Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

Tốc độ khám bệnh của Ngô Bình rất nhanh, hơn nữa còn rất chuẩn. Nếu các bác sĩ xung quanh có câu hỏi gì anh cũng nhiệt tình hướng dẫn.  

 

Đột nhiên, chủ nhiệm khoa nội như nhớ ra điều gì đó, kinh ngạc hô lên: “Tôi nhớ ra rồi, cậu là bác sĩ hàng đầu về ngoại khoa trên cả nước. Một thời gian trước cậu đã phát trực tiếp video phẫu thuật, chính là bác sĩ có bàn tay vàng, Ngô thần y đó sao?”  

 

“Ngô thần y” là biệt danh mà những người đã xem video phẫu thuật của Ngô Bình đặt cho anh. Ai cũng thấy y thuật của anh chẳng khác nào thần tiên giáng thế.  

Advertisement

 

Bác sĩ kia nhắc lại khiến mọi người đều nhớ ra, thi nhau reo lên: “Đúng rồi, đúng rồi, là Ngô thần y đó! Ngô thần y đến bệnh viện của chúng ta rồi!”  

 

Ngô Bình cười đáp: “Các vị, xin lỗi hiện giờ tôi không có thời gian trò chuyện. Lát nữa tan làm tôi mời mọi người đi ăn nhé”.  

Advertisement

 

Các bác sĩ kia cười đáp: “Ngô thần y, chúng tôi đều biết cậu là bác sĩ khoa ngoại số một, chỉ không thể ngờ khoa nội cậu cũng giỏi thế này. Xem cậu chẩn bệnh mà chúng tôi phục sát đất! Một từ thôi, đỉnh!”  

 

Một bác sĩ chủ nhiệm nói: “Tôi từng học về y học cổ truyền, thấy cách chữa bệnh của bác sĩ Ngô có chút tương đồng nhưng cũng hoàn toàn không phải y cổ truyền mà tiến bộ hơn nhiều!”  

 

Người này hiểu biết khá rộng nên đưa ra phán đoán.  

 

Ngô Bình đáp: “Hiểu như anh cũng không sai, y thuật của tôi thực sự tiến bộ hơn so với y học nước nhà hiện nay. Thế này đi, có thời gian tôi sẽ mở một lớp học. Nếu mọi người có hứng thú hãy đến tham gia”.  

 

Các bác sĩ nghe Ngô Bình nói sẽ mở lớp thì ai nấy gật đầu như bổ củi. Có người nói: “Hay lắm, dù có phải nhịn cơm tối tôi cũng phải đến nghe bằng được”.  

 

Không lâu sau, Trương Sĩ Vĩ cũng nhận được tin tức. Cô thư ký vội vã chạy vào văn phòng, báo: “Viện trưởng, có chuyện lớn rồi!”  

 

Trương Sĩ Vĩ ngạc nhiên hỏi ngay: “Xảy ra sự cố gì sao?"  

 

Thư ký thở dốc, xua tay đáp: “Không phải không phải, Ngô thần y đã đến viện chúng ta”.  

 

Ngô thần y nào?”, ông ấy cau mày hỏi.  

 

Cô thư ký thở không ra hơi, đáp: “Viện trưởng, chính là bác sĩ số một khoa ngoại từng đăng video phẫu thuật lên mạng rồi nổi tiếng toàn cầu. Là Ngô thần y đó!”  

 

Trương Sĩ Vĩ sững lại vài giây, sau đó mới phản ứng lại. Ông ấy đập bàn đánh bốp một cái rồi reo lên: “Chẳng trách trông quen đến vậy, hoá ra là cậu ấy! Mau nói đi, Ngô Bình có chuyện gì?”  

 

Thư ký: “Ngô thần y chẩn đoán và khám bệnh cực nhanh. Các bác sĩ khoa nội cũng đi xem anh ấy khám bệnh để học hỏi. Hơn nữa bệnh nhân từ các khoa khác nghe tin cũng ùn ùn kéo tới chỗ anh ấy. Tôi phải bảo bảo vệ tới đó để giữ trật tự”.  

 

Trương Sĩ Vĩ nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Lập tức đi dán thông báo nói Ngô thần y mỗi ngày sẽ khám bệnh ở phòng khám, bảo bệnh nhân ngày mai lại tới”.  

 

Cô thư ký gật đầu: “Vâng, tôi lập tức đi làm ngay!”  

 

Sau khi cô thư ký đi khỏi, Trương Sĩ Vĩ đột nhiên mỉm cười. Ông ấy có linh cảm bệnh viện của mình sắp nổi tiếng rồi!  

 

Trương Sĩ Vĩ đi lại vài vòng, suy nghĩ một lát rồi gọi trợ lý tới, nói: “Lập tức mở tài khoản trên các diễn đàn, các trang phát trực tiếp cho tôi. Bệnh viện Chúng An ta sẽ livestream phát sóng trực tiếp. Mau lên!”  

 

Trương Sĩ Vĩ cất công thành lập một tổ phát sóng trực tiếp. Có người chuyên phụ trách quay hình, có người chuyên thuyết minh, có người trả lời bình luận,…  

 

Ngô Bình tập trung thăm khám nên cũng không để ý đến mấy chuyện này. Đến hơn mười giờ anh thấy có người mang mười mấy chiếc điện thoại đi vào phòng rồi viện trưởng cũng đi vào.  

Advertisement
';
Advertisement