Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương) - Diệp Phàm (FULL)

Khi cung điện được gọi là cấm địa của Diệp tộc mở ra, Diệp Phàm vừa bước vào đó đã sững sờ.

Trong cung điện này, ánh sáng rực rỡ chói lọi đột ngột lan tỏa về phía Diệp Phàm, tạo thành một uy thế kinh hoàng!

Sắc mặt Diệp Phàm thay đổi, đang muốn phản kháng, nhưng máu trong cơ thể hắn đột nhiên sôi lên, khiến hắn ngừng lại.

Mà chính sự chậm trễ này đã khiến ánh sáng trong cung điện trực tiếp bao phủ lấy cơ thể hắn!

Ánh sáng chói mắt bao phủ lấy hắn, Diệp Phàm chớp mắt một cái, khi hắn lại nhìn sang nơi khác, hắn liền sửng sốt.

Lúc này, Diệp Phàm không còn ở trong cung điện kia mà là ở một không gian hư vô.

Trong không gian hư vô này có một luồng khí tức vô hình khiến người ta cảm thấy sợ hãi không thể giải thích được.

Diệp Phàm nhìn về phía trước, phát hiện một bức tượng cao lớn đứng ở khoảng không trước mặt.

Bức tượng này điêu khắc một người đàn ông có lông mày kiếm và đôi mắt sáng ngời, khí thế uy nghiêm, coi thường chúng sinh, dù chỉ là một bức tượng,

nhưng nó sống động như thật, như một người thật sự đang sống.

Lúc này, bức tượng này tản ra một cỗ uy thế vô hình của thiên địa, khí tức như muốn áp chế cả Thiên Đạo!

Diệp Phàm nhìn chằm chằm vào bức tượng này, ánh mắt lóe lên, hắn mơ hồ phát hiện ra bức tượng này có phần giống với hình ảnh hư ảo mà Diệp Chấn Đình triệu hồi trước đó, đồng thời vào lúc này, trong không gian hư vô này lại có một giọng nói truyền đến: "Cậu đến rồi!"

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Phàm thay đổi, ánh mắt nhìn xung quanh, hét lớn: "Ai, ra đây!"

Lúc này, trong không gian hư vô, một lão giả lưng gù, mái tóc trắng, còn có chòm râu dài tập tễnh bước ra.

Trên người lão giả này đầy khí tức thăng trầm, như thể đã trải qua những năm tháng vĩnh hằng, mang đến cho người ta cảm giác gần đất xa trời!

"Ông là ai?"

Diệp Phàm nhìn chằm chằm lão giả, lông mày nhíu lại. "Tôi là người bảo vệ bí cảnh của Diệp tộc!"

Lão giả nói.

"Bí cảnh của Diệp tộc?"

"Đây là bí cảnh của Diệp tộc?”

Đôi mắt Diệp Phàm lóe lên, ánh mắt có chút kinh ngạc.

"Đúng vậy, nơi cậu đang đứng là bí cảnh của Diệp tộc, và là cội nguồn của Diệp tộc!"

Lão giả nhẹ giọng nói, đôi mắt đục ngầu nhìn Diệp Phàm: "Đã nhiều năm như vậy, hy vọng của Diệp tộc cuối cùng cũng xuất hiện!"

Khi Diệp Phàm nghe được lời nói của đối phương, trong mắt lộ ra vẻ tò mò: "Nguồn gốc của Diệp tộc là gì? Bức tượng này là ai?"

Trong ấn tượng trước đây của Diệp Phàm, Diệp tộc chỉ có thể được coi là một gia tộc võ thuật chứ không được tính là gia tộc tu luyện.

Nhưng lần này qua lời nói của người đàn ông bí ẩn đã khiến hắn nghi ngờ về nguồn gốc của Diệp tộc, cộng thêm bí cảnh của Diệp tộc khiến Diệp Phàm cảm thấy Diệp tộc không đơn giản như hản đã thấy.

Nếu thực sự Diệp tộc chỉ là một gia tộc võ thuật thì tại sao lại có bí cảnh thần bí như vậy?

"Năm đó, Diệp tộc từng là một gia tộc vô thượng, thống trị thiên hạ, càn quét Cửu Thiên Thập Địa*, bức tượng trước mặt cậu là người đã sáng lập ra Diệp tộc, Diệp Thiên Đế!"

*Chín tầng trời và mười vùng đất: khắp nơi trên trời dưới đất.

Lão giả này nói.

Nghe A Hổ nói vậy, sắc mặt Diệp Phàm thay đổi, nhìn về phía bức tượng: "Diệp Thiên Đế?"

Lúc này, Diệp Phàm nghĩ tới lời nói của người đàn ông thần bí khi nhìn thấy bóng người hư ảo do Diệp Chấn Đình triệu hồi, hình như đang nói về Diệp Thiên Đết

Có vẻ hai người này là một người, trách sao giống nhau đến thết

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement