Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương) - Diệp Phàm (FULL)

Đây chính là Tu La Kiếm!

Đám người Diệp Phàm cũng từ phía sau đi tới, hắn đi tới trước Tu La Kiếm trước ánh mắt của tất cả mọi người, sau đó rút kiếm chỉ vào đoàn người Xích

Phong: “Ai dám vào trong hang động nửa bước, giết không tha!”

Những lời Diệp Phàm nói khiến vẻ mặt của tất cả cường giả trên đảo Thiên Dương lập tức thay đổi.

“Anh bạn trẻ, cậu là ai? Dám láo xược ở nơi này!” Xích Phong uy nghiêm nhìn Diệp Phàm.

“Sư phụ, bọn họ chính là đám người đã xuất hiện ở gia tộc Đàm Đài, có liên quan với ma nữ tóc trắng kia, còn đánh chúng con bị thương!”

Lúc này, gã đệ tử đứng sau lưng Xích Phong tố cáo đám người Diệp Phà, hắn chính là đệ tử phủ Thiên Dương bị Hiên Viên Bất Bại đánh cho bị thương!

Ánh mắt Xích Phong trầm xuống, ông ta nhìn bọn Diệp Phàm: “Các người cùng một ruột với ma nữ tóc trắng kia?”

“Tôi không biết ma nữ tóc trắng gì hết, tôi tới đây tìm vợ tôi, các người không muốn chết thì lập tức cút khỏi đây!”

Diệp Phàm không khách khí nói. “Ranh con lông còn chưa mọc hết, ở đây còn chưa tới lượt ngươi kiêu ngạo!”

Lúc này một cường giả Dung Hợp Cảnh chỉ thẳng mặt Diệp Phàm, ông ta nhấc kiếm chém về phía này.

Phụt! Diệp Phàm không thèm nhìn, hắn vung kiếm chém đôi vị cường giả kia.

Trông thấy cảnh tượng này, đám người Xích Phong đều khiếp sợ.

Nhìn qua Diệp Phàm chỉ khoảng hai mươi tuổi, ở cái độ tuổi này lại có thể giết chết cường giả Dung Hợp Cảnh chỉ bằng một nhát chém, đây không phải là người trẻ tuổi bình thường có thể làm được!

“Anh bạn trẻ, rốt cuộc cậu là ai?”

Xích Phong uy nghiêm nhìn Diệp Phàm.

“CútI!I”

Diệp Phàm lại lạnh giọng quát.

Lúc này, Xích Phong thấy Diệp Phàm không nể mặt mình, biểu cảm ông ta lạnh đi, ánh mắt lộ rõ vẻ tức giận.

“Không biết điều!”

Xích Phong hừ lạnh, ông ta bộc phát ra thực lực Kim Đan tầng tám đánh ra một chưởng, sức mạnh chân nguyên màu đỏ rực đánh thẳng về phía Diệp Phàm.

Đòn đánh này như mặt trời thiêu đốt, khí tức nóng rực như muốn đốt cháy mọi thứt

Trừ khi là cường giả cùng cảnh giới, nếu không sẽ không đỡ được. Ánh mắt Diệp Phàm lạnh như băng, hắn đang định nhấc kiếm đánh lại thì từ trong hang động phía sau lưng truyền đến một luồng khí lạnh tới thấu xương,

khiến cho người ta phải rùng mình, toàn thân phát lạnh.

Lúc này, Diệp Phàm nhìn thấy một cô gái có mái tóc bạc trắng xông từ trong hang động ra, lao thẳng về phía Xích Phong.

Ngay lập tức, lòng bàn tay nóng như lửa đốt của Xích Phong chạm vào cô gái tóc trắng này thì trực tiếp hóa thành hư vô, một cỗ năng lượng rét lạnh tản ra từ trên người cô ta bao phủ lấy đối phương.

Ầm!!

Tiếng nổ chói tai vang lên.

Đảo chủ đảo Thiên Dương bị đánh bay ra ngoài, nện trên mặt đất rồi hộc. máu, ánh mắt ông ta trừng lớn, chưa kịp nói câu nào đã tắt tở.

Sau khi giết chết Xích Phong chỉ trong giây sát, cơ thể cô gái đó nhanh chóng biến mất ngay tại chỗ.

Cảnh tượng này diễn ra quá nhanh, mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, tất cả đều đứng ngây ra.

Đợi khi hoàn hồn lại thì chỉ thấy thi thể của Xích Phong nằm trên mặt đất, ai nấy đều hít sâu một hơi, bọn họ vô cùng khiếp sợ.

Đường đường là đảo chủ của đảo Thiên Dương, cường giả Kim Đan tầng tám lại bị người ta giết chết chỉ trong một chiêu?

Chuyện này sao có thể? “Sở SởI" Lúc này, ánh mắt Diệp Phàm khựng lại, hắn chợt gọi tên cô rồi đuổi theo.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot .vn hoặc truyen.azz .vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

 Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Vừa rồi khi cô gái kia xông ra, mặc dù không nhìn rõ gương mặt nhưng dáng người của đối phương khiến Diệp Phàm lập tức nghĩ đến Sở Sở.

Hắn và Sở Sở ở bên nhau đã lâu, cho dù chỉ cần nhìn thấy bóng lưng thì hắn cũng có thể nhận ra được đối phương.

Cô gái tóc trắng vừa rồi chắc chắn là Sở Sở!

Chỉ là đợi sau khi Diệp Phàm đuổi theo ra khỏi núi Lạc Nhai thì đã không còn bóng dáng của Sở Sở.

Lúc này, đám người Trần Tiểu Manh cũng lần lượt chạy tới, Trần Tiểu Manh hỏi Diệp Phàm: “Anh rể, người vừa rồi thật sự là chị họ sao?”

“Đúng vậy, cô ấy là Sở Sở!” Diệp Phàm trầm giọng nói.

“Nhưng sao tóc của chị họ lại màu trắng? Hơn nữa vì sao chị ấy phải chạy, cũng không thèm nhìn chúng ta?”

Trần Tiều Manh khó hiểu nói.

“Hình như Sở Sở hơi có vấn đề!”

Lâm Thi Âm lên tiếng.

Diệp Phàm chau mày, đầu đầy mông lung.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement