“Ai đó?”
Anh vừa tiếp đất khi nghe một tiếng quát lạnh lùng vang lên. Sau đó có một cái bóng bay ra và tấn công anh. Ngô Bình nhìn thấy rất rõ, cái bóng này là khói xanh lục hình người, là một loại kịch độc! Nếu không nhờ nhãn lực tốt thì anh đã trúng phải đòn đánh lén của đối phương rồi.
Anh lắc lư thân mình, dịch chuyển ba mét, sau đó sải một bước đã vào được bên trong chùa. Làn khói xanh lục kia thì phát nổ sau khi lao đi vài mét, khiến mọi thứ xung quanh đều bị ăn mòn! Có thể thấy độc tính mạnh nhường nào!
Advertisement
Lúc này trong chùa có bốn người, một ông lão gầy gò đang vẫy hai tay, chỉ ra bên ngoài.
Ngô Bình vừa bước vào đã vòng ra sau lưng ông lão hệt như ma quỷ vậy, rồi chưởng vào lưng đối phương.
Advertisement
“Phụt!”
Ông lão phun máu rồi ngã xuống đất, không động đậy được nữa, hệt như một vũng bùn, chẳng còn sức sống. Ba người còn lại đồng thanh gầm lên rồi ra tay cùng lúc. Một thanh phi đao, một nhúm cát độc, một luồng ánh sáng kiếm đồng thời hướng về phía Ngô Bình.
Tất cả diễn ra chỉ trong chớp nhoáng. Ngô Bình quay lưng về phía cát độc, đồng thời co rụt đầu lại, ôm tứ chi trước ngực. Nhúm cát độc ấy đập hết vào lưng anh và bị nhuyễn giáp chặn lại. Cát độc này rất hiểm độc, làm rách toàn bộ quần áo anh, nơi bị ăn mòn còn bốc khói đen.
Anh không nói tiếng nào, tay phải chộp lấy phi đao. Thanh phi đao này có gai ngược, nếu bắt lấy bằng tay không chắc chắn sẽ bị gai đâm bị thương. Mà gai còn có độc, trúng phải sẽ chết ngay! Tay anh có đeo găng tay lấy được từ dược phách nên mới không sợ bị thương.
Ánh sáng kiếm đến hơi muộn, Ngô Bình đã rảnh tay cầm phi đao đập mạnh vào đó.
“Keng!”
Tiếng kim loại chạm nhau vang lên, đối phương cảm nhận được một luồng sức mạnh ập đến, trường kiếm bay ra khỏi tay. Ngô Bình thuận thế phẩy tay, thanh phi đao ấy bèn bay thẳng về phía kẻ đã phóng đao.
Người phóng phi đao hoảng loạn lùi bước, nhưng phi đao của Ngô Bình quá nhanh. Người này mới dịch chuyển được mấy mi-li-mét thì vai trái đã bị đâm trúng. Mũi đao có độc, mặt hắn ta biến sắc, vội vàng lấy thuốc giải trong người ra.
Nhưng độc tính quá mạnh, hắn ta lấy được thuốc giải ra thì độc đã lan ra theo máu. Đồng tử hắn ta đỏ như máu, thần kinh tê liệt, ngã rạp xuống đất rồi tắt thở rất nhanh.
Ngô Bình lướt đến trước mặt kẻ ném cát độc, Ngũ Long Thánh Quyền cao siêu dưới sự trợ giúp của quyền ý đã uyển chuyển vung thẳng vào cổ họng đối phương tựa như linh xà.
“Rắc!”
Người kia ôm cổ họng, lảo đảo lùi mấy bước rồi đột nhiên quỳ xuống đầu, đầu ngoẹo đi rồi chết!
Sau khi giết chết ba người liên tiếp, Ngô Bình mới nhìn đến người xuất kiếm. Hắn chừng ba mươi tuổi, mặc đồ ôm sát màu đen, nửa cánh tay còn tê dại, đang hoảng sợ nhìn chằm chằm vào Ngô Bình,
“Cậu là ai?”