Diệp Huyền cười nói: “Tất nhiên là có rồi. Tiền bối đừng lo, chúng đệ tử hầu như không dám nghỉ ngơi”.
Ngô Bình cất giọng đáp: “Tu luyện cho tốt. Chờ thêm vài ngày nữa các anh sẽ chính thức tham gia học viện Võ Đạo”.
Anh bảo mấy người Diệp Huyền đi tu luyện rồi quay sang hỏi đám Thiết Huyền: “Hiệu trưởng La đâu rồi?”
Advertisement
Thiết Huyền trả lời: “Vốn vẫn còn là phó hiệu trưởng, nhưng mấy ngày trước ông ấy từ chức rồi. Bây giờ về quê ở ẩn với cháu nội”.
Ngô Bình không khỏi cảm thán: “Có lẽ đến cả ông ấy cũng không ngờ tới mọi chuyện lại thay đổi nhiều như vậy”.
Advertisement
Thiết Huyền đáp: “Đúng rồi, cảm giác cứ như đang từ thế giới này bị ném vào một thế giới hoàn toàn mới. À quên, theo quy định thì tất cả giáo viên đều phải trải qua kỳ đánh giá. Cậu tới thì đi làm đánh giá đi. Nếu không hoàn thành trong vòng nửa năm, tư cách giáo viên của cậu sẽ tự động bị xóa bỏ”.
Ngô Bình dò hỏi: “Đánh giá thế nào?”
Thiết Huyền giải thích: “Hình như học viện sẽ phái người tới làm một vài kiểm tra đánh giá với cậu, hỏi vài câu rồi cho điểm. Nếu không đạt đủ điểm thì cậu sẽ không được làm giáo viên nữa”.
Lãnh Nhân cũng nói xen vào: “Không sai, toàn bộ quá trình đánh giá đều mang tính chủ quan rất cao. Bọn họ muốn cho anh qua thì anh sẽ qua. Còn nếu bọn họ không muốn cho anh qua thì anh có giỏi đến đâu cũng phải trượt”.
Thiết Huyền nói: “Đãi ngộ của giảng viên quá tốt, số lượng lại có hạn. Ai cũng muốn chen chân vào, cạnh tranh khốc liệt là điều không thể tránh khỏi”.
Ngô Bình lại hỏi tiếp: “Hiện giờ đãi ngộ của giáo viên như thế nào?”
Thiết Huyền đáp: “Giáo viên 5 sao sẽ được phát ba mươi triệu đồng Thần Long một năm, tức là khoảng ba mươi tỷ tiền báu”.
Ngô Bình khiếp sợ thốt lên: “Ba mươi tỷ tiền báu sao?”
Lãnh Nhân nói thêm: “Cho dù là giảng viên một sao thì tiền lương một năm cũng phải lên tới tám trăm triệu tiền báu”.
Thiết Huyền giải thích: “Đây mới chỉ là tiền lương cơ bản. Nếu dạy ra được học sinh tài năng xuất chúng thì giáo viên còn thu về được một khoản tiền thưởng hậu hĩnh”.
Ban đầu Ngô Bình chẳng có hứng thú gì với việc làm giáo viên, nhưng sau khi nghe Thiết Huyền nói vậy lại thấy phấn khích hơn hẳn. Nếu có thể trở thành giáo viên 5 sao thì sẽ có tiền lương ba mươi tỷ mỗi năm, còn chưa kể tiền thưởng khi dạy được học sinh tài giỏi. Đãi ngộ như vậy quá tuyệt vời!”
Lãnh Nhân lên tiếng nhắc nhở: “Các giáo viên mới đến đều rất đáng gờm. So với bọn họ thì tôi chẳng là gì hết”.
Thiết Huyền cũng đồng tình: “Đúng vậy, kế hoạch của học viện Võ Đạo đã bị thay đổi. Dự định xây thêm mười cơ sở Võ Đạo trên khắp đại lục Côn Luân, đồng thời chiêu mộ nhân tài ở mọi thế lực. Những người giỏi nhất của các cơ sở sẽ được đưa tới trụ sở chính để bồi dưỡng”.
Ngô Bình kết luận: “Xem ra bây giờ học viện Võ Đạo có vô số thiên tài, phát triển mạnh mẽ hơn ngày trước rất nhiều”.
Đúng lúc này có người ở bên ngoài nói vọng vào: “Sao thầy Ngô lại đánh học sinh của tôi bị thương?”
Nghe thấy thế, Lãnh Nhân lập tức giới thiệu: “Hắn ta là Khang Tốn Thiên, Võ Vương nhất phẩm. Anh phải cận thận đấy!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!