Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 Ngô Bình đi vào tầng một thì thấy có một người thanh niên đang ngồi đọc gì đó ở bàn làm việc.  

 

Ngô Bình gõ cửa rồi vào hỏi: “Cho tôi hỏi đây có phải nơi kiểm tra không?”  

 

Người thanh niên ngẩng lên nhìn anh rồi hỏi lại: “Anh tên gì?”  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Ngô Bình”.  

 

Người thanh niên giở danh sách rồi nói: “Anh không cần kiểm tra nữa”.  

 

Advertisement

Ngô Bình ngẩn ra: “Tại sao?”  

 

Người thanh niên gập danh sách lại rồi nói: “Giáo viên phải đến cấp Võ  Vương, trong khi anh chỉ là võ tông, vì thế đã bị loại bỏ tư cách làm giáo viên”.  

 

Ngô Bình cau mày: “Sao bảo chỉ cần đạt đến cảnh giới Chân Quân là được? Hơn nữa tôi còn là võ tông truyền kỳ, lẽ ra vẫn đủ tư cách chứ?”  

 

Người thanh niên cười phá lên nói: “Võ tông truyền kỳ thì vẫn là võ tông thôi, về tu luyện tiếp đi, khi nào đột phá lên tu vi cao hơn thì chúng tôi sẽ khôi phục thân phận cho anh”.  

 

Ngô Bình trầm mặc vài giây rồi nói: “Được, mai tôi quay lại”.  

 

Người thanh niên ngẩn ra: “Mai quay lại ư? Anh nói thế là sao?”  

 

Ngô Bình: “Tôi sẽ đến tháp Tiên Võ để kiểm tra thân phận Võ Vương”.  

 

Người thanh niên bật cười nói: “Anh tưởng dễ vậy à? Ừ, cứ đi đi, nếu anh thành Võ Vương thì tôi sẽ khôi phục thân phận cho anh”.  

 

Ngô Bình đi rồi, có thêm mấy giáo viên khác đi tới.  

 

Một người nói: “Tu vi chưa tới mà đòi làm Võ Vương, mơ đi”.  

 

Người khác: “Hừ, tên này mới đánh bại Võ Vương nhất phẩm Khang Tốn Thiên nên ngông lắm, phải hạ ngạo khí của cậu ta xuống mới được”.  

 

Người đó gật đầu: “Mấy hôm nữa là bầu chọn giáo viên rồi, nếu cậu ta không được tham gia thì chúng ta cũng bớt một đối thủ”.  

 

Người đang ngồi nói: “Tôi phải nhắc mấy người một câu, cậu ta là võ tông truyền kỳ, các người chỉ có thể chèn ép cậu ta một lúc, chứ không thể mãi mãi được”.  

 

Mấy người kia ngơ ngác nhìn nhau, một người nói: “Tu vi của cậu ta còn thấp, cũng không có hậu thuẫn, nói chung không có tương lai”.  

 

Dứt lời, mấy người đó đều loé lên tia sát ý. Họ đều là thiên tài của các gia tộc lớn, so ra thì tuy Ngô Bình có tư chất tốt, nhưng với họ thì anh vẫn chưa là gì.  

 

Ngô Bình rời đi với tâm trạng hằn học, anh biết có người đang cố ý chơi xấu không cấp thân phận giáo viên cho anh.  

 

Anh đi thẳng đến tháp Tiên Võ, có mấy người canh ở bên ngoài, nhìn thấy Ngô Bình, họ đều đứng dậy hỏi: “Có việc gì?”  

 

Ngô Bình: “Tôi là Ngô Bình, mấy hôm trước đã đánh bại Võ Vương nhất phẩm Khang Tốn Thiên, vì thế tôi muốn vào tháp để kiểm tra lại”.  

 

Mấy người đó nhìn nhau rồi nói: “Xin lỗi, phải có giấy phép mới được vào”.  

 

“Làu bàu!”, Ngô Bình mất kiên nhẫn nên vung tay lên, đám người ấy ngất xỉu, còn anh thì đi thẳng vào trong.  

Advertisement
';
Advertisement