Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương) - Diệp Phàm (FULL)

“Tôi cũng muốn xem, ai dám đụng tới quân Thiên Sách?”

Ngay khi phó tổ trưởng tổ Long - Lãnh Quân muốn điều động người của tám quân đoàn và năm chiến khu để bắt Quân đoàn trưởng quân Thiên Sách thì một tiếng quát lạnh như băng vang lên!

Âm thanh lạnh lẽo chói tai, khiến cho những người ở quân doanh run rẩy, ai nấy đều sợ hãi, cảm giác tim đập. nhanh mãnh liệt.

Lúc này, ánh mắt của tất cả đều nhìn ra bên ngoài doanh trại.

Có bóng người đang đi về phía bên này, trên người hắn ta bao phủ sát khí ngút trời, giống như ma qủy giáng thết

“Thiếu quân chủ!”

Đám người Hoàng Phố Thương, Mộ Bạch, Đồ Phu nhìn thấy người đến thì kích động hô lên.

Người tới không ai khác chính là Diệp Phàm.

Lúc này, trên người Diệp Phàm tản ra một loại tà khí hung ác, gương mặt thờ ơ, ánh mắt lóe lên vẻ lạnh như băng, mang lại cho người ta một cảm giác không rét mà run!

“Thiếu chủ quân!” 

 “Cậu không sao rồi, tốt quá!”

 Đám người Mộ Bạch đi tới trước mặt Diệp Phàm, xúc động nói.

l“Hắn chính là đệ tử của chiến thần Thiên Sách?”

“Không phải nói máy bay của hắn bị tên lửa tập kích, chết rồi sao?”

 “Sao vẫn còn sống”

Dương Thiên Hổ nhìn Diệp Phàm, sắc mặt thay đổi, vẻ mặt u ám hô lên.

Mục Thanh cũng nhíu mày nhìn Diệp Phàm.

Ngay lập tức, người của tám đại quân và năm chiến khu đều nhìn về phía Diệp Phàm, bàn tán sôi nổi.

“Mạng của tên này cũng lớn thật!”

“Quả nhiên, đệ tử mà ông ấy dạy dỗ, sao có thể dễ dàng chết như vậy được!”

Quân Đao nhìn Diệp Phàm, lẩm bẩm nói. Phó tổ trưởng tổ Long - Lãnh Quân nhìn thấy Diệp Phàm còn sống, gã nhíu mày rồi lập tức rút điện thoại báo cáo.

Lúc này, một cỗ sát khí bao trùm cơ thể gã ta, giọng nói lạnh như băng vang bên tai vị phó tổ trưởng này: “Là ông muốn động tới quân Thiên Sách?” Rất ngắn gọn nhưng lại khiến cho người ta lạnh tới thấu xương, đáy lòng Lãnh Quân run lên, cảm giác ớn

lạnh chạy dọc sống lưng, tựa như ác quỷ đòi mạng.

Lãnh Quân vừa ngẩng đầu đã thấy ánh mắt ẩn chứa sát khí vô tận của Diệp Phàm!

“Cậu...”

Vụt!

Lãnh Quân còn đang định nói gì đó thì người sau đã nhanh như chớp xuất hiện trước mặt gã, một tay trực tiếp bóp lấy cổ họng.

Ngay lập tức, gương mặt Lãnh Quân đỏ lên, cảm giác không thể thở nổi, gã ta trừng mắt nhìn Diệp Phàm: “Tôi là phó tổ Long...”

Răng rắc!

Không đợi gã nói xong, Diệp Phàm đã vặn gãy cổ.

Lúc này, đầu Lãnh Quân lệch sang một bên, máu tươi tràn ra từ khóe miệng, gã ta đã tắt thở!

BịchI!!

Diệp Phàm vung tay, tùy ý ném thi thể của Lãnh Quân trên mặt đất, chết không nhắm mắt! 

Mọi người ở đây thấy vậy, đều hít sâu một hơi. Ánh mắt bọn họ lộ ra vẻ không thể tin nổi!

Đường đường là phó tổ trưởng tổ Long lại bị giết một cách dễ dàng như vậy?

Cái chết này có phải quá đột ngột?

Không ít người bị dọa sợ vẫn chưa hoàn hồn! “Mày...mày dám giết phó tổ trưởng?”

“Tổ Long và nội các sẽ không tha cho mày!”

Một cường giả Thiên Cảnh của tổ Long nhìn chăm chằm Diệp Phàm với vẻ mặt vô cùng khó coi.

Phụt!!!

Diệp Phàm vung tay, thanh kiếm ngắn bắn ra xuyên thấu cơ thể đối phương, một kiếm mất mạng!

Một cường giả thiên giới bị giết trong nháy mắt, ngay. cả cơ hội phản kháng cũng không có!

Vút!

Ánh mắt khát máu của Diệp Phàm Sâm nhìn về phía những người còn lại của tổ Long.

Ai nấy đều câm như hến, không dám nói thêm nửa lời, ngay cả nhìn Diệp Phàm cũng không dám! 

Lúc này, bầu không khí của doanh địa chiến khu như bị đông lại, trở nên vô cùng áp lực!

“Ranh con, cậu làm như vậy là muốn công khai chống đối nội các sao?”

“Các vị, người lại dám giết chết phó tổ trưởng, đối nghịch với nội các, không thể tha thứ!”

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement