Lư thần Âm Dương này không hề thua kém tiên đỉnh Thuần Nhất, là lò tốt khi dùng để luyện đan.
Anh theo Thanh Mộc Chân Quân vào trong động tiên, lấy được hơn năm mươi bình đan dược. Đống đan dược đó đã được cất giữ quá lâu nên đều hóa khí, cần luyện chế lại lần nữa mới có thể khôi phục dược hiệu.
Đương nhiên, làm vậy cũng phải trả cái giá khá đắt, ví dụ như nếu là đan dược vương phẩm, luyện chế lại một lần thì sẽ giảm xuống một bậc, thậm chí là tụt hẳn hai bậc.
Advertisement
Ngô Bình làm quen với lư thần Âm Dương trước rồi mới bắt đầu luyện chế. Quá trình luyện chế lại đan dược cũng không dễ dàng hơn quá trình truyện mới bao nhiêu, bình đầu tiên thôi đã tốn của anh gần một tiếng.
Advertisement
Trong lúc đó, anh bỏ thêm vài dược liệu, cố gắng giữ lại dược hiệu mạnh nhất của đan dược này.
Rất nhanh, lò đan lại mở, ba viên đan dược màu vàng rực bay ra. Đan dược này tên là Kim Ngọc Linh đan, có tác dụng luyện thần và luyện hình, quý giá hơn Tinh Vân đan nhiều.
Ngô Bình nuốt vào một viên, cảm nhận dược lực. Rất nhanh đã có hai luồng năng lượng huyền diệu tràn ngập cơ thể, toàn thân như được đắm mình trong gió xuân, võ hồn lẫn thân xác đều thoải mái.
“Không tệ, đan dược này vốn là trên bậc một, trải qua quá trình luyện chế một lần, nó lại có chất lượng dưới bậc một”, đối với kết quả này, Ngô Bình vô cùng hài lòng.
Làm một mạch tới rạng sáng, Ngô Bình luyện chế lại được năm bình đan dược, đều là đan dược có giá trị cực cao. Càng luyện chế, thủ pháp của anh càng thuần thục, đến lò thứ năm, anh đã có thể khôi phục phẩm cấp vốn có của đan dược.
Khi trời sáng, anh lấy mỗi loại một viên, sau đó đi tìm Hoàng Phủ Hằng. Anh cảm thấy nhà Hoàng Phủ này còn tiền, có thể lừa thêm lần nữa.
Mà Hoàng Phủ Hằng được Ngô Bình nghĩ tới lại đang giam mình trong thư phòng, vẻ mặt sầu khổ. Hắn ta đã không ngủ một đêm rồi, hôm nay vẫn còn một đám đòi nợ đang chặn cửa bên ngoài.
Tuy hắn ta là con rối của Ngô Bình nhưng trí tuệ vẫn còn, cũng biết tình hình trước mắt không dễ xử lý.
“Sao chủ nhân vẫn chưa trở lại vậy?”, hắn ta thì thầm.
Lúc trước, khi vay tiền, hắn ta đã từng hứa hẹn là qua khoảng một tuần sẽ trả, hôm nay đã đến hẹn mà còn chưa có tiền trả, cũng dẫn tới sự hoài nghi của chủ nợ, thế nên toàn bộ đều chạy tới đòi.
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng của Thanh Mộc Chân Quân: “Hoàng Phủ Hằng!”
Hoàng Phủ Hằng mở cửa, khi thấy là Ngô Bình thì gọi một tiếng: “Chủ nhân!”
Ngô Bình nói: “Tôi tới rồi, đây là một lô đan dược, anh cầm đi đưa người trong nhà xem thử!”
Nói xong, anh lấy ra năm bình ngọc, trong mỗi bình có một viên đan dược.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!