“Cảm ơn Thất sư phụ!”
Diệp Phàm nói.
Lúc này, ở Đế Đô, trong một căn biệt thự sang trọng, Long Ngạo nằm ở đây thở dài: “Lá gan của thằng nhóc này càng lúc càng lớn, ngay cả một thế lực như Long Tương Tông mà cũng dám đụng, Long Tượng Tôn Giả đó cũng không phải ăn chay!”
“Sao vậy? Ông sợ rồi à?”
Chung Vô Diễm liếc nhìn Long Ngạo, ông ấy nói: “Hừ, tôi là Long Vương, có gì phải sợ? Nhưng thằng nhóc này muốn đối phó với Long Tượng Tông, nó sẽ phải nếm mùi đau khố!”
“Thắng nhóc đó mà chịu khổ thì người kia ở núi Cửu Long sẽ không tha cho ông!”
Chung Vô Diễm nhìn Long Ngạo lẩm bẩm.
ôi!
Long Ngạo lập tức biến sắc, nói: “Haiz, kiếp trước tôi nợ thằng nhóc này à!”
“Đúng rồi, bên phía nhà họ Quân có động tĩnh gì không?”
Lúc này Chung Vô Diễm tò mò hỏi.
“Không phải cái gì bà cũng biết à? Sao lại hỏi tôi?”
Long Ngạo nắm lấy cơ hội nói.
“Hừ, lão già chết tiệt!”
Chung Vô Diễm tức giận, trợn mắt nhìn Long Ngạo rồi xoay người rời đi.
Long Ngạo thì hơi nheo mắt lại, trong mắt hiện lên tia sáng.
Cùng lúc đó, ở một nơi nào đó của Long Quốc, có một toà nhà cổ xưa.
Trong đại sảnh của dinh thự này có mấy người đang tụ tập, trước mặt bọn họ có một thi thế, chính là Quân Lăng Thiên.
Lúc này, bầu không khí bên trong phòng khách vô cùng căng thẳng.
“Tộc trưởng, tên Diệp Phàm này quá ngông cuồng, quá phách lối!”
“Xin tộc trưởng để tôi ra tay, đi bắt hắn lại!”
Lúc này, một người đàn ông trung niên nhìn người đàn ông dẫn đầu rồi nói.
Người đàn ông này chính là Quân Hạo, tộc trưởng nhà họ Quân!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!