối tìm được ngọn nguồn Thánh Thể.
“Đi thôi.” Quân Tiêu Dao vung tay áo lên, chuẩn bị rời đi.
Lúc này, trong hư không bỗng có yêu phong kích động, có sát khí ngập trời.
“Ha hả, không hổ là Thần Tử Quân gia, hôm nay ta đã được chứng kiểu sự bá đạo này...”
Thanh âm này vang vọng hư không, mang theo ma tính khiến người ta sởn tóc gáy.
Trên khung trời sao, bốn bóng dáng hiện ra, đều dâng trào sát khí kinh người, mỗi một người trong đó đều là Thánh Nhân trở lên.
Tu vi của nam tử tóc xám cầm đầu còn đạt tới Thánh Nhân Cảnh hậu kỳ.
“Là bốn vị còn lại trong Bát Tiểu Thánh!”
“Đó chính là Cửu Đầu Trùng đứng đầu Bát Tiểu Thánh sao, nghe nói hắn có huyết mạch Thái Cổ Cửu Phượng và Thái Cổ Cửu Anh.”
“Đúng vậy, trước kia ta cũng từng nghe nói, hình như Cửu Đầu Trùng này từng thong dong rời đi khi đối đầu với thiên kiêu cấm kỵ.”
“Vậy thì dù thực lực của hắn không đạt tới cấm kỵ, nhưng phỏng chừng cũng không kém bao nhiêu.”
“Lần này họ tới hẳn là muốn lấy lại công đạo cho bốn tiểu thánh đã chết kia.”
Hết chương 782.
Chương 783
Không chỉ thiên kiêu trong bảo khuyết, mà rất nhiều ánh mắt trong toàn bộ Thương Khâu Thánh Thành cũng hội tụ lại bên này.
Thanh danh của Bát Tiểu Thánh ở cổ lộ không yếu, đặc biệt là Cửu Đầu Trùng, đã là đứng đầu bảng đầu sỏ.
Quân Tiêu Dao chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía bốn người Cửu Đầu Trùng.
Đôi tai thỏ rũ xuống của Thái Âm Ngọc Thố trong ngực hắn cũng dựng thẳng lên, đôi mắt hồng bảo thạch trừng đến đỏ bừng, mang theo ý thù địch nồng đậm, lớp lông tuyết trắng cả người đều xù cả lên.
Hiển nhiên thỏ con rất hận Bát Tiểu Thánh đã đuổi giết nàng và chủ nhân nhà nàng.
“Là muốn báo thù vì bốn người kia sao?” Quân Tiêu Dao không mặn không nhạt mà nói, trong mắt như căn bản không có bốn người này tồn tại.
Đã nhận ra sự khinh rẻ của Quân Tiêu Dao, mày Cửu Đầu Trùng hơi trầm xuống.
Nhưng hắn ta cũng biết Quân Tiêu Dao rất mạnh, muốn đánh bại thì chỉ là mơ giữa ban ngày.
Nghĩ đến đây, Cửu Đầu Trùng trầm giọng mà nói: “Thần Tử Quân gia, ngươi và ta nước giếng không phạm nước sông, tuy rằng giết bốn huynh đệ của ta, nhưng hiện tại chỉ cần ngươi giao Thái Âm Ngọc Thố ra thì tất cả ân oán coi như xóa bỏ.”
Lời Cửu Đầu Trùng nói khiến tất cả tu sĩ trong Thương Khâu Thánh Thành đều ngạc nhiên. Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới Cửu Đầu Trùng luôn nổi tiếng cường thế bá đạo lại e sợ!
Chẳng những e sợ, còn sợ đến triệt để, thậm chí không báo cả mối thù sinh tử của huynh đệ.
“À?” Quân Tiêu Dao cười lạnh một tiếng.
Xem ra Cửu Đầu Trùng này cũng không quá ngốc, biết hắn là khó đối phó nên cũng không muốn trêu chọc quá mức.
Nhưng vấn đề là hiện tại tâm tình của Quân Tiêu Dao không được tốt lắm, à đám người Cửu Đầu Trùng đúng lúc đụng trúng mũi thương của hắn.
“Công tử thích vuốt ta như vậy, sẽ không đưa ta ra đâu, bốn tên sửu bát quái các ngươi bỏ cuộc đi!” Thái Âm Ngọc Thố dựng thẳng người lên, giơ cái móng vuốt nhỏ lông xù ra mà kháng nghị.
Quân Tiêu Dao thích vuốt nàng như vậy, sao có thể giao nàng cho Cửu Đầu Trùng?
Càng đừng nói Quân Tiêu Dao còn muốn mang nàng đi tìm chủ nhân nhà mình nữa!
“Thần Tử Quân gia, quyết định của ngươi thế nào?”
Cửu Đầu Trùng không để ý đến Thái Âm Ngọc Thố đang kêu gào, mà nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
“Các ngươi biết không, các ngươi thực xui xẻo.” Quân Tiêu Dao bỗng nói.
“Ngươi có ý gì?” Cửu Đầu Trùng nhíu mày.
“Hiện tại Bản Thần Tử thực khó chịu, cho nên... Lấy mạng của các ngươi để xả giận một chút.”
Tiếng nói của Quân Tiêu Dao vừa dứt thì năm ngón tay đã nắm lại, thần quang trào dâng, sức mạnh của mười vạn tượng thần bùng nổ ra từ quyền phong của hắn!
Một quyền có thể đấm rơi cả sao trời thiên ngoại, đánh nát cả trời xanh!
“Không tốt, mọi người cùng ra tay đi!” Nhìn thấy một quyền như có thể đấm nát vạn giới của Quân Tiêu Dao, Cửu Đầu Trùng quát lên chói tai một tiếng.
Hắn ta cũng thi triển ra đại thần thông, sát khí ngập trời, hóa thành u minh cự chưởng, có thể che nửa bầu trời.
Ba tiểu thánh còn lại cũng thi triển thần thông của mình.
Thanh Sư Tinh rống một tiếng, sóng gợn màu xanh lá khuếch tán, đây là thần thông tương tự như sư tử hống, khiến hư không dâng lên sóng gợn kịch liệt.
Xích Hổ Sa hiện hóa ra thần binh bản mạng, một thanh trường đao màu đỏ đậm được tế luyện ra từ chính vây cá mập của hắn ta, một đao đánh xuống, hư không bị đánh nứt ra cái khe ngàn trượng.
Thiên kiêu Thiên Hạt tộc còn lại thì tung ra một cái châm đuôi bò cạp, xuyên thủng ca không gian.
Bốn tiểu thánh cùng ra tay, có thể nhìn ra được chút uy lực kia.
Nhưng mà...
Dưới một quyền của Quân Tiêu Dao, vạn đạo đều phải tan vỡ, càng đừng nói là bốn tiểu thánh.
Oanh!
Một tiếng vang kinh thiên động địa làm nổ nứt cả thiên địa truyền ra.
Trên không toàn bộ Thương Khâu Thánh Thành như có pháo hoa nổ tung, khiến hư không lan tràn ra rất nhiều cái khe.
Tất cả thiên kiêu tu sĩ chung quanh Thương Khâu cổ tinh đều bị hấp dẫn, nhịn không được tò mò kết quả sẽ như thế nào.
Trong khói thuốc súng, Thanh Sư Tinh, Xích Hổ Sa, thiên kiêu Thiên Hạt tộc đều phát ra tiếng rống giận.
Mặc dù bọn họ toàn lực ra tay, nhưng cũng khó có thể ngăn cản quyền quang của Quân Tiêu Dao.
Thế công của Quân Tiêu Dao quá mãnh liệt, một quyền đánh ra, cứ nhưcó thể tiêu diệt đạo văn chư thiên, hư không chung quanh sụp đổ, tan vỡ.
Theo lý thuyết, mặc dù tới Thánh Nhân Cảnh có được năng lực xé rách hư không, nhưng cũng không có khả năng dùng một quyền tùy tiện đã đánh sụp mảnh lớn hư không giống như Quân Tiêu Dao.
Chỉ có thể nói chiến lực của Quân Tiêu Dao không thể cân nhắc bằng cảnh giới đơn thuần.
“A!”
