Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 Ngô Bình hờ hững đáp: "Các người còn chưa trả lời câu hỏi của tôi".  

 

Người đàn ông kia nói: "Nói cho cậu biết cũng chẳng sao. Con chim trĩ ngũ sắc đó là linh thú, nó đẻ ra trứng gọi là Ngũ Sắc Linh Tử, là linh dược cấp mười".  

 

Ngô Bình: “Một con linh thú có thể đẻ ra linh dược cấp mười nhất định rất có giá đúng không?”, anh nhìn về phía Vân Thường.  

 

Vân Thường gật đầu như bổ củi: "Đương nhiên. Danh tiếng của chim trĩ ngũ sắc đến em cũng biết. Bất cứ ai sở hữu một con chim trĩ ngũ sắc như vậy thì chẳng khác nào sở hữu một cây tiền".  

 

Ba người kia nói: “Anh bạn, bạn đồng hành của chúng tôi là người ra tay trước, bị giết cũng đáng đời. Nhưng xin cho phép chúng tôi mang xác anh ta đi chôn cất đàng hoàng”.  

 

Advertisement

Ngô Bình không có hứng thú với những người này, sau khi thu lấy sợi tơ mỏng, anh lạnh lùng nói: "Làm mau lên".  

 

Ba người kia nhanh chóng nâng đồng đội của mình lên và rời đi theo hướng ngược lại.  

 

Ngay sau khi những người này rời đi, Ngô Bình lập tức quay trở lại chỗ cái cây nhỏ ban nãy. Anh dùng dao găm đào đất, chẳng mấy chốc đã đào ra một tấm da bóng loáng màu xám.  

 

Thứ này chính là thứ kỳ quái nấp dưới lòng đất lúc trước, nó có thể phun cát độc hại người.  

 

Vân Thường nhìn tấm da, tò mò hỏi: "Tại sao chỉ có da?"  

 

Ngô Bình: "Mảnh da này là bộ phận mạnh nhất của con quái thú. Nó chứa độc khí mạnh, vì vậy nó cũng là linh dược để khắc chế độc tố. Nếu sử dụng nó để luyện chế thuốc chống độc, thậm chí có thể đi rất sâu vào trong rừng sương độc".  

 

Hiện tại hai người vẫn chỉ ở bìa rừng sương độc, không dám tiến quá sâu vào trong đó bởi vì bên trong có những con hung thú rất đáng sợ, độc khí thì nồng nặc vượt quá khả năng đối phó của bọn họ.  

 

Sau khi cất tấm da thú đi, Ngô Bình liền đi xung quanh một lát, kết quả phát hiện ra một cọng lông ngũ sắc. Sau khi quan sát một lúc, anh lập tức gọi linh khuyển đến, cho nó ngửi một cái rồi nói: "Tam Bạch, mau đi tìm cho tao một con chim trĩ ngũ sắc, sau khi mày tìm được sẽ có phần thưởng lớn".  

 

Tam Bạch tai đã dựng đứng lên, mũi khịt khịt mấy cái rồi lao về một hướng, theo sau là Ngô Bình và Vân Thường.  

 

Chạy hơn mười dặm, linh khuyển đột nhiên giảm tốc độ, cả người áp sát mặt đất, hai chân rón rén đi về phía trước như thể sợ kinh động đến thứ gì.  

 

Ngô Bình đứng cao hơn nên nhìn thấy cách đó khoảng hơn một trăm mét có một con chim trĩ ngũ sắc đang đứng trên một cái cây lớn. Nó đang nhìn trái nhìn phải, như thể đang tìm kiếm kẻ thù.  

 

Linh khuyển mặc dù di chuyển rất nhanh nhưng chim trĩ vẫn phát hiện ra nó. Chim trĩ phát ra âm thanh giống như giễu cợt, rồi đột nhiên dang rộng đôi cánh bay lên cao.  

 

Đúng vậy, con chim trĩ này có thể bay, hơn nữa tốc độ còn khá nhanh.  

 

Tưởng chừng đã muộn, nhưng ngay lập tức, Ngô Bình đã ném ra quả cầu bạc được buộc vào sợi tơ mỏng ban nãy. Quả cầu bạc nhanh như chớp, quấn ngay vào chân chim trĩ. Ngay khi chim trĩ bay được vài mét, nó bất ngờ bị lôi xuống, về phía Ngô Bình.  

Advertisement
';
Advertisement