Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

Chỉ vài phút sau, một bóng người bay đến, chính là Liễu Duyên. Ngay phía sau ông ấy là hai bóng người đen - trắng, tà khí vô cùng khủng khiếp.  

 

Chẳng mấy chốc, cả ba đã tiến vào đại trận Thái Ất Tru Tiên do Ngô Bình bài bố.  

 

Điều Ngô Bình chờ đợi chính là khoảnh khắc này. Anh khẽ hô lên: “Khởi động trận!”  

Advertisement

 

Ngay lập tức, một trăm lẻ tám kiếm phù phát sáng, trời đất vang rền chấn động. Một luồng sát khí từ trên trời giáng xuống, xuyên qua giữa đất trời, đâm xuyên qua hai tà thần ở bên trong. Sát khí đánh xuống từ đỉnh đầu họ rồi nổ tung mặt đất, khí cuồn cuộn bốc lên giữa đất trời, chỉ trong nháy mắt đã kìm giữ họ.  

 

Nam tà thần giận dữ gầm lên: “Liễu Duyên, ông dám bày mưu hại bản thần, bản thần nhất định sẽ không tha cho ông!”  

Advertisement

 

Liễu Duyên lạnh lùng hừ giọng: “Tôi đánh các người đâu phải chỉ một lần. Các người nghĩ có thể doạ được tôi sao?”  

 

Nữ tà thần lạnh lùng nói: “Liễu Duyên, ông không giết chết được bọn tôi đâu! Cùng lắm ông chỉ trấn áp được bọn tôi thôi. Một ngày nào đó, tôi sẽ ăn tươi thịt ông, uống sống máu ông!”  

 

Liễu Duyên đáp trả: “Bớt hăm doạ đi. Trấn áp chúng!”  

 

Quảng Tế và Liễu Duyên ra tay cùng một lúc. Họ niệm Chân ngôn, hàng chục nghìn sợi tơ vàng phun ra từ đỉnh đầu, không ngừng quấn quanh cơ thể hai tà thần.  

 

Chẳng bao lâu sau, hai tà thần đã được quấn thành một cái kén vàng, bị trấn áp triệt đề.  

 

Lòng Ngô Bình thoáng động. Anh hỏi: “Anh à, đại sư Quảng Tế, chúng ta nên xử lý hai tà thần này như thế nào?”  

 

Liễu Duyên bảo: “Tìm một nơi để bố đại trận Phật pháp rồi trấn áp bọn chúng mãi mãi”.  

 

“Hay là đưa cho em đi”.  

 

Liễu Duyên ngạc nhiên: “Cậu có cách đối phó bọn chúng à?”  

 

Ngô Bình đáp: “Có thể thử xem sao”.  

 

Anh lấy lò luyện Minh Thần ra, ném một tà thần bị quấn thành kén vào trong đó.  

 

Ngay tức thì, lò luyện Minh Thần này bắt đầu xoay dữ dội, nam tà thần ở bên trong gào thét thảm thương: “‘Đây là thứ gì? Không! Tôi sẽ không chết!”  

 

Tiếng kêu la càng lúc càng nhỏ, cuối cùng chẳng còn nghe thấy nữa. Chừng một giờ sau, lò luyện Minh Thần phun ra sáu viên đan dược, Ngô Bình đưa tay đón lấy.  

 

Sáu viên đan dược này to bằng nắm tay, ẩn chứa thần lực, nếu nhìn kỹ sẽ thấy có một hình người nho nhỏ ngồi khoanh chân bên trong, thần văn chi chít khắp cơ thể.  

 

Đôi mắt sáng rỡ, anh kinh ngạc hô lên: “Thần Linh Đan!”  

 

Liễu Duyên trợn mắt: “Cậu có thể luyện tà thần thành đan dược ư?”  

 

Ngô Bình cười bảo: “Anh à, đây là lò luyện Minh Thần, luyện một tà thần là chuyện rất dễ dàng”.  

 

Anh cất đan dược, lập tức ném nữ tà thần kia vào trong, lạnh lùng bảo: “Cả đời các người đã tạo nghiệp vô số kể, giết hại bao người vô tội, hôm nay tôi luyện các người đến chết!”  

Advertisement
';
Advertisement