Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 Còn đòn tấn công của Ngô Bình thì lại nằm ở sau lưng bên phải, anh mượn sức mạnh của Võ Ấn và chiêu tuyệt sát, chưởng mạnh về phía hông sau của Võ Tam.  

 

“Rắc rắc!”. Kích đó thật sự quá đáng sợ, con rối được chế tạo tinh tế như Võ Tam cũng tan nát ngay lập tức.  

 

Ngô Bình không hi vọng học được ý nghĩa Li Đoạn từ chỗ ông ta vì đó là chuyện không thể nào.  

 

Advertisement

Đúng vậy, cây cột phía bên cạnh nứt ra, bên trong có một mâm ngọc, trên mâm có khắc tâm pháp của ý nghĩa Li Đoạn.  

 

Anh lập tức nghiên cứu sự huyền diệu của nó, việc này làm anh mất đến hai ngày.  

 

Advertisement

Sau khi anh học được ý nghĩa Li Đoạn, anh phất tay, không gian liền xuất hiện mấy chục rãnh đen, có cái mỏng như sợi tóc, có cái to như nét bút lông.  

 

Anh mới thi triển một lúc mà đã tiêu tốn rất nhiều năng lượng nên vội vã uống mấy viên Nhân Nguyên đan, sau khi hồi phục lại mới tiếp tục đi về trước.  

 

Nếu không có gì bất ngờ thì anh sẽ gặp Võ Tứ.  

 

Hình tượng của Võ Tứ là một thanh niên, oai phong bất phàm, anh ta mỉm cười, nói: “Cuối cùng thì cũng có người học được ý nghĩa Chân Võ của ta”.  

 

Ngô Bình giật mình: “Anh là?”  

 

“Ta là Chân Võ”. Thanh niên nhìn anh, nói: “Học được ba ý nghĩa phía trước thì anh đã có tư cách luyện ý nghĩa võ học mạnh nhất của ta là ý nghĩa Thiên Thể rồi”.  

 

Ngô Bình: “Ý nghĩa Thiên Thể?”  

 

Đại Đế Chân Võ: “Không sai. Ý nghĩa Thiên Thể đưa cơ thể đi vào trạng thái Thiên Thể, trạng thái này sẽ hợp nhất với Thiên Địa, cộng hưởng cùng vũ trụ. Trong trạng thái này, ngươi sẽ là vô địch, giết thần giết tiên dễ như búng ngón tay”.  

 

Ngô Bình giật mình: “Lợi hại vậy sao?”  

 

Đại Đế Chân Võ: “Ý nghĩa Thiên Thể này phải mượn sức mạnh của Động Thiên, bây giờ ngươi không cách nào tu luyện. Hơn nữa, Đại Đế ta đây vẫn chưa kịp tạo ra ý nghĩa này một cách hoàn chỉnh thì đã chết rồi, hi vọng ngươi có thể hoàn thành di nguyện cho Đại Đế ta, hoàn thiện ý nghĩa Thiên Thể”.  

 

Ngô Bình ngỡ ngàng: “Đây là ý nghĩa chưa hoàn chỉnh ư?”  

 

Đại Đế Chân Võ mỉm cười, nói: “Ta sẽ truyền thụ hết tất cả trí tuệ về võ đạo, kinh nghiệm về võ học cho ngươi, hi vọng sẽ giúp ích được cho ngươi”.  

 

Anh ta vừa dứt lời thì chỉ ra, một luồng sáng thần chạy vào giữa trán Ngô Bình. Vô số ký ức hiện lên như nước triều.  

 

Dường như rất nhiều năm về trước, Ngô Bình đã hấp thụ những thứ này nhưng lại chưa tiêu hóa.  

 

Anh xoa chân mày, nói: “Đa tạ Đại Đế, nhất định vãn bối sẽ cố hết sức hoàn thành di nguyện của Đại Đế”.  

 

Đại Đế Chân Võ gật đầu mỉm cười, sau đó cơ thể dần cứng đờ, Động Thiên Chân Võ cũng tối sầm.  

 

Ngô Bình đột nhiên cảm thấy thương cảm, Đại Đế Chân Võ này là con cưng của trời, là thiên tài không ai sánh nổi mà cũng chết.  

 

Anh vái lạy con rối rồi ra khỏi động thiên Chân Võ.  

 

Lúc anh ra ngoài, Lý Đức Long và La Tông Huy cũng không còn ở đó, không biết là vào Động Thiên hay là đã đi khỏi rồi nữa.  

 

Lúc này, ông Chu bước đến, hỏi: “Thiếu chưởng môn, hôm qua chưởng môn có đến, hình như có việc cần tìm cậu”.  

Advertisement
';
Advertisement