Ngay lúc này, trong đầu Ngô Bình xuất hiện một tia ý thức, anh đã biết đại khái về lai lịch của viên ngọc này rồi. Chủ nhân của viên ngọc là một vị Đại Thánh thượng cổ, tên Ngô Thiên Tử, người này tài năng đức độ đều không ai bì kịp, giáo hoá loài người. Sau khi Đại Thánh mất đi, giữ lại viên ngọc Thiên Thánh này để truyền cho đời sau.
Điều thú vị là bà cố của Ngô Bình chính là người nhà họ Ngô, bà cố ngoại cũng họ Ngô, thế nên trong người anh cũng có huyết mạch của nhà họ Ngô.
Trước đây Ngô Chấn Tông có thể nhận được lợi ích từ ngọc Thiên Thánh cũng chính vì ông ta là con cháu nhà họ Ngô, mà trong cơ thể Ngô Bình cũng có một phần huyết mạch của nhà họ Ngô, đương nhiên, anh cũng có thể nhận được lợi ích từ ngọc Thiên Thánh.
Advertisement
Trên thực tế, nước Viêm Long trăm họ kết thông gia với nhau, trong cơ thể mỗi người đều có huyết mạch của vài chục cho đến hàng trăm dòng họ, đa số đều có thể nhận được lợi ích từ ngọc Thiên Thánh.
Advertisement
Anh đang lĩnh hội ngọc Thiên Thánh thì Hỉ Bảo cưỡi một con thuồng luồng nhỏ chạy ra. Lần trước anh đi thăm Long Thanh Khâm, tiện thể mang con thuồng luồng nhỏ này về, tránh để làm phiền cô ấy tu hành.
Ngô Bình nhìn đứa con trai này một cái, Hỉ Bảo đã cao hơn một mét sáu, ra dáng một thằng con trai rồi. Thật ra tuổi cậu bé còn nhỏ nhưng vì Vu thể chí tôn nên lớn nhanh thôi.
"Bố, con khỉ kia đánh con", đương nhiên là cậu bé nhắc đến Kim Tử.
Thực lực của Kim Tử rất khủng bố, sau khi tu luyện công pháp Ngô Bình truyền thụ thì tu vi tăng đột biến, bây giờ đã có thể sánh với Hư Tiên rồi.
Anh chợt thấy tức giận, cái con khỉ này lại dám đánh con trai anh!
"Đi, dẫn bố về tìm nó!"
Rất nhanh, Ngô Bình đã theo Hỉ Bảo tới sân sau, sau đó thì thấy Kim Tử mặt mày bầm dập ngồi ở góc tường, bộ dạng đáng thương.
Ngô Bình ngẩn người, anh nhìn Hỉ Bảo, cậu bé gãi đầu: "Nó đánh con, con đánh trả thôi".
Ngô Bình đánh cái bốp lên đầu Hỉ Bảo, mắng: "Thằng nhóc thối, con nhìn con đánh Kim Tử thành bộ dạng thế nào rồi? Còn dám vừa đánh trống vừa la làng?"
Kim Tử ấm ức tới trước mặt Ngô Bình, Ngô Bình lại tỏ vẻ khinh thường nói: "Kim Tử, một đại yêu như mày lại không đánh lại Hỉ Bảo? Mày có thấy mất mặt không hả?"
Kim Tử muốn khóc: "Chủ nhân, ngài cũng không xem lại thử con trai mình có thực lực thế nào, một quyền của cậu đủ để trấn áp sức mạnh của tôi rồi, muốn tránh cũng tránh không được nữa".
Ngô Bình khá kinh ngạc, Hỉ Bảo mạnh vậy sao?
Anh nói: "Hỉ Bảo, nào, lại thử với bố vài chiêu".
Hỉ Bảo không muốn: "Bố, con biết con không đánh lại bố".
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!