"Cám ơn!"
Diệp Phàm nói.
Sau đó Xuân Lan đi tới biệt thự, nói với Diệp Phàm: "Thiếu chủ, chúng ta đã tìm được tung tích của cỏ Xích Dương!"
“Ở đâu?” Diệp Phàm nheo mắt lại, lập tức hỏi.
“Có tin tức từ thương hội Thiên Long, phía Tây Nam có dấu vết của cỏ Xích Dương!” Xuân Lan nói.
“Tây Nam? Đặt cho tôi một vé máy bay đi Tây Nam ngay!"
Diệp Phàm nói thẳng.
"Tôi đi cùng với anh nha?"
Lâm Thi Âm nói, Cơ Như Yên cũng nói: "Tôi cũng đi!"
“Hai người ở lại đây, bảo vệ Sở Sở, không thể để cô ấy xảy ra chuyện gì
nữa. "Hạo Thiên, cậu đi với tôi!" Diệp Phàm trực tiếp ra lệnh. "Vâng!" Ba người họ gật đầu.
Tiếp theo, Diệp Phàm dẫn Đông Phương Hạo Thiên đi về hướng Tây Nam.
Sau năm sáu tiếng đồng hồ, khi Diệp Phàm lại đi vào Tây Nam lần nữa, mặt trời đã lặn, màn đêm buông xuống.
"Thiếu chủ!"
Lúc này, trong sân bay, Mai Hà, người phụ trách của Thương hội Thiên Long chi nhánh Tây Nam, đang đứng đợi Diệp Phàm.
"Cỏ Xích Dương ở đâu?" Diệp Phàm nhìn Mai Hà, trực tiếp hỏi.
"Một người trồng dược liệu trước đây cung cấp dược liệu cho Thương hội Thiên Long nói rằng ông nội của anh ta đã phát hiện ra cỏ Xích Dương trong rừng nguyên sinh ở phía tây nam 50 năm trước, nhưng không biết bây giờ nó có còn ở đó không!"
Mai Hà nói.
"Đưa tôi đến khu rừng đó!"
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!