Cùng lúc đó, chủ tịch tập đoàn Đường Thị đang phát sóng trực tiếp, chính thức thông báo rằng đan Trú Nhan do Tập đoàn Đường Thị phát triển đã chính thức được tung ra thị trường.
Tin tức vừa truyền ra, Thiên Hải liền nố tung!
Sau buối họp báo trước đó của tập đoàn Đường Thị, tin tức đan Trú Nhan có thế làm cho người ta trẻ ra mười tuổi đã được nhiều nhà báo đăng tải, hiện tại sự kỳ vọng của mọi người đối với đan Trú Nhan đã lên đến đinh điếm.
Lô hàng một triệu viên đan Trú Nhan đầu tiên của Đường Thị được tung lên mạng đã bán hết sạch trong vòng mười phút sau khi mở bán.
Mà những người mua được đan Trú Nhan thì trực tiếp uống luôn.
Chẳng bao lâu, nếp nhăn trên mặt của những người này lập tức biến mất, thậm chí có người còn từ tóc trắng biến thành tóc đen, thoáng chốc thực sự trẻ ra cả chục tuối.
Tiếp theo, tin tức đan Trú Nhan thật sự có thể trẻ lại mười tuổi truyền đi khắp thế giới, không chỉ Thiên Hải, mà toàn bộ Trung Quốc cũng chấn động vì điều này.
Suy cho cùng, đối với bất kỳ ai mà nói, sự cám dỗ trẻ ra cả chục tuổi là điều không thế tường tượng được.
Chỉ cần là người bình thường, không ai lại không muốn trở nên trẻ hơn cả, nhất là những người đã bước vào tuổi xế chiều, nếu có thể trẻ ra mười tuổi, tức là có thế sống lâu hơn những mười năm.
Nhưng trước đây, loại thuốc tiên có thế khiến người ta trẻ ra mười tuổi này hoàn toàn không tồn tại, nó chỉ tồn tại trong dòng phim tiên hiệp mà thôi.
Nhưng bây giờ loại thuốc tiên này thực sự dã xuất hiện, tất nhiên là cực kỳ chấn động rồi.
Nhất thời, sự chú ý của tất cả mọi người trên khắp Trung Quốc đều đố dồn vào đan Trú Nhan của tập đoàn Đường Thị, thậm chí tất cả các thế lực đều đang nhắm vào tập đoàn Đường Thị.
Trong một phòng khách sạn nào đó ở Thiên Hải.
“Đây là đan Trú Nhan à? Thật sự có thể khiến người ta trẻ ra mười tuổi sao?”
Hứa Thanh Lai, đệ tử ngự ỵ trước đây từng xuất hiện ở nhà họ Đường, nhìn viên thuốc trong tay với đôi mắt sáng quắc.
Sau khi Hứa Thanh Lai rời khỏi nhà họ Đường thì dự định tìm cơ hội ra tay với Đường sở sở, tuy nhiên khi biết Đường Thị đã tung ra đan Trú Nhan, anh ta lại rất tò mò về nó.
Thân là đệ tử ngự y, đương nhiên Hứa Thanh Lai biết loại thuốc có thể khiến người ta trẻ ra mười tuổi này không tồn tại trong thực tế, nó chỉ tồn tại trong phim truyền hình thôi.
Anh ta cảm thấy Tập đoàn Đường Thị đơn giản là đang lừa dối người tiêu dùng thôi nên đã đặc biệt nhờ người mua một viên, định tự mình uống, nhân cơ hội bắt thóp Đường Thị đế uy hiếp người đẹp Đường sở sở.
Chẳng bao lâu, Hứa Thanh Lai đã uống đan Trú Nhan.
Ngay lập tức, anh ta cảm giác như một dòng nước ấm trong cơ thể, lan ra toàn thân.
Tiếp theo, Hứa Thanh Lai đột nhiên cảm thấy cả người mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều, cơ thể cũng trờ nên có sức sống hơn.
Mà khi soi gương, anh ta mới thấy mình thực sự trẻ hơn rất nhiều.
“Cái đan Trú Nhan này là thật hả?”
Hứa Thanh Lai không thế tin được, hai mắt mở to.
“Phải báo tin tức này cho sư phụ ngay mới được.”
Mắt Hứa Thanh Lai híp lại, như ý thức được điều gì đó, anh ta vội vàng trờ về Đế Đô.
Còn tại Tập đoàn Đường Thị.
“Chủ tịch, độ hot của đan Trú Nhan này hoàn toàn đã vượt qua tưởng tượng của chúng ta. Hiện giờ, tất cả đan Trú Nhan được bày bán đã bán hết sạch, mà vằn có rất nhiều người đang chen chúc trong các cửa hàng của chúng ta muốn mua đan Trú Nhan. Thậm chí có không ít người giàu có sẵn sàng bỏ ra rất nhiều tiền để mua đan Trú Nhan, giá cố phiếu tập đoàn Đường Thị của chúng ta trực tiếp tăng vọt gấp mười mấy lần.”
“Hiện tại tập đoàn Đường Thị của chúng ta thật sự nổi tiếng rồi.”
Tôn Tiểu Tiểu nhìn Đường sở sở, hưng phấn nói.
“Những điều này tôi đã lường trước được rồi, chi là tôi đã bỏ sót một điều.”
Đường sờ sở cau mày.
“Điều gì ạ?”
Tôn Tiểu Tiếu tò mò hỏi.
“Sức ảnh hưởng mà đan Trú Nhan mang đến.”
Đường sở sở trầm ngâm nói.
“Ý của chủ tịch là…”
Tôn Tiếu Tiếu bối rối.
“Mặc dù đan Trú Nhan có thế giúp Đường Thị nhanh chóng nổi lên, trở thành tập đoàn lớn số một, nhưng tác dụng trẻ ra mười tuối của nó chắc chắn sẽ bị vô số người để ý. Dù sao thì không ai có thế cưỡng lại sức cám dỗ của việc trẻ ra mười tuổi cả.”
“Có lẽ người bình thường sẽ chỉ mua một viên đan Trú Nhan, nhưng đối với những người mạnh hơn Đường tập đoàn Đường Thị mà nói, thứ họ muốn có lẽ không chỉ là một viên đan Trú Nhan thôi đâu, mà điều này sẽ mang đến cho Đường tập đoàn mang đến vô số nguy hiểm và tai họa.”
“Là vì tôi đã quên mất sự thật rằng người tài giỏi thường hay bị ganh ghét tiêu diệt.”
Ánh mắt Đường sở sở lóe lên, cô thở dài.
Chớp mắt đã tới buối chiều.
Khu biệt thự Tử Kỉnh.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 đế ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Bên ngoài biệt thự số 3, Triệu Thiên Lâm dần theo một nhóm người mặc trang phục chiến đấu tới, đặt thiết quân luật xung quanh biệt thự.
Sau đó, một người đàn ông trung niên mặc quân phục, mặt mày rắn rỏi, dáng người cao lớn bước tới, tạo cho người ta một cảm giác áp bức mãnh liệt.
“Đại nhân, người đang ở bên trong ạ.”
Triệu Thiên Lâm nói với người đàn ông kia: “Các người ở đây canh giữ.”
Sau khi nói câu này, người đàn ông đi về phía biệt thự.
“Tự ý xâm nhập vào nhà riêng là bất lịch sự lắm đấy, anh có biết không?”
Trong biệt thự, Diệp Phàm ngồi trên sofa đưa mắt nhìn người đàn ông.
“Tôi là Quân Đao, đến từ Chiến Bộ của Trung Quốc.”
Người đàn ông nhìn Diệp Phàm, nói thẳng luôn.
“Chiến Bộ Trung Quốc?”
Diệp Phàm nghe thấy bốn chữ này thì cau mày, nhìn Quân Đao: “Anh tìm tôi làm gì?”
“Thanh niên nước Lưu Ly mà cậu giết trước đó chính là thiếu gia nhà họ Kim, một trong tứ đại gia tộc của nước Lưu Ly.”
“Hiện tại Chiến Bộ của nước Lưu Ly yêu cầu chúng tôi giao hung thủ cho bọn họ. Nếu không, nước Lưu Ly sẽ hủy bỏ hiệp ước mà Chiến Thần Thiên Sách lập ra, đưa quân sang xâm lược Trung Quốc.”
Quân Đao nói thẳng.
“Cho nên anh tới bắt tôi, còn muốn giao tôi cho nước Lưu Ly?”
Diệp Phàm nhìn Quân Đao, lạnh lùng nói.
“Hy sinh một mình cậu có thể cứu được toàn bộ Trung Quốc.”
“Cậu có thế nói bất cứ điều gì cậu muốn, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức đế giúp cậu thực hiện điều đó.”
“Và cậu cũng sẽ trở thành một anh hùng được người dân Trung Quốc ghi nhớ, gia đình cậu sẽ được hưởng chăm sóc và ưu đãi đặc biệt.”
Quân Đao nói từng người một.
“Ha ha.”
Đối với việc này, Diệp Phàm khinh miệt cười một tiếng, nói: “Không ngờ Chiến Bộ của Trung Quốc lại trờ nên hèn nhát vô năng như vậy, đối mặt với uy hiếp của một quốc gia nhỏ ngay cả rắm cũng không dám đánh một cái, thậm chí còn dự định hy sinh đồng bào của mình, đúng là vô dụng!”
Soạt!
Ánh mắt Quân Đao lạnh như băng, trên người anh ta đột nhiên toát ra sát khí khiến người ta nghẹt thờ.
“Cậu không có tư cách nói như vậy.”
Quân Đao lạnh lùng nói.
“Tôi có nói gì sai à?”