Trong một biệt thự sang trọng tại Bắc Âu.
Diệp Phàm vừa tới thì Huyết Phu, Vua Bắc Cực, Diệm, Ross và những người khác đã có mặt tại đây.
“Thiếu chủ!” Bọn họ chào hỏi Diệp Phàm.
“Mọi người nói tứ sư phụ của tôi đã xảy ra chuyện gì?” Diệp Phàm thờ ơ nói.
Huyết Phu kể cho Diệp Phàm nghe về chuyện điện Thiên Thần ở Ngoại Vực.”
“Bây giờ cũng bởi vì tin tức đó mà có không ít tổ chức đang tìm kiếm chủ nhân, chuẩn bị bắt giữ chủ nhân; trong đó có rất nhiều chiến binh của Hắc Bảng cũng đã bắt đầu hành động.”
“Hơn nữa, rất nhiều quốc gia cũng đang tìm kiếm chủ nhân, chuẩn bị bắt chủ nhân đi để giành công với điện Thiên Thần, nhằm đạt được sự bảo hộ của bọn họ!”
“Hiện tại toàn bộ thế giới phương Tây đều đang nhìn chäm chằm vào chủ nhân, bọn họ đang dùng mọi thủ đoạn để tìm được chủ nhân!”
Huyết Phu nói hết với Diệp Phàm.
“Lại là điện Thiên Thần!” Trong mắt Diệp Phàm lóe lên tia sắc lạnh.
“Điện Thiên Thần này rốt cuộc mạnh đến mức nào. mà lại có nhiều thế lực và quốc gia muốn dựa dẫm vào như vậy?” Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Thiếu chủ, điện Thiên Thần là một trong những tổ chức đứng đầu Ngoại Vực, thế lực vô cùng cường đại, hơn nữa điện chủ điện Thiên Thần còn nằm trong Thần Bảng.”
“Chỉ cần là cường giả trong Thần Bảng đều có thực lực mạnh đến mức có thể hủy diệt cả một quốc gia, huống chỉ còn có thêm cả điện Thiên Thần. Với địa vị của điện Thiên Thần, ai cũng muốn lấy lòng bọn họ!” Lott tộc trưởng của gia tộc Rockfit giới thiệu.
“Ngoại Vực!” “Thần Bảng!” Ánh mắt Diệp Phàm khẽ lóe lên.
Hắn không biết nhiều về Ngoại Vực, nhưng hắn đã nghe tứ sư phụ của mình nhắc đến.
Ngoại Vực là một khu vực đặc biệt trên thế giới này, không thuộc quyền quản lý của bất kỳ quốc gia nào, là một khu vực độc lập, nơi tập hợp vô số thế lực, ở đó chỉ có thực lực mới có quyền lên tiếng.
Còn cụ thể như thế nào thì tứ sư phụ Diệp Phàm cũng không nói nhiều.
Về Thần Bảng, hắn chưa từng nghe thấy sư phụ nhắc tới.
“Thần Bảng có phải là một bảng xếp hạng không?” Diệp Phàm hỏi thẳng.
“Thiếu chủ, Thần Bảng là bảng xếp hạng các cường giả do tổ chức hàng đầu của Ngoại Vực công bố, tổng cộng có mười vị trí. Những người có trong danh sách này đều là những cường giả hàng đầu thế giới. Người nào cũng có sức mạnh vô song, có khả năng hủy diệt cả một quốc gia!
“Bởi vì điều này, người khác đều phải kiêng dè những cường giả trong Thần Bảng. Ngay cả những nước lớn trên thế giới cũng không dám đắc tội, thậm chí còn muốn kết giao với bọn họ bằng nhiều cách khác nhau.”
“Một khi có thể nhận được sự bảo hộ của một cường giả trong Thần Bảng, địa vị của đất nước nhất định sẽ cao lên rất nhiều!" Lott giải thích.
“Thần Bảng mạnh như vậy sao?” Diệp Phàm có chút kinh ngạc.
Một người có thể hủy diệt cả một quốc gia, không phải ai cũng có thể làm được điều này!
“Cường giả trong Thần Bảng gần như chưa từng ra tay, nên không ai biết họ mạnh đến mức nào!”
Diệm nói, trong mắt hiện lên khao khát muốn đấu một trận với một cường giả trong Thần Bảng!
“Thiếu chủ, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Vua Bắc Cực nhìn Diệp Phàm.
“Bọn chúng muốn dùng mạng sống của sư phụ ta để tranh công với điện Thiên Thần, vậy thì cứ để bọn chúng làm đi!”
Sắc mặt Diệp Phàm lạnh lẽo quát lên, trong mắt tràn ngập sát ý chết người.
Ngày hôm sau, tin tức tổ chức Thiên Phạt bị tiêu diệt nhanh chóng truyền đi, khiến giới Hắc Ám chấn động!
Thiên Phạt chính là một tổ chức cấp SSS hàng đầu, thế mà lại bị tiêu diệt trong một đêm, ai mà có bản lĩnh như vậy?
Ở Long Quốc, khi người đàn ông mặc mãng bào biết được tin Thiên Phạt bị diệt, sắc mặt tối sầm lại, vô cùng khó coi.
“Thiên Phạt thật sự bị diệt rồi sao?”
Ông già ở bên cạnh cũng có chút kinh ngạc trước tin tức này.
“Ninh lão, ông nói xem có phải tên nhóc con kia đã diệt Thiên Phạt rồi à?” Người đàn ông mặc mãng bào. hỏi.
“Hắn? Làm sao có thể? Với thực lực của hắn, làm sao có thể diệt Thiên Phạt, giết chết Thiên Phạt chủ?” Đôi mắt của ông già khẽ nheo lại.
“Tên nhóc con này có quan hệ với Bách Hoa Lâu, điện Long Vương và quân Thiên Sách. Ông có nghĩ rằng hắn chính là đệ tử do bọn họ bồi dưỡng nên không?” Người đàn ông mặc mãng bào nghĩ tới điều gì đó, trầm giọng nói.
“Đây... không thể nào? Làm sao bọn họ có thể cùng lúc nhận một người làm đệ tử?” Ông già có chút khó tin.
“Đừng quên mấy người bọn họ đã biến mất hơn mười năm!”