Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

Hỉ Bảo nhanh nhảu, vội vã nhấn đầu chó, Đông Hoàng đáp xuống đất. Con thỏ lớn đấy đang chạy thì bị Ngô Bình tóm lấy từ xa và đè xuống đất bằng pháp lực.  

 

Mặc dù con thỏ rất mạnh, nhưng dù có mạnh thế nào cũng không qua được Ngô Bình. Nó bị đè chặt, hai chân quẫy dưới mặt đất đến mức tạo ra một cái hố lớn.  

 

Đông Hoàng loạng choạng chạy đến trước mặt anh, hé miệng như đang cười.  

Advertisement

 

Ngô Bình hỏi: “Đấy là thỏ nhà ai?”  

 

Hỉ Bảo: “Bố, con thỏ lớn này mới chạy đến nhà chúng ta ngày hôm nay, con thấy nó béo nên muốn bắt nó, làm món thịt thỏ nướng cho bố”.  

Advertisement

 

Ngô Bình tò mò nhìn con thỏ, nói: “Con thỏ này ăn thuốc tăng trưởng rồi sao? Má ơi, nó to thật”.  

 

Hỉ Bảo: “Đúng vậy ạ, má ơi, nó to thật”.  

 

Ngô Bình tát cậu bé một tai: “Con nít không được nói tục”.  

 

Hỉ Bảo vò đầu, vẻ mặt đầy uất ức, thầm nghĩ, chẳng phải bố cũng nói đấy sao?  

 

Ngô Bình đưa tay véo con thỏ mình đầy thịt rồi nói: “Không tồi, thịt này chắc ngon lắm đây. Lina!”  

 

Một làn nước ngưng tụ bên cạnh Ngô Bình, Lina bước ra, cười nói: “Chào anh”.  

 

Con thỏ liền căng thẳng, kêu chít chít, nó không muốn bị con người ăn thịt, chân trước không ngừng cào lên mặt đất. Ngô Bình động lòng, anh thấy con thỏ này sắp thành yêu nên điểm một cái lên trán nó, một luồng sức mạnh kỳ diệu lan khắp cơ thể thỏ.  

 

Vài phút trôi qua, cơ thể con thỏ mềm nhũn, nó nằm bẹp xuống đất, toàn thân dễ chịu vô cùng. Khí tức trong cơ thể ngưng tụ thành một viên yên đan trong ngực.  

 

Thỏ có được yêu đan tương tự như thần niệm của nhân tiên, nó lập tức nói chuyện với Ngô Bình: “Xin thượng tiên tha mạng, thịt tiểu nhân dai nhách, không ngon đâu”.  

 

Ngô Bình thích thú: “Vậy sao? Ta khá thích ăn thịt dai”.  

 

Con thỏ muốn đập đầu chết cho xong, nó sửa lại: “Thịt của tiểu nhân còn tanh nữa”.  

 

Ngô Bình sầm mặt: “Bớt gạt ta đi! Ta hỏi ngươi, sao cơ thể lại to đến thế?”  

 

Con thỏ: “Thượng tiên, nửa năm trước, tiểu nhân có ăn một loại quả, từ đó cơ thể càng lúc càng to lớn. Mấy ngày nay, tiểu nhân tìm thấy chỗ này tràn ngập linh khí nên đến đấy để kiếm ăn, không ngờ vô tình xông lầm vào nhà của thượng tiên. Tiểu nhân đáng chết, xin thượng tiên tha cho lần này”.   

 

Ngô Bình suy nghĩ rồi hỏi nói: “Ngươi ăn quả ở đâu?”  

 

Con thỏ lớn: “Cách chỗ này khoảng ba tiếng đồng hồ đi đường, ở đó rừng núi âm u, ít người qua lại”.  

 

Ngô Bình: “Ngươi dắt ta đi xem thử”.  

 

Lina hỏi: “Anh có làm nữa không?”  

 

Ngô Bình lấy ra một cây nấm và một miếng thịt thú lớn, nói: “Hôm nay nấu món này, mùi vị sẽ ngon đó!”  

Advertisement
';
Advertisement