Ánh mắt thiếu niên hiện lên vẻ kinh ngạc, cậu không ngờ có người nhìn thấy ngọc thạch lại không muốn!
"Cậu tên gì?”
Diệp Phàm nhìn thiếu niên hỏi.
"Tôi tên là Tiểu Đông!"
Thiếu niên nói.
"Tiểu Đông? Cái tên này khá đặc biệt!"
Diệp Phàm mỉm cười.
"Vì tôi được ông nội nhặt được vào mùa đông nên tên là Tiểu Đông!" Thiếu niên gãi đầu nói.
"Cậu được người ta nhặt về à?"
Diệp Phàm ngạc nhiên nhìn thiếu niên.
"Đúng vậy, tôi là trẻ mồ côi, được ông nội nuôi dưỡng!" Tiểu Đông gật đầu.
Diệp Phàm nhìn Tiểu Đông, không hiểu sao hắn lại cảm giác thân thiết không thể giải thích được với thiếu niên này!
Cảm giác thân thiết này khiến Diệp Phàm cảm thấy rất khó hiểu, hắn và đối phương mới gặp nhau lần đầu, tại sao hắn lại có cảm giác này?
"Đúng rồi, cậu có biết điện Thiên Thần không?"
Nghĩ mãi không ra nên Diệp Phàm không nghĩ đến cảm giác thân thiết khó hiểu này nữa, nhìn Tiểu Đông hỏi đường.
"Điện Thiên Thần!"
Nghe thấy ba chữ này, vẻ mặt của Tiểu Đông thay đổi, nhìn về phía Diệp Phàm: "Công tử, điện Thiên Thần là một tổ chức cực kỳ đáng sợ ở Ngoại Vực này, ngài hỏi bọn họ làm gì?”
"Vậy cậu có biết điện Thiên Thần ở đâu không?”
Diệp Phàm hỏi lại, Tiểu Đông gật đầu.
"Vậy cậu có thể dẫn tôi đến điện Thiên Thần được không?” Diệp Phàm lập tức nói. "Cái gì? Đến điện Thiên Thần?"
Tiểu Đông kinh ngạc nhìn Diệp Phàm: "Công tử, điện Thiên Thần cực kỳ nguy hiểm, ngài đến đó làm gì?"
"Không sao đâu, cậu đừng sợ, cậu chỉ cần đưa tôi đến điện Thiên Thần là được!"
"Tất nhiên, nếu cậu không đồng ý thì thôi vậy!"
Diệp Phàm nói.
"Công tử đã cứu tôi, tôi nên báo đáp ngài!"
"Công tử ngài đi theo tôi, tôi sẽ đưa ngài đến đó!"
Lập tức, Tiểu Đông đưa Diệp Phàm tới điện Thiên Thần!
Ở trung tâm Ngoại Vực, có một quần thể kiến trúc tráng lệ, ở giữa là một tòa cung điện rộng lớn huy hoàng, toát ra khí chất cao quý!
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!