Có tiếng kêu thảm thiết truyền ra từ vụ nổ mạnh, ba người Thanh Sư Tinh bị cự lực nghiền áp, lập tức tan vỡ.
Mặc dù thân thể bọn họ đều không yếu, nhưng vẫn không ngăn cản được một quyền của Quân Tiêu Dao.
Phanh! Phanh! Phanh!
Ba tiếng nổ vang truyền ra, thân thể bọn họ trực tiếp nổ nát, cả nguyên thần cũng bị nghiền áp thành hư vô.
Chỉ có Cửu Đầu Trùng may mắn thoát được một kiếp. Nhưng hắn ta cũng hộc máu, thân thể có dấu vết nứt nẻ đang lan tràn.
Vẻ mặt vốn lạnh nhạt của hắn ta lúc này đã hiện ra sự kinh hãi xưa nay chưa từng có. Tuy hắn ta biết Quân Tiêu Dao có chiến lực cấp bậc cấm kỵ, nhưng chiến lực này cũng quá mạnh, hơn xa thiên kiêu cấm kỵ mà trước kia hắn ta từng giao thủ.
“Trốn!”
Trong đầu Cửu Đầu Trùng chỉ còn chữ này.
Thực lực của Quân Tiêu Dao đã vượt qua dự đoán trước đó của hắn ta, cao hơn chiến lực cấp bậc cấm kỵ rất nhiều.
Ban đầu hắn ta cho rằng, mặc dù mình không địch lại Quân Tiêu Dao, còn cũng có thể thong dong rời đi. Hiện tại xem ra, đừng nói là thong dong rời đi, có thể còn mạng hay không còn chưa biết chừng.
“Mới thế mà đã muốn chạy?”
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật bình thản. Hắn khống chế sức mạnh không gian, thúc giục đại thần thông Côn Bằng, thi triển ra Côn Bằng cực tốc.
Dưới chân hắn có đạo văn không gian vô tận hiện ra, cứ như đan chéo thành một con Côn Bằng.
Quân Tiêu Dao như Côn Bằng nhảy khỏi biển, tốc độ cực kỳ nhanh, có tiếng nổ âm thanh chói tai truyền ra.
Hắn đánh ra một quyền, dùng sức mạnh tượng thần cộng dồn lên Côn Bằng Vô Lượng Thần Quyền!
Phù văn như biển cả, Côn Bằng vô lượng, thần quang kinh thế!
Hết chương 783.
Chương 784
Cửu Đầu Trùng thấy thế thì đã nhận ra nguy cơ sinh tử.
Hắn ta thét dài một tiếng, thân thể rách ra rồi bành trướng, đã trực tiếp hóa ra bản thể. Đó là một con hung thần cự thú có chín cái đầu, có đầu chim, đầu mãng xả, đầu giao long, nhìn qua cứ như Thái Cổ đại hung.
Rống!
Chín tiếng thét dài truyền ra, chín cái đầu bản thể của Cửu Đầu Trùng phụt lên các loại Thủy Hỏa, khói độc, tia sáng năng lượng.
“Thật mạnh!”
Rất nhiều thiên kiêu Thương Khâu Thánh Thành nhìn thấy bản thể của Cửu Đầu Trùng thì nhịn không được mà nheo mắt.
Nó giống như Boss trong hang tối, mang theo một luồng sát khí và uy áp khủng bố. Bọn họ đã hiểu vì sao Cửu Đầu Trùng có tư cách tranh phong với thiên kiêu cấm kỵ.
Nhưng ngay vào giây tiếp theo...
Một quyền siêu thần, Côn Bằng Vô Lượng Thần Quyền của Quân Tiêu Dao nở rộ ra hắc quang và kim quang khủng bố, đó là biến hóa đan chéo giữa côn ngư và đại bàng.
Đạo tắc vô tận trong hư không chung quanh như vỡ vụn dưới quyền này của Quân Tiêu Dao.
Đối mặt với một quyền đục thủng cả trời cao này, cho dù Cửu Đầu Trùng hiện hóa ra bản thể cũng không thể ngăn cản.
Phụt!
Quyền quang của Quân Tiêu Dao trực tiếp xỏ xuyên qua bản thể Cửu Đầu Trùng, máu bắn vọt lên trời cao, nhuộm cả bầu trời thành một mảnh màu máu đỏ rực.
Cửu Đầu Trùng đau đớn mà phát ra tiếng gào rống thật dài.
“Quân Tiêu Dao, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn kết thù với đám người Kim Ô Thập Thái Tử và Thái Dương Thần Sơn vì một Thái Âm Ngọc Thố hay sao!”
Nhận thấy tình huống không ổn, Cửu Đầu Trùng chỉ có thể kéo Kim Ô Thập Thái Tử ra.
Dù sao Kim Ô Thập Đại Thái Tử quá nổi danh ở cổ lộ chung cực, đó là mười mặt trời chói chang lộng lẫy bất diệt, thiên kiêu cấm kỵ trong đó không chỉ có một người.
Càng đừng nói, kẻ muốn bắt Thái Âm Ngọc Thố và Ngọc Thuyền Quyên còn là Thái Dương Thánh Thể Thập Thái Tử - người nhỏ tuổi nhất, nhưng lại có thiên phú tối cao trong Kim Ô Thập Đại Thái Tử.
“Chỉ là mười con chim lông tạp mà thôi, lấy chúng ra uy hiếp bản Thần Tử có buồn cười quá hay không?” Khóe môi Quân Tiêu Dao lộ ra nụ cười lạnh.
Người nào cũng có tư cách uy hiếp hắn hay sao?
Tất cả thiên kiêu toàn bộ Thương Khâu Thánh Thành đều im lặng không biết nói gì.
Cũng chỉ có Quân Tiêu Dao dám gọi Kim Ô Thập Đại Thái Tử là chim lông tạp.
Cho dù là tồn tại cấm kỵ cũng không dám tùy tiện trêu chọc Kim Ô Thập Đại Thái Tử. Bởi vì một lời không hợp thì Thập Đại Thái Tử đã đến đông đủ, dù là thiên kiêu cấm kỵ cũng ngăn không được, sẽ bị bao vây diệt sát.
Thập Đại Thái Tử này đều mang huyết mạch kim ô phản tổ, nếu không ngã xuống thì ngày sau ít cũng là Hỗn Độn Đạo Tôn thậm chí Chuẩn Đế, thậm chí Thập Thái Tử nhỏ nhất kia còn có đại đế chi tư.
“Yên tâm, không bao lâu nữa thì mười con chim lông tạp kia cũng sẽ xuống hoàng tuyền với ngươi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Cánh tay hắn chấn động, thần lực vô lượng phát ra, trực tiếp xé rách bản thể Cửu Đầu Trùng, những mảnh máu thịt văng ra tứ tán.
Trong làn sương máu đó, một nguyên thần đen nhánh đột nhiên lao về hướng nơi xa.
Quân Tiêu Dao thúc giục sức mạnh nguyên thần, một Hỗn Độn Thần Ma lây dính máu thần ma, cứ như có thể mài nát cả chư thiên đột nhiên hiện ra.
Nguyên thần của Cửu Đầu Trùng còn không kịp giãy giụa thì đã bị Hỗn Độn Thần Ma nghiền áp thành hư vô.
Đến lúc này, Bát Tiểu Thánh của Thái Cổ vương tộc rất có danh khí trên cổ lộ chung cực đều đã ngã xuống, không còn lại người nào.
Trong không khí có mùi máu tươi nồng đậm đang lan tràn.
Quân Tiêu Dao mặc một bộ bạch y, đứng sừng sững trên hư không, cả người không dính bụi trần, không nhiễm lấy một giọt máu tươi.
Hắn chỉ giơ tay nhấc chân thôi đã diệt sát bốn tiểu thánh, phong tư này khiến mọi người chấn động khôn kể.
Trước đó bọn họ chỉ nghe qua truyền thuyết của Quân Tiêu Dao, hiện tại đã chính mắt chứng kiến.
“Cửu Đầu Trùng có thể thong dong rời đi trong tay thiên kiêu cấm kỵ lại không ngăn được một quyền của Thần Tử Quân gia, bị tùy tiện diệt sát như vậy.”
“Chỉ sợ Thần Tử Quân gia sớm đã có được chiến lực cấm kỵ rồi đúng không?”
“Cấm kỵ bình thường cũng không có chiến lực như Thần Tử Quân gia, hẳn là cấm kỵ trong cấm kỵ...”
Rất nhiều thiên kiêu nghị luận, không ít lời tán thưởng vang lên.
Trong bảo khuyết, gương mặt Hồ Thanh Thanh cũng có chút dại ra.
Nàng ta không nghĩ tới Quân Tiêu Dao lại mạnh như vậy, cả Cửu Đầu Trùng cũng không địch lại hắn.
Lúc này bạch y của Quân Tiêu Dao tung bay, dáng vẻ phong tư tuyệt thế.
Mặc dù là Hồ Thanh Thanh lòng mang oán giận, nhưng cũng nhịn không được xuất hiện một tia ái mộ.
Có thể nói, chỉ cần Quân Tiêu Dao không khắc nghiệt với nàng như vậy thì Hồ Thanh Thanh tuyệt đối sẽ nhào lên liếm giống như một mẫu liếm cẩu.
Nhưng ngặt nổi Quân Tiêu Dao căn bản không coi nàng ta ra gì, thậm chí không có tư cách làm mẫu liếm cẩu nữa.
Thật sự quá đáng giận.
Hiện tại Hồ Thanh Thanh chỉ trông cậy Thánh Linh Đảo Mạc Cẩn Du có thể trợ giúp mình.
“Thánh linh trời sinh vô địch cùng giai, Quân Tiêu Dao, ngươi sẽ hối hận vì từ chối ta.” Hồ Thanh Thanh nghĩ thầm trong lòng.
Toàn bộ Thương Khâu Thánh Thành khôi phục bình tĩnh.
Quân Tiêu Dao cũng trực tiếp cùng đám người Thiên Nữ Diên, Lục Nhân Giáp về tới trong sân.
Còn thiếu nữ Xà Nhân tộc kia thì sau đó người của Vạn Tộc Thương Minh sẽ đưa nàng ta tới.
Tuy mọi chuyện đã hạ màn, nhưng cuộc thảo luận về Quân Tiêu Dao còn chưa dừng lại.
“Lần này Thần Tử Quân gia đã triệt để đắc tội Thái Dương Thần Sơn và Kim Ô Thập Thái Tử rồi đúng không?”
“Đừng nói là Kim Ô Thập Thái Tử, các ngươi có tính qua Thần Tử Quân gia đã trêu chọc bao nhiêu tồn tại cấm kỵ từ khi đến Thương Khâu cổ tinh không?”
“Làm ta ngẫm lại, đầu tiên là cứu Thái Âm Ngọc Thố, kết thù với Kim Ô Thập Đại Thái Tử.”
“Sau đó giết thiên kiêu Tần Tử Mặc của Tần gia trên buổi tiệc tối của Thiên Nữ Diên, cũng coi như gián tiếp đắc tội Thần Tử Tần gia, Tần Vô Đạo.”
“Ở hội đấu giá, lại luyện hóa Thông Thiên Thạch Linh, xem như kết thù với thánh linh trời sinh Mạc Cẩn Du của Thánh Linh Đảo.”
“Mà nhìn từ chuyện Thần Tử Quân gia đánh chết người bán đấu giá tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể thì sau lưng có liên quan đến túc địch của Thánh Thể, nhất mạch Bá Thể.”
Chúng tu sĩ hồi tưởng một chút, sau đó lập tức ngây ngẩn cả người.
Không tính thì không biết, tính xong bị dọa nhảy dựng.
Hết chương 784.
Chương 785
“Nói như vậy thì Thần Tử Quân gia mới bước lên cổ lộ chung cực không bao lâu đã trêu chọc tồn tại cấm kỵ tứ phương?”
“Lợi hại, ta đã không còn lời gì để nói...”
“Không có bao nhiêu người dám trêu chọc Thần Tử Quân gia, nhưng cấm kỵ mà Thần Tử Quân gia trêu chọc cũng không ít.”
“Kế tiếp sẽ thú vị lắm đây...”
Toàn bộ Thương Khâu Thánh Thành đều đang thảo luận về Quân Tiêu Dao.
Dưới trời sao, hắn dùng một quyền giết chết bốn tiểu thánh, chỉ tay diệt sát Cửu Đầu Trùng.
Đây là chuyện mà cả thiên kiêu cấm kỵ bình thường cũng không làm được.
Mọi người căn bản không thể tưởng tượng rốt cuộc cực hạn của Quân Tiêu Dao nằm ở nơi nào.
Còn bản nhân Quân Tiêu Dao sớm đã nghỉ ngơi ở chỗ của Thiên Nữ Diên, hắn không để bụng ngoại giới đánh giá, bàn tán về hắn như thế nào.
Nói hắn bá đạo cũng được, nói hắn bừa bãi cũng thế, đây là phong cách hành sự của Quân Tiêu Dao.
Nghĩ đến chuyện hắn muốn, làm chuyện mà hắn cần làm, không chút kiêng kỵ, vô pháp vô thiên.
Hoặc có thể nói rằng Quân Tiêu Dao chính là pháp, Quân Tiêu Dao chính là thiên!
Lúc này, trong khuê phòng của Thiên Nữ Diên, Thiên Nữ Diên đang ngồi bên cạnh Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao đang vuốt ve Thái Âm Ngọc Thố, ánh mắt nhàn nhạt đánh giá thiếu nữ Xà Nhân tộc bị nhốt trong lồng sắt.
Thiếu nữ Xà Nhân tộc này có một gương mặt xinh đẹp ngây ngô trắng như tuyết, nhìn dáng vẻ thì hình như cũng không phải là lớn tuổi trong Xà Nhân tộc, nhưng dáng người của nàng ta lại trưởng thành đến kỳ dị, “Tâm hồn” gợn sóng, eo thon tinh tế.
Một cái đuôi rắn màu xanh ngọc bích không những không làm giảm đi sự hấp dẫn của thiếu nữ, ngược lại càng khiến nàng ta có thêm sự mị hoặc kỳ dị.
Quả thực chính là mặt học sinh mà thân hình phụ huynh tiêu chuẩn.
“Chẳng lẽ đây là thiên phú chủng tộc của nữ tử Xà Nhân tộc?” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.
Đổi lại là những nam tu có đam mê đặc thù thì hai mắt tuyệt đối sẽ bắn ra kim quang, như đạt được chí bảo.
Mà vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn luôn rất bình thản, rất tỉnh táo.
Hắn không có đam mê luyện đồng (Tương đương với sở thích Lolita).
Đương nhiên, loại loli hợp pháp giống như Khương Lạc Ly thì phải nói cách khác.
Khi Quân Tiêu Dao đánh giá thiếu nữ Xà Nhân tộc thì nàng ta cũng đang đánh giá Quân Tiêu Dao.
Nói thật, nàng ta bị kinh ngạc trước dung nhan của Quân Tiêu Dao, trước đó thiếu nữ còn tưởng rằng người mua nàng sẽ là một đại hán bảy thước hung thần ác sát, ai cũng sợ hãi.
Ai ngờ hắn lại là một tiểu ca ca bạch y trắng hơn cả tuyết, tuấn tú như tiên.
Ở Xà Nhân tộc của các nàng, phần lớn nữ tử đều xinh đẹp quyến rũ, đẹp đến tuyệt luân.
Nhưng xà nhân nam lại không dám khen tặng, cả đám giống như người thằn lằn, âm lãnh hung ác.
Từ nhỏ thiếu nữ đã sinh hoạt ở tổ địa Xà Nhân tộc, tất nhiên không có khả năng nhìn thấy nam tử nào ngoài Xà Nhân tộc.
Khi nàng ta lén chạy ra từ tổ địa, nhìn thấy những tu sĩ Nhân tộc đó mặt mày hiền lành, không giống nam tử Xà Nhân tộc trong tộc các nàng nên mới buông lỏng cảnh giác.
Ai biết được lại bị trực tiếp bắt cóc.
Trong lòng thiếu nữ đã có ám ảnh đối với Nhân tộc.
Nhưng vị công tử trước mặt thật sự làm nàng khó có thể chán ghét, bởi vì hắn thật sự quá đẹp.
“Ngươi tên là gì?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Ta... Ta tên là Bích Lăng.” Thiếu nữ Xà Nhân tộc tên là Bích Lăng ấp a ấp úng mà nói.
Ban đầu trong lòng nàng còn có suy nghĩ muốn đấu tranh đến cùng, muốn bày ra dáng vẻ hung ác ngoan cố chống lại, nhưng đối mặt với Quân Tiêu Dao thì căn bản không kiên cường nổi.
Quân Tiêu Dao hỏi cái gì thì nàng đã theo bản năng mà trả lời.
Quân Tiêu Dao búng tay một cái, lồng sắt đang nhốt thiếu nữ trực tiếp vỡ vụn.
“Lại đây.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Nghe thấy lời này, Bích Lăng cũng lộ ra chút sợ hãi.
Rốt cuộc cái gì nên tới cũng phải tới sao?
Xưa nay Xà Nhân tộc trưởng thành sớm, tuy Bích Lăng chưa trải qua chuyện đó, cũng không hiểu sẽ như thế nào, nhưng nàng ta vẫn biết một số việc theo bản năng.
“Ta... Ta còn nhỏ...” Bích Lăng ngập ngừng, có chút sợ hãi đối với chuyện chưa rõ.
Quân Tiêu Dao câm nín không biết nói gi.
Hắn là dạng người này sao?
Hẳn là... Không phải đâu.
Lúc này, Thái Âm Ngọc Thố trong ngực Quân Tiêu Dao hóa hình, biến thành một tiểu cô nương tóc bạc trắng trẻo non nớt.
Nàng cong đôi mắt trăng non lên, cười nói: “Yên tâm đi, công tử rất tốt, sẽ không làm gì ngươi đâu.”
Nhìn thấy một tiểu cô nương độ tuổi tương đương xuất hiện, Bích Lăng lập tức cảm thấy an toàn hơn.
Nàng lắc lư cái đuôi rắn tới gần Quân Tiêu Dao.
Càng tới gần, mức độ bảnh bao của Quân Tiêu Dao càng khiến Bích Lăng kinh ngạc cảm thán trong lòng.
“Hắn đẹp như vậy, hẳn là... Không phải người xấu đâu.” Bích Lăng nghĩ như vậy trong lòng.
Quân Tiêu Dao bỗng duỗi tay, nắm lấy cái đuôi rắn của Bích Lăng.
“A!” Bích Lăng kêu lên một tiếng thật mềm mại, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp lập tức đỏ bừng.
Đối với Xà Nhân tộc các nàng thì sờ đuôi là một cách thể hiện muốn quan hệ.
Đương nhiên Quân Tiêu Dao không biết.
Lúc này hắn đang đánh giá vảy trên đuôi của Bích Lăng, trong đó có ánh sáng phù văn cổ xưa đang mơ hồ chảy xuôi. Đồng thời, Quân Tiêu Dao cũng cảm nhận được huyết mạch của Bích Lăng không bình thường.
Trong huyết mạch đó có một mùi cổ xưa thoang thoảng.
“Ngươi là công chúa của Xà Nhân tộc, mẫu thân ngươi là nữ vương Medusa?” Quân Tiêu Dao hỏi.
Khuôn mặt nhỏ của Bích Lăng đỏ bừng, khẽ gật đầu.
Quân Tiêu Dao lộ ra chút nghi ngờ, nữ vương Medusa kia cũng chỉ là cường giả thánh chủ mà thôi. Theo lý thuyết, tuy sức mạnh huyết mạch của bà ta mạnh, nhưng cũng không có khả năng có khí tức cổ xưa như vậy.
Quân Tiêu Dao cũng cảm nhận được cảnh giới của Bích Lăng, thì ra đã đạt tới chuẩn thánh cảnh, ở độ tuổi này mà đã là chuẩn thánh cảnh thì tuyệt đối có thể dùng hai chữ “Yêu nghiệt” để hình dung.
Nhưng rất kỳ quái, hình như Bích Lăng không biết bất cứ thần thông võ học nào, cũng không biết cách vận dụng sức mạnh của bản thân, cứ như một đóa hoa lớn lên trong nhà ấm.
“Phụ thân ngươi là ai?” Quân Tiêu Dao tiếp tục hỏi.
Hết chương 785.