“Người của sở Tài Quyết Thế Giới sao?”
Diệp Phàm nhướn mày, lạnh lùng hỏi: “Hai người cũng muốn đối phó với tôi sao?”
“Không, cậu đừng hiểu lầm. Việc lúc trước sứ giả Tài Quyết của sở Tài Quyết chúng tôi ra tay với cậu chỉ là ngoài ý muốn. Bọn họ không biết thân phận của cậu!” ông già mặc áo choàng màu trắng vội vàng nói với Diệp Phàm.
“Không biết thân phận của tôi? Bọn họ biết tôi là Hộ Quốc Thần Tướng!” Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Bọn họ không biết cha của cậu là ai!” ông già mặc áo choàng đen trịnh trọng nói.
“Có ý gì? Cha tôi có quan hệ gì với sở Tài Quyết Thế giới của hai người sao?”
Diệp Phàm cau mày, nhìn chằm chằm vào hai vị trưởng lão.
“Chuyện này vẫn nên đợi sở trưởng của chúng tôi tới, lúc đó ông ấy sẽ đích thân nói với cậu!”
“Tạm biệt!”
Hai người ôm quyền với Diệp Phàm rồi quay người bỏ đi.
“Ý của bọn họ là gì vậy?” Diệp Phàm có chút khó hiểu.
“Cha của con hẳn là có quan hệ gì đó với sở Tài Quyết Thế Giới!” cổ Tam Thông nói.
“Cha con làm sao lại có quan hệ với sở Tài Quyết Thế giới?” Diệp Phàm cực kỳ tò mò.
Lúc này, quốc chủ Long Quốc nói với Diệp Phàm: “Diệp công tử, hôm nay cậu lại lập được công lớn, nhất định phải thưởng thật lớn!”
“Cảm ơn bệ hạ, khen ngợi có lẽ không cần đâu!”
“Nhưng tôi muốn đem toàn bộ trang bị của đội quân Thiết Giáp Đen giao cho quân Thiên Sách, hy vọng bệ hạ sẽ đồng ý!” Diệp Phàm nói.
“Được!”
Quốc chủ Long Quốc gật đầu, nói với Diệp Phàm: “Từ nay về sau cậu không chỉ là Hộ Quốc
Thần Tướng của Long Quốc, mà còn là đệ nhất quốc sư của Long Quốc, chỉ dưới mỗi quyền của trẫm. Bất kỳ ai ở Long Quốc, cậu đều có quyền tiền trảm hậu tấu!”
“Quốc sư?”
Vẻ mặt Diệp Phàm có chút thay đổi, ánh mắt khẽ lóe lên, nói: “Bệ hạ, tôi thấy quổc sư…”
“Đừng từ chối, trẫm đã quyết định rồi!” Quốc chủ Long Quốc trầm trọng nói.
“Vâng!” Diệp Phàm gật đầu.
Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung.
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Sau đó, đám người Diệp Phàm rời khỏi cung điện, Hiên Viên Bất Bại chợt nói với hẳn: “Chủ nhân, tôi cần phải quay về gia tộc một chuyến, hy vọng chủ nhân đồng ý!”
“Đi đi!” Diệp Phàm đáp.
“Vâng, chủ nhân!” Hiên Viên Bất Bại gật đầu rồi trực tiếp rời đi.
“Hắn ta là người của tộc Hiên Viên sao?” cố Tam Thông hỏi.
“Vâng!” Diệp Phàm gật đầu.
“Nhóc còn này còn quy phục được cả người của tộc Hiên Viên cơ đấy!” cổ Tam Thông nhẹ nhàng mỉm cười.
Chẳng bao lâu sau, chiếu chỉ Hộ Quốc Thần Tướng Diệp Phàm trở thành đệ nhất quốc sư của
Long Quốc đã được ban xuống, trong nháy mắt đã lan truyền khắp cả nước!
Điều này khiến toàn bộ Long Quốc đều kinh ngạc!
Hộ Quốc Thần Tướng vốn đã có địa vị rất cao, bây giờ lại được phong là đệ nhất quốc sư, quả thật là dưới một người trên vạn người!
Ngay lập tức, rất nhiều người ngưỡng mộ vị Hộ Quốc Thần Tướng này.
Nhưng Diệp Phàm còn chưa kịp nghỉ ngơi, Long Chiến Thiên lại tới chỗ hắn.
“Long Soái, ông còn có việc gì sao?” Diệp Phàm hỏi Long Chiến Thiên.
“Đã xảy ra chuyện lớn, có thể cần cậu giải quyết!” Long chiến Thiên nghiêm túc nhìn Diệp Phàm.
“Chuyện lớn gì vậy?” Diệp Phàm nghi hoặc nói.