Thời gian quay trở lại hai năm trước, Ngô Bình còn học lớp chín, mắt thấy sắp tốt nghiệp cậu bèn đánh bạo lân la làm một cô gái, cũng tỏ tình.
Song, khiến Ngô Bình xấu hổ là hôm sau cô gái đó đã đi kể với một cô gái khác, làm cậu suýt nữa độn thổ, cả nửa tháng không đến trường.
Cũng may chẳng bao lâu đã đến thi giữa kỳ, kỳ thi vừa kết thúc, cậu đã thi đậu Trung Châu, những bạn học biết chuyện của cậu lại không có đậu.
Ngô Bình nghe thấy tin ấy, mặt mày vẫn hết sức bình tĩnh hỏi Từ Kiêu: "Ai nói?"
Từ Kiêu: "Một nữ sinh tên An Na, vừa chuyển đến lớp kế bên. Sau khi biết cậu là nhân vật làm mưa làm gió ở trường chúng ta, cô ta đã bắt đầu đi nói chuyện này khắp nơi. Mẹ nó, loại con gái này cũng buồn nôn ghê!"
Ngô Bình "Ừ" một tiếng nói: "Từ Kiêu, cậu đừng lo, kia là chuyện cũ rồi. Chính tớ biết chữa bệnh, đã trị hết cho bản thân lâu rồi".
Hàn Băng Nghiên nghe vậy mở cờ trong bụng, đúng rồi, Ngô Bình chính là thần y. Anh ấy chắc chắn có thể trị hết bệnh của mình!
Cô lập tức đứng dậy, oán hận nói: "Em đi tìm An NaI"
Ngô Bình kéo cô lại, nhàn nhạt nói: "Con người cô ta xấu xa, em không phải đối thủ. Trước tiên cứ mặc kệ để cô ta nói đi".
Từ Kiêu: "Nhưng chuyện này truyền ra, tóm lại sẽ ảnh hưởng đến hình tượng. Chúng ta phải nghĩ cách đánh trả mới được".
Cậu ta nói đến đây bèn ngó Hàn Băng Nghiên. Hàn Băng Nghiên chột dạ: "Cậu nhìn tôi làm gì?"
Từ Kiêu cười hì hì, mặt mày hài hước nói: "Băng Nghiên, bất cứ tin đồn nào cũng chẳng tồn tại nổi trước sự thật. Chẳng phải An Na nói anh Bình không được à? Vậy hai người làm chuyện đó một lần là được".
Hàn Băng Nghiên phun một ngụm nước miếng rồi mắng: "Lăn sang bên đi!"
Tuy miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng lại khác. Trải qua khoảng thời quen nhau, trái tim cô đã treo ở trên người Ngô Bình, sớm muộn gì cũng sẽ trao hết mọi thứ cho cậu nên trong bụng cũng không có từ chối đề nghị kia.
Ngô Bình đổi đề tài hỏi Từ Kiêu: "Tại sao An Na kia lại chuyển đến Trung học số 1?"
Hàn Băng Nghiên: "Em nghe nói nhà bạn trai cô †a có chút địa vị, hai người vốn cùng trường. Về sau, bạn trai cô ta chuyển đến Trung học số 1 nên mới đi".
Ngô Bình: "Không nhắc tới cô ta nữa. Băng Nghiên, mai là chủ nhật, anh lại đến trị cho chú một đợt rồi chúng ta đi chơi".
Hàn Băng Nghiên vui vẻ võ tay: "Được, anh Bình, đi đâu chơi nè?"
Ngô Bình cười hỏi: "Em có chỗ nào muốn đi không?”
Hàn Băng Nghiên ngẫm nghĩ rồi đáp: "Chủ nhật có một cuộc thi chọn đá ngọc thô, là hội ngọc thạch lớn nhất nước cùng nhau tổ chức. Nghe nói tiền thường cho người thắng lên đến mười triệu!"
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!