“Ông..”
Vân thiếu tức giận nhìn chăm chằm này thống lĩnh quân Kỳ Lân!
Những người ở đây nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng họ nhấc lên một trận sóng to gió lớn!
Bọn họ hoàn toàn không ngờ ngay cả sở Hộ Long và quân Kỳ Lân cũng không dám động vào tên này!
Người mà đến cả sở Hộ Long và quân Kỳ Lân cũng kiêng dè thì thân phận của hắn rốt cuộc khủng bố đến mức nào đây?
Chỉ trong nháy mắt, tất cả bọ họ đều kiêng kị mà nhìn Diệp Phàm.
Bọn họ không ngờ trong Đế Đô còn giấu một tôn đại Phật như vậy!
“Xem ra các người cũng không làm gì được rồi!” “Tôi còn tưởng rằng có thể chơi đùa một chút chứ!”
Lúc này, Diệp Phàm đã ăn điểm tâm xong, nhìn Ngô Càn và Vân thiếu cười lạnh.
Nhưng lời này của Diệp Phàm lại khiến bọn họ cảm nhận được sự châm biếm vô tận.
Hai người nắm chặt tay, vẻ mặt hung ác nhìn chằm chäm Diệp Phàm, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn!
“Xem ra không có gì thú vị!”
“Bà xã à, mình đi thôi!”
Diệp Phàm nói với Đường Sở Sở.
“Còn nữa, tôi muốn thông báo với mọi người một tiếng, bà xã tôi là chủ tịch Đường thị của tập đoàn Thiên Hải, hai ngày nữa, công ty chi nhánh của tập đoàn Đường thị ở Đế Đô sẽ khai trương, hi vọng mọi người có thể tới chung vui.”
Đột nhiên, Diệp Phàm nhìn mọi người ở đây, lạnh nhạt nói.
Nhưng lời nói của hắn nghe như đang uy hiếp đến những ông lớn quyền quý ở Đế Đô vậy.
Hệt như bọn họ không đi thì sẽ không có kết cục tốt! “Đúng rồi, quan hệ của tôi và Tư gia không tệ, đêm nay nếu có người dám làm khó Tư gia, vậy thì không chỉ
đơn giản là mấy cái tát nữa đâu.”
Diệp Phàm liếc nhìn mấy người Vân thiếu, Ngô Càn và Viên Hạo uy hiếp.
Hắn nói vậy cũng là muốn tốt cho Tư gia.
Tuy hắn không sợ những tên công tử này, nhưng khó mà bảo đảm bọn hắn sẽ không ra tay với Tư gia.
Diệp Phàm không muốn vì hắn mà liên lụy đến những người vô tội.
Sau đó, Diệp Phàm nói một tiếng với ông cụ Tư và Tư Thiên Thiên rồi cùng Đường Sở Sở rời khỏi Tư gia.
Khi Diệp Phàm rời đi.
Những người quyền quý ở đây có tâm trạng khác nhau, họ bắt đầu suy đoán thân phận của Diệp Phàm.
Còn Ngô Càn và Vân thiếu, vẻ mặt họ âm trầm như mực, trong mắt tỏa ra ánh sáng lạnh lùng chết chóc.
“Mặc kệ mày là ai, tao nhất định sẽ bầm mày thành từng mảnh!”
Ngô Càn lạnh lùng nói.
Hắn ta trực tiếp rời khỏi đây, chuẩn bị đi tìm cha mình để báo thù!
Mà Vân thiếu cũng trở về Vân gia, chuẩn bị báo thù!
Chuyện xảy ra tối nay nhanh chóng lan truyền khắp. Đế Đô, gây nên cuộc nghị luận sôi nổi!
Người này chẳng những tát vào mặt hai vị Đại thiếu đứng đầu Đế Đô, mà còn khiến cho quân Kỳ Lân và sở Hộ Long không dám động vào, việc này chắc chắn là một tin chấn động đối với các thế lực và các ông lớn quyền quý ở Đế Đô!
Vô số người đang điều tra thân phận của Diệp Phàm.
Bọn họ đều muốn biết người này rốt cuộc có địa vị gì mà lại khó lường như vậy!
Nhưng khi có kết quả điều tra, họ phát hiện Diệp Phàm không có thân phận nào khác ngoài thân phận bạn trai của chủ tịch tập đoàn Đường thị, người hiện đang rất nổi tiếng trong giới kinh doanh của Long Quốc.
Mà thân phận đệ tử của Bách Hoa lâu chủ và đệ tử của Chiến Thần Thiên Sách của Diệp Phàm, ngoại trừ những thế gia ở Đế Đô và những ông lớn có thực quyên chân chính thì không ai có thể tra được!
Cùng lúc đó.
Diệp Phàm và Đường Sở Sở đang trên đường trở về khách sạn.
“Anh Tiểu Phàm, anh vừa nói hai ngày nữa công ty chỉ nhánh của Đường thị ở Đế Đô sẽ khai trương, chẳng lẽ anh muốn...”
Đường Sở Sở nhìn Diệp Phàm dò hỏi.
“Không phải em muốn Đường thị có chỗ đứng ở Đế Đô sao? Đây là cơ hội tốt để tuyên truyền!